Chương : 163
Lúc này, tại Long Ấn thế gia.
Long Vũ Âm vừa mới nhận được tin tức Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cùng Tiêu Ngữ đã đứng trong top hai mươi trên Thánh Linh Bảng.
Long Vũ Âm cũng không quan tâm đến Tiêu Ngữ, nhưng mà Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đến từ tiểu linh lung thế gia, không có bối cảnh, cũng không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện, lại có thể đứng thứ hạng cao như vậy trên Thánh Linh Thiên Bảng, Long Vũ Âm cảm thấy có chút khiêu chiến.
Từ nhỏ đến lớn, Long Vũ Âm đều là nhân tài kiệt xuất trong đám bạn cùng lứa tuổi, nàng không cho phép ai đe dọa đến vị trí của nàng.
Long Vũ Âm đứng lên, đi ra phía ngoài, lúc trước nàng không coi ai ra gì, cho tới bây giờ, nàng mới chính thức coi trọng hai người, nhưng mà Phi Linh thì nàng không để tâm lắm, do tuổi tác của Phi Linh đã hai mươi hơn rồi, nàng chú ý là Tiêu Ngưng Nhi.
Thời khắc này, y phục trên người nàng càng làm tôn lên vóc đang hoàn mỹ, trên eo thon đeo một thanh trường kiếm, đùi đẹp thon dài tràn đầy lực lượng, thần sắc lạnh lùng làm cho người ta có một loại áp lực hít thở không thông.
Tuy rằng nàng có một khuôn mặt hoàn mỹ, nhưng mà tên của nàng, lại đủ để dọa cho tất cả nam nhân cùng lứa sợ đến bể mật.
-Âm nhi, ngươi muốn đi đâu?
Một thiếu niên anh tuấn mười sáu mười bảy tuổi đi tới, nhìn về phía Long Vũ Âm hỏi.
-Hồ Dũng, ngươi lại muốn bị ta phế một lần nữa sao?
Long Vũ Âm ánh mắt bén nhọn đảo qua thiếu niên anh tuấn kia, hừ một tiếng nói.
Thiếu niên anh tuấn bị dọa đến rụt rụt đầu, không khỏi cẩn thận kẹp chặt hai chân.
Thấy như vậy một màn, Long Vũ Âm lạnh lùng nói:
-Chỉ bằng một tên phế vật như ngươi mà cũng muốn kết hôn với ta? Nếu là muốn kết hôn ta, thắng ta trước rồi hãy nói!
Nói xong, Long Vũ Âm dời đi, thân ảnh khỏe mạnh biến mất ở cửa.
Thiếu niên anh tuấn chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Long Vũ Âm rời đi, muốn thắng Long Vũ Âm? Điều này sao có thể, trong đám bạn cùng lứa tuổi ai cũng hiểu rõ là không có khả năng!
Ở lối vào Thánh Linh tiên cảnh ai nấy đều hối hả, đầu người nhốn nháo.
Tất cả mọi người đang tranh cãi, không ai qua được hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, hai người kia vừa mới sát nhập Thánh Linh Thiên Bảng đã đạt tới thứ hạng cao như vậy quả thực làm bọn hắn khiếp sợ.
Mọi người ở đây đang nói chuyện ầm ĩ, đột nhiên có người lên tiếng nói:
-Long Vũ Âm đến rồi!
Nghe được thanh âm này, đám người nhanh chóng thối lui đến hai bên, mọi người sợ hãi nhìn thiếu nữ băng sương dáng người nóng bỏng một đường đi tới. Tuy rằng Long Vũ Âm tướng mạo cực đẹp, nhưng những người chung quanh vẻn vẹn chỉ dám lặng lẽ liếc mắt nhìn lướt qua rồi lập tức dời ánh mắt sang chỗ khác.
Đừng nói giỡn, bọn hắn cũng không muốn trêu chọc nữ nhân đáng sợ này! Nàng là nữ nhân mà ngay cả vị hôn phu của mình cũng dám phế bỏ đó!
Long Vũ Âm ngoại trừ một thân tu vi phi thường cường hãn bên ngoài, cường độ thân thể bên trong cũng là cực kỳ kinh người, Xích Long huyết mạch, hơn nữa gia thế cao không thể chạm, tuyệt đối chỉ có thể ngước nhìn. Trên Thánh Linh Thiên Bảng, Long Vũ Âm cũng là người duy nhất trong đám người mới lọt vào top mười.
Ánh mắt của Long Vũ Âm rơi trên Thánh Linh Thiên Bảng, đôi mắt hơi híp lại, sau đó hướng phía Thánh Linh tiên cảnh đi đến.
-Long Vũ Âm cũng vào Thánh Linh tiên cảnh rồi!
-Nghe nói Kim Diễm công tử cũng vào!
-Thật náo nhiệt!
Hàn Tĩnh, đám người Vương Dương cũng đã nhận được tin tức, chạy tới bên ngoài Thánh Linh Tiên Cảnh, bọn hắn còn chưa vào Thánh Linh tiên cảnh. Cũng đi theo tiến nhập trong Thánh Linh tiên cảnh.
---------
Lúc này, trên bậc một trăm hai mười chín. Có thể nói là ngay sau Tiêu Ngữ.
-Tiêu Ngữ nàng đang tu luyện, cứ để nàng yên tĩnh.
Phi Linh nhìn Tiêu Ngữ tâm trung minh tưởng cũng không có làm phiền. Tiêu Ngưng Nhi cũng gật đầu đồng ý.
-Hay vẫn là nên ngồi xuống làm quen một chút Thiên Địa chi lực của nơi này trước rồi hãy tiếp tục leo lên.
Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi nói. Cậu nên từ từ giúp Tiêu Ngưng Nhi hấp thu.
-Ân.
Tiêu Ngưng Nhi cũng đồng ý, dù sao nàng lên được tầng này cũng thấy có chút nặng nề, nhưng vẫn trong tầm kiểm soát của nàng.
Quyết định xong cả hai ngồi xuống.
-Ngưng Nhi, muội quay sang đối mặt với ta đi.
Phi Linh cười nói với Tiêu Ngưng Nhi. Tiêu Ngưng Nhi không hiểu ý của Phi Linh nhưng cũng làm theo, hai người xoay người ngồi mặt đối mặt.
-Ta sẽ cùng muội song tu. Giúp muội tiến nhanh hơn. Đưa thẳng hai tay cùng ta chắp tay lại.
Phi Linh nói.
-Song tu!!!
Tiêu Ngưng Nhi nghe thế, sửng sốt. Phi Linh chọn nàng cùng song tu. Nghĩ tới, Tiêu Ngưng Nhi mặt đỏ lên.
-Nha đầu ngốc. Không được nghĩ lung tung. Mau đưa tay lên.
Đánh vỡ trí tưởng tượng của Tiêu Ngưng Nhi khi thấy nàng mặt hồng thế kia, Phi Linh cười khổ nói.
Sau đó Tiêu Ngưng Nhi và Phi Linh đối diện nhau, hai tay của hai người cùng chắp lại với nhau. Cả hai nhắm mắt định thần. Bắt đầu lâm vào minh tưởng, xung quanh Phi Linh xuất hiện những đạo màu đen đám mây mơ hồ, nó bắt đầu hút toàn bộ Thiên Địa chi lực vào trong.
Không khí xung quanh dao động đến nổi khiến Tiêu Ngữ đang minh tưởng cũng không thể tiếp tục, quay lại nhìn thấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Tên này rốt cuộc là như thế nào lại có hấp lực kinh người như vậy? Không lẽ do những đám mây đen kia sao?
Tiêu Ngữ nhìn thấy những cái đám vụ mây mơ hồ kia lẩm bẩm.
Lúc này, Phi Linh đang dùng toàn bộ lực hút của Thiên Thần Thôn Phệ Quyết, tiến hành thôn phệ Thiên Địa chi lực, truyền toàn bộ sang cho Tiêu Ngưng Nhi một cách chậm rãi, nói chậm nhưng không chậm, Tiêu Ngưng Nhi tốc độ tiêu thụ Thiên Địa chi lực cũng ghê gớm không kém gì, đã bằng ba phần tư lực hút vào của Thôn Phệ rồi.
Lúc này, ở một chỗ trong sân Thiên Linh Viện, mấy cường giả đang ngồi ở bên cạnh bàn đá trò chuyện.
Đệ tử lần này không ngờ có mấy người thiên phú không tệ. Ví dụ như Long Ấn thế gia Long Vũ Âm, Xích Long huyết mạch, Thiên linh căn thất phẩm, ở ba đại thí luyện chi địa trên bảng danh sách, bài danh đều trong top mười.
Một cường giả trong đó mặc trường bào màu xám khẽ mỉm cười nói, hắn gọi là Nam Môn Thiên Hải, chịu trách nhiệm Thiên Linh Viện các hạng sự vụ trưởng lão.
-Long Vũ Âm là Long Ấn thế gia đệ nhất thiên tài, không cần nói nhiều.
Một cường giả áo bào trắng khác cười nhạt một tiếng, hắn gọi là Hoàng Vũ, cũng là một trong các trưởng lão:
-Hai người mới kia, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi không tồi chút nào. Trên Thánh Linh Thiên Bảng đã xếp thứ mười hai rồi.
-Xác thực, năm nay hai người ở Tiểu Linh Lung thế giới tới cũng xuất sắc, còn Tiêu Ngữ, tựa hồ cũng có đột phá mới.
Nam Môn Thiên Hải khẽ mỉm cười nói.
-Khó được nhất là, không có thế gia cường đại hậu thuẫn và cung cấp tài nguyên tu luyện như Long Ấn thế gia, thiếu nữ Tiêu Ngưng Nhi và cái kia thanh niên Phi Linh kia vẫn như cũ có biểu hiện không tầm thường, một năm sau, Đông viện lại có thêm bao nhiêu nhân tài rồi!
Hoàng Vũ khẽ cười nói.
Bọn hắn luôn chú ý tới động tĩnh ở Thiên Linh Viện, tất cả thiên tài biểu hiện như nào bọn hắn đều rõ như lòng bàn tay, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, không thể nghi ngờ cũng đã tiến nhập trong ánh mắt của bọn hắn, đã trở thành đối tượng có thể trọng điểm bồi dưỡng. Nhưng mà nói nắm tường tận là sai vô cùng, phải nói là Phi Linh ẩn giấu quá sâu.
Trong Thánh Linh tiên cảnh.
Phía dưới tế đàn, trên bậc thứ năm mươi lăm, Hoàng Oanh mắt mạo tinh tinh mà ngắm nhìn Tiêu Ngữ ở nơi xa.
-Ta quả nhiên không nhìn lầm người, thiên phú của Tiêu Ngữ ca ca, là mạnh nhất!
Hoàng Oanh đôi má ửng đỏ một mảnh, chút điểm tâm tư tu luyện đều trôi dạt đến trên người của Tiêu Ngữ.
Nghiêm Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiêu Ngữ, lại căm tức nhìn thoáng qua Hoàng Oanh, hắn hướng phía trên bậc thang đi đến, lên từng bậc từng bậc. Đã đến cấp thứ năm mươi sáu, hắn cố gắng thế nào cũng không thể đi lên nổi.
-Ta sao có thể bại bởi tên tiểu bạch kiểm Tiêu Ngữ kia?
Nghiêm Hạo căm tức cực kỳ, mở rộng bước chân cưỡng ép mình tiếp tục bước lên, lúc chân của hắn đi đến bậc thứ năm mươi bảy liền bị một cỗ lực lượng hào hùng mãnh liệt bắn ngược trở lại.
Oanh!
Nghiêm Hạo cảm giác linh hồn hải của chính mình bị trùng kích thật mạnh. Lập tức ộc máu tươi, toàn bộ người bay ngược ra, nặng nề ngã xuống nơi xa trên mặt đất.
Kết quả của không đủ năng lực lại muốn mạnh mẽ cùng thiên đạo đối kháng!
Nghiêm Hạo nắm chặt nắm đấm, nặng nề mà nện ở trên mặt đất, cho dù hắn không cam tâm đi nữa thì cũng không thể tránh được rồi.
Bên cạnh trên bậc thang kia các đệ tử nhìn thoáng qua Nghiêm Hạo ộc máu tươi té xuống không khỏi toát ra một tia vẻ đồng tình. Cái này là kết quả cậy mạnh. Thiên phú không đủ mạnh, vậy còn không tu luyện cho tốt a, rõ ràng còn muốn mạnh mẽ đi lên.
-Các ngươi nhìn, kia là Kim Diễm!
-Oa, Long Vũ Âm bài danh mười thứ hạng đầu cũng vào!
Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung tại chỗ cửa vào Thánh Linh tiên cảnh, ánh mắt của bọn hắn lập tức đã bị thân thể Long Vũ Âm hấp dẫn, thế nhưng sau một lát, bọn hắn lập tức dời ánh mắt, cúi đầu tu luyện. Sợ mình bị Long Vũ Âm phát hiện.
Long Vũ Âm bỏ qua những người khác chung quanh nơi này, một đường đi lên bậc thang, ánh mắt của nàng đã rơi vào trên người Tiêu Ngữ, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi ngồi xếp bằng tu luyện ở chính giữa. Nàng có chút khó hiểu tại sao Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi song tu, nàng cười khinh thường, chắc là không đủ thiên phú rồi, cùng nhau hấp thu Thiên Địa chi lực. Ba người kia lại muốn muốn khiêu chiến vị trí của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không cho Tiêu Ngữ hay Phi Linh, Tiêu Ngưng Nhi bất kỳ cơ hội nào!
Nàng muốn nói cho ba người biết, người nào mới thật sự là thiên tài!
Bên cạnh, Kim Diễm nhìn thoáng qua Long Vũ Âm, không nghĩ tới Long Vũ Âm rõ ràng cũng tới, nghĩ đến Long Vũ Âm thiên phú đáng sợ, Kim Diễm không khỏi có chút bất đắc dĩ. Hắn có lòng tin, đem Phi Linh hung hãn đạp xuống, nhưng mà đối mặt Long Vũ Âm dũng mãnh, một tia tranh đoạt đều không có.
Long Vũ Âm từng bước từng bước đạp lên bậc thang, đi lên bậc thang Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đang ngồi song tu, cúi đầu nhìn lướt qua hai người, cười lạnh một tiếng nói:
-Không nghĩ tới các ngươi lại có thể đi đến vị trí này, bất quá lấy thân phận thấp hèn của các ngươi, có thể đi đến nơi đây hẳn là cực hạn chứ?
Ngữ khí Long Vũ Âm đối với Tiêu Ngưng Nhi tràn đầy ý trào phúng.
Bị lời nói của Long Vũ Âm làm cho khó chịu, Tiêu Ngưng Nhi lung linh đôi mắt mở ra.
-Long Vũ Âm, chúng ta không có hứng cùng ngươi tham gia so sánh. Có giỏi thì ngươi cứ đi lên mà tu luyện đi.
Tiêu Ngưng Nhi nặng giọng nói. Phi Linh nghe thế cũng đứng dậy.
-Ngưng Nhi chúng ta tiếp tục đi lên đi. Mặc kệ nàng ta.
Phi Linh dắt tay Tiêu Ngưng Nhi đang vô cùng không thích thái độ của Long Vũ Âm.
-Hừ. Cũng chỉ là những tên thấp hèn mà thôi.
Phi Linh đang muốn đi lên, Long Vũ Âm lại nói thêm.
Long Vũ Âm vừa mới nhận được tin tức Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi cùng Tiêu Ngữ đã đứng trong top hai mươi trên Thánh Linh Bảng.
Long Vũ Âm cũng không quan tâm đến Tiêu Ngữ, nhưng mà Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đến từ tiểu linh lung thế gia, không có bối cảnh, cũng không có bao nhiêu tài nguyên tu luyện, lại có thể đứng thứ hạng cao như vậy trên Thánh Linh Thiên Bảng, Long Vũ Âm cảm thấy có chút khiêu chiến.
Từ nhỏ đến lớn, Long Vũ Âm đều là nhân tài kiệt xuất trong đám bạn cùng lứa tuổi, nàng không cho phép ai đe dọa đến vị trí của nàng.
Long Vũ Âm đứng lên, đi ra phía ngoài, lúc trước nàng không coi ai ra gì, cho tới bây giờ, nàng mới chính thức coi trọng hai người, nhưng mà Phi Linh thì nàng không để tâm lắm, do tuổi tác của Phi Linh đã hai mươi hơn rồi, nàng chú ý là Tiêu Ngưng Nhi.
Thời khắc này, y phục trên người nàng càng làm tôn lên vóc đang hoàn mỹ, trên eo thon đeo một thanh trường kiếm, đùi đẹp thon dài tràn đầy lực lượng, thần sắc lạnh lùng làm cho người ta có một loại áp lực hít thở không thông.
Tuy rằng nàng có một khuôn mặt hoàn mỹ, nhưng mà tên của nàng, lại đủ để dọa cho tất cả nam nhân cùng lứa sợ đến bể mật.
-Âm nhi, ngươi muốn đi đâu?
Một thiếu niên anh tuấn mười sáu mười bảy tuổi đi tới, nhìn về phía Long Vũ Âm hỏi.
-Hồ Dũng, ngươi lại muốn bị ta phế một lần nữa sao?
Long Vũ Âm ánh mắt bén nhọn đảo qua thiếu niên anh tuấn kia, hừ một tiếng nói.
Thiếu niên anh tuấn bị dọa đến rụt rụt đầu, không khỏi cẩn thận kẹp chặt hai chân.
Thấy như vậy một màn, Long Vũ Âm lạnh lùng nói:
-Chỉ bằng một tên phế vật như ngươi mà cũng muốn kết hôn với ta? Nếu là muốn kết hôn ta, thắng ta trước rồi hãy nói!
Nói xong, Long Vũ Âm dời đi, thân ảnh khỏe mạnh biến mất ở cửa.
Thiếu niên anh tuấn chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn Long Vũ Âm rời đi, muốn thắng Long Vũ Âm? Điều này sao có thể, trong đám bạn cùng lứa tuổi ai cũng hiểu rõ là không có khả năng!
Ở lối vào Thánh Linh tiên cảnh ai nấy đều hối hả, đầu người nhốn nháo.
Tất cả mọi người đang tranh cãi, không ai qua được hai người Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, hai người kia vừa mới sát nhập Thánh Linh Thiên Bảng đã đạt tới thứ hạng cao như vậy quả thực làm bọn hắn khiếp sợ.
Mọi người ở đây đang nói chuyện ầm ĩ, đột nhiên có người lên tiếng nói:
-Long Vũ Âm đến rồi!
Nghe được thanh âm này, đám người nhanh chóng thối lui đến hai bên, mọi người sợ hãi nhìn thiếu nữ băng sương dáng người nóng bỏng một đường đi tới. Tuy rằng Long Vũ Âm tướng mạo cực đẹp, nhưng những người chung quanh vẻn vẹn chỉ dám lặng lẽ liếc mắt nhìn lướt qua rồi lập tức dời ánh mắt sang chỗ khác.
Đừng nói giỡn, bọn hắn cũng không muốn trêu chọc nữ nhân đáng sợ này! Nàng là nữ nhân mà ngay cả vị hôn phu của mình cũng dám phế bỏ đó!
Long Vũ Âm ngoại trừ một thân tu vi phi thường cường hãn bên ngoài, cường độ thân thể bên trong cũng là cực kỳ kinh người, Xích Long huyết mạch, hơn nữa gia thế cao không thể chạm, tuyệt đối chỉ có thể ngước nhìn. Trên Thánh Linh Thiên Bảng, Long Vũ Âm cũng là người duy nhất trong đám người mới lọt vào top mười.
Ánh mắt của Long Vũ Âm rơi trên Thánh Linh Thiên Bảng, đôi mắt hơi híp lại, sau đó hướng phía Thánh Linh tiên cảnh đi đến.
-Long Vũ Âm cũng vào Thánh Linh tiên cảnh rồi!
-Nghe nói Kim Diễm công tử cũng vào!
-Thật náo nhiệt!
Hàn Tĩnh, đám người Vương Dương cũng đã nhận được tin tức, chạy tới bên ngoài Thánh Linh Tiên Cảnh, bọn hắn còn chưa vào Thánh Linh tiên cảnh. Cũng đi theo tiến nhập trong Thánh Linh tiên cảnh.
---------
Lúc này, trên bậc một trăm hai mười chín. Có thể nói là ngay sau Tiêu Ngữ.
-Tiêu Ngữ nàng đang tu luyện, cứ để nàng yên tĩnh.
Phi Linh nhìn Tiêu Ngữ tâm trung minh tưởng cũng không có làm phiền. Tiêu Ngưng Nhi cũng gật đầu đồng ý.
-Hay vẫn là nên ngồi xuống làm quen một chút Thiên Địa chi lực của nơi này trước rồi hãy tiếp tục leo lên.
Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi nói. Cậu nên từ từ giúp Tiêu Ngưng Nhi hấp thu.
-Ân.
Tiêu Ngưng Nhi cũng đồng ý, dù sao nàng lên được tầng này cũng thấy có chút nặng nề, nhưng vẫn trong tầm kiểm soát của nàng.
Quyết định xong cả hai ngồi xuống.
-Ngưng Nhi, muội quay sang đối mặt với ta đi.
Phi Linh cười nói với Tiêu Ngưng Nhi. Tiêu Ngưng Nhi không hiểu ý của Phi Linh nhưng cũng làm theo, hai người xoay người ngồi mặt đối mặt.
-Ta sẽ cùng muội song tu. Giúp muội tiến nhanh hơn. Đưa thẳng hai tay cùng ta chắp tay lại.
Phi Linh nói.
-Song tu!!!
Tiêu Ngưng Nhi nghe thế, sửng sốt. Phi Linh chọn nàng cùng song tu. Nghĩ tới, Tiêu Ngưng Nhi mặt đỏ lên.
-Nha đầu ngốc. Không được nghĩ lung tung. Mau đưa tay lên.
Đánh vỡ trí tưởng tượng của Tiêu Ngưng Nhi khi thấy nàng mặt hồng thế kia, Phi Linh cười khổ nói.
Sau đó Tiêu Ngưng Nhi và Phi Linh đối diện nhau, hai tay của hai người cùng chắp lại với nhau. Cả hai nhắm mắt định thần. Bắt đầu lâm vào minh tưởng, xung quanh Phi Linh xuất hiện những đạo màu đen đám mây mơ hồ, nó bắt đầu hút toàn bộ Thiên Địa chi lực vào trong.
Không khí xung quanh dao động đến nổi khiến Tiêu Ngữ đang minh tưởng cũng không thể tiếp tục, quay lại nhìn thấy Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi.
-Tên này rốt cuộc là như thế nào lại có hấp lực kinh người như vậy? Không lẽ do những đám mây đen kia sao?
Tiêu Ngữ nhìn thấy những cái đám vụ mây mơ hồ kia lẩm bẩm.
Lúc này, Phi Linh đang dùng toàn bộ lực hút của Thiên Thần Thôn Phệ Quyết, tiến hành thôn phệ Thiên Địa chi lực, truyền toàn bộ sang cho Tiêu Ngưng Nhi một cách chậm rãi, nói chậm nhưng không chậm, Tiêu Ngưng Nhi tốc độ tiêu thụ Thiên Địa chi lực cũng ghê gớm không kém gì, đã bằng ba phần tư lực hút vào của Thôn Phệ rồi.
Lúc này, ở một chỗ trong sân Thiên Linh Viện, mấy cường giả đang ngồi ở bên cạnh bàn đá trò chuyện.
Đệ tử lần này không ngờ có mấy người thiên phú không tệ. Ví dụ như Long Ấn thế gia Long Vũ Âm, Xích Long huyết mạch, Thiên linh căn thất phẩm, ở ba đại thí luyện chi địa trên bảng danh sách, bài danh đều trong top mười.
Một cường giả trong đó mặc trường bào màu xám khẽ mỉm cười nói, hắn gọi là Nam Môn Thiên Hải, chịu trách nhiệm Thiên Linh Viện các hạng sự vụ trưởng lão.
-Long Vũ Âm là Long Ấn thế gia đệ nhất thiên tài, không cần nói nhiều.
Một cường giả áo bào trắng khác cười nhạt một tiếng, hắn gọi là Hoàng Vũ, cũng là một trong các trưởng lão:
-Hai người mới kia, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi không tồi chút nào. Trên Thánh Linh Thiên Bảng đã xếp thứ mười hai rồi.
-Xác thực, năm nay hai người ở Tiểu Linh Lung thế giới tới cũng xuất sắc, còn Tiêu Ngữ, tựa hồ cũng có đột phá mới.
Nam Môn Thiên Hải khẽ mỉm cười nói.
-Khó được nhất là, không có thế gia cường đại hậu thuẫn và cung cấp tài nguyên tu luyện như Long Ấn thế gia, thiếu nữ Tiêu Ngưng Nhi và cái kia thanh niên Phi Linh kia vẫn như cũ có biểu hiện không tầm thường, một năm sau, Đông viện lại có thêm bao nhiêu nhân tài rồi!
Hoàng Vũ khẽ cười nói.
Bọn hắn luôn chú ý tới động tĩnh ở Thiên Linh Viện, tất cả thiên tài biểu hiện như nào bọn hắn đều rõ như lòng bàn tay, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi, không thể nghi ngờ cũng đã tiến nhập trong ánh mắt của bọn hắn, đã trở thành đối tượng có thể trọng điểm bồi dưỡng. Nhưng mà nói nắm tường tận là sai vô cùng, phải nói là Phi Linh ẩn giấu quá sâu.
Trong Thánh Linh tiên cảnh.
Phía dưới tế đàn, trên bậc thứ năm mươi lăm, Hoàng Oanh mắt mạo tinh tinh mà ngắm nhìn Tiêu Ngữ ở nơi xa.
-Ta quả nhiên không nhìn lầm người, thiên phú của Tiêu Ngữ ca ca, là mạnh nhất!
Hoàng Oanh đôi má ửng đỏ một mảnh, chút điểm tâm tư tu luyện đều trôi dạt đến trên người của Tiêu Ngữ.
Nghiêm Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tiêu Ngữ, lại căm tức nhìn thoáng qua Hoàng Oanh, hắn hướng phía trên bậc thang đi đến, lên từng bậc từng bậc. Đã đến cấp thứ năm mươi sáu, hắn cố gắng thế nào cũng không thể đi lên nổi.
-Ta sao có thể bại bởi tên tiểu bạch kiểm Tiêu Ngữ kia?
Nghiêm Hạo căm tức cực kỳ, mở rộng bước chân cưỡng ép mình tiếp tục bước lên, lúc chân của hắn đi đến bậc thứ năm mươi bảy liền bị một cỗ lực lượng hào hùng mãnh liệt bắn ngược trở lại.
Oanh!
Nghiêm Hạo cảm giác linh hồn hải của chính mình bị trùng kích thật mạnh. Lập tức ộc máu tươi, toàn bộ người bay ngược ra, nặng nề ngã xuống nơi xa trên mặt đất.
Kết quả của không đủ năng lực lại muốn mạnh mẽ cùng thiên đạo đối kháng!
Nghiêm Hạo nắm chặt nắm đấm, nặng nề mà nện ở trên mặt đất, cho dù hắn không cam tâm đi nữa thì cũng không thể tránh được rồi.
Bên cạnh trên bậc thang kia các đệ tử nhìn thoáng qua Nghiêm Hạo ộc máu tươi té xuống không khỏi toát ra một tia vẻ đồng tình. Cái này là kết quả cậy mạnh. Thiên phú không đủ mạnh, vậy còn không tu luyện cho tốt a, rõ ràng còn muốn mạnh mẽ đi lên.
-Các ngươi nhìn, kia là Kim Diễm!
-Oa, Long Vũ Âm bài danh mười thứ hạng đầu cũng vào!
Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung tại chỗ cửa vào Thánh Linh tiên cảnh, ánh mắt của bọn hắn lập tức đã bị thân thể Long Vũ Âm hấp dẫn, thế nhưng sau một lát, bọn hắn lập tức dời ánh mắt, cúi đầu tu luyện. Sợ mình bị Long Vũ Âm phát hiện.
Long Vũ Âm bỏ qua những người khác chung quanh nơi này, một đường đi lên bậc thang, ánh mắt của nàng đã rơi vào trên người Tiêu Ngữ, Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi ngồi xếp bằng tu luyện ở chính giữa. Nàng có chút khó hiểu tại sao Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi song tu, nàng cười khinh thường, chắc là không đủ thiên phú rồi, cùng nhau hấp thu Thiên Địa chi lực. Ba người kia lại muốn muốn khiêu chiến vị trí của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không cho Tiêu Ngữ hay Phi Linh, Tiêu Ngưng Nhi bất kỳ cơ hội nào!
Nàng muốn nói cho ba người biết, người nào mới thật sự là thiên tài!
Bên cạnh, Kim Diễm nhìn thoáng qua Long Vũ Âm, không nghĩ tới Long Vũ Âm rõ ràng cũng tới, nghĩ đến Long Vũ Âm thiên phú đáng sợ, Kim Diễm không khỏi có chút bất đắc dĩ. Hắn có lòng tin, đem Phi Linh hung hãn đạp xuống, nhưng mà đối mặt Long Vũ Âm dũng mãnh, một tia tranh đoạt đều không có.
Long Vũ Âm từng bước từng bước đạp lên bậc thang, đi lên bậc thang Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đang ngồi song tu, cúi đầu nhìn lướt qua hai người, cười lạnh một tiếng nói:
-Không nghĩ tới các ngươi lại có thể đi đến vị trí này, bất quá lấy thân phận thấp hèn của các ngươi, có thể đi đến nơi đây hẳn là cực hạn chứ?
Ngữ khí Long Vũ Âm đối với Tiêu Ngưng Nhi tràn đầy ý trào phúng.
Bị lời nói của Long Vũ Âm làm cho khó chịu, Tiêu Ngưng Nhi lung linh đôi mắt mở ra.
-Long Vũ Âm, chúng ta không có hứng cùng ngươi tham gia so sánh. Có giỏi thì ngươi cứ đi lên mà tu luyện đi.
Tiêu Ngưng Nhi nặng giọng nói. Phi Linh nghe thế cũng đứng dậy.
-Ngưng Nhi chúng ta tiếp tục đi lên đi. Mặc kệ nàng ta.
Phi Linh dắt tay Tiêu Ngưng Nhi đang vô cùng không thích thái độ của Long Vũ Âm.
-Hừ. Cũng chỉ là những tên thấp hèn mà thôi.
Phi Linh đang muốn đi lên, Long Vũ Âm lại nói thêm.