Chương 1
1.
Kỳ sát hạch đánh giá thành tích công tác đã được khởi động ở Cửu Trùng Thiên được một quý.
Chúng tiên đang mải chuyện yêu đương vẫn chẳng để vào đầu. Họ vẫn đang dành trọn tâm tư cho trò chơi tình ái, hết nàng chạy ta đuổi đến nàng trốn ta tìm. Chưa nói đến chuyện bỏ bê thần chức, cái đám này còn lạm dụng thần lực khiến chúng sinh vô tội bị vạ lây.
Tiên nữ Bích Hoa mặt buồn rười rượi ôm chồng danh sách sát hạch dày cộm:
- Nương nương, chuyện này phải làm sao đây…
Kỳ sát hạch đã được thông báo qua tất cả kênh thông tin của Thiên đình, đảm bảo chúng tiên ở nơi nào cũng nắm được.
Nhất là “thể chế sát hạch đào thải” còn được in chữ vàng phóng to, kèm ba dấu chấm than nổi bần bật để nhấn mạnh. Nếu bọn họ vẫn muốn vì tình bỏ tất thì ta cũng không ngại cho họ toại nguyện đâu.
- Nghiêm khắc chấp hành theo quy định, tuyệt không lưu tình!
Bích Hoa lĩnh mệnh mà đi.
Nàng sai huyền điểu mang danh sách đào thải lần này và hình phạt chiêu cáo lục giới.
[Thủy Thần Di Quang vì tranh dành tình nhân với người khác, dâng lũ làm ngập bốn thành, làm hại vô số sinh linh vô tội. Nay tước thần chức, lột bỏ tiên cốt, ném vào Tru Tiên đài.]
[Chiến thần đuổi theo hồ yêu, tự ý rời vị trí, khiến ma tộc vượt qua biên giới thần ma, tổn thất vô số thiên binh. Nay tước phong hào chiến thần, lột bỏ tiên cốt, ném vào Tru Tiên đài.]
Thông báo vừa phát đi, chúng tiên đang giả mù giả điếc lập tức hốt hoảng kéo nhau đến Tử Vân cung cầu xin.
Ta nhất quyết không gặp một ai.
Đám người này liền đứng bên ngoài la hét. Nói cái gì mà, Thủy thần là Ứng long thượng cổ. Chiến thần từng lập nhiều chiến công, trừng phạt bọn họ sẽ khiến Thiên giới lung lay.
Xời, thiếu đi mấy thượng thần chẳng ảnh hưởng gì đến nền móng Thiên giới.
Cái đám ngu xuẩn sở hữu thần lực nhưng đầu óc chỉ toàn yêu đương, động tí là đòi hủy tam giới vì tình mới là thứ ung nhọt lây bệnh cho cái Cửu Trùng Thiên này đấy!
Quy chế sát hạch đã ghi rõ mười mươi, có thời gian chạy đến đây khóc lóc ăn vạ với ta, chi bằng đóng cửa nghiên cứu làm thế nào để tăng thành tích lên còn hơn.
Nhưng vấn đề vẫn cứ xảy ra.
Ta không chịu gặp bọn họ, họ cũng không để việc của ta suôn sẻ.
Tư Pháp thần điện đình công tập thể.
Nghe nói đến giờ, Thủy thần thất tình vẫn đang ở phủ Lạc Tương, hết khóc sướt mướt thì lại say bất tỉnh nhân sự.
Còn Chiến thần đã đi làm con rể động hồ ly rồi.
Ta mà sợ á?
Huyền điểu kéo xe mây, tứ thần thú hộ vệ trái phải, ta đích thân đến động hồ ly bắt người.
Tiệc tân hôn, Chiến thần cơ thể đã bị hút khô, ôm hồ ly tinh xinh đẹp mơ màng hỏi ta đến tìm hắn có chuyện gì?
Ta giáng một chưởng đánh hắn ngã lăn quay, loay hoay thế nào cũng không đứng lên được.
Hồ ly tinh kinh hãi hét lên, ba chân bốn chẳng chui tọt vào trong động trốn biệt không dám ra.
Ta đốt xong động hồ ly, áp giải Chiến thần về Thiên giới thì Bích Hoa cũng đang xách Thủy thần cả người nồng nặc mùi rượu, miệng đang nói lăng nhăng lên Tru Tiên đài.
Ta ngồi trên xe mây, ra lệnh cho chúng tiên Tiên giới đứng xem hành hình. Ai không đến được hiện trường thì dùng Thủy Kính phát trực tiếp.
Tru Tiên đài đông vui dị thường, cảnh hành hình lại cực kỳ đáng sợ.
Sau đó, chúng tiên mặt mày tái mét kéo nhau ra về.
Lúc này, hẳn họ đã hiểu ta không nói đùa.
2.
Hôm sau, một chồng đơn từ chức được đặt lên bàn của ta.
Đám dẩm dớ này! Họ tưởng thiếu họ thì Thiên giới sẽ sụp đổ à?
Đến Thiên Đế ta còn chẳng cần đây này, huống gì là đám lâu nhâu các ngươi?
Duyệt! Duyệt hết! Duyệt tất!
Tất cả thần tiên tự nguyện từ bỏ tiên cốt, hạ phàm làm người, ta đều đồng ý hết. Đã ham mê tình ái đến thế thì ta chiều.
Cũ không đi, mới không tới.
Hỡi trăm vạn tiên tu của Tu chân giới, cơ hội của các ngươi đã đến rồi!
Ta đang duyệt đơn đến quên cả sầu thì bỗng bị Bích Hoa cản lại:
- Nương nương, đây là thần Tư Pháp, hắn mà đi mất thì không tìm được ứng viên mới ngay đâu ạ.
Thần Tư Pháp vừa phải thuộc thiên điều, vừa phải cương trực công chính, còn phải có pháp lực cao cường mới trấn áp được chúng tiên.
Khó tìm thì khó tìm, nhưng ta giữ cái ngữ đầu chỉ biết yêu này làm gì?
Duyệt luôn!
Bảo họ cầm đơn đã đóng dấu này đến Tru Tiên đài xếp hàng lột tiên cốt đê. Về sau họ muốn yêu ngang dọc ngược xuôi thế nào ta cũng kệ. Nhưng ai còn muốn ăn bổng lộc Thiên giới, hưởng thụ phúc lợi và quyền lợi của Thần tiên thì phải siêng năng tận chức cho ta!
3.
Một đợt từ chức đi qua, Cửu Trùng Thiên vắng lặng hơn hẳn. Số ít còn lại dù không phục cũng không dám công khai tỏ thái độ, cùng lắm thì chỉ dám lén mắng một câu “mụ yêu tinh lóc xương” sau lưng ta, chứ không dám vì tình riêng bỏ bê công việc nữa.
Bằng không một khi bị nêu tên trên bảng đào thải, nhẹ thì mất việc, nặng thì mạng cũng chẳng còn.
Đương nhiên, vì khích lệ mọi người, ta cũng làm một bảng Minh Tinh.
Chúng tiên có thành tích xuất sắc được ta khen thưởng.
Qua một thời gian, cuối cùng đã thấy hiệu quả.
Có điều, Tiên giới trống quá nhiều chức vị, ta quyết định đích thân đến Tu Chân giới để tổ chức một đợt tuyển chọn cực lớn. Sát hạch toàn diện từ trên xuống dưới để tìm kiếm nhân tài.
Xem đi xem đi hỡi đám người trong biên chế mà không biết giữ kia. Sau lưng các ngươi còn bao người đang chăm chỉ tu luyện, tự lập tự cường, chỉ chờ các ngươi sảy chân là thay vào ngay đấy.
Ta uống trà thơm pha bằng nước suối trong, hài lòng nhìn mấy vạn nhân tài Tu Chân giới bên dưới, tự thấy một nguồn nhân lực dồi dào.
Những người này so với đám già đầu còn theo đuổi tình ái đến ngu cả người tốt đẹp hơn biết bao nhiêu.
Trước khi bắt đầu tỷ thí, ta cố ý phát biểu một bài diễn thuyết hùng tráng để khích lệ tinh thần các thí sinh.
- Hỡi những ngôi sao sáng mới của Thiên giới, các ngươi đã phấn đấu cả đời với tất cả khát khao và nhiệt huyết cho ngày này! Ngày hôm nay tương lai của Thiên giới nằm trong tay các ngươi, lợi ích thương sinh chờ các ngươi bảo vệ! Thần tiên phải giữ đạo tâm ngay thẳng, kiên quyết loại trừ tật yêu đương mù quáng!
Mấy vạn thí sinh tu chân vỗ tay như sấm, đồng thanh hô to vang trời
- Quyết loại bỏ não yêu đương! Quyết loại bỏ não yêu đương!
Quá tuyệt vời!
Không nhiều lời thêm nữa, tuyển chọn bắt đầu.
4.
Thử thách đầu tiên cũng là quan trọng nhất, dùng nước Tuyệt Tình để loại bỏ tư tình.
Thí sinh phải đi chân trần lội qua dòng suối nước Tuyệt Tình.
Nếu trong lòng còn vấn vương tình ái sẽ bị nước suối ăn mòn xác thịt, còn nếu vô tình thì coi như đi rửa chân thôi.
Câu nói, thiên hạ khổ vì tình không phải nói chơi. Tiên phàm ma quái đều hữu tình, kẻ điên cuồng vì yêu đến quên cả gốc gác cuội nguồn ở đâu cũng có.
Tu Chân giới không thiếu nhân tài, kẻ cóc ngồi đáy giếng không bao giờ thấy được Thái sơn cao vợi.
Người khác ra sao cũng được, nhưng kẻ bước chân vào Thiên đình làm quan nhất định phải có lòng thương chúng sinh, không thể sa đà vào tư tình cá nhân. Điều kiện đã rất rõ ràng, không đồng ý thì đừng tham gia, tránh về sau than phiền quy củ bó buộc.
Nếu không đừng trách “mụ yêu tinh lóc xương” ta đây hạ thủ vô tình.
Suốt buổi tuyển chọn, đây là điểm liên tục được nhấn mạnh, thí sinh phải ghi nhớ đến từng dấu chấm phẩy, tuyệt đối không được quên.
Quả nhiên, ta vừa uống xong bình trà thì Bích Hoa báo lại kết quả vòng đầu tiên.
Trừ những người tự nguyện rút lui và một số kẻ nhắm mắt đi xuống nước Tuyệt Tình rồi bị luộc sống đến mức cong đuôi bỏ chạy, thì chỉ còn ba ngàn thanh niên tuấn kiệt của Tu Tiên giới vào vòng tiếp theo.
Sau khi đi qua mấy vòng thi văn thi võ, cuối cùng chỉ còn ba mươi sáu tinh anh xuất sắc vào chung kết.
Trong nhóm này có ba người tài năng xuất chúng là: Lý Ngô, Vân Khởi và Đỗ Hành.
Ba mươi sáu người này sẽ được ta đưa vào huyễn cảnh đặc chế, vượt qua chín chín tám mốt cửa ải rèn luyện thực địa.
Tám mốt cửa ải khó khăn ngoài khảo sát đạo tâm, tu vi, tâm tính của họ còn có một số ải thử thách tình cảm.
Ta chỉ cần ung dung ngồi bên ngoài theo dõi qua Thủy Kính mà thôi.
5.
Kết quả đương nhiên rất khả quan.
Lý Ngô là một nhân tài nhưng đồng thời là một chàng trai não đơn bào sắt đá.
Đừng nói bây giờ lòng hắn không có tình ái, giả có một ngày biết yêu hắn cũng không tìm được đối tượng. Mười ba mỹ nhân như hoa như ngọc, tính cách khác nhau, tình cảnh khác nhau không những không khiến hắn động lòng mà còn bị hắn làm cho khóc tức tưởi.
Thê thảm nhất là một cô gái mảnh mai xinh xắn.
Kịch bản của ải này là anh hùng cứu mỹ nhân.
Nửa đoạn trước còn suôn sẻ, hắn chém chết một con đại yêu để cứu em gái xinh xắn trong động của nó.
Em gái xinh xắn được cứu liếc mắt đưa tình với hắn, nhũn người ngất xỉu trong lòng hắn.
Lý Ngô thì hay rồi, sau khi nhờ người ta trị thương cho cô ta xong, thấy quần áo cô ta bị bẩn liền thi pháp vệ sinh giúp.
Chỗ chết người ở đây này.
Hắn ta giặt quần áo, cũng tiện tay “giặt” mất lớp trang điểm thanh thuần của cô ta.
Em gái xinh xắn kia vừa tỉnh lại, đang định ca bài lấy thân báo đáp thì phát hiện mình đang để mặt mộc, lông mày chỉ còn một nửa. Cô ta suy sụp òa khóc, đuổi theo đánh Lý Ngô túi bụi.
Buồn cười nhất là cô ấy đánh không lại Lý Ngô.
Ải này kết thúc bằng tiếng khóc thống thiết “Ta không làm được, ta đi về đây!” của em gái xinh xắn kia.
Còn Lý Ngô từ đầu đến cuối vẫn không biết mình đắc tội cô ta chỗ nào.
Ta ngồi trước Thủy Kính, vỗ tay ca ngợi:
- Nhân tài! Quả là nhân tài!
Vân Khởi cũng tài ba, tuy còn trẻ nhưng y cực kỳ lý trí, đạo tâm vững chắc. Đôi mắt đầy trí tuệ kia tuy không phải hỏa nhãn kim tinh nhưng còn bén hơn hỏa nhãn kim tinh.
Muôn hồng nghìn tía với y chỉ bằng hạt cát.
Mặc người ngả nghiêng như cỏ, lòng ta vẫn vững như núi, rất có phong độ hiền giả Phạm Thiên.
Bích Hoa nói hắn là người khẳng khái chính trực.
Ta rất tán thành.
Cuối cùng là Đỗ Hành, tuy tu vi thua kém Lý Ngô, trí tuệ không bằng Vân Khởi, nhưng cô ấy bất khuất kiên cường, một lòng hướng về sự nghiệp, thật sự đáng khen.
Một trong những nhiệm vụ phụ trong ảo cảnh là thu thập linh thạch và pháp bảo.
Đỗ Hành đối diện với sự dụ dỗ của mỹ nam lại thẳng tay xô người ta té ngửa chỉ để nhặt pháp bảo rơi sau lưng hắn.
Sau đó không cẩn thận ngã vào Ma quật, nhờ liên thủ với sư huynh trong phái mà thoát được.
Sư huynh công tử như ngọc, phong thái hơn người, rủ Đỗ Hành lập tổ cùng đi, đúng lúc có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Kết quả Đỗ Hành vai gánh trường kiếm đi thẳng không quay đầu.
- Không được, lúc nãy suýt nữa huynh cản ta rút kiếm.
Ngầu đét!!!!
Ta thấy cô ấy cực kỳ có tố chất làm nữ chính.
Rèn luyện trong huyễn cảnh lần này, chỉ có hai người không qua được cám dỗ mà bị loại, ba mươi tư người còn lại đều thông quan.
Những tiên tu này đều có sở trường, tài năng xuất chúng.
Bọn họ chuyên cần khổ luyện, đầu óc tỉnh táo, mục tiêu rõ ràng, quan trọng nhất là tâm vững như núi.
Tu luyện nhiều năm chỉ để thực hiện hoài bão trong lòng.
Đôi mắt của họ, sáng tỏ như gương.
Kỳ sát hạch đánh giá thành tích công tác đã được khởi động ở Cửu Trùng Thiên được một quý.
Chúng tiên đang mải chuyện yêu đương vẫn chẳng để vào đầu. Họ vẫn đang dành trọn tâm tư cho trò chơi tình ái, hết nàng chạy ta đuổi đến nàng trốn ta tìm. Chưa nói đến chuyện bỏ bê thần chức, cái đám này còn lạm dụng thần lực khiến chúng sinh vô tội bị vạ lây.
Tiên nữ Bích Hoa mặt buồn rười rượi ôm chồng danh sách sát hạch dày cộm:
- Nương nương, chuyện này phải làm sao đây…
Kỳ sát hạch đã được thông báo qua tất cả kênh thông tin của Thiên đình, đảm bảo chúng tiên ở nơi nào cũng nắm được.
Nhất là “thể chế sát hạch đào thải” còn được in chữ vàng phóng to, kèm ba dấu chấm than nổi bần bật để nhấn mạnh. Nếu bọn họ vẫn muốn vì tình bỏ tất thì ta cũng không ngại cho họ toại nguyện đâu.
- Nghiêm khắc chấp hành theo quy định, tuyệt không lưu tình!
Bích Hoa lĩnh mệnh mà đi.
Nàng sai huyền điểu mang danh sách đào thải lần này và hình phạt chiêu cáo lục giới.
[Thủy Thần Di Quang vì tranh dành tình nhân với người khác, dâng lũ làm ngập bốn thành, làm hại vô số sinh linh vô tội. Nay tước thần chức, lột bỏ tiên cốt, ném vào Tru Tiên đài.]
[Chiến thần đuổi theo hồ yêu, tự ý rời vị trí, khiến ma tộc vượt qua biên giới thần ma, tổn thất vô số thiên binh. Nay tước phong hào chiến thần, lột bỏ tiên cốt, ném vào Tru Tiên đài.]
Thông báo vừa phát đi, chúng tiên đang giả mù giả điếc lập tức hốt hoảng kéo nhau đến Tử Vân cung cầu xin.
Ta nhất quyết không gặp một ai.
Đám người này liền đứng bên ngoài la hét. Nói cái gì mà, Thủy thần là Ứng long thượng cổ. Chiến thần từng lập nhiều chiến công, trừng phạt bọn họ sẽ khiến Thiên giới lung lay.
Xời, thiếu đi mấy thượng thần chẳng ảnh hưởng gì đến nền móng Thiên giới.
Cái đám ngu xuẩn sở hữu thần lực nhưng đầu óc chỉ toàn yêu đương, động tí là đòi hủy tam giới vì tình mới là thứ ung nhọt lây bệnh cho cái Cửu Trùng Thiên này đấy!
Quy chế sát hạch đã ghi rõ mười mươi, có thời gian chạy đến đây khóc lóc ăn vạ với ta, chi bằng đóng cửa nghiên cứu làm thế nào để tăng thành tích lên còn hơn.
Nhưng vấn đề vẫn cứ xảy ra.
Ta không chịu gặp bọn họ, họ cũng không để việc của ta suôn sẻ.
Tư Pháp thần điện đình công tập thể.
Nghe nói đến giờ, Thủy thần thất tình vẫn đang ở phủ Lạc Tương, hết khóc sướt mướt thì lại say bất tỉnh nhân sự.
Còn Chiến thần đã đi làm con rể động hồ ly rồi.
Ta mà sợ á?
Huyền điểu kéo xe mây, tứ thần thú hộ vệ trái phải, ta đích thân đến động hồ ly bắt người.
Tiệc tân hôn, Chiến thần cơ thể đã bị hút khô, ôm hồ ly tinh xinh đẹp mơ màng hỏi ta đến tìm hắn có chuyện gì?
Ta giáng một chưởng đánh hắn ngã lăn quay, loay hoay thế nào cũng không đứng lên được.
Hồ ly tinh kinh hãi hét lên, ba chân bốn chẳng chui tọt vào trong động trốn biệt không dám ra.
Ta đốt xong động hồ ly, áp giải Chiến thần về Thiên giới thì Bích Hoa cũng đang xách Thủy thần cả người nồng nặc mùi rượu, miệng đang nói lăng nhăng lên Tru Tiên đài.
Ta ngồi trên xe mây, ra lệnh cho chúng tiên Tiên giới đứng xem hành hình. Ai không đến được hiện trường thì dùng Thủy Kính phát trực tiếp.
Tru Tiên đài đông vui dị thường, cảnh hành hình lại cực kỳ đáng sợ.
Sau đó, chúng tiên mặt mày tái mét kéo nhau ra về.
Lúc này, hẳn họ đã hiểu ta không nói đùa.
2.
Hôm sau, một chồng đơn từ chức được đặt lên bàn của ta.
Đám dẩm dớ này! Họ tưởng thiếu họ thì Thiên giới sẽ sụp đổ à?
Đến Thiên Đế ta còn chẳng cần đây này, huống gì là đám lâu nhâu các ngươi?
Duyệt! Duyệt hết! Duyệt tất!
Tất cả thần tiên tự nguyện từ bỏ tiên cốt, hạ phàm làm người, ta đều đồng ý hết. Đã ham mê tình ái đến thế thì ta chiều.
Cũ không đi, mới không tới.
Hỡi trăm vạn tiên tu của Tu chân giới, cơ hội của các ngươi đã đến rồi!
Ta đang duyệt đơn đến quên cả sầu thì bỗng bị Bích Hoa cản lại:
- Nương nương, đây là thần Tư Pháp, hắn mà đi mất thì không tìm được ứng viên mới ngay đâu ạ.
Thần Tư Pháp vừa phải thuộc thiên điều, vừa phải cương trực công chính, còn phải có pháp lực cao cường mới trấn áp được chúng tiên.
Khó tìm thì khó tìm, nhưng ta giữ cái ngữ đầu chỉ biết yêu này làm gì?
Duyệt luôn!
Bảo họ cầm đơn đã đóng dấu này đến Tru Tiên đài xếp hàng lột tiên cốt đê. Về sau họ muốn yêu ngang dọc ngược xuôi thế nào ta cũng kệ. Nhưng ai còn muốn ăn bổng lộc Thiên giới, hưởng thụ phúc lợi và quyền lợi của Thần tiên thì phải siêng năng tận chức cho ta!
3.
Một đợt từ chức đi qua, Cửu Trùng Thiên vắng lặng hơn hẳn. Số ít còn lại dù không phục cũng không dám công khai tỏ thái độ, cùng lắm thì chỉ dám lén mắng một câu “mụ yêu tinh lóc xương” sau lưng ta, chứ không dám vì tình riêng bỏ bê công việc nữa.
Bằng không một khi bị nêu tên trên bảng đào thải, nhẹ thì mất việc, nặng thì mạng cũng chẳng còn.
Đương nhiên, vì khích lệ mọi người, ta cũng làm một bảng Minh Tinh.
Chúng tiên có thành tích xuất sắc được ta khen thưởng.
Qua một thời gian, cuối cùng đã thấy hiệu quả.
Có điều, Tiên giới trống quá nhiều chức vị, ta quyết định đích thân đến Tu Chân giới để tổ chức một đợt tuyển chọn cực lớn. Sát hạch toàn diện từ trên xuống dưới để tìm kiếm nhân tài.
Xem đi xem đi hỡi đám người trong biên chế mà không biết giữ kia. Sau lưng các ngươi còn bao người đang chăm chỉ tu luyện, tự lập tự cường, chỉ chờ các ngươi sảy chân là thay vào ngay đấy.
Ta uống trà thơm pha bằng nước suối trong, hài lòng nhìn mấy vạn nhân tài Tu Chân giới bên dưới, tự thấy một nguồn nhân lực dồi dào.
Những người này so với đám già đầu còn theo đuổi tình ái đến ngu cả người tốt đẹp hơn biết bao nhiêu.
Trước khi bắt đầu tỷ thí, ta cố ý phát biểu một bài diễn thuyết hùng tráng để khích lệ tinh thần các thí sinh.
- Hỡi những ngôi sao sáng mới của Thiên giới, các ngươi đã phấn đấu cả đời với tất cả khát khao và nhiệt huyết cho ngày này! Ngày hôm nay tương lai của Thiên giới nằm trong tay các ngươi, lợi ích thương sinh chờ các ngươi bảo vệ! Thần tiên phải giữ đạo tâm ngay thẳng, kiên quyết loại trừ tật yêu đương mù quáng!
Mấy vạn thí sinh tu chân vỗ tay như sấm, đồng thanh hô to vang trời
- Quyết loại bỏ não yêu đương! Quyết loại bỏ não yêu đương!
Quá tuyệt vời!
Không nhiều lời thêm nữa, tuyển chọn bắt đầu.
4.
Thử thách đầu tiên cũng là quan trọng nhất, dùng nước Tuyệt Tình để loại bỏ tư tình.
Thí sinh phải đi chân trần lội qua dòng suối nước Tuyệt Tình.
Nếu trong lòng còn vấn vương tình ái sẽ bị nước suối ăn mòn xác thịt, còn nếu vô tình thì coi như đi rửa chân thôi.
Câu nói, thiên hạ khổ vì tình không phải nói chơi. Tiên phàm ma quái đều hữu tình, kẻ điên cuồng vì yêu đến quên cả gốc gác cuội nguồn ở đâu cũng có.
Tu Chân giới không thiếu nhân tài, kẻ cóc ngồi đáy giếng không bao giờ thấy được Thái sơn cao vợi.
Người khác ra sao cũng được, nhưng kẻ bước chân vào Thiên đình làm quan nhất định phải có lòng thương chúng sinh, không thể sa đà vào tư tình cá nhân. Điều kiện đã rất rõ ràng, không đồng ý thì đừng tham gia, tránh về sau than phiền quy củ bó buộc.
Nếu không đừng trách “mụ yêu tinh lóc xương” ta đây hạ thủ vô tình.
Suốt buổi tuyển chọn, đây là điểm liên tục được nhấn mạnh, thí sinh phải ghi nhớ đến từng dấu chấm phẩy, tuyệt đối không được quên.
Quả nhiên, ta vừa uống xong bình trà thì Bích Hoa báo lại kết quả vòng đầu tiên.
Trừ những người tự nguyện rút lui và một số kẻ nhắm mắt đi xuống nước Tuyệt Tình rồi bị luộc sống đến mức cong đuôi bỏ chạy, thì chỉ còn ba ngàn thanh niên tuấn kiệt của Tu Tiên giới vào vòng tiếp theo.
Sau khi đi qua mấy vòng thi văn thi võ, cuối cùng chỉ còn ba mươi sáu tinh anh xuất sắc vào chung kết.
Trong nhóm này có ba người tài năng xuất chúng là: Lý Ngô, Vân Khởi và Đỗ Hành.
Ba mươi sáu người này sẽ được ta đưa vào huyễn cảnh đặc chế, vượt qua chín chín tám mốt cửa ải rèn luyện thực địa.
Tám mốt cửa ải khó khăn ngoài khảo sát đạo tâm, tu vi, tâm tính của họ còn có một số ải thử thách tình cảm.
Ta chỉ cần ung dung ngồi bên ngoài theo dõi qua Thủy Kính mà thôi.
5.
Kết quả đương nhiên rất khả quan.
Lý Ngô là một nhân tài nhưng đồng thời là một chàng trai não đơn bào sắt đá.
Đừng nói bây giờ lòng hắn không có tình ái, giả có một ngày biết yêu hắn cũng không tìm được đối tượng. Mười ba mỹ nhân như hoa như ngọc, tính cách khác nhau, tình cảnh khác nhau không những không khiến hắn động lòng mà còn bị hắn làm cho khóc tức tưởi.
Thê thảm nhất là một cô gái mảnh mai xinh xắn.
Kịch bản của ải này là anh hùng cứu mỹ nhân.
Nửa đoạn trước còn suôn sẻ, hắn chém chết một con đại yêu để cứu em gái xinh xắn trong động của nó.
Em gái xinh xắn được cứu liếc mắt đưa tình với hắn, nhũn người ngất xỉu trong lòng hắn.
Lý Ngô thì hay rồi, sau khi nhờ người ta trị thương cho cô ta xong, thấy quần áo cô ta bị bẩn liền thi pháp vệ sinh giúp.
Chỗ chết người ở đây này.
Hắn ta giặt quần áo, cũng tiện tay “giặt” mất lớp trang điểm thanh thuần của cô ta.
Em gái xinh xắn kia vừa tỉnh lại, đang định ca bài lấy thân báo đáp thì phát hiện mình đang để mặt mộc, lông mày chỉ còn một nửa. Cô ta suy sụp òa khóc, đuổi theo đánh Lý Ngô túi bụi.
Buồn cười nhất là cô ấy đánh không lại Lý Ngô.
Ải này kết thúc bằng tiếng khóc thống thiết “Ta không làm được, ta đi về đây!” của em gái xinh xắn kia.
Còn Lý Ngô từ đầu đến cuối vẫn không biết mình đắc tội cô ta chỗ nào.
Ta ngồi trước Thủy Kính, vỗ tay ca ngợi:
- Nhân tài! Quả là nhân tài!
Vân Khởi cũng tài ba, tuy còn trẻ nhưng y cực kỳ lý trí, đạo tâm vững chắc. Đôi mắt đầy trí tuệ kia tuy không phải hỏa nhãn kim tinh nhưng còn bén hơn hỏa nhãn kim tinh.
Muôn hồng nghìn tía với y chỉ bằng hạt cát.
Mặc người ngả nghiêng như cỏ, lòng ta vẫn vững như núi, rất có phong độ hiền giả Phạm Thiên.
Bích Hoa nói hắn là người khẳng khái chính trực.
Ta rất tán thành.
Cuối cùng là Đỗ Hành, tuy tu vi thua kém Lý Ngô, trí tuệ không bằng Vân Khởi, nhưng cô ấy bất khuất kiên cường, một lòng hướng về sự nghiệp, thật sự đáng khen.
Một trong những nhiệm vụ phụ trong ảo cảnh là thu thập linh thạch và pháp bảo.
Đỗ Hành đối diện với sự dụ dỗ của mỹ nam lại thẳng tay xô người ta té ngửa chỉ để nhặt pháp bảo rơi sau lưng hắn.
Sau đó không cẩn thận ngã vào Ma quật, nhờ liên thủ với sư huynh trong phái mà thoát được.
Sư huynh công tử như ngọc, phong thái hơn người, rủ Đỗ Hành lập tổ cùng đi, đúng lúc có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Kết quả Đỗ Hành vai gánh trường kiếm đi thẳng không quay đầu.
- Không được, lúc nãy suýt nữa huynh cản ta rút kiếm.
Ngầu đét!!!!
Ta thấy cô ấy cực kỳ có tố chất làm nữ chính.
Rèn luyện trong huyễn cảnh lần này, chỉ có hai người không qua được cám dỗ mà bị loại, ba mươi tư người còn lại đều thông quan.
Những tiên tu này đều có sở trường, tài năng xuất chúng.
Bọn họ chuyên cần khổ luyện, đầu óc tỉnh táo, mục tiêu rõ ràng, quan trọng nhất là tâm vững như núi.
Tu luyện nhiều năm chỉ để thực hiện hoài bão trong lòng.
Đôi mắt của họ, sáng tỏ như gương.