Chương : 176
Thời gian trôi qua nhanh chóng. Thoáng cái đã mấy tháng trôi qua.
Kết thúc tháng đầu tiên, Long Vũ Âm vẫn thường xuyên đến biết viện của Tiêu Ngữ để Phi Linh chỉ đạo về võ thuật, đồng thời, nàng cũng đã nắm được cách khống chế năng lực của bản thân, Xích Long huyết mạch có thể nói là bá đạo nhưng không nâng cáo được quá mười lần, lực lượng quá mạnh mẽ là cơ thể nàng không thể đáp ứng được, có thể nói chọn Long Vũ Âm cùng Xích Long huyết mạch song hành đã khá cưỡng ép rồi.
Thánh Linh Thiên Bảng hạng nhất, Tiêu Ngưng Nhi được Vũ Thần Tông ban phát cho một kiện giáp nhẹ, Huyền Linh giáp, phẩm chất là ngũ phẩm bảo khí, kiện bảo khí này phòng thủ vô cùng mạnh mẽ, chính những trưởng lão lần trước quan sát Tiêu Ngưng Nhi chọn ra nhằm mục đích tăng cường khả năng sống còn của nàng. Phải biết ngũ phẩm bảo khí là vô cùng trân quí, ở ngoài Tu Điện dường như không có tồn tại mặt hàng này. Ngoài ra còn một đầu trác tuyết yêu linh Long huyết, nhưng mà Tiêu Ngưng Nhi không có nhu cầu dung hợp đầu yêu linh này nên đã Tiêu Ngữ rồi. Còn có linh thạch, Phi Linh cũng nói nàng không nên lãng phí, nên Tiêu Ngưng Nhi trực tiếp tiêu thụ toàn bộ số linh thạch trong ba giờ thời, lượng Thiên Địa chi lực bên trong linh thạch quá ít, mà so với tốc độ hấp thu của Tiêu Ngưng Nhi thì như muối bỏ biển thôi. Mà cách sau đó hai tuần thì Tiêu Ngưng Nhi đột phá cửu tinh Thiên Mệnh cảnh, đến bây giờ thì đã đến đỉnh phong rồi.
Việc lập nên thế lực cũng dần phát triển chầm chậm, với lượng linh thạch cực phẩm Phi Linh tạo ra, có thể nói là tài sản kết xù nhất cả Long Khư Giới Vực rồi. Với việc chuẩn bị, Cố Bối đã chiêu mộ được cả ngàn người trong Vũ Thần Tông, và tất nhiên lương bổng cũng rất khá, một người tham gia sẽ được cung ứng một đầu ưu tú cấp yêu linh Long huyết, một kiện nhị phẩm bảo khí tùy chọn, linh thạch có hơn trăm khối, và những thứ đó là do Phi Linh làm ra chứ không ai khác, cứ nhìn thấy những thứ yêu linh, bảo khí ở ngoài Tu Điện là Phi Linh không kiềm được thầm than. Mà dù sao cái giả phải trả cho sự trung thành là quá nhiều, đấy là lực hấp dẫn không thể chối từ mà chưa có bất kì thế lực nào có thể bỏ ra. Và tin đồn về việc Cố Bối tạo thể lực đã được nhiều thế lực lớn khác chú ý.
Mấy tháng trôi qua chính là Cố Lam thời điểm bùng phát, sau khi được Phi Linh chữa trị xong, tu vi cũng không có dừng lại mà còn tăng nhanh vô cùng, Thiên Tinh cảnh bát trọng là tu vi hiện tại nàng đang dừng chân. Tin tức Cố Lam không còn bị bệnh nữa đã lan truyền khắp Cố Thị, các trưởng lão của Cố Thị thế gia cũng chấn kinh trước tu vi mà sau khi hết mà nàng đạt được. Cố Hằng là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí gia chủ nay đang bị Cố Lam lung lay, sắp tuột khỏi tay rồi.
Và dĩ nhiên là ngoài việc giao cho Cố Bối vô số thứ tốt thì cũng không có keo kiệt cho Cố Bối, Cố Lam những kiện bảo khí ngũ phẩm, dù sao Tiêu Ngưng Nhi cũng là ngũ phẩm bảo khí. Đợi khi nào Tiêu Ngưng Nhi tấn cấp Thiên Tinh thì cậu sẽ tự mình cấp cho nàng một kiện thất phẩm hoặc bát phẩm bảo khí, phải biết rằng hai loại bảo khí ấy chính là Long Đạo cảnh cũng khó khăn xuyên thúng nếu không có một kiện công kích bảo khí cùng giai.
Có được yêu linh mới, bảo khí mới, ai cũng hưng phấn mà tu luyện, nâng cao thực lực cho cả thế lực. Đến hiện tại thì thế lực của Phi Linh vẫn không có tên nhưng mà số lượng người tham gia đã đạt gần ba ngàn, có Thiên Mệnh khoảng hai ngàn, Thiên Tinh được tám trăm, Thiên Chuyển hai trăm. Số lượng thuộc hạ này làm cho thế lực tứ phương cũng phải thèm thuồng a, dù sao Long Đạo cảnh cũng là các cường giả cao cao khó với tới, nên cũng không có ai tự nguyện tham gia thế lực nào cả.
---------
Hôm nay, trời trong nắng ấm, hoa tươi nở rộ.
Phi Linh đang cùng Long Vũ Âm và Tiêu Ngưng Nhi như ngày thường chuẩn bị bắt đầu đối luyện. Đột nhiên Cố Bối chạy đến trên mặt còn ra vẻ hào hứng vô cùng.
-Phi Linh, có một tin tức, đệ tử của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông tới đây, nghe nói tất cả đệ tử Thiên Âm Thần Tông đều là nữ, rất nhiều nữ đệ tử đẹp như tiên nữ, chúng ta mau mau đến xem?
Cố Bối vừa nói xong, ánh mắt cũng thay đổi, trên mặt toát ra nụ cười hưng phấn. Phi Linh nghe xong không khỏi mặt ngớ ra, mà xui thay vừa mới bắt đầu trận đấu, Long Vũ Âm là đang vọt tới đấm vào mặt Phi Linh trong tình trạng đã gia tăng sức mạnh lần một rồi. Phi Linh một đằng bị đánh cho bay vào vách tường.
-Phi Linh!
Tiêu Ngưng Nhi thấy thế không khỏi lo lắng chạy đến.
-It….te, tiểu Âm, ngươi có thể hay không từ từ a. Ta vừa bị mất tập trung mà cũng không tha nữa.
Phi Linh lấy tay sờ sờ khuôn mặt vừa bị đánh của mình. Tiêu Ngưng Nhi cũng chạy tới đỡ cậu lên.
-Sư phó, cái này là do ngươi mất tập trung. Không phải người đã dạy ta không được mất cảnh giác trong mọi trường hợp sao?
Long Vũ Âm chỉnh lại tư thế đứng rồi nói.
-Ách…Hà hà. Ta sai a. Dù sao sư phó và đồ đệ vẫn cần trau dồi lẫn nhau mà.
Phi Linh cứng họng rồi gãi đầu viện cớ. Rồi cậu có chút suy tư, đệ tử của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông đi vào Thiên Linh Viện làm gì?
-Họ đến đây làm gì?
Phi Linh thắc mắc hỏi Cố Bối.
-Đệ tử của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông cách mỗi một năm sẽ tới Vũ Thần Tông một lần, ngoại trừ thiên tài tỷ thí với nhau, còn nhu cầu mua bán một ít đồ, Thiên Âm Thần Tông sản xuất Thiên Âm Lộ, đây là thánh phẩm dùng để tăng tu vi. Thiên Âm Thần Tông cùng Vũ Thần Tông khác nhau. Tông môn của Thiên Âm Thần Tông từ trên xuống dưới đều là nữ, chỉ có số ít nữ đệ tử cùng với nam nhân bên ngoài tông kết thành đạo lữ, cho nên số lượng đệ tử còn lại trong tông phái vô cùng đoàn kết, thực lực tông môn càng ngày càng mạnh, gần như ngang bằng với Hoả Thần Tông. Về phần Hoả Thần Tông, những năm gần đây thực lực đột nhiên tăng mạnh, nghiễm nhiên đã trở thành một trong sáu Đại thần tông đứng đầu!
Cố Bối giải thích. Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi gật đầu. Long Vũ Âm vẻ mặt vẫn trong trạng thái bình thường.
-Chúng ta đi xem thử đi.
Phi Linh nói. Cậu khá tò mò tỷ thí giữa các Thần Tông sẽ hay ho ra sao. Sau đó, cả bốn người cùng một chỗ tiến về chính điện của Thiên Linh Viện.
Khi bốn người vừa rời đi, Ứng Nguyệt Như cũng từ trong nhà bước ra.
-Thời gian trôi đi nhanh quá. Sắp tới nơi này không thể bình yên rồi.
Ứng Nguyệt Như thở dài. Sống cùng Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đã được mấy tháng, Long Vũ Âm thì ngày nào cùng đến, hai su tỷ muội suốt ngày chạm mặt nhau, cùng dùng bữa với nhau, nhiều lúc Long Vũ Âm bị Phi Linh hành mà bất tỉnh, chính nàng là người chăm sóc Long Vũ Âm, từ lúc đó nàng đã nhận ra ngụ ý của Phi Linh khi để nàng ở lại và bắt Long Vũ Âm đến đây luyện tập thường xuyên, Phi Linh chính là dùng cách khó hòa thì cứ chạm mặt nhau thường xuyên tự khắc sẽ hòa. Tuy là rất mất thời gian, nhưng mà mối quan hệ giữa hai người đã dần được cải thiện, Long Vũ Âm cũng không có ánh mắt lạnh đối với Ứng Nguyệt Như nữa, Phi Linh cứ hết lần này đến lần khác tâm sự với từng người một, cứ người này kể, cậu lại ngồi kế bên nghe rồi nói cho người còn lại, dù hai người có biết là cậu vậy nhưng vẫn cứ kể ra, cứ như hai người đều rất tin tưởng Phi Linh vậy, có thể nói là xung quanh Phi Linh có một luồng hào quang nào đó khiến mọi người cảm thấy rất bình thường, rất thân thiếc vậy. Một người cùng một vị trí rất dễ trò chuyện, nghĩ như vậy cũng không sai.
Tiêu Ngữ không biết đi nơi nào, bất quá Tiêu Ngữ thường xuyên bề bộn chuyện.
Chính điện Thiên Linh Viện, người người tập hợp ở đây nhốn nháo, hối hả, bốn người căn bản không thể lách đi vào.
Nghe nói người của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông đến, không biết là vì cái mục đích gì. đệ tử từng phân viện đều chạy tới chính điện Thiên Linh Viện.
Cố Bối rất biết cách luồn lách, mang ba người Phi Linh tiến vào bên trong Thiên Linh Điện. Thấy là Cố Bối, những thủ vệ kia đều không ngăn trở.
-Những kẻ bên ngoài đều là đệ tử bình thường, những thế gia đệ tử của các đại Thần Tông, những thiên tài, đều tụ tập bên trong thiên điện.
Cố Bối khẽ cười nói.
Trong thiên điện quả nhiên rất nhiều người.
-Hàng năm vào thời điểm các đại Thần Tông trao đổi, các thế gia đệ tử của các đại Thần Tông, những thiên tài đệ tử đều cầm một ít đồ vật đi ra ngoài đấu giá. Ta nghĩ kì này sẽ có một chút bảo vật tốt a.
Có Bối nói. Phi Linh nghe thế cũng cười đáp lại.
Tại một chỗ cách bốn người không xa, có một thanh niên thỉnh thoảng đưa ánh mắt nhìn về phía Tiêu Ngưng Nhi.
Chung quanh người thanh niên kia, có rất nhiều đệ tử đứng đầu Vũ thần tông cùng đệ tử đứng đầu Hoả thần tông vây quanh, hắn là người đứng đầu trong nhóm trẻ tuổi thiên tài, bên cạnh hắn còn có hai người khác cũng là thanh niên.
-Diệp Hiên huynh đối với thiếu nữ của Thiên Âm thần tông, tựa hồ rất hứng thú a!
Một người kế bên thanh niên tên Diệp Hiên cười nói:
-Dùng thân phận của Diệp Hiên huynh, còn không phải là dễ như trở bàn tay?
Diệp Hiên lắc đầu nói:
-Mộ Dung huynh sai rồi, thế gian này mỗi người mỗi sở thích, có người yêu tài, có người háo sắc, nhưng nếu là những nữ tử thô tục kia, lại có thể vào pháp nhãn của Diệp Hiên ta?
-A? Chẳng lẽ Diệp Hiên huynh coi trọng nữ tử này, thật là ý chí sắt đá, Diệp Hiên huynh tuấn tú lịch sự như vậy, đều không thể làm nàng động tâm?
Mộ Dung Vũ kinh ngạc hướng nhìn thoáng qua:
-Không biết là thiếu nữ nào trong những người kia?
Nếu như tài sắc, quyền thế đều không thể đả động, vậy chỉ có một khả năng, đó chính là thân thân của thiếu nữ này cũng không tầm thường.
Sau đó Diệp Hiên lại đưa ánh mắt về phía đám người Cố Bối. Mộ Dung Vũ cũng nhìn theo, sau đó ánh mắt của hắn trở nên âm trầm hơn hẳn, toát ra một phần không ưa thích cảm giác. Hắn nhìn là có thể nhận ra đám người mà Diệp Hiên đang nhìn là ai. Tiếng tâm của Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi là quá lớn, hơn nữa Long Vũ Âm và Cố Bối hai cái siêu cấp thế gia của Vũ Thần Tông. Còn có gần đây thế lực mới trổi dậy đã kinh động toàn bộ Vũ Thần Tông nữa.
-Ồ. Thì ra Diệp Hiên huynh không để ý đến để tử của Thiên Âm Thần Tông mà là đệ tử của Vũ Thần Tông sao?
Mộ Dung Vũ nỏi.
-Ra nàng là đệ tử của Vũ Thần Tông.
Không chỉ có Diệp Hiên người này để ý đến Tiêu Ngưng Nhi mà còn có những người khác chú ý nàng. Mà những người này cũng thầm rủa Phi Linh và Cố Bối sao lại có thể có được một cô nương quốc sắc thiên hương như Tiêu Ngưng Nhi, thêm kế bên nàng Long Vũ Âm nữa, nhưng mà nhìn hai người con gái đi chung với nhau nhưng cứ như lửa và nước vậy, Long Vũ Âm thì bá đạo khí tức, Tiêu Ngưng Nhi thì nhu hòa, nhìn như không hợp nhưng lại có thể đi chung với nhau, đúng là kì lạ.
Kết thúc tháng đầu tiên, Long Vũ Âm vẫn thường xuyên đến biết viện của Tiêu Ngữ để Phi Linh chỉ đạo về võ thuật, đồng thời, nàng cũng đã nắm được cách khống chế năng lực của bản thân, Xích Long huyết mạch có thể nói là bá đạo nhưng không nâng cáo được quá mười lần, lực lượng quá mạnh mẽ là cơ thể nàng không thể đáp ứng được, có thể nói chọn Long Vũ Âm cùng Xích Long huyết mạch song hành đã khá cưỡng ép rồi.
Thánh Linh Thiên Bảng hạng nhất, Tiêu Ngưng Nhi được Vũ Thần Tông ban phát cho một kiện giáp nhẹ, Huyền Linh giáp, phẩm chất là ngũ phẩm bảo khí, kiện bảo khí này phòng thủ vô cùng mạnh mẽ, chính những trưởng lão lần trước quan sát Tiêu Ngưng Nhi chọn ra nhằm mục đích tăng cường khả năng sống còn của nàng. Phải biết ngũ phẩm bảo khí là vô cùng trân quí, ở ngoài Tu Điện dường như không có tồn tại mặt hàng này. Ngoài ra còn một đầu trác tuyết yêu linh Long huyết, nhưng mà Tiêu Ngưng Nhi không có nhu cầu dung hợp đầu yêu linh này nên đã Tiêu Ngữ rồi. Còn có linh thạch, Phi Linh cũng nói nàng không nên lãng phí, nên Tiêu Ngưng Nhi trực tiếp tiêu thụ toàn bộ số linh thạch trong ba giờ thời, lượng Thiên Địa chi lực bên trong linh thạch quá ít, mà so với tốc độ hấp thu của Tiêu Ngưng Nhi thì như muối bỏ biển thôi. Mà cách sau đó hai tuần thì Tiêu Ngưng Nhi đột phá cửu tinh Thiên Mệnh cảnh, đến bây giờ thì đã đến đỉnh phong rồi.
Việc lập nên thế lực cũng dần phát triển chầm chậm, với lượng linh thạch cực phẩm Phi Linh tạo ra, có thể nói là tài sản kết xù nhất cả Long Khư Giới Vực rồi. Với việc chuẩn bị, Cố Bối đã chiêu mộ được cả ngàn người trong Vũ Thần Tông, và tất nhiên lương bổng cũng rất khá, một người tham gia sẽ được cung ứng một đầu ưu tú cấp yêu linh Long huyết, một kiện nhị phẩm bảo khí tùy chọn, linh thạch có hơn trăm khối, và những thứ đó là do Phi Linh làm ra chứ không ai khác, cứ nhìn thấy những thứ yêu linh, bảo khí ở ngoài Tu Điện là Phi Linh không kiềm được thầm than. Mà dù sao cái giả phải trả cho sự trung thành là quá nhiều, đấy là lực hấp dẫn không thể chối từ mà chưa có bất kì thế lực nào có thể bỏ ra. Và tin đồn về việc Cố Bối tạo thể lực đã được nhiều thế lực lớn khác chú ý.
Mấy tháng trôi qua chính là Cố Lam thời điểm bùng phát, sau khi được Phi Linh chữa trị xong, tu vi cũng không có dừng lại mà còn tăng nhanh vô cùng, Thiên Tinh cảnh bát trọng là tu vi hiện tại nàng đang dừng chân. Tin tức Cố Lam không còn bị bệnh nữa đã lan truyền khắp Cố Thị, các trưởng lão của Cố Thị thế gia cũng chấn kinh trước tu vi mà sau khi hết mà nàng đạt được. Cố Hằng là ứng cử viên tốt nhất cho vị trí gia chủ nay đang bị Cố Lam lung lay, sắp tuột khỏi tay rồi.
Và dĩ nhiên là ngoài việc giao cho Cố Bối vô số thứ tốt thì cũng không có keo kiệt cho Cố Bối, Cố Lam những kiện bảo khí ngũ phẩm, dù sao Tiêu Ngưng Nhi cũng là ngũ phẩm bảo khí. Đợi khi nào Tiêu Ngưng Nhi tấn cấp Thiên Tinh thì cậu sẽ tự mình cấp cho nàng một kiện thất phẩm hoặc bát phẩm bảo khí, phải biết rằng hai loại bảo khí ấy chính là Long Đạo cảnh cũng khó khăn xuyên thúng nếu không có một kiện công kích bảo khí cùng giai.
Có được yêu linh mới, bảo khí mới, ai cũng hưng phấn mà tu luyện, nâng cao thực lực cho cả thế lực. Đến hiện tại thì thế lực của Phi Linh vẫn không có tên nhưng mà số lượng người tham gia đã đạt gần ba ngàn, có Thiên Mệnh khoảng hai ngàn, Thiên Tinh được tám trăm, Thiên Chuyển hai trăm. Số lượng thuộc hạ này làm cho thế lực tứ phương cũng phải thèm thuồng a, dù sao Long Đạo cảnh cũng là các cường giả cao cao khó với tới, nên cũng không có ai tự nguyện tham gia thế lực nào cả.
---------
Hôm nay, trời trong nắng ấm, hoa tươi nở rộ.
Phi Linh đang cùng Long Vũ Âm và Tiêu Ngưng Nhi như ngày thường chuẩn bị bắt đầu đối luyện. Đột nhiên Cố Bối chạy đến trên mặt còn ra vẻ hào hứng vô cùng.
-Phi Linh, có một tin tức, đệ tử của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông tới đây, nghe nói tất cả đệ tử Thiên Âm Thần Tông đều là nữ, rất nhiều nữ đệ tử đẹp như tiên nữ, chúng ta mau mau đến xem?
Cố Bối vừa nói xong, ánh mắt cũng thay đổi, trên mặt toát ra nụ cười hưng phấn. Phi Linh nghe xong không khỏi mặt ngớ ra, mà xui thay vừa mới bắt đầu trận đấu, Long Vũ Âm là đang vọt tới đấm vào mặt Phi Linh trong tình trạng đã gia tăng sức mạnh lần một rồi. Phi Linh một đằng bị đánh cho bay vào vách tường.
-Phi Linh!
Tiêu Ngưng Nhi thấy thế không khỏi lo lắng chạy đến.
-It….te, tiểu Âm, ngươi có thể hay không từ từ a. Ta vừa bị mất tập trung mà cũng không tha nữa.
Phi Linh lấy tay sờ sờ khuôn mặt vừa bị đánh của mình. Tiêu Ngưng Nhi cũng chạy tới đỡ cậu lên.
-Sư phó, cái này là do ngươi mất tập trung. Không phải người đã dạy ta không được mất cảnh giác trong mọi trường hợp sao?
Long Vũ Âm chỉnh lại tư thế đứng rồi nói.
-Ách…Hà hà. Ta sai a. Dù sao sư phó và đồ đệ vẫn cần trau dồi lẫn nhau mà.
Phi Linh cứng họng rồi gãi đầu viện cớ. Rồi cậu có chút suy tư, đệ tử của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông đi vào Thiên Linh Viện làm gì?
-Họ đến đây làm gì?
Phi Linh thắc mắc hỏi Cố Bối.
-Đệ tử của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông cách mỗi một năm sẽ tới Vũ Thần Tông một lần, ngoại trừ thiên tài tỷ thí với nhau, còn nhu cầu mua bán một ít đồ, Thiên Âm Thần Tông sản xuất Thiên Âm Lộ, đây là thánh phẩm dùng để tăng tu vi. Thiên Âm Thần Tông cùng Vũ Thần Tông khác nhau. Tông môn của Thiên Âm Thần Tông từ trên xuống dưới đều là nữ, chỉ có số ít nữ đệ tử cùng với nam nhân bên ngoài tông kết thành đạo lữ, cho nên số lượng đệ tử còn lại trong tông phái vô cùng đoàn kết, thực lực tông môn càng ngày càng mạnh, gần như ngang bằng với Hoả Thần Tông. Về phần Hoả Thần Tông, những năm gần đây thực lực đột nhiên tăng mạnh, nghiễm nhiên đã trở thành một trong sáu Đại thần tông đứng đầu!
Cố Bối giải thích. Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi gật đầu. Long Vũ Âm vẻ mặt vẫn trong trạng thái bình thường.
-Chúng ta đi xem thử đi.
Phi Linh nói. Cậu khá tò mò tỷ thí giữa các Thần Tông sẽ hay ho ra sao. Sau đó, cả bốn người cùng một chỗ tiến về chính điện của Thiên Linh Viện.
Khi bốn người vừa rời đi, Ứng Nguyệt Như cũng từ trong nhà bước ra.
-Thời gian trôi đi nhanh quá. Sắp tới nơi này không thể bình yên rồi.
Ứng Nguyệt Như thở dài. Sống cùng Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đã được mấy tháng, Long Vũ Âm thì ngày nào cùng đến, hai su tỷ muội suốt ngày chạm mặt nhau, cùng dùng bữa với nhau, nhiều lúc Long Vũ Âm bị Phi Linh hành mà bất tỉnh, chính nàng là người chăm sóc Long Vũ Âm, từ lúc đó nàng đã nhận ra ngụ ý của Phi Linh khi để nàng ở lại và bắt Long Vũ Âm đến đây luyện tập thường xuyên, Phi Linh chính là dùng cách khó hòa thì cứ chạm mặt nhau thường xuyên tự khắc sẽ hòa. Tuy là rất mất thời gian, nhưng mà mối quan hệ giữa hai người đã dần được cải thiện, Long Vũ Âm cũng không có ánh mắt lạnh đối với Ứng Nguyệt Như nữa, Phi Linh cứ hết lần này đến lần khác tâm sự với từng người một, cứ người này kể, cậu lại ngồi kế bên nghe rồi nói cho người còn lại, dù hai người có biết là cậu vậy nhưng vẫn cứ kể ra, cứ như hai người đều rất tin tưởng Phi Linh vậy, có thể nói là xung quanh Phi Linh có một luồng hào quang nào đó khiến mọi người cảm thấy rất bình thường, rất thân thiếc vậy. Một người cùng một vị trí rất dễ trò chuyện, nghĩ như vậy cũng không sai.
Tiêu Ngữ không biết đi nơi nào, bất quá Tiêu Ngữ thường xuyên bề bộn chuyện.
Chính điện Thiên Linh Viện, người người tập hợp ở đây nhốn nháo, hối hả, bốn người căn bản không thể lách đi vào.
Nghe nói người của Thiên Âm Thần Tông cùng Hoả Thần Tông đến, không biết là vì cái mục đích gì. đệ tử từng phân viện đều chạy tới chính điện Thiên Linh Viện.
Cố Bối rất biết cách luồn lách, mang ba người Phi Linh tiến vào bên trong Thiên Linh Điện. Thấy là Cố Bối, những thủ vệ kia đều không ngăn trở.
-Những kẻ bên ngoài đều là đệ tử bình thường, những thế gia đệ tử của các đại Thần Tông, những thiên tài, đều tụ tập bên trong thiên điện.
Cố Bối khẽ cười nói.
Trong thiên điện quả nhiên rất nhiều người.
-Hàng năm vào thời điểm các đại Thần Tông trao đổi, các thế gia đệ tử của các đại Thần Tông, những thiên tài đệ tử đều cầm một ít đồ vật đi ra ngoài đấu giá. Ta nghĩ kì này sẽ có một chút bảo vật tốt a.
Có Bối nói. Phi Linh nghe thế cũng cười đáp lại.
Tại một chỗ cách bốn người không xa, có một thanh niên thỉnh thoảng đưa ánh mắt nhìn về phía Tiêu Ngưng Nhi.
Chung quanh người thanh niên kia, có rất nhiều đệ tử đứng đầu Vũ thần tông cùng đệ tử đứng đầu Hoả thần tông vây quanh, hắn là người đứng đầu trong nhóm trẻ tuổi thiên tài, bên cạnh hắn còn có hai người khác cũng là thanh niên.
-Diệp Hiên huynh đối với thiếu nữ của Thiên Âm thần tông, tựa hồ rất hứng thú a!
Một người kế bên thanh niên tên Diệp Hiên cười nói:
-Dùng thân phận của Diệp Hiên huynh, còn không phải là dễ như trở bàn tay?
Diệp Hiên lắc đầu nói:
-Mộ Dung huynh sai rồi, thế gian này mỗi người mỗi sở thích, có người yêu tài, có người háo sắc, nhưng nếu là những nữ tử thô tục kia, lại có thể vào pháp nhãn của Diệp Hiên ta?
-A? Chẳng lẽ Diệp Hiên huynh coi trọng nữ tử này, thật là ý chí sắt đá, Diệp Hiên huynh tuấn tú lịch sự như vậy, đều không thể làm nàng động tâm?
Mộ Dung Vũ kinh ngạc hướng nhìn thoáng qua:
-Không biết là thiếu nữ nào trong những người kia?
Nếu như tài sắc, quyền thế đều không thể đả động, vậy chỉ có một khả năng, đó chính là thân thân của thiếu nữ này cũng không tầm thường.
Sau đó Diệp Hiên lại đưa ánh mắt về phía đám người Cố Bối. Mộ Dung Vũ cũng nhìn theo, sau đó ánh mắt của hắn trở nên âm trầm hơn hẳn, toát ra một phần không ưa thích cảm giác. Hắn nhìn là có thể nhận ra đám người mà Diệp Hiên đang nhìn là ai. Tiếng tâm của Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi là quá lớn, hơn nữa Long Vũ Âm và Cố Bối hai cái siêu cấp thế gia của Vũ Thần Tông. Còn có gần đây thế lực mới trổi dậy đã kinh động toàn bộ Vũ Thần Tông nữa.
-Ồ. Thì ra Diệp Hiên huynh không để ý đến để tử của Thiên Âm Thần Tông mà là đệ tử của Vũ Thần Tông sao?
Mộ Dung Vũ nỏi.
-Ra nàng là đệ tử của Vũ Thần Tông.
Không chỉ có Diệp Hiên người này để ý đến Tiêu Ngưng Nhi mà còn có những người khác chú ý nàng. Mà những người này cũng thầm rủa Phi Linh và Cố Bối sao lại có thể có được một cô nương quốc sắc thiên hương như Tiêu Ngưng Nhi, thêm kế bên nàng Long Vũ Âm nữa, nhưng mà nhìn hai người con gái đi chung với nhau nhưng cứ như lửa và nước vậy, Long Vũ Âm thì bá đạo khí tức, Tiêu Ngưng Nhi thì nhu hòa, nhìn như không hợp nhưng lại có thể đi chung với nhau, đúng là kì lạ.