Chương : 146
Sau khi kết thúc truyền quy tắc vào Đảo Ảnh Chi Cầu thì nó cùng bành bành mà nổ tung. Thị thần hết nhìn Tiêu Ngưng Nhi kéo ra chín xích kia thì nhìn qua Phi Linh kéo ra cả trăm xích, nó làm thị thần tròn xoe hai con mắt mà kinh hãi, cái này gọi là cái gì? Lão thiên a. Một trăm xích. Đây là không phải nói tên này là quái vật sao? Phải biết một trăm xích kéo ra có thể so sánh với một Vũ Tông ngũ tinh rồi, mà thị thần này thì chưa có gặp qua trường hợp như thế bao giờ, nên cũng không xác định được là Phi Linh thuộc top nhân vật bá đạo như thế nào.
Sưu sưu sưu, những người không có thông qua khảo thí, đều bị đưa trở về, lúc trước có hơn hai mươi vạn người, nhưng trải qua một vòng sàng lọc tuyển chọn, cũng chỉ còn lại có mấy nghìn người.
Vị Thị Thần đối với kết quả như vậy vẫn là phi thường hài lòng khẽ gật đầu nhưng vẫn còn kinh hãi với kết quả mà Phi Linh đem lại.
-Những người thông qua được đệ nhất khảo thí, đi theo ta, ta sẽ đem các ngươi đưa đến Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ tám, chỗ đó sẽ có người tiến hành đợt khảo thí thứ hai!
Vị thị thần nói ra dứt lời, liền nghe âm thanh sưu sưu sưu, tất cả các thí sinh liền hóa thành từng đạo bạch quang biến mất.
Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ bảy ngay lập tức trở nên trống rỗng, sau một lát, vô số yêu vật bỗng xuất hiện, đây mới là bộ dáng của Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ bảy.
Vị thị thần bình tĩnh đứng yên trong hư không, ánh mắt xa xăm nhìn phía trước:
-Thật không thể tưởng tượng được còn có cả người rút được trăm xích mà từ trước đến nay chưa ai làm được. Mong lần chủ nhân tìm được người thích hợp.
---------
Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ tám.
Mấy nghìn cá nhân bỗng xuất hiện tại bên trong một mảnh cánh đồng bát ngát, cánh đồng này bát ngát khắp nơi khô nứt, ánh lửa ngút trời, nóng rực sóng khí khắp nơi phóng ra nếu là ở nơi đây là cường giả Hắc Kim cấp trở xuống, chỉ sợ sẽ bị sóng khí nóng rực thiêu cháy hầu như không còn.
Lúc này, trên bầu trời một vị thị thần khác cường đại lăng không đang đứng, toàn thân mặc kim giáp, một cái cánh màu vang phía sau lưng, thân hình to lớn. Thị thần này mặc dù chỉ là tu vi cấp thứ thần, nhưng mà được Minh Vực chưởng khống giả ban cho lực lượng khổng lồ, cho nên thực lực của bọn hắn căn bản không phải cường giả thứ thần bình thường có thể so sánh.
Vị thị thần kia nhìn lướt qua mấy nghìn người, lạnh lùng nói:
-Tuy rằng lần này tuyển chọn sẽ không chết người, nhưng mà cửa thứ hai này, các ngươi không cẩn thận, sẽ biến thành phế vật bên trong! mảnh hoang nguyên này, có một tòa Hắc Viêm chi tháp, tòa tháp này chính là do một vị siêu cấp cường giả lưu lại. Tòa tháp này ẩn chứa vô thượng Hắc Viêm chi lực, bên trong sẽ xuất hiện các loại yêu thú, tuy rằng những yêu thú này bị xiềng xích trói buộc, nhưng mà vẫn có thể phóng xuất ra lực lượng khổng lồ, các ngươi phải trong tình cảnh này tu luyện mười ngày, ai có thể tu luyện tới vô ngã tâm tình, mới tính là qua!
Nghe được vị thị thần nói, một ít Truyền Kỳ cấp cường giả thậm chí thứ thần cấp cường giả, đều có điểm mê mang không biết phải làm sao, vô ngã tâm tình? Đó là cái gì?
Tiêu Ngưng Nhi nghe có chút tự tin, bản thân nàng có những lúc chìm sâu minh tưởng, đấy cũng được tính là vô ngã tâm tình không? Không lẽ không có tình cảm mới được thông qua sao?
Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi, cậu cười xoa xoa đầu nàng.
-Muội lo cái gì, cứ vận dụng lấy những gì có trong pháp quyết, tu luyện trong pháp quyết cũng đã là vô ngã tâm tình rồi.
Phi Linh nói. Tiêu Ngưng Nhi gật đầu đã hiểu. Xong cả hai nhìn xa xa tòa Hắc Viêm tháp nóng rực kia.
Giữa cánh đồng mênh mông bát ngát, thân ảnh Hắc Viêm chi tháp đứng sừng sững, từng đạo hỏa diễm tỏa ra khiến những nham thạch xung quanh cũng gần như bị nung chảy ra.
Đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa nhìn thấy tòa tháp thì đều liếc nhìn nhau, trên mặt đồng dạng đều toát ra thần sắc không chịu thua kém, thân là dòng chính của siêu cấp thế, đối diện với Hắc Viêm chi tháp đều cả được nghe nói tới, cho nên, tất cả đều muốn bước vào bên trong để được tận mắt chứng kiến.
Sưu sưu sưu
Lập tức ba đạo thân ảnh nhắm thẳng hướng Hắc Viêm chi tháp lao tới.
Ngay sau đó, tất cả các cường giả của các gia tộc khác cũng lập tức lao thẳng tới tòa Hắc Viêm tháp.
Càng tiến tới gần toàn tháp, càng cảm giác được tia nóng từ của tòa hắc tháp tỏa ra. Lực lượng Hắc Viêm này hoàn toàn bỏ qua tu vi mà tấn công thẳng vào bên trong linh hồn hải của mọi người, chỉ một số ít người có được linh hồn hải tương đối bền dẻo, vững chắc mới có thể chịu được, nếu không thì cho dù là cường giả thứ thần cấp cũng hoàn toàn không thể chống cự lại việc bị Hắc Viêm thiêu đốt.
Có một số người cảm giác được cỗ Hắc Viêm này căn bản không phải là thứ mà bọn hắn có thể ngăn cản được, nên liền lập tức lùi lại, không dám tiến thêm.
Cũng có một số người mặc kệ việc bị Hắc Viêm thiêu đốt, cưỡng ép bản thân tiến vào bên trong, kết quả là toàn thân liền bị Hắc Viêm thiêu đốt, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
-Ta đi thôi. Nhớ niệm lấy pháp quyết, cực chí lôi có thể bảo vệ muội an toàn vượt qua Hắc Viêm tháp.
Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi nói. Lôi khắc hỏa, đó là đương nhiên, hơn nữa còn là cực trí lôi thì há có khó khăn thông qua trắc thí đợt hai này đây.
Cả hai nhanh chóng hướng về phía Hắc Viêm tháp mà đi.
Đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa là những người đầu tiên tiến nhập Hắc Viêm chi tháp, ngay sau đó những người khác cũng lần lượt tiến vào, có chừng năm sáu trăm người bởi vì không cách nào chịu được Hắc Viêm thiêu đốt nên đã bỏ cuộc, lui ra bên ngoài.
Tiêu Ngưng Nhi đến gần Hắc Viêm tháp, nàng cảm thấy có chút như bị thiêu đốt, nhưng mà, sau khi nhẩm niệm pháp quyết của công pháp, toàn bộ cảm giác đều hoàn toàn tiêu thất, mà xung quanh Tiêu Ngưng Nhi còn xuất hiện một tầng lôi điện cuốn quanh nàng, tạo thành một cái lồng lôi cầu bảo về Tiêu Ngưng Nhi.
-Muội ổn chứ?
Phi Linh nhìn sang Tiêu Ngưng Nhi hỏi thăm. Tiêu Ngưng Nhi lắc đầu ý bảo không có gì.
Càng bước tới gần tòa Hắc Viêm Tháp, thì thấy rõ ràng nó có bảy tầng nối liền nhau, hỏa điểm ở dưới đáy có màu đỏ rực, càng lên cao thì màu sắc hỏa diễm càng trở nên tối lại, ở tầng cao nhất, hỏa diễm có màu sắc đen như mực vậy.
Bê trong tầng một Hắc Viêm chi tháp, nơi đây ngồi xếp bằng rất nhiều cường giả của các gia tộc lớn, tuy nhiên, những người này mỗi khi muốn tiến lên tầng trên thì linh hồn hải đều có cảm giác như bị Hắc Viêm thiêu đốt, khiến bọn hắn không dám tiếp tục tiến lên tầng cao hơn, vì vậy, tất cả tranh thủ thời gian ngồi xếp bằng tại tầng một Hắc Viêm chi tháp để lĩnh ngộ ý cảnh.
Bất quá, cũng có người ngược lại đang hướng thẳng tới hướng Hắc Viêm chi tháp tầng hai mà đi.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cả hai đều nhanh chóng thẳng tiến lên tầng thứ hai của Hắc Viêm chi tháp mà đi. Dường như Tiêu Ngưng Nhi nhẹ nhỏm rất nhiều khi có lôi cầu bảo vệ, nàng vừa đi trong tâm vừa ngộ hiểu quy luật của Hăc Viêm hỏa diễm. Phi Linh cũng bình thường mà đi, cái loại hỏa diễm này không hề có tính khiêu chiến đối với cậu.
Tại tầng hai của tháp. Đám người Thương Minh, Mộ Dạ và Hoa Hỏa cũng đang ngồi xếp bằng cảm ngộ Hắc Hỏa diễm. Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi không ngừng ngại mà đi hướng thẳng tầng ba mà đi, thấy thế, cách đó không xa, Thương Minh cung chầm chậm đứng lên, hắn cũng muốn hướng lên tầng thứ ba của Hắc Viêm chi tháp.
Thương Minh nhìn thấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi thông thả mà đi lên những nấc thang đi lên tầng ba, hắn lúc này cảm thấy vô cùng thù địch với cả hai, điều này cho thấy hắn bị cả hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vượt qua. Chẳng qua con người Thương Minh vốn là kẻ tranh cường háo thắng, vì vậy cho tới bây giờ việc gì hắn cũng muốn đứng đầu cả, cho nên, hắn cũng muốn cạnh tranh a.
Rất nhiều người thì việc bước lên tầng hai của Hắc Viêm Chi Tháp đã phi thường khó khăn, huống chi là bước lên tầng thứ ba.
Đang lúc mọi người đang nhìn vào cả hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi còn có Thương Minh đang đuổi theo phía sau, thì đồng dạng cũng có mấy người nữa đứng lên, đó chính là đám người Mộ Dạ, Hoa Hỏa, cũng đều hướng về Hắc Viêm Chi Tháp tầng ba.
Một vài gia chủ của siêu cấp thế gia cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà ở lại tầng một. Tuy rằng trong số bọn họ có rất nhiều người tu vi mạnh hơn đám người Thương Minh, nhưng mà Hắc Viêm bên trong Hắc Viêm chi tháp không phải chỉ dựa vào tu vi là có thể vượt qua, mà cần phải có linh hồn phi thường cường đại mới có thể vượt qua được.
Lần lượt có mười mấy người đứng lên, tiến về Hắc Viêm chi tháp tầng ba.
Bên trong Hắc Viêm chi tháp tầng thứ ba, là một không gian có phạm vi hơn mười mét, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vừa bước lên tầng ba thì lập tức 1 tiếng gào cuồng nộ dội thẳng vào trong tai cả hai người, nhưng mà Phi Linh dùng lấy siêu năng lực vectơ thao túng bác bỏ đi chiều âm thanh của tiếng rống kia, tiện thể đánh bật âm thanh hướng về Tiêu Ngưng Nhi nữa.
Bên trên bầu trời bên ngoài Hắc Viêm Chi Tháp, một vị cường giả mặc Kim giáp thị thần lẳng lặng nhìn xuống.
-Trong số những kẻ này, cũng có vài tên cũng khá thú vị.
Vị Kim giáp Thị Thần đối với mọi chuyện xảy ra bên trong Hắc Viêm chi tháp dường như đều nắm trong lòng bàn tay, ánh mắt của hắn đảo qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi. Có lẽ vị thị thần này không có quan sát Phi Linh lúc khảo thí đợt thứ nhất nên không biết cái kia thị thần là kinh hãi đến mức nào khi thấy Phi Linh kéo ra trăm xích.
Sưu sưu sưu, những người không có thông qua khảo thí, đều bị đưa trở về, lúc trước có hơn hai mươi vạn người, nhưng trải qua một vòng sàng lọc tuyển chọn, cũng chỉ còn lại có mấy nghìn người.
Vị Thị Thần đối với kết quả như vậy vẫn là phi thường hài lòng khẽ gật đầu nhưng vẫn còn kinh hãi với kết quả mà Phi Linh đem lại.
-Những người thông qua được đệ nhất khảo thí, đi theo ta, ta sẽ đem các ngươi đưa đến Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ tám, chỗ đó sẽ có người tiến hành đợt khảo thí thứ hai!
Vị thị thần nói ra dứt lời, liền nghe âm thanh sưu sưu sưu, tất cả các thí sinh liền hóa thành từng đạo bạch quang biến mất.
Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ bảy ngay lập tức trở nên trống rỗng, sau một lát, vô số yêu vật bỗng xuất hiện, đây mới là bộ dáng của Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ bảy.
Vị thị thần bình tĩnh đứng yên trong hư không, ánh mắt xa xăm nhìn phía trước:
-Thật không thể tưởng tượng được còn có cả người rút được trăm xích mà từ trước đến nay chưa ai làm được. Mong lần chủ nhân tìm được người thích hợp.
---------
Cửu Trọng Tử Địa tầng thứ tám.
Mấy nghìn cá nhân bỗng xuất hiện tại bên trong một mảnh cánh đồng bát ngát, cánh đồng này bát ngát khắp nơi khô nứt, ánh lửa ngút trời, nóng rực sóng khí khắp nơi phóng ra nếu là ở nơi đây là cường giả Hắc Kim cấp trở xuống, chỉ sợ sẽ bị sóng khí nóng rực thiêu cháy hầu như không còn.
Lúc này, trên bầu trời một vị thị thần khác cường đại lăng không đang đứng, toàn thân mặc kim giáp, một cái cánh màu vang phía sau lưng, thân hình to lớn. Thị thần này mặc dù chỉ là tu vi cấp thứ thần, nhưng mà được Minh Vực chưởng khống giả ban cho lực lượng khổng lồ, cho nên thực lực của bọn hắn căn bản không phải cường giả thứ thần bình thường có thể so sánh.
Vị thị thần kia nhìn lướt qua mấy nghìn người, lạnh lùng nói:
-Tuy rằng lần này tuyển chọn sẽ không chết người, nhưng mà cửa thứ hai này, các ngươi không cẩn thận, sẽ biến thành phế vật bên trong! mảnh hoang nguyên này, có một tòa Hắc Viêm chi tháp, tòa tháp này chính là do một vị siêu cấp cường giả lưu lại. Tòa tháp này ẩn chứa vô thượng Hắc Viêm chi lực, bên trong sẽ xuất hiện các loại yêu thú, tuy rằng những yêu thú này bị xiềng xích trói buộc, nhưng mà vẫn có thể phóng xuất ra lực lượng khổng lồ, các ngươi phải trong tình cảnh này tu luyện mười ngày, ai có thể tu luyện tới vô ngã tâm tình, mới tính là qua!
Nghe được vị thị thần nói, một ít Truyền Kỳ cấp cường giả thậm chí thứ thần cấp cường giả, đều có điểm mê mang không biết phải làm sao, vô ngã tâm tình? Đó là cái gì?
Tiêu Ngưng Nhi nghe có chút tự tin, bản thân nàng có những lúc chìm sâu minh tưởng, đấy cũng được tính là vô ngã tâm tình không? Không lẽ không có tình cảm mới được thông qua sao?
Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi, cậu cười xoa xoa đầu nàng.
-Muội lo cái gì, cứ vận dụng lấy những gì có trong pháp quyết, tu luyện trong pháp quyết cũng đã là vô ngã tâm tình rồi.
Phi Linh nói. Tiêu Ngưng Nhi gật đầu đã hiểu. Xong cả hai nhìn xa xa tòa Hắc Viêm tháp nóng rực kia.
Giữa cánh đồng mênh mông bát ngát, thân ảnh Hắc Viêm chi tháp đứng sừng sững, từng đạo hỏa diễm tỏa ra khiến những nham thạch xung quanh cũng gần như bị nung chảy ra.
Đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa nhìn thấy tòa tháp thì đều liếc nhìn nhau, trên mặt đồng dạng đều toát ra thần sắc không chịu thua kém, thân là dòng chính của siêu cấp thế, đối diện với Hắc Viêm chi tháp đều cả được nghe nói tới, cho nên, tất cả đều muốn bước vào bên trong để được tận mắt chứng kiến.
Sưu sưu sưu
Lập tức ba đạo thân ảnh nhắm thẳng hướng Hắc Viêm chi tháp lao tới.
Ngay sau đó, tất cả các cường giả của các gia tộc khác cũng lập tức lao thẳng tới tòa Hắc Viêm tháp.
Càng tiến tới gần toàn tháp, càng cảm giác được tia nóng từ của tòa hắc tháp tỏa ra. Lực lượng Hắc Viêm này hoàn toàn bỏ qua tu vi mà tấn công thẳng vào bên trong linh hồn hải của mọi người, chỉ một số ít người có được linh hồn hải tương đối bền dẻo, vững chắc mới có thể chịu được, nếu không thì cho dù là cường giả thứ thần cấp cũng hoàn toàn không thể chống cự lại việc bị Hắc Viêm thiêu đốt.
Có một số người cảm giác được cỗ Hắc Viêm này căn bản không phải là thứ mà bọn hắn có thể ngăn cản được, nên liền lập tức lùi lại, không dám tiến thêm.
Cũng có một số người mặc kệ việc bị Hắc Viêm thiêu đốt, cưỡng ép bản thân tiến vào bên trong, kết quả là toàn thân liền bị Hắc Viêm thiêu đốt, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.
-Ta đi thôi. Nhớ niệm lấy pháp quyết, cực chí lôi có thể bảo vệ muội an toàn vượt qua Hắc Viêm tháp.
Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi nói. Lôi khắc hỏa, đó là đương nhiên, hơn nữa còn là cực trí lôi thì há có khó khăn thông qua trắc thí đợt hai này đây.
Cả hai nhanh chóng hướng về phía Hắc Viêm tháp mà đi.
Đám người Thương Minh, Mộ Dạ, Hoa Hỏa là những người đầu tiên tiến nhập Hắc Viêm chi tháp, ngay sau đó những người khác cũng lần lượt tiến vào, có chừng năm sáu trăm người bởi vì không cách nào chịu được Hắc Viêm thiêu đốt nên đã bỏ cuộc, lui ra bên ngoài.
Tiêu Ngưng Nhi đến gần Hắc Viêm tháp, nàng cảm thấy có chút như bị thiêu đốt, nhưng mà, sau khi nhẩm niệm pháp quyết của công pháp, toàn bộ cảm giác đều hoàn toàn tiêu thất, mà xung quanh Tiêu Ngưng Nhi còn xuất hiện một tầng lôi điện cuốn quanh nàng, tạo thành một cái lồng lôi cầu bảo về Tiêu Ngưng Nhi.
-Muội ổn chứ?
Phi Linh nhìn sang Tiêu Ngưng Nhi hỏi thăm. Tiêu Ngưng Nhi lắc đầu ý bảo không có gì.
Càng bước tới gần tòa Hắc Viêm Tháp, thì thấy rõ ràng nó có bảy tầng nối liền nhau, hỏa điểm ở dưới đáy có màu đỏ rực, càng lên cao thì màu sắc hỏa diễm càng trở nên tối lại, ở tầng cao nhất, hỏa diễm có màu sắc đen như mực vậy.
Bê trong tầng một Hắc Viêm chi tháp, nơi đây ngồi xếp bằng rất nhiều cường giả của các gia tộc lớn, tuy nhiên, những người này mỗi khi muốn tiến lên tầng trên thì linh hồn hải đều có cảm giác như bị Hắc Viêm thiêu đốt, khiến bọn hắn không dám tiếp tục tiến lên tầng cao hơn, vì vậy, tất cả tranh thủ thời gian ngồi xếp bằng tại tầng một Hắc Viêm chi tháp để lĩnh ngộ ý cảnh.
Bất quá, cũng có người ngược lại đang hướng thẳng tới hướng Hắc Viêm chi tháp tầng hai mà đi.
Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cả hai đều nhanh chóng thẳng tiến lên tầng thứ hai của Hắc Viêm chi tháp mà đi. Dường như Tiêu Ngưng Nhi nhẹ nhỏm rất nhiều khi có lôi cầu bảo vệ, nàng vừa đi trong tâm vừa ngộ hiểu quy luật của Hăc Viêm hỏa diễm. Phi Linh cũng bình thường mà đi, cái loại hỏa diễm này không hề có tính khiêu chiến đối với cậu.
Tại tầng hai của tháp. Đám người Thương Minh, Mộ Dạ và Hoa Hỏa cũng đang ngồi xếp bằng cảm ngộ Hắc Hỏa diễm. Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi không ngừng ngại mà đi hướng thẳng tầng ba mà đi, thấy thế, cách đó không xa, Thương Minh cung chầm chậm đứng lên, hắn cũng muốn hướng lên tầng thứ ba của Hắc Viêm chi tháp.
Thương Minh nhìn thấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi thông thả mà đi lên những nấc thang đi lên tầng ba, hắn lúc này cảm thấy vô cùng thù địch với cả hai, điều này cho thấy hắn bị cả hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vượt qua. Chẳng qua con người Thương Minh vốn là kẻ tranh cường háo thắng, vì vậy cho tới bây giờ việc gì hắn cũng muốn đứng đầu cả, cho nên, hắn cũng muốn cạnh tranh a.
Rất nhiều người thì việc bước lên tầng hai của Hắc Viêm Chi Tháp đã phi thường khó khăn, huống chi là bước lên tầng thứ ba.
Đang lúc mọi người đang nhìn vào cả hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi còn có Thương Minh đang đuổi theo phía sau, thì đồng dạng cũng có mấy người nữa đứng lên, đó chính là đám người Mộ Dạ, Hoa Hỏa, cũng đều hướng về Hắc Viêm Chi Tháp tầng ba.
Một vài gia chủ của siêu cấp thế gia cũng chỉ có thể ngoan ngoãn mà ở lại tầng một. Tuy rằng trong số bọn họ có rất nhiều người tu vi mạnh hơn đám người Thương Minh, nhưng mà Hắc Viêm bên trong Hắc Viêm chi tháp không phải chỉ dựa vào tu vi là có thể vượt qua, mà cần phải có linh hồn phi thường cường đại mới có thể vượt qua được.
Lần lượt có mười mấy người đứng lên, tiến về Hắc Viêm chi tháp tầng ba.
Bên trong Hắc Viêm chi tháp tầng thứ ba, là một không gian có phạm vi hơn mười mét, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi vừa bước lên tầng ba thì lập tức 1 tiếng gào cuồng nộ dội thẳng vào trong tai cả hai người, nhưng mà Phi Linh dùng lấy siêu năng lực vectơ thao túng bác bỏ đi chiều âm thanh của tiếng rống kia, tiện thể đánh bật âm thanh hướng về Tiêu Ngưng Nhi nữa.
Bên trên bầu trời bên ngoài Hắc Viêm Chi Tháp, một vị cường giả mặc Kim giáp thị thần lẳng lặng nhìn xuống.
-Trong số những kẻ này, cũng có vài tên cũng khá thú vị.
Vị Kim giáp Thị Thần đối với mọi chuyện xảy ra bên trong Hắc Viêm chi tháp dường như đều nắm trong lòng bàn tay, ánh mắt của hắn đảo qua Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi. Có lẽ vị thị thần này không có quan sát Phi Linh lúc khảo thí đợt thứ nhất nên không biết cái kia thị thần là kinh hãi đến mức nào khi thấy Phi Linh kéo ra trăm xích.