Chương 3: Mười Năm Sau
Sau khi kết thúc buổi học, Cảnh trở về sân tập luyện ở trung tâm phủ. Việc học trên lớp chỉ là phần bắt buộc để tiếp xúc với con cháu các trưởng chi nhánh, còn việc tu luyện của cậu ta được cha cậu sắp xêp riêng. Người chỉ đạo việc tu luyện của cậu chính là một trong bốn vị trưởng lão của họ tộc và đồng thười cũng là chú ruột của hắn: Trần Liễu , cao thủ cảnh giới Hiền nhân. Khi cậu ta đến thì vị này đã đứng ở sân từ bao giờ, cậu ta liền tiến lên hành lễ.- Kính chào trưởng lão.- Haha Cảnh đến rồi hả cháu. Ở đây chỉ có chú với cháu không cần phải xưng hô câu lệ như vậy.Cứ gọi ta là chú Liễu thôi. Thế nào, hôm nay lên lớp ra sao.- Dạ thưa chú, lên lớp tốt ạ. Hôm nay thầy giáo có dạy về lịch sử hình thành nhân giới và cảnh giới thánh nhân ạ- Ồ, nói về cả cảnh giới thánh nhân hả. Chắc cháu chủ động hỏi phải không .- Dạ cháu chỉ là tò mò một chút.- Haha không sao, ham học là đức tính tốt. Mặc dù bây giờ nói đến điều đó vẫn là xa xôi so với cháu.- Dạ, thưa chú không biết cháu có thể hỏi chú một điều nhỏ không ạ.- Được, cháu cứ hỏi đi.- Rốt cuộc thì cha cháu đang ở cấp độ nào, cháu cảm thấy đều cùng cảnh giới nhưng cháu đứng gần cha thì lại không áp lực như gần chú và các trưởng lão khác. Mỗi lần hỏi cha cháu đều chỉ cười mà không chịu nói.Chú cậu ta cười tủm và nói:- Cháu đừng hiểu lầm, cha cháu chính là cao thủ hàng đầu của họ ta, Không những vậy còn là một trong những người mạnh nhất của vương triều đó. Sở dĩ cháu không cảm nhận đượp áp lực là do khí của cha cháu đã gần như đạt được trạng thái nội liễm. Nếu cha cháu không cố ý để thả khí ra thì cháu sẽ cảm nhận được rất ít. Ta và các trưởng lão còn lại đều là cảnh giới Hiền nhân trung cấp, hay còn gọi là Diệp.- Tại sao lại gọi là Diệp ạ.- Cháu có nhìn thử trên người ta xem có gì lạ không.Cảnh quan sát một lúc, chợt nhận ra điều gì đó.- Dạ thưa chú, trên đỉnh đầu chú có mũ kim loại nhỏ, nhưng từ đó lại mọc ra một thân cây và có bốn chiếc lá ạ. Cái này hình như không phải loại mũ phổ thông.- Haha quan sát tốt lắm. Sở dĩ gọi cấp độ này là Diệp chính là vì chiếc lá xanh kia. Cùng cảnh giới lá càng to, số lượng càng nhiều thì càng mạnh. Tối đa sẽ có chín lá. Ta đang ở tứ Diệp, đứng cuối trong bốn trưởng lão. Mạnh nhất là Trần Độ trưởng lão,hiện nay đã là cửu Diệp. Cha cháu đã bước qua cấp độ này, đạt đến Liên. Mà nói như vậy đủ rồi,Ta sẽ dẫn cháu đến Đông các để lựa chọn công pháp phù hợp. Mau đi theo ta.Hai chú cháu đi về phía đông của phủ, ở đây có một tòa lầu chín tầng, rộng chừng gần ngàn mét vuông. Xung quanh đều có người gác. Khi đến cửa, chỉ thấy Liễu lấy ra lệnh bài cho thủ vệ. Thủ vệ lập tức mở cửa để hai người tiến vào. Ở lầu một là một hình sảnh hình tròn lớn. Xung quanh lấy sảnh này làm tâm, là các giá sách chứa công pháp. Nhìn qua cũng có đến vài ngàn cuốn. Cảnh nhìn đến hoa cả mắt. Thấy vậy chú cậu liền hướng dẫn.- Bây giờ cháu hãy đi lựa công pháp đi đi. Có năm khu theo thứ tự kim , mộc, thủy, hỏa thổ. Cháu mệnh hỏa nên ta nghĩ cháu hãy đi đến khu hỏa trước đi. Đây là ngọc trắc thí. Đầu tiên hãy trích một giọt máu của cháu vào đó. Nếu cháu cảm thấy muốn luyện công pháp nào, hãy để viên ngọc này giưã cháu và cuốn công pháp đó. Ngọc sáng càng mạnh thì độ phù hợp càng cao.Cảnh làm theo lời chú nói, sau đó tiến vào khu hỏa để lưạ chọn công pháp. Công pháp nhập môn hết sức quan trọng. Dù chỉ là bước khởi đầu nhưng nó sẽ quyết định chất lượng khí ban đầu của người tu luyện. Công pháp ở nhân giới chia thành thiên, địa, nhân ba cấp. Người mới tu luyện chỉ có thể học tập công pháp nhân cấp. Trong nhân cấp lại chia tuyệt, thượng, trung, hạ bốn phẩm. Ở lầu một này hầu hết là công pháp hạ, trung phẩm. Không phải tộc họ keo kiệt với con cháu mà công pháp càng cao tu luyện càng khó. Thông thường đều bắt đầu từ hạ phẩm hoặc trung phẩm để làm quen với việc hấp thụ khí. Sau đó sẽ chuyển dần lên loại cao hơn. Mặc dù làm như vậy chất lượng khí sẽ không được tốt lắm và sẽ phải mất thời gian để thanh lọc khí. Cảnh bắt đầu lựa chọn, hang loạt cái tên xuất hiện trước mắt cậu : thái dương quyết nhân cấp hạ phẩm, liệt hỏa quyết nhân cấp trung phẩm…….Đã đi gần hết khu hỏa mà cậu vẫn chưa thấy bộ công pháp nào vừa ý. Khi đang do dự trong đầu cậu bỗng vang lên một giọng nói già nua bí ẩn :- Đi lên tầng ba khu trung tâm.Cảnh giật mình, ngẩng đầu nhìn xung quanh nhưng ngoài người chú đang đứng ở chỗ xa và mấy đứa trẻ đang tìm công pháp như cậu thì không hề thấy một ai có vẻ cao tuổi cả. Vốn tưởng mình tưởng tượng ra nhưng giọng nói đó lại vang lên liên tiếp mấy lần. Khải Minh khẳng định không phải do mình tự tưởng tượng ra nữa. Dù khá nghi hoặc nhưng cậu vẫn quyết định hỏi thử chú về việc lên lầu ba.- Thưa chú, cháu có thể lên lầu ba xem công pháp không ạ.- Lên lầu ba ? Sao tự nhiên cháu lại muốn lên lầu ba.- “Dạ cháu chỉ có linh cảm thứ mình cần ở trên đó, cháu cũng không rõ tại sao lại có cảm giác đó. Chẳng lẽ không thể lên lầu ba ạ”.- Cậu nói với sự nghi hoặc trong long- Nếu là người khác thì không được, nhưng cháu là người thừa kế của họ tộc nên có quyền lên đó. Chỉ là công pháp trên đó gồm những thứ mà các tổ tiên trong họ sưu tập được nhưng lại không trọn vẹn hoặc chưa từng có ai tu luyện được. Nhưng chúng đều rất không tầm thường nên mới được để ở lầu ba. Nếu cháu muốn vậy ta dẫn cháu lên.Dù rất nghi hoặc nhưng chú của Cảnh vẫn dẫn cậu ta lên. Đi qua lầu hai cũng là kiểu kiến trúc tương tự lầu một chỉ là số lượng đã ít đi rất nhiều. Đều là công pháp trung phẩm, nhưng có những điều kỳ diệu riêng và một số lượng ít công pháp thượng phẩm. Đừng nhìn số lượng công pháp ở đây rất nhiều, nhưng đó đều là công pháp trải qua bao đời tổ tiên họ Nguyễn tích góp mới có được. Nếu ở bên ngoài có được một cuốn trung phẩm đã phải là nhà giàu có và có thế lực rồi. Người thường chỉ có thể tu luyện loại hạ phẩm mà thôi. Thậm chí đến hạ phẩm cũng không có, chỉ có thể tự mình tu luyện. Dù là họ lớn như họ Trần số lượng công pháp nhân cấp thượng phẩm cũng là cực kỳ ít và chỉ có con cháu dòng chính mới được phép tu luyện. Đến đây chú cậu ta vẫn cố khuyên can :- Ở đây đều là công pháp trung phẩm hoặc thượng phẩm, đều là những thứ người bên ngoài ao ước. Nếu lên bên trên không tìm được công pháp vừa ý ta sẽ cháu xuống chọn ở đây.- Dạ thưa chú”Lại đi lên một lầu nữa. Đã đến lầu ba. Ở đây không gian bài trí có một ít thay đổi. Thay vì từng khu theo thuộc tính như hai lầu dưới, trên này công pháp để khá tùy ý. Không rõ tại sao nhưng cảm giác dù lộn xộn nhưng trong đó lại có một mối liên hệ kỳ lạ. Khải liền đi đến từng giá để công pháp. Quả đúng như lời chú cậu ta nói, công pháp ở đây nhìn đều rất không tầm thường nhưng đa phần lại bị thiếu hụt hoặc yêu cầu tu luyện quá khắc khó khăn. Ví dụ “Đa nguyên công pháp” yêu cầu người tu luyện phải thể chất phải có ít nhất ba loại nguyên tố từ khi sinh ra. Má nó, thế này cũng quá biến thái đi. Cả vương triều Văn Lang số người có hai thuộc tính khí từ khi sinh ra hình như chỉ có một người. Đằng này còn yêu cầu tới ba loại. Có phải chơi nhau không vậy. Khải Minh nhìn mà chỉ biết lắc đầu. Ngoài ra hắn còn thấy khá nhiều công pháp với yêu cầu các hệ nguyên tố hiếm gặp như: phong, lôi.. Hắn đã xem gần hết các loại mà vẫn chưa thấy loại nào phù hợp với mình. Không lẽ mình bị chơi xỏ rồi. Khi đang phân vân có lên đi xuống lầu hai cho đữo tốn thời gian hay không thì giọng nói bí ẩn lại vang lên trong đầu cậu.- Cuốn công pháp màu đen trên kệ trong cùng.“Khốn thật, sao lại dở cái trò giả thần giả quỷ này với mình chứ”. Cảnh thầm nghĩ trong lòng. Nhưng nghĩ lại, người có thể thần không biết quỷ không hay truyền thông tin cho mình như vậy chắc chắn phải là cao thủ. Hơn nữa, đây là nơi quan trọng nhất của họ nếu là kẻ địch không có lý nào lại tồn tại mà người trong họ không biết. Hơn nữa người này lại rất thông thạo nơi này, đến chín phần là vị tổ tiên nào đó trong họ. Nghĩ vậy nên cậu ta liền đi về hướng mà giọng nói đó chỉ. Đến nơi, Minh thấy một cuộn trục có vẻ bằng da thú, màu đen, khá cũ kỹ. Lạ một điều là nó không có tên. Ký tự trên đó Cảnh đọc không hiểu một cái gì. Ủa rồi đọc không hiểu sao mà tu luyện. Cậu ta liền đưa cuốn công pháp cho chú xem. Lạ một điều, chú cậu ta cũng không nhận ra nó. Thế này thì hay rồi, không lẽ mình bị trêu đùa. Cảnh còn đang không biết làm sao thì giọng nói đó lại vang lên :- Mang về phòng, nhỏ máu sẽ có chỉ dẫn.Cảnh giật mình, công pháp gì mà phải nhỏ máu mới học được. Công pháp bình thường đều là dựa vào thủ pháp kết ấn kết hợp với nguyên thạch mang nguyên tố để tu luyện. Dù khá thắc mắc nhưng Cảnh vẫn quyết định làm theo lười người thần bí nói. Cậu ta bèn nói với chú, muốn lấy cuốn công pháp này về nghiên cứu. Dù khá thắc mắc nhưng chú cậu vẫn đồng ý. Khi xuống lầu hai, chú cậu gợi ý nên chọn một loại công pháp hệ hỏa tránh việc làm chậm quá trình tu luyện. Minh liền chọn “ minh hỏa quyết” một loại công pháp hệ hỏa nhân cấp thượng phẩm, có độ phù hợp rất cao với cậu.