Chương 28
Vẫn luôn đứng bên cạnh Trần Binh, là một nữ nhân duy nhất trong đội, vẫn luôn nhẫn nhịn, rốt cuộc nhịn không được hướng Chu Lạc rống
" Ta nói ngươi người này, được một bước lại muốn tiến thêm chục bước, cùng lắm thì chúng ta cùng chết ở đây, đến lúc đó ngươi cũng đừng mong lấy được một giọt xăng nào "
" Tiểu Giao, trở về " Tống Dương tiến lên đem Tống Giao xông lên phía trước kéo trở về, chỉ là chậm một bước
Tống Giao vọt tới trước mặt Chu Lạc, đem súng của cậu đẩy ra, kiêu ngạo nói
" Ta với ngươi một đấu một, ai thắng chiếc xe chứa bồn xăng là của người đó "
" Tiểu Giao " Tống Dương trầm giọng quát lớn, hắn bây giờ là đội trưởng, ngoài ra còn một cái thân phận đó là anh trai của Tống Giao, ngày thường ở căn cứ Tống Giao có thể làm việc tùy ý, nhưng chiếc bồn chứa xăng kia liên quan đến sống còn của toàn bộ căn cứ, sao có thể để Tống Giao làm bậy
" Việc quan trọng cái nào nặng, cái nào nhẹ, em phải biết phân biệt rõ ràng " Tống Dương đem Tống Giao kéo về, nói tiếp " Đến Trần Binh còn không đánh lại cậu ta, em nghĩ mình có thể "
Chu Lạc thực lực hắn đều đã chứng kiến, cho dù hắn và Trần Binh liên thủ cũng không chắc có thể đánh thắng cậu. Càng đứng nói Tống Giao, với cái võ mèo cào ba chân đấy, căn bản còn chưa chạm vào được Chu Lạc
Tống Giao trong lòng tức giận không nghe lọt lời Tống Dương nói, đột nhiên rút tay khỏi Tống Dương, lao đến chỗ Chu Lạc
Sức chiến đấu của nàng có lẽ không bằng người này, nhưng nàng có phụ trợ kỹ năng a
" Chịu chết đi " Tống Giao tự tin tràn đầy, một đao chém thẳng mặt Chu Lạc, lòng bàn tay phát ra mấy cái sợi trắng
Chu Lạc nhìn thấy mấy cái sợi trắng, trong lòng bình tĩnh, rút đao ra ngênh chiến
" Ai chết trước còn không biết đâu "
Chu Lạc lấy bàn tay đánh trả, nhưng khi tay sắp chạm nhau Chu Lạc lại xoay tay, chân tiến lên một bước, cả người ngả ra sau, tay bắt lấy khuỷu tay của nàng, năm ngón tay ra sức, đem tay Tống Giao vặn
Tống Giao đau đớn hết chói tai, quỳ lạy trên mặt đất, quên luôn phản ứng
Nàng còn chưa bắt đầu, thi đấu đã kết thúc?
Không, nàng rõ ràng lực sát thương của mình, vì cái gì chưa ra tay đều đã thua
Trần Binh mặt cũng biến sắc
Thế nhưng chỉ dùng một chiêu, liền đem Tống Giao hạ gục
Bên cạnh có mấy người, sợ hãi liên tục lùi lại
Chu Lạc giương cằm về phía Tống Dương và Trần Binh nói
" Đã đánh cược thì phải có chơi có chịu, giờ xe bồn chứa xăng là của ta "
Tống Dương khó có thể tin, sắc mặt cũng thay đổi từ xanh sang tím
Từ một tuần trước Tống Giao không cẩn thận bị tang thi cắn một cái, lúc trở về cả người đều sốt cao, khi tỉnh lại thì đã thay đổi biến hóa lớn
Thân thể trở nên cường tráng hơn, trên người còn phát ra ánh sáng như bị điện giật, tuy lực sát thương không lớn lắm, nhưng có thể khiến người trưởng thành bị tê liệt, vô lực mà ngất đi
Hắn vừa rồi thấy rõ, Chu Lạc khi sắp chạm tay với Tống Giao, vào thời khắc quan trọng đã kịp thời xoay tay
Cậu giống như đã biết trước, nhưng lại không biểu hiện kinh ngạc, mà bình tĩnh đối phó
Tống Dương hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng bình tĩnh, hướng Chu Lạc cười cười, bồn chứa xăng nếu là để cậu mang đi thật, bọn họ cũng không có mặt mũi trở về căn cứ
" Cậu bạn này, em gái ta từ nhỏ đã bướng bỉnh kiêu ngạo, thích cùng người khác đánh nhau, chuyện này không thể tin là thật, chiếc xe bồn chứa xăng này, hay là chúng ta chia đều? Ta là người của căn cứ Kim Dương, nhiệm vụ lần này là ta phụ trách, ta mới là người có tiếng nói có thể đứng ra thương lượng, chỉ cần là lời ta nói, thì nhất định nói được làm được "
Chu Lạc chỉ nhìn hắn không nói gì, trong lòng càng thêm không để ý
Tròng mắt hắn chuyển động, tính toán một hồi thì có ý tưởng mới
" Ở căn cứ hiện tại có mấy vạn người, lương thực cũng đã cạn dần, nếu không có chiếc xe chở xăng này, thì không thể phát được điện, càng đừng nói ra ngoài tìm đồ ăn, mấy vạn người, ta nghĩ ngươi cũng không muốn bọn họ sống sờ sờ lại bị chết đói đi "
" Ta dựa vào đâu tin tưởng lời ngươi nói là thật " Chu Lạc khoé môi giật giật vài cái
Thấy cậu trả lời, Tống Dương trong lòng vui vẻ, tưởng có cơ hội liền ra sức nói
" Nếu không như thế này, ngươi là người ở căn cứ nào, có thể đến căn cứ ngươi trước, bọn ta sẽ lái xe trở về "
" Ai biết ngươi có chủ ý gì, muốn biết địa chỉ căn cứ của ta " Chu Lạc Buông cánh tay của Tống Giao ra, đẩy nàng về phía Tống Dương, rồi lại cầm lấy khẩu súng đoạt được từ tay Trần Binh
Tống Dương đỡ lấy Tống Giao, nhất thời không có chủ ý gì
Trần Binh hỏi " Vậy ngươi nói, làm sao bây giờ "
Cậu nếu đã bắt được Tống Giao, rồi lại dễ dàng thả người, hắn nghĩ, cậu cũng không phải là người không dễ nói chuyện, trừ khi thỏa thuận chưa đạt được vừa lòng của cậu, cho nên cậu mới như vậy không chịu đồng ý
Nhưng thỏa thuận mỗi bên một nửa, là điểm cuối cùng bọn họ đồng ý, nếu hơn nữa thì chỉ có thể liều mạng
" Ta nói ngươi người này, được một bước lại muốn tiến thêm chục bước, cùng lắm thì chúng ta cùng chết ở đây, đến lúc đó ngươi cũng đừng mong lấy được một giọt xăng nào "
" Tiểu Giao, trở về " Tống Dương tiến lên đem Tống Giao xông lên phía trước kéo trở về, chỉ là chậm một bước
Tống Giao vọt tới trước mặt Chu Lạc, đem súng của cậu đẩy ra, kiêu ngạo nói
" Ta với ngươi một đấu một, ai thắng chiếc xe chứa bồn xăng là của người đó "
" Tiểu Giao " Tống Dương trầm giọng quát lớn, hắn bây giờ là đội trưởng, ngoài ra còn một cái thân phận đó là anh trai của Tống Giao, ngày thường ở căn cứ Tống Giao có thể làm việc tùy ý, nhưng chiếc bồn chứa xăng kia liên quan đến sống còn của toàn bộ căn cứ, sao có thể để Tống Giao làm bậy
" Việc quan trọng cái nào nặng, cái nào nhẹ, em phải biết phân biệt rõ ràng " Tống Dương đem Tống Giao kéo về, nói tiếp " Đến Trần Binh còn không đánh lại cậu ta, em nghĩ mình có thể "
Chu Lạc thực lực hắn đều đã chứng kiến, cho dù hắn và Trần Binh liên thủ cũng không chắc có thể đánh thắng cậu. Càng đứng nói Tống Giao, với cái võ mèo cào ba chân đấy, căn bản còn chưa chạm vào được Chu Lạc
Tống Giao trong lòng tức giận không nghe lọt lời Tống Dương nói, đột nhiên rút tay khỏi Tống Dương, lao đến chỗ Chu Lạc
Sức chiến đấu của nàng có lẽ không bằng người này, nhưng nàng có phụ trợ kỹ năng a
" Chịu chết đi " Tống Giao tự tin tràn đầy, một đao chém thẳng mặt Chu Lạc, lòng bàn tay phát ra mấy cái sợi trắng
Chu Lạc nhìn thấy mấy cái sợi trắng, trong lòng bình tĩnh, rút đao ra ngênh chiến
" Ai chết trước còn không biết đâu "
Chu Lạc lấy bàn tay đánh trả, nhưng khi tay sắp chạm nhau Chu Lạc lại xoay tay, chân tiến lên một bước, cả người ngả ra sau, tay bắt lấy khuỷu tay của nàng, năm ngón tay ra sức, đem tay Tống Giao vặn
Tống Giao đau đớn hết chói tai, quỳ lạy trên mặt đất, quên luôn phản ứng
Nàng còn chưa bắt đầu, thi đấu đã kết thúc?
Không, nàng rõ ràng lực sát thương của mình, vì cái gì chưa ra tay đều đã thua
Trần Binh mặt cũng biến sắc
Thế nhưng chỉ dùng một chiêu, liền đem Tống Giao hạ gục
Bên cạnh có mấy người, sợ hãi liên tục lùi lại
Chu Lạc giương cằm về phía Tống Dương và Trần Binh nói
" Đã đánh cược thì phải có chơi có chịu, giờ xe bồn chứa xăng là của ta "
Tống Dương khó có thể tin, sắc mặt cũng thay đổi từ xanh sang tím
Từ một tuần trước Tống Giao không cẩn thận bị tang thi cắn một cái, lúc trở về cả người đều sốt cao, khi tỉnh lại thì đã thay đổi biến hóa lớn
Thân thể trở nên cường tráng hơn, trên người còn phát ra ánh sáng như bị điện giật, tuy lực sát thương không lớn lắm, nhưng có thể khiến người trưởng thành bị tê liệt, vô lực mà ngất đi
Hắn vừa rồi thấy rõ, Chu Lạc khi sắp chạm tay với Tống Giao, vào thời khắc quan trọng đã kịp thời xoay tay
Cậu giống như đã biết trước, nhưng lại không biểu hiện kinh ngạc, mà bình tĩnh đối phó
Tống Dương hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng bình tĩnh, hướng Chu Lạc cười cười, bồn chứa xăng nếu là để cậu mang đi thật, bọn họ cũng không có mặt mũi trở về căn cứ
" Cậu bạn này, em gái ta từ nhỏ đã bướng bỉnh kiêu ngạo, thích cùng người khác đánh nhau, chuyện này không thể tin là thật, chiếc xe bồn chứa xăng này, hay là chúng ta chia đều? Ta là người của căn cứ Kim Dương, nhiệm vụ lần này là ta phụ trách, ta mới là người có tiếng nói có thể đứng ra thương lượng, chỉ cần là lời ta nói, thì nhất định nói được làm được "
Chu Lạc chỉ nhìn hắn không nói gì, trong lòng càng thêm không để ý
Tròng mắt hắn chuyển động, tính toán một hồi thì có ý tưởng mới
" Ở căn cứ hiện tại có mấy vạn người, lương thực cũng đã cạn dần, nếu không có chiếc xe chở xăng này, thì không thể phát được điện, càng đừng nói ra ngoài tìm đồ ăn, mấy vạn người, ta nghĩ ngươi cũng không muốn bọn họ sống sờ sờ lại bị chết đói đi "
" Ta dựa vào đâu tin tưởng lời ngươi nói là thật " Chu Lạc khoé môi giật giật vài cái
Thấy cậu trả lời, Tống Dương trong lòng vui vẻ, tưởng có cơ hội liền ra sức nói
" Nếu không như thế này, ngươi là người ở căn cứ nào, có thể đến căn cứ ngươi trước, bọn ta sẽ lái xe trở về "
" Ai biết ngươi có chủ ý gì, muốn biết địa chỉ căn cứ của ta " Chu Lạc Buông cánh tay của Tống Giao ra, đẩy nàng về phía Tống Dương, rồi lại cầm lấy khẩu súng đoạt được từ tay Trần Binh
Tống Dương đỡ lấy Tống Giao, nhất thời không có chủ ý gì
Trần Binh hỏi " Vậy ngươi nói, làm sao bây giờ "
Cậu nếu đã bắt được Tống Giao, rồi lại dễ dàng thả người, hắn nghĩ, cậu cũng không phải là người không dễ nói chuyện, trừ khi thỏa thuận chưa đạt được vừa lòng của cậu, cho nên cậu mới như vậy không chịu đồng ý
Nhưng thỏa thuận mỗi bên một nửa, là điểm cuối cùng bọn họ đồng ý, nếu hơn nữa thì chỉ có thể liều mạng