Chương : 20
Tinh Huyết Nguyên Thể Công phân ra làm ba tầng. Hoặc nói, Diệp Chân từ chỗ Liêu Phi Bạch nhận được Tinh Huyết Nguyên Thể Công chỉ có ba tầng.
Luyện thành tầng thứ nhất, là đạt đến tẩy tủy luyện thể, khiến cho cường độ thân thể của người tu luyện tăng mạnh. Tu luyện tới tầng thứ hai, bởi vì tinh huyết tràn đầy cực độ sinh ra khí cương. Khí cương dùng để tấn công kẻ địch có thể cắt kim loại chặt ngọc. Nếu dùng nó để phòng ngự, đao kiếm lại khó tổn thương.
Nếu như tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công tới tầng thứ ba, có thể ngưng luyện ra một giọt chân nguyên, chạm tới cánh cửa Chân Nguyên cảnh.
Nhìn qua rất cường đại, cũng không biết phẩm cấp cụ thể như thế nào. Chỉ có điều theo Diệp Chân nghĩ, đồ do giáo tập tông môn lấy ra, bất kể phẩm cấp như thế nào, cũng sẽ không quá kém.
Chỉ có điều Diệp Chân cảm thấy chuyện Triệu quản sự đẩy hắn cho Liêu giáo tập, hình như cũng không đơn giản như biểu hiện ra ngoài, còn có ẩn tình ở bên trong. Nhưng cụ thể là ẩn tình gì, Diệp Chân lại không nhìn ra được.
Chỉ có điều, Diệp Chân đặc biệt khẳng định một việc, nếu như một tháng sau hắn không đạt được yêu cầu của Liêu giáo tập, như vậy kết cục của hắn nhất định sẽ rất rất thảm.
Cho nên, sau khi từ chỗ của Liêu giáo tập trở về, Diệp Chân không để ý tới chuyện gì khác, chỉ có thể toàn tâm toàn ý tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công do Liêu giáo tập truyền xuống.
Diệp Chân ngồi xếp bằng trên giường, huyết khí trong cơ thể giống như sóng châu hết đợt này tới đợt khác theo phương thức hành công đặc biệt đi vào. Tầng thứ nhất của Tinh Huyết Nguyên Thể Công chủ yếu là rèn máu rèn thân.
Chính là khiến cho huyết khí bên trong kinh mạch càng liên tục tinh thuần, lại dùng huyết khí càng tinh thuần hơn tới rèn luyện xương cốt kinh mạch, lấy cái này tới cường hóa bản thân.
Nếu như Liêu Phi Bạch ở chỗ này sẽ phát hiện ra, huyết khí trong cơ thể Diệp Chân vốn ngưng luyện khác thường, công pháp thoáng vận chuyển, rèn luyện tinh huyết lại hoàn thành.
Không chỉ có như vậy, khí huyết vốn ngưng luyện sau khi trải qua Tinh Huyết Nguyên Thể Công rèn luyện bước đầu tiên, đi ngang qua Thận Long Châu ở ngực Diệp Chân, lại ngưng luyện thêm một phần.
Không gian tầng thứ nhất của Thận Long Châu khó khăn lắm mới có thể mở rộng lại giống như một bộ máy móc tinh vi. Không cần biết ngươi là dạng huyết khí phẩm chất thế nào, chỉ cần đi qua, ta lại sẽ rèn luyện ngươi một chút, khiến cho ngươi trở nên càng tinh thuần, tinh khiết hơn.
Cứ như vậy, cửa ải rèn luyện huyết khí này đối với người khác vốn là khó nhất, ở chỗ Diệp Chân lại biến thành dễ dàng nhất, thậm chí là chuyện nước chảy thành sông.
Khiếm khuyết duy nhất của Diệp Chân chính là dư thừa huyết khí. Về điểm này lại cần Diệp Chân phải phải qua tháng ngày dài mới có khả năng hoàn thành.
Nhưng hiện tại, đối với Diệp Chân mà nói, vấn đề này cũng không phải là vấn đề.
Bởi vì trong tay Diệp Chân còn có mười viên Huyết Nguyên đan, phần thưởng đứng đầu khi xông qua Ngư Long Đạo. Mười viên Huyết Nguyên đan, đây chính là phân lượng đệ tử ngoại môn năm mươi ngày mới có thể nhận đến.
Số lượng các đệ tử ngoại môn khác, năm mươi ngày mới có thể nhận được, bị Diệp Chân ở trong ba canh giờ đã dùng hết. Nếu như để cho trưởng bối của tông môn Tề Vân tông biết được chuyện này, chắc là phải khiếp sợ đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Không muốn sống nữa sao?
Một tiểu tử Luyện Huyết tam trọng lại dám liên tục dùng mười viên Huyết Nguyên đan, sẽ không sợ bạo thể tới chết sao?
Thật ra, Diệp Chân thật sự không biết điểm này.
Bởi vì không có nó, bên trong một viên Huyết Nguyên đan ẩn chứa dược lực khổng lồ. Nếu như để đệ tử khác tới luyện hóa dược lực Huyết Nguyên đan, thế nào cũng phải mất một hai canh giờ mới có khả năng luyện hóa hết.
Hơn nữa cái này còn chưa tính. Là thuốc có ba phần độc. Hễ là đan dược, đều có vài phần độc tính. Phần độc tính này ẩn giấu, thân thể cũng cần có một quá trình hóa giải. Dưới tình huống bình thường, đệ tử ngoại môn một ngày dùng hai ba viên Huyết Nguyên đan chính là cực hạn.
Hơn nữa ở sau loại cực hạn này, còn cần chừng mấy ngày tu luyện hóa giải độc tính mới có khả năng lại dùng Huyết Nguyên đan. Bằng không sẽ tạo thành tổn thương nhất định đối với thân thể.
Nhưng Diệp Chân sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
Bản thân Tinh Huyết Nguyên Thể Công trong lúc rèn luyện huyết khí sẽ tinh luyện một phần nhỏ độc tính, độc tính còn lại ẩn nấp ở trong huyết khí, lúc đi ngang qua tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, sẽ bị Thận Long Châu hoàn toàn luyện hóa hết.
Đồng thời, Thận Long Châu giống như một máy móc tinh luyện có thể giúp đỡ Diệp Chân luyện hóa dược lực nhanh hơn.
Dưới các loại nguyên nhân tổng hợp lại, tạo thành kết quả trong ba canh giờ, Diệp Chân luyện hóa hết mười viên Huyết Nguyên đan.
Thật ra Diệp Chân chỉ theo bản năng cảm thấy ở trong lúc vận chuyển Tinh Huyết Nguyên Thể Công, khí huyết trong cơ thể có vẻ chưa đủ, muốn thông qua đan dược tẩm bổ cho huyết khí mà thôi.
Trong ba canh giờ ăn liền mười viên Huyết Nguyên đan, hậu quả cũng đặc biệt cực lớn.
Sau khi dược lực của một viên Huyết Nguyên đan cuối cùng bị Diệp Chân luyện hóa xong, huyết khí tinh tế dày đặc thông qua Thận Long Châu, giống như thủy ngân.
- Phù!
Chậm rãi thở hắt ra một hơi, Diệp Chân từ từ mở mắt. Tinh quang sắc bén bắn ra bốn phía, từ trong mắt lóe lên lại biến mất. Huyệt thái dương vốn bằng phẳng, lúc này lại giống như một cái u nhỏ, nổi lên.
- Trong vòng một ngày lại tu luyện thành tầng thứ nhất. Tinh Huyết Nguyên Thể Công này đơn giản hơn ta tưởng tượng rất nhiều. Hình như cũng không khó khăn như vậy!
Diệp Chân chớp chớp mắt nói.
Diệp Chân bất chợt đứng phắt dậy. Tiếng xương răng rắc răng rắc vang lên giống như tiếng đậu vỡ. Huyết khí giống như thủy ngân chợt lăn ra khắp toàn thân. Diệp Chân cảm giác trong nháy mắt thân hình của mình hình như lại cao thêm mấy tấc.
Hắn khẽ búng ngón tay một cái. Đầu ngón tay lại giống như cái roi nổ mạnh ở trong không khí, phát ra tiếng động vút vút.
Toàn thân đều một loại cảm giác lực lượng thuần túy. Loại cảm giác lực lượng thuần túy này làm cho Diệp Chân tràn ngập lòng tin. Diệp Chân cảm thấy, nếu như hiện tại hắn cùng với Phùng Hạo Nhiên hoặc Thạch Thiên Giáp lại gặp nhau ở trong Ngư Long Đạo, hắn tuyệt đối có thể không chút trở ngại nghiền ép qua.
Chẳng biết từ lúc nào, trên thân để trần của Diệp Chân rịn ra một tầng mỏng của thứ gần giống như bùn nhão màu trắng. Điều khiến cho Diệp Chân hiếu kỳ chính là tầng giống như bùn nhão này lại không có mùi hôi thối giống như loại trước đây, trái lại mơ hồ mang theo một mùi hương kỳ lạ thoang thoảng.
- Tinh Huyết Nguyên Thể Công luyện thành tầng thứ nhất có thể tẩy tủy rèn thể. Điều này có thể đại biểu cho tu vi cũng đột phá đến Luyện Huyết tứ trọng hay không?
Một sự nghi ngờ chợt hiện lên trong đầu Diệp Chân. Ngón tay hắn nhẹ nhàng di chuyển ở phía trên huyệt thái dương, sau đó nhẹ nhàng gõ một cái.
Ầm!
Huyệt thái dương nhô lên giống như da trâu được buộc chặt, bắn ngón tay Diệp Chân lên thật cao. Thoáng cái, vẻ vui mừng lan tràn trên gương mặt Diệp Chân.
Huyết khí tràn đầy đến mức tận cùng là có thể ép ra chất bẩn trong cơ thể. Một khi huyết khí của võ giả tràn đầy đến mức tận cùng, huyệt thái dương sẽ căng ra giống như căng da trâu!
Luyện Huyết tứ trọng!
Tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công một ngày, mượn mười viên Huyết Nguyên đan, không ngờ trong vòng một ngày hắn đã đột phá đến Luyện Huyết tứ trọng.
Chỉ có điều, lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Tinh Huyết Nguyên Thể Công được Diệp Chân cầm tới tay tổng cộng có ba tầng. Hai tầng phía sau, tầng sau càng chậm hơn tầng trước, tầng sau càng khổ sở hơn tầng trước. Hơn nữa, trong tay Diệp Chân không còn có tài nguyên như mười viên Huyết Nguyên đan này.
Liên tiếp tu luyện năm ngày, Diệp Chân nhận được Huyết Nguyên đan đầu tiên sau khi trở thành đệ tử ngoại môn. Sau khi luyện hóa một viên Huyết Nguyên đan này, Tinh Huyết Nguyên Thể Công của Diệp Chân thoáng có tiến cảnh.
Tu luyện tới ngày thứ mười, Diệp Chân nuốt viên Huyết Nguyên đan thứ hai. Tuy rằng có chút tiến cảnh, nhưng tiến bước này thong thả đến mức tận cùng.
Diệp Chân đoán chắc, theo tiến độ này hai ba tháng hắn cũng không có cách nào tu thành Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai.
Cuối cùng, Diệp Chân không kìm chế được ở sẩm tối ngày thứ mười, lại trở về Bách Tùng phong một lần. Sau khi thăm Sa Phi tu vi đang dũng mãnh tinh tiến, hắn ở lại đến tối khuya mới trở về. Cho nên Mã Nguyên Vũ vẫn ở lại trong Bách Tùng phong dưỡng thương lại khiếp sợ đến mức ngay cả cửa cũng không dám ra.
Về phần đám người Ô Kiến, Du Bình, lại bị đuổi ra khỏi Tề Vân tông. Không thông qua được kỳ sát hạch mỗi năm một lần, ngay cả đệ tử tạp dịch cũng không được làm.
Lúc trở lại, Diệp Chân lặng lẽ đi một chuyến tới bí động trên vách núi phía sau Bách Tùng phong. Vận khí của Diệp Chân coi như không tệ. Trong vòng mười một ngày này không có dã thú nào tới bên trong bí động trên vách núi này. Thạch tủy linh dịch tích lũy trong mười một ngày, được chừng non nửa bát.
Sau khi bố trí một vài biện pháp đề phòng thú loại xông nhầm vào, Diệp Chân mang theo non nửa bát thạch tủy linh dịch, lặng lẽ không một tiếng động đi trở về Đông Lai phong.
Ban đêm, Diệp Chân uống từng chút một thạch tủy linh dịch trong non nửa bát này để tu luyện. Bên trong thạch tủy linh dịch ẩn chứa năng lượng cường đại khiến cho tu vi của Diệp Chân tăng lên như bão táp, cũng để cho khí huyết trong cơ thể hắn tràn đầy đến cực hạn.
Khi huyệt thái dương của Diệp Chân nhô cao đến cực hạn, một chút tạp chất màu trắng cuối cùng trong cơ thể hòa lẫn với một ít máu loãng phun ra, một luồng khí xoáy được cấu tạo từ huyết khí tinh khiết chậm rãi hình thành ở trong đan điền của Diệp Chân.
Vòng xoáy huyết khí vừa hình thành, huyết khí trong cơ thể Diệp Chân tràn đầy đến cực hạn lập tức giống như phát tiết, giống như phát điên lao về phía vòng xoáy huyết khí ở đan điền. Huyệt thái dương nhô cao như muốn nổ tung ra lại dần dần xẹp xuống. Cảm giác tinh khí toàn thân Diệp Chân không giữ được muốn bắn ra bốn phía, nhất thời biến mất.
Xoạt!
Liên tục tu luyện một đêm một ngày, Diệp Chân bất chợt đứng phắt dậy, trong tiếng xương kêu lên răng rắc răng rắc, chợt đánh ra một quyền về phía trước.
Ầm!
Trong chớp mắt khi nắm đấm Diệp Chân dừng lại, cánh cửa cách Diệp Chân chừng ba thước lại phát ra một tiếng nổ vang, khiến Diệp Chân làm giật mình.
Cẩn thận nhìn lại, phát hiện trên cánh cửa đã bị phá ra một lỗ thủng. Lỗ thủng kia không lớn không nhỏ, chính là bằng nắm đấm của Diệp Chân.
- Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai? Khí cương phụ thể?
Vẻ mặt Diệp Chân lộ ra niềm vui bất ngờ.
Diệp Chân đang muốn từ từ thử nghiệm uy lực của Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng ồn ào chói tai.
- Mau nhìn mau nhìn kìa. Thứ tự trên Thiên Địa bảng có thay đổi. Lại có người lên bảng!
- Thiên Địa Bảng?
Chân mày Diệp Chân hơi nhíu lại, không nhịn được đi ra ngoài cửa.
Luyện thành tầng thứ nhất, là đạt đến tẩy tủy luyện thể, khiến cho cường độ thân thể của người tu luyện tăng mạnh. Tu luyện tới tầng thứ hai, bởi vì tinh huyết tràn đầy cực độ sinh ra khí cương. Khí cương dùng để tấn công kẻ địch có thể cắt kim loại chặt ngọc. Nếu dùng nó để phòng ngự, đao kiếm lại khó tổn thương.
Nếu như tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công tới tầng thứ ba, có thể ngưng luyện ra một giọt chân nguyên, chạm tới cánh cửa Chân Nguyên cảnh.
Nhìn qua rất cường đại, cũng không biết phẩm cấp cụ thể như thế nào. Chỉ có điều theo Diệp Chân nghĩ, đồ do giáo tập tông môn lấy ra, bất kể phẩm cấp như thế nào, cũng sẽ không quá kém.
Chỉ có điều Diệp Chân cảm thấy chuyện Triệu quản sự đẩy hắn cho Liêu giáo tập, hình như cũng không đơn giản như biểu hiện ra ngoài, còn có ẩn tình ở bên trong. Nhưng cụ thể là ẩn tình gì, Diệp Chân lại không nhìn ra được.
Chỉ có điều, Diệp Chân đặc biệt khẳng định một việc, nếu như một tháng sau hắn không đạt được yêu cầu của Liêu giáo tập, như vậy kết cục của hắn nhất định sẽ rất rất thảm.
Cho nên, sau khi từ chỗ của Liêu giáo tập trở về, Diệp Chân không để ý tới chuyện gì khác, chỉ có thể toàn tâm toàn ý tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công do Liêu giáo tập truyền xuống.
Diệp Chân ngồi xếp bằng trên giường, huyết khí trong cơ thể giống như sóng châu hết đợt này tới đợt khác theo phương thức hành công đặc biệt đi vào. Tầng thứ nhất của Tinh Huyết Nguyên Thể Công chủ yếu là rèn máu rèn thân.
Chính là khiến cho huyết khí bên trong kinh mạch càng liên tục tinh thuần, lại dùng huyết khí càng tinh thuần hơn tới rèn luyện xương cốt kinh mạch, lấy cái này tới cường hóa bản thân.
Nếu như Liêu Phi Bạch ở chỗ này sẽ phát hiện ra, huyết khí trong cơ thể Diệp Chân vốn ngưng luyện khác thường, công pháp thoáng vận chuyển, rèn luyện tinh huyết lại hoàn thành.
Không chỉ có như vậy, khí huyết vốn ngưng luyện sau khi trải qua Tinh Huyết Nguyên Thể Công rèn luyện bước đầu tiên, đi ngang qua Thận Long Châu ở ngực Diệp Chân, lại ngưng luyện thêm một phần.
Không gian tầng thứ nhất của Thận Long Châu khó khăn lắm mới có thể mở rộng lại giống như một bộ máy móc tinh vi. Không cần biết ngươi là dạng huyết khí phẩm chất thế nào, chỉ cần đi qua, ta lại sẽ rèn luyện ngươi một chút, khiến cho ngươi trở nên càng tinh thuần, tinh khiết hơn.
Cứ như vậy, cửa ải rèn luyện huyết khí này đối với người khác vốn là khó nhất, ở chỗ Diệp Chân lại biến thành dễ dàng nhất, thậm chí là chuyện nước chảy thành sông.
Khiếm khuyết duy nhất của Diệp Chân chính là dư thừa huyết khí. Về điểm này lại cần Diệp Chân phải phải qua tháng ngày dài mới có khả năng hoàn thành.
Nhưng hiện tại, đối với Diệp Chân mà nói, vấn đề này cũng không phải là vấn đề.
Bởi vì trong tay Diệp Chân còn có mười viên Huyết Nguyên đan, phần thưởng đứng đầu khi xông qua Ngư Long Đạo. Mười viên Huyết Nguyên đan, đây chính là phân lượng đệ tử ngoại môn năm mươi ngày mới có thể nhận đến.
Số lượng các đệ tử ngoại môn khác, năm mươi ngày mới có thể nhận được, bị Diệp Chân ở trong ba canh giờ đã dùng hết. Nếu như để cho trưởng bối của tông môn Tề Vân tông biết được chuyện này, chắc là phải khiếp sợ đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Không muốn sống nữa sao?
Một tiểu tử Luyện Huyết tam trọng lại dám liên tục dùng mười viên Huyết Nguyên đan, sẽ không sợ bạo thể tới chết sao?
Thật ra, Diệp Chân thật sự không biết điểm này.
Bởi vì không có nó, bên trong một viên Huyết Nguyên đan ẩn chứa dược lực khổng lồ. Nếu như để đệ tử khác tới luyện hóa dược lực Huyết Nguyên đan, thế nào cũng phải mất một hai canh giờ mới có khả năng luyện hóa hết.
Hơn nữa cái này còn chưa tính. Là thuốc có ba phần độc. Hễ là đan dược, đều có vài phần độc tính. Phần độc tính này ẩn giấu, thân thể cũng cần có một quá trình hóa giải. Dưới tình huống bình thường, đệ tử ngoại môn một ngày dùng hai ba viên Huyết Nguyên đan chính là cực hạn.
Hơn nữa ở sau loại cực hạn này, còn cần chừng mấy ngày tu luyện hóa giải độc tính mới có khả năng lại dùng Huyết Nguyên đan. Bằng không sẽ tạo thành tổn thương nhất định đối với thân thể.
Nhưng Diệp Chân sẽ không xuất hiện loại tình huống này.
Bản thân Tinh Huyết Nguyên Thể Công trong lúc rèn luyện huyết khí sẽ tinh luyện một phần nhỏ độc tính, độc tính còn lại ẩn nấp ở trong huyết khí, lúc đi ngang qua tầng không gian thứ nhất của Thận Long Châu, sẽ bị Thận Long Châu hoàn toàn luyện hóa hết.
Đồng thời, Thận Long Châu giống như một máy móc tinh luyện có thể giúp đỡ Diệp Chân luyện hóa dược lực nhanh hơn.
Dưới các loại nguyên nhân tổng hợp lại, tạo thành kết quả trong ba canh giờ, Diệp Chân luyện hóa hết mười viên Huyết Nguyên đan.
Thật ra Diệp Chân chỉ theo bản năng cảm thấy ở trong lúc vận chuyển Tinh Huyết Nguyên Thể Công, khí huyết trong cơ thể có vẻ chưa đủ, muốn thông qua đan dược tẩm bổ cho huyết khí mà thôi.
Trong ba canh giờ ăn liền mười viên Huyết Nguyên đan, hậu quả cũng đặc biệt cực lớn.
Sau khi dược lực của một viên Huyết Nguyên đan cuối cùng bị Diệp Chân luyện hóa xong, huyết khí tinh tế dày đặc thông qua Thận Long Châu, giống như thủy ngân.
- Phù!
Chậm rãi thở hắt ra một hơi, Diệp Chân từ từ mở mắt. Tinh quang sắc bén bắn ra bốn phía, từ trong mắt lóe lên lại biến mất. Huyệt thái dương vốn bằng phẳng, lúc này lại giống như một cái u nhỏ, nổi lên.
- Trong vòng một ngày lại tu luyện thành tầng thứ nhất. Tinh Huyết Nguyên Thể Công này đơn giản hơn ta tưởng tượng rất nhiều. Hình như cũng không khó khăn như vậy!
Diệp Chân chớp chớp mắt nói.
Diệp Chân bất chợt đứng phắt dậy. Tiếng xương răng rắc răng rắc vang lên giống như tiếng đậu vỡ. Huyết khí giống như thủy ngân chợt lăn ra khắp toàn thân. Diệp Chân cảm giác trong nháy mắt thân hình của mình hình như lại cao thêm mấy tấc.
Hắn khẽ búng ngón tay một cái. Đầu ngón tay lại giống như cái roi nổ mạnh ở trong không khí, phát ra tiếng động vút vút.
Toàn thân đều một loại cảm giác lực lượng thuần túy. Loại cảm giác lực lượng thuần túy này làm cho Diệp Chân tràn ngập lòng tin. Diệp Chân cảm thấy, nếu như hiện tại hắn cùng với Phùng Hạo Nhiên hoặc Thạch Thiên Giáp lại gặp nhau ở trong Ngư Long Đạo, hắn tuyệt đối có thể không chút trở ngại nghiền ép qua.
Chẳng biết từ lúc nào, trên thân để trần của Diệp Chân rịn ra một tầng mỏng của thứ gần giống như bùn nhão màu trắng. Điều khiến cho Diệp Chân hiếu kỳ chính là tầng giống như bùn nhão này lại không có mùi hôi thối giống như loại trước đây, trái lại mơ hồ mang theo một mùi hương kỳ lạ thoang thoảng.
- Tinh Huyết Nguyên Thể Công luyện thành tầng thứ nhất có thể tẩy tủy rèn thể. Điều này có thể đại biểu cho tu vi cũng đột phá đến Luyện Huyết tứ trọng hay không?
Một sự nghi ngờ chợt hiện lên trong đầu Diệp Chân. Ngón tay hắn nhẹ nhàng di chuyển ở phía trên huyệt thái dương, sau đó nhẹ nhàng gõ một cái.
Ầm!
Huyệt thái dương nhô lên giống như da trâu được buộc chặt, bắn ngón tay Diệp Chân lên thật cao. Thoáng cái, vẻ vui mừng lan tràn trên gương mặt Diệp Chân.
Huyết khí tràn đầy đến mức tận cùng là có thể ép ra chất bẩn trong cơ thể. Một khi huyết khí của võ giả tràn đầy đến mức tận cùng, huyệt thái dương sẽ căng ra giống như căng da trâu!
Luyện Huyết tứ trọng!
Tu luyện Tinh Huyết Nguyên Thể Công một ngày, mượn mười viên Huyết Nguyên đan, không ngờ trong vòng một ngày hắn đã đột phá đến Luyện Huyết tứ trọng.
Chỉ có điều, lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi. Tinh Huyết Nguyên Thể Công được Diệp Chân cầm tới tay tổng cộng có ba tầng. Hai tầng phía sau, tầng sau càng chậm hơn tầng trước, tầng sau càng khổ sở hơn tầng trước. Hơn nữa, trong tay Diệp Chân không còn có tài nguyên như mười viên Huyết Nguyên đan này.
Liên tiếp tu luyện năm ngày, Diệp Chân nhận được Huyết Nguyên đan đầu tiên sau khi trở thành đệ tử ngoại môn. Sau khi luyện hóa một viên Huyết Nguyên đan này, Tinh Huyết Nguyên Thể Công của Diệp Chân thoáng có tiến cảnh.
Tu luyện tới ngày thứ mười, Diệp Chân nuốt viên Huyết Nguyên đan thứ hai. Tuy rằng có chút tiến cảnh, nhưng tiến bước này thong thả đến mức tận cùng.
Diệp Chân đoán chắc, theo tiến độ này hai ba tháng hắn cũng không có cách nào tu thành Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai.
Cuối cùng, Diệp Chân không kìm chế được ở sẩm tối ngày thứ mười, lại trở về Bách Tùng phong một lần. Sau khi thăm Sa Phi tu vi đang dũng mãnh tinh tiến, hắn ở lại đến tối khuya mới trở về. Cho nên Mã Nguyên Vũ vẫn ở lại trong Bách Tùng phong dưỡng thương lại khiếp sợ đến mức ngay cả cửa cũng không dám ra.
Về phần đám người Ô Kiến, Du Bình, lại bị đuổi ra khỏi Tề Vân tông. Không thông qua được kỳ sát hạch mỗi năm một lần, ngay cả đệ tử tạp dịch cũng không được làm.
Lúc trở lại, Diệp Chân lặng lẽ đi một chuyến tới bí động trên vách núi phía sau Bách Tùng phong. Vận khí của Diệp Chân coi như không tệ. Trong vòng mười một ngày này không có dã thú nào tới bên trong bí động trên vách núi này. Thạch tủy linh dịch tích lũy trong mười một ngày, được chừng non nửa bát.
Sau khi bố trí một vài biện pháp đề phòng thú loại xông nhầm vào, Diệp Chân mang theo non nửa bát thạch tủy linh dịch, lặng lẽ không một tiếng động đi trở về Đông Lai phong.
Ban đêm, Diệp Chân uống từng chút một thạch tủy linh dịch trong non nửa bát này để tu luyện. Bên trong thạch tủy linh dịch ẩn chứa năng lượng cường đại khiến cho tu vi của Diệp Chân tăng lên như bão táp, cũng để cho khí huyết trong cơ thể hắn tràn đầy đến cực hạn.
Khi huyệt thái dương của Diệp Chân nhô cao đến cực hạn, một chút tạp chất màu trắng cuối cùng trong cơ thể hòa lẫn với một ít máu loãng phun ra, một luồng khí xoáy được cấu tạo từ huyết khí tinh khiết chậm rãi hình thành ở trong đan điền của Diệp Chân.
Vòng xoáy huyết khí vừa hình thành, huyết khí trong cơ thể Diệp Chân tràn đầy đến cực hạn lập tức giống như phát tiết, giống như phát điên lao về phía vòng xoáy huyết khí ở đan điền. Huyệt thái dương nhô cao như muốn nổ tung ra lại dần dần xẹp xuống. Cảm giác tinh khí toàn thân Diệp Chân không giữ được muốn bắn ra bốn phía, nhất thời biến mất.
Xoạt!
Liên tục tu luyện một đêm một ngày, Diệp Chân bất chợt đứng phắt dậy, trong tiếng xương kêu lên răng rắc răng rắc, chợt đánh ra một quyền về phía trước.
Ầm!
Trong chớp mắt khi nắm đấm Diệp Chân dừng lại, cánh cửa cách Diệp Chân chừng ba thước lại phát ra một tiếng nổ vang, khiến Diệp Chân làm giật mình.
Cẩn thận nhìn lại, phát hiện trên cánh cửa đã bị phá ra một lỗ thủng. Lỗ thủng kia không lớn không nhỏ, chính là bằng nắm đấm của Diệp Chân.
- Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai? Khí cương phụ thể?
Vẻ mặt Diệp Chân lộ ra niềm vui bất ngờ.
Diệp Chân đang muốn từ từ thử nghiệm uy lực của Tinh Huyết Nguyên Thể Công tầng thứ hai, ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng ồn ào chói tai.
- Mau nhìn mau nhìn kìa. Thứ tự trên Thiên Địa bảng có thay đổi. Lại có người lên bảng!
- Thiên Địa Bảng?
Chân mày Diệp Chân hơi nhíu lại, không nhịn được đi ra ngoài cửa.