Chương 6: Hóa Sói
Tân Giang không cần nghĩ cũng biết, người bỏ ra 200 vạn tệ để giết hẳn và mẹ hắn nhất định là nhà họ Chu và nhà họ Sở. Chỉ có họ mới có thể làm chuyện này. Hản thầm thề răng nếu có thể sống sót từ tay Hoàng Phi Hổ, hắn sẽ khiến nhà họ Chu và nhà họ Sở phải trả giá đắt. Nhất định... Tân Giang nắm chặt nắm đấm. Hoàng Phi Hổ lạnh lùng liếc nhìn Tân Giang, nói: "Thế nào, lựa chọn xong rồi chứ?" “Trả tiền hay là để tao giết chúng mày?" Tân Giang ngẩng đầu lên, nhìn chăm chằm vào Hoàng Phi Hổ, nói: "Hoàng đường chủ, nếu anh không chấp nhận đề nghị của tôi, vậy thì làm đi!" "Hoặc là các người đánh chết tôi, hoặc là tôi đánh chết các người, chỉ có hai kết quả này mà thôi." Tân Giang đứng dậy, kích hoạt khí tức như rồng trong cơ. thể, sẵn sàng giáng một đòn chí mạng vào Hoàng Phi Hổ bất cứ lúc nào. Hoàng Phi Hổ liếc nhìn hẳn, cười lạnh nói: "Xem ra, lâu rồi không giết người, các người không biết uy nghiêm của Hoàng Phi Hổ tôi rồi." "Cũng được, vậy thì nhìn một chút máu trước!" "Lên!" Hoàng Phi Hổ ra lệnh, phía sau hơn hai mươi người vây quanh Tần Giang. Lâm Thu Lan nhìn thấy cảnh tượng này, sợ hãi đến mức vội vàng nói: "Hoàng đường chủ, đại nhân đừng chấp tiểu nhân. Đừng đánh Tân Giang, có gì cứ nhằm vào tôi đây." Tống Thời cũng lặng lẽ đi đến bên cạnh Tân Giang, chuẩn bị sẵn sàng. Tân Giang liếc bọn họ một cái, nói: "Tống Thời, hãy bảo vệ mẹ tôi, còn lại giao cho tôi." "Anh Giang, anh có thể làm được không?" Tống Thời có chút lo lắng. "Lùi lại!" Tân Giang hét lớn. Tống Thời đưa Lâm Thu Lan sang một bên, còn mình đối mặt với hơn 20 người của Hoàng Phi Hổ. Hoàng Phi Hổ bế cô bé thắt bím, bước sang một bên, đồng thời mỉm cười nói với cô bé: "Nữu Nữu, nhìn cho kĩ cha sắp giết người rồi." "Sau này, khi Nữu Nữu lớn lên cũng sẽ giống như cha, làm việc phải tàn nhẫn giết người không chớp mắt." "Nữu Nữu đã hiểu chưa?" Hoàng Phi Hổ xoa đầu Nữu Nữu, sau đó cười ha ha nói: "Muốn trẻ con tàn nhẫn, nhất định phải bắt đầu từ nhỏ!" "Trong vòng một phút, gi ết chết họ!" Hoàng Phi Hổ ra lệnh, hơn hai mươi người xông về phía Tần Giang. Sau khi ra lệnh, Hoàng Phi Hổ tự hào giải thích với Nữu Nữu. "Nữu Nữu, chút nữa con sẽ thấy máu phun ra như suối, đồng thời, có âm thanh các loại xương gãy giống như pháo nổ tanh tách. Lúc này Nữu Nữu đừng sợ, cũng đừng nhắm mắt lại, tiếp tục nhìn xem ba người này chết như thế nào, con hiểu chưa?" Hoàng Phi Hổ vẫn tiếp tục nói, nhưng hắn ta không phát hiện đôi mắt Nữu Nữu càng ngày càng tối, đồng thời, trên người cô bé từ từ bốc lên một luồng khí đen. "Là con gái của Hoàng Phi Hổ, giết người là bắt buộc!" Hoàng Phi Hổ khoe khoang. Lúc này, Nữu Nữu đột nhiên há miệng lớn, gầm lên như SÓI. "Cẩn thận cô bé đó..." Tân Giang lập tức bị tiếng gầm của cô bé thu hút, thuộc hạ của Hoàng Phi Hổ cũng nhìn về phía Nữu Nữu, lúc này, luồng khí đen phía sau cô bé biến thành một con sói hung ác. Con sói này lộ ra những chiếc răng nanh hung dữ, bản chất thực sự của con sói chắc chắn đã bị vạch trần. Hoàng Phi Hổ sửng sốt, cũng quay mặt nhìn Nữu Nữu. Nhưng cảnh tượng tiếp theo... "A..." Hoàng Phi Hổ hét lên, bởi vì Nữu Nữu cắn vào cánh tay Hoàng Phi Hổ, không chịu buông ra. Mà lúc này trong mắt Tần Giang, thứ hẳn nhìn thấy không phải Nữu Nữu cắn vào cánh tay của Hoàng Phi Hổ mà có một con sói độc ác hóa ra từ luồng khí đen trên người của cô bé đã căn vào cánh tay của hẳn ta. Đột nhiên vang lên một tiếng hét lớn, tất cả mọi người đều sửng sốt. "Đường chủ, anh sao vậy?" Thuộc hạ của Hoàng Phi Hổ lo lắng kêu lên. Hoàng Phi Hổ nhìn Nữu Nữu, lúc này hắn ta hoàn toàn choáng váng. Nữu Nữu trước mặt đâu có giống con gái mình, Nữu Nữu lúc này là một con sói cực kỳ hung ác. Nữu Nữu gầm lên cảnh cáo. Đồng thời, đôi mắt của Nữu Nữu lạnh lùng và vô hồn, đầy tiếng gọi hoang dã. Điều đáng sợ hơn nữa là cô bé thực sự. mọc ra những chiếc răng sói sắc nhọn, chẳng khác gì một con sói thực thụ. Điều này khiến Hoàng Phi Hổ vô cùng sợ hãi. Đồng thời cũng rất thắc mắc, tại sao con gái mình lại trở nên như vậy? "Nữu Nữu, con làm sao vậy?" Hoàng Phi Hổ kêu lên. Sau đó..... Nữu Nữu kéo cánh tay Hoàng Phi Hổ, cắn một miếng thịt. Máu tươi b ắn ral Nhưng Nữu Nữu còn chưa dừng lại ở đó mà nuốt miếng thịt bị căn ra từ cơ thể Hoàng Phi Hổ. "Chuyện này. .. " Mọi người đều sửng sốt, không thể tin được. "Nữu Nữu! Con đang làm gì vậy!" Hoàng Phi Hổ cũng vô cùng kinh ngạc. Gầm... Nữu Nữu phát ra tiếng sói, sau đó lao về phía Hoàng Phi "Nữu Nữu, con làm sao vậy? Ta là cha của con!" "Nữu Nữu, ta là cha..." Hoàng Phi Hổ vừa lùi lại vừa hét lớn. Còn Nữu Nữu không có chút lý tính nào cả. Giào... Nữu Nữu quật ngã Hoàng Phi Hổ xuống đất và cắn vào mắt hắn ta. Cô bé muốn ăn mắt của Hoàng Phi Hổ. "Cứu!" Hoàng Phi Hổ hét lên. Lúc này, trong số thuộc hạ của Hoàng Phi Hổ, một người đàn ông lực lưỡng lao ra, một đòn đánh bay Nữu Nữu. Rầm! Trên sàn nơi Nữu Nữu rơi xuống tạo thành một cái hố. Mọi người đều như chết lặng. Nữu Nữu có vẻ như đã bị người này chọc tức, cô bé bò trên mặt đất như một con sói, sau đó nhảy lên, trực tiếp ấn người đàn ông đã đánh mình xuống đất. Ngay sau đó... Nữu Nữu đã cần người đàn ông như sói ăn thức ăn. "A... cứu, cứu... cứu tôi...' Đũng qu@n của người đàn ông ướt đẫm, hai chân không ngừng vùng vẫy. “ Mẹ kiếp, kéo anh ta...” Thuộc hạ của Hoàng Phi Hổ lập tức kéo tên đó ra. Bụp! Hoàng Phi Hổ đánh người đàn ông. "Chết tiệt, con bé là con gái của tôi đấy!" Hoàng Phi Hổ hét lên. Vài người do dự. Hoàng Phi Hổ đá người bên cạnh, hét lớn: "Còn không mau ngăn con bé lại!" Vừa dứt lời! Hơn hai mươi người lao về phía trước. Nhưng hoàn toàn không giờ ngờ rằng Nữu Nữu lại nuốt chứng đôi mắt của người đàn ông vừa ngã xuống đất dưới sự chứng kiến của mọi người. Sắc mặt mọi người đều tái nhợt. Nhưng sau đó... Nữu Nữu lao tới trước và đánh bay hai người ra xa. Những người khác sợ hãi đến mức không khỏi run rẩy. Một đứa trẻ năm tuổi thực sự đã hất văng hai người lớn ra xa ba mét. Còn chưa kịp hoàn hồn thì Nữu Nữu lại lao tới, vung chân lên và hất văng hai người họ lần nữa. Hoàng Phi Hổ nuốt nước miếng, cảm thấy khó có thể tin được. Sau đó hắn ta hét lên: "Hãy lao vào và giữ con bé lại!" Ngay sau đó, một đội cảm tử được thành lập và tấn công Nữu Nữu băng chiến thuật đông người, cuối cùng trấn áp được cô bé. "Tôi không cầm cự được nữa, mọi người mau đè lên đi, mau lên!" Người đè lên Nữu Nữu hét lớn. Sau đó, hai mươi người lần lượt tiến về phía trước, tạo thành một ngọn núi nhỏ. Hoàng Phi Hổ vẫn lo lắng nhiều người như vậy đè lên Nữu Nữu sẽ xảy ra chuyện, nhưng cho dù hai mươi người đè lên nhưng vẫn trập trùng lên xuống, Nữu Nữu có thể thoát ra bất cứ lúc nào. Trên mặt Hoàng Phi Hổ tràn đầy lo lắng: "Sao vậy? Xảy ra chuyện gì vậy?" "Nữu Nữu, đừng làm cha sợ..." Hoàng Phi Hổ lo lắng đến mức tay chân hoảng loạn. Bùm! Giây tiếp theo, hỏng rồi! Luồng khí đen trên người Nữu Nữu bùng nổ, hơn hai mươi người bị thổi bay.