Chương : 4
Lý chấp sự lại tiếp tục cầm cái dùi hướng tới Ngưu Thủy Trống. Ánh mắt có chút tán thưởng nhìn qua hai người vẫn còn đang đứng giữa quảng trường là Đỗ Minh và Lý Huyền Đức.
“Tùng”
Tiếng trống thứ sáu vang lên, âm thanh mang đến cảm giác thật đáng sợ, như gió gào thét văng vẳng trong không trung. m thanh cứ mãi không tan, mặt đất cũng bị xới tung lên, những người xung quanh từ đầu vốn có trận pháp bảo hộ bên ngoài nên ảnh hưởng rất ít giờ cũng cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
- Người nhìn tên nhóc công nhân kia xem. - Một vị trưởng lão Lý gia lên tiếng nói.
- Không thể tin được, thực lực Sơ cảnh mà có thể tiếp nhận được tiếng trống thứ sáu sao?
Đỗ Minh vẫn vững vàng đứng vững, bộ dạng dường như hoàn toàn tiếng trống thứ sáu với hắn không phải cực hạn, mà hoàn toàn có thể chịu được thứ bảy, tám chín nữa.
Bên cạnh Đỗ Minh, tam thiếu gia Lý Huyền Đức đã phun ra một ngụm máu tươi, tuy vẫn đứng được trên quảng trường nhưng đôi chân anh ta đã run rẩy, cảm tưởng một cơn gió cũng có thể thổi ngã anh ta.
Hai hình ảnh trái ngược xảy ra làm cho tất cả người có mặt ở quảng trường không thể tin vào mắt mình.
Vô số công nhân nhìn thấy người anh em của mình chiếm ưu thế liền không nhịn được buột miệng kêu lên.
- Đỗ Minh, thằng nhóc này tuyệt thật.
Những người có thân phận của Lý Gia cũng có chút xôn xao. Đúng lúc này Lý trưởng lão bỗng lên tiếng.
- Cả hai vẫn chưa gục ngã, có lẽ Lý chấp sự nên đánh tiếng trống thứ bảy để phân cao thấp.
- Tiếng trống thứ bảy sao? Vô số thanh âm hoảng loạn kêu lên.
Từ xưa tới nay tiếng trống thứ sáu đã vô cùng hiếm gặp, tiếng trống thứ bảy đối với cấp độ Sơ cảnh có thể xem như chưa từng có trong lịch sử.
Lý chấp sự có chút lưỡng lự, nhưng sao đó liền hiểu ra lý do tại sao Lý trưởng lão muốn hai người kia chịu tiếng trống thứ bảy.
Tiếng trống thứ bảy này chắc chắn sẽ khiến cả hai cùng ngã quỵ như vậy sẽ xóa đi hình ảnh tam thiếu gia thất thế trước một tên công nhân. Tiếng trống thứ bảy này dù là ở khảo nghiệm Nhập cảnh cũng có thể loại trừ hơn năm phần chứ đừng nói Sơ cảnh muốn đứng vững.
“Tùng”
Tiếng trống thứ bảy nổi lên, lực trùng kích lần này đánh thẳng vào cơ thể hai người, tiếng trống thứ bảy này không chỉ mang lực lượng công kích mà còn có ẩn chứa ý niệm thiên địa.
Tiếng trống này khiến mọi người xung quanh cùng cảm nhận được một cảm ngộ của từng người. Từ xưa đến nay thiên địa luôn ẩn chứa phép tắc, mọi người dù là mạnh mẽ thế nào cũng không nằm ngoài quy luật đó.
Thần-Ma-Yêu cho dù chỉ có trong truyền thuyết nhưng cũng là những thứ chịu phép tắc của thiên địa mà hình thành.
Trên đời, tam thiếu gia chính thức gục xuống, một tiếng trống này gây ra áp lực quá lớn, không chỉ trực tiếp khiến anh ta ngã xuống hôn mê.
Đỗ Minh vẫn đứng đó, một tiếng trống này không gây cho hắn áp lực mà khiến trong lòng hắn có một chút cảm giác nặng nề. Thiên địa phép tắc dường như muốn chống đối với hắn, trong cơ thể của hắn bỗng thanh tỉnh một chuyện.
Hắn không phải người của thế giới này, hắn là một kẻ xuyên không. Khi tiếng trống mang theo sức mạnh thiên địa vang lên, cơ thể hắn tự tạo ra một phản ảnh chống lại.
Đỗ Minh bỗng nhiên mù mờ về tương lai của chính mình, trở thành cao thủ như mình mong muốn rồi sẽ ra sao? Thế giới này vốn dĩ không phải nơi thuộc về hắn, hệ thống hắn mang theo trong người từ đâu mà xuất hiện, hắn hoàn toàn không rõ.
Những thứ suốt bao nhiêu năm qua hắn không quan tâm không ngờ cùng một lúc bộc phát.
“Có lẽ càng mạnh mẽ lên ta mới có thể trả lời những câu hỏi này”- Đỗ Minh thầm nghĩ.
Một tia thiên địa đã khai sáng cho Đỗ Minh trên con đường tu luyện, hắn không chỉ còn lý do đơn thuần là hoàn tất mơ ước của kiếp trước mà còn khám phá cái bí mật của cái hệ thống tồn tại trong cơ thể hắn.
Một âm thanh đi qua, cả khán đài lần này không giống những lần trước, không còn tiếng reo hò nữa. Mà là một màn im lặng đáng sợ, mọi người có thể tin có một tên Sơ cảnh đứng vững sau sáu tiếng trống, nhưng sau tiếng thứ bảy thì họ chưa bao giờ tưởng tượng nổi.
Và càng khiến họ sợ hãi hơn, đó là người đứng ở giữa quảng trường là một tên công nhân không phải là tam thiếu gia, một thiên kiêu chi tử mà Lý gia tự hào.
- Người. Tên là Đỗ Minh sao?- Lý Chiêu Hoàng từ trên ghế chủ tọa nhảy xuống trước mặt Đỗ Minh hỏi.
Lý Chiêu Hoàng thật sự bị động dung, có thể trụ vững trước tiếng trống thứ bảy không quan hệ về tu vi quá sâu, mà về cảm ngộ phép tắc. Nó là một loại năng lực mà chỉ sau khi trở thành Phàm cảnh mới có thể bắt đầu ngộ ra.
Vốn dĩ bà ta ban đầu dự tính tiếng trống thứ bảy này sẽ khiến trận đấu kết thúc hòa, bảo toàn danh dự cho đứa cháu mình, nhưng không ngờ tiếng trống này lại giúp bà ta tìm thấy một viên ngọc quý giá.
- Dạ vâng. - Đỗ Minh nhìn thấy Lý Chiêu Hoàng có chút kinh hãi.
- Người làm tốt lắm, có thể chịu đựng được tiếng trống thứ bảy thì rõ ràng người là kẻ tiềm lực kinh người. Không ngờ trong những người công nhân của Lý gia ta lại có một người thiên tư trác tuyệt như vậy. Hôm nay, người xứng đáng là đệ nhất nhân của Sơ cảnh tại Lý gia chúng ta.
Xung quanh nghe được những lời khen ngợi của Lý Chiêu Hoàng dành cho Đỗ Minh đều có chút ghen tị, phải biết Lý Chiêu Hoàng không chỉ là tam trưởng lão mà còn là người quản lý tài nguyên của Lý gia. Lọt vào mắt xanh của bà ta biết đâu có thể thêm một chút công pháp hay mật tịch tốt để tu luyện chứ.
Lý Huyền Anh nhìn thấy Đỗ Minh thắng cũng vui vẻ nhảy cẫng lên, sau đó lại chợt nhớ người thua cũng là anh trai mình nên ngay lập tức cứng đờ lại, hành động vô cùng đáng yêu. Còn tên Đinh Hoàng ở kế bên nhìn thấy ánh mắt càng thêm chán ghét Đỗ Minh.
- Ta tuyên bố vòng một kết thúc, vị trí đứng đầu là Đỗ Minh, vị trí thứ hai là Lý Huyền Đức, vị trí thứ ba là Lý Điển, thứ tư là Lý Minh Anh…. - Lý chấp sự cũng nhanh chóng tuyên bố kết quả.
- Bây giờ tất cả ba mươi hai người lọt vào vòng hai về chuẩn bị, sáng sớm mai sẽ bắt đầu vòng hai.
Sáng ngày hôm sau, ba mươi hai người đứng đầu Sơ cảnh cũng có mặt. Lần này người làm chủ trì vẫn là Lý Chiêu Hoàng, bà ta sau ngày thi thứ nhất cảm thấy hết sức hứng thú với cuộc thi lần này.
- Bây giờ tất cả ba mươi hai người sẽ chia thành mười sáu cặp đấu, sẽ lần lượt loại dần cho đến khi còn bốn người. Thứ tự gặp nhau bao gồm: vị trí thứ nhất - vị trí thứ ba mươi hai, vị trí thứ hai - vị trí thứ ba mươi mốt….
Sau khi phân chia xong, các cặp đầu cũng lần lượt diễn ra, đối thủ từ vòng một của Đỗ Minh cũng là một hạ nhân ở Lý Gia. Tên anh ta là Mai Thạch, năm nay hai mươi tám sáu tuổi là Sơ cảnh trung giai đỉnh.
Rất nhiều người quan tâm cặp đấu này vì rất muốn tận mắt chứng kiến năng lực chiến đấu của đệ nhất vòng một là Đỗ Minh.
Tuy nhiên trận chiến diễn ra không mấy kịch tính đã khiến nhiều người thất vọng, Mai Thạch chỉ là một hạ nhân cho nên công pháp thi triển cũng không có gì đặc sắc, chỉ là những quyền pháp phổ thông chưa đạt tới sơ giai công pháp nữa.
Đỗ Minh cũng không thi triển chiêu thức gì đặc biệt, cũng chỉ là những đường kiếm vô cùng cơ bản, chỉ chưa đầy mười chiêu thì Đỗ Minh đã giành chiến thắng tương đối đơn giản.
- Người có cảm thấy những chiêu kiếm của Đỗ Minh có chút biến hóa không? - Một người khán giả bàn luận
- Người bị hoa mắt à, đây là kiếm chiêu cơ bản đấy, ta học nó từ mười năm trước rồi đấy, chẳng qua đối phương nội lực quá kém thôi. - Một tên khinh thường nói.
- Không đúng dù là chênh lệch nội lực, nhưng lý nào lại kết thúc nhanh như vậy chứ!
- Hừ, cứ chờ xem đối thủ kế tiếp của hắn ta rồi phân định sau.
Đối thủ vòng kế tiếp này của Đỗ Minh là một đệ tử của Lý gia tên là Lý Thành, Sơ cảnh cao giai. Tuy nhiên không khác gì vòng trước, trận đấu cũng chưa tới mười chiêu thì Đỗ Minh đã đánh bay Lý Thành khỏi sân đấu.
- Vẫn là chưa tới mười chiêu. - Những người chứng kiến lại ồ lên.
- Rõ ràng vẫn là kiếm pháp cơ bản mà, tại sao lại lợi hại như thế chứ?
- Thật không thể hiểu nổi…
Vòng kế chính là tám người mạnh nhất của cấp độ Sơ cảnh này, và người chiến thắng trận đấu này cũng sẽ chính thức trở thành một trong bốn chỉ huy của nhóm thành viên Sơ cảnh của Lý gia.
Chính vì mức độ quan trọng của trận chiến này, cho nên Lý chấp sự quyết định sẽ để từng trận diễn ra theo thứ tự chứ không thi đấu cùng lúc nữa. Ngoài ra cũng hủy bỏ luật lệ rớt khỏi đài sẽ thua trận.
Luật lệ thay đổi khiến rất nhiều khán giả háo hức họ sẽ có thể thưởng thức trọn vẹn một cuộc tranh tài đúng nghĩa.
Trận đấu đầu tiên, Lý Minh Anh đối đầu với Lý Công Thành, hai bên đều là Sơ Cảnh cao giai đỉnh. Trận đấu hết sức quyết liệt, hai bên đều cân tài cân sức, cuối cùng sau bốn trăm chiêu thì Lý Công Thành bất ngờ đảo bại thành thắng giành được vị trí chỉ huy,
Trận đấu thứ hai, Lý Huyền Đức với Lý Nhã Chi, Lý Nhã Chi cũng là con cháu của một vị chấp sự Lý gia, nội lực cũng là Sơ Cảnh cao giai, thế nhưng trước thiên chi kiêu tử Lý Huyền Đức, cô hoàn toàn không thể chịu nổi mười chiêu đành thất bại.
“Tùng”
Tiếng trống thứ sáu vang lên, âm thanh mang đến cảm giác thật đáng sợ, như gió gào thét văng vẳng trong không trung. m thanh cứ mãi không tan, mặt đất cũng bị xới tung lên, những người xung quanh từ đầu vốn có trận pháp bảo hộ bên ngoài nên ảnh hưởng rất ít giờ cũng cảm thấy hoa mắt chóng mặt.
- Người nhìn tên nhóc công nhân kia xem. - Một vị trưởng lão Lý gia lên tiếng nói.
- Không thể tin được, thực lực Sơ cảnh mà có thể tiếp nhận được tiếng trống thứ sáu sao?
Đỗ Minh vẫn vững vàng đứng vững, bộ dạng dường như hoàn toàn tiếng trống thứ sáu với hắn không phải cực hạn, mà hoàn toàn có thể chịu được thứ bảy, tám chín nữa.
Bên cạnh Đỗ Minh, tam thiếu gia Lý Huyền Đức đã phun ra một ngụm máu tươi, tuy vẫn đứng được trên quảng trường nhưng đôi chân anh ta đã run rẩy, cảm tưởng một cơn gió cũng có thể thổi ngã anh ta.
Hai hình ảnh trái ngược xảy ra làm cho tất cả người có mặt ở quảng trường không thể tin vào mắt mình.
Vô số công nhân nhìn thấy người anh em của mình chiếm ưu thế liền không nhịn được buột miệng kêu lên.
- Đỗ Minh, thằng nhóc này tuyệt thật.
Những người có thân phận của Lý Gia cũng có chút xôn xao. Đúng lúc này Lý trưởng lão bỗng lên tiếng.
- Cả hai vẫn chưa gục ngã, có lẽ Lý chấp sự nên đánh tiếng trống thứ bảy để phân cao thấp.
- Tiếng trống thứ bảy sao? Vô số thanh âm hoảng loạn kêu lên.
Từ xưa tới nay tiếng trống thứ sáu đã vô cùng hiếm gặp, tiếng trống thứ bảy đối với cấp độ Sơ cảnh có thể xem như chưa từng có trong lịch sử.
Lý chấp sự có chút lưỡng lự, nhưng sao đó liền hiểu ra lý do tại sao Lý trưởng lão muốn hai người kia chịu tiếng trống thứ bảy.
Tiếng trống thứ bảy này chắc chắn sẽ khiến cả hai cùng ngã quỵ như vậy sẽ xóa đi hình ảnh tam thiếu gia thất thế trước một tên công nhân. Tiếng trống thứ bảy này dù là ở khảo nghiệm Nhập cảnh cũng có thể loại trừ hơn năm phần chứ đừng nói Sơ cảnh muốn đứng vững.
“Tùng”
Tiếng trống thứ bảy nổi lên, lực trùng kích lần này đánh thẳng vào cơ thể hai người, tiếng trống thứ bảy này không chỉ mang lực lượng công kích mà còn có ẩn chứa ý niệm thiên địa.
Tiếng trống này khiến mọi người xung quanh cùng cảm nhận được một cảm ngộ của từng người. Từ xưa đến nay thiên địa luôn ẩn chứa phép tắc, mọi người dù là mạnh mẽ thế nào cũng không nằm ngoài quy luật đó.
Thần-Ma-Yêu cho dù chỉ có trong truyền thuyết nhưng cũng là những thứ chịu phép tắc của thiên địa mà hình thành.
Trên đời, tam thiếu gia chính thức gục xuống, một tiếng trống này gây ra áp lực quá lớn, không chỉ trực tiếp khiến anh ta ngã xuống hôn mê.
Đỗ Minh vẫn đứng đó, một tiếng trống này không gây cho hắn áp lực mà khiến trong lòng hắn có một chút cảm giác nặng nề. Thiên địa phép tắc dường như muốn chống đối với hắn, trong cơ thể của hắn bỗng thanh tỉnh một chuyện.
Hắn không phải người của thế giới này, hắn là một kẻ xuyên không. Khi tiếng trống mang theo sức mạnh thiên địa vang lên, cơ thể hắn tự tạo ra một phản ảnh chống lại.
Đỗ Minh bỗng nhiên mù mờ về tương lai của chính mình, trở thành cao thủ như mình mong muốn rồi sẽ ra sao? Thế giới này vốn dĩ không phải nơi thuộc về hắn, hệ thống hắn mang theo trong người từ đâu mà xuất hiện, hắn hoàn toàn không rõ.
Những thứ suốt bao nhiêu năm qua hắn không quan tâm không ngờ cùng một lúc bộc phát.
“Có lẽ càng mạnh mẽ lên ta mới có thể trả lời những câu hỏi này”- Đỗ Minh thầm nghĩ.
Một tia thiên địa đã khai sáng cho Đỗ Minh trên con đường tu luyện, hắn không chỉ còn lý do đơn thuần là hoàn tất mơ ước của kiếp trước mà còn khám phá cái bí mật của cái hệ thống tồn tại trong cơ thể hắn.
Một âm thanh đi qua, cả khán đài lần này không giống những lần trước, không còn tiếng reo hò nữa. Mà là một màn im lặng đáng sợ, mọi người có thể tin có một tên Sơ cảnh đứng vững sau sáu tiếng trống, nhưng sau tiếng thứ bảy thì họ chưa bao giờ tưởng tượng nổi.
Và càng khiến họ sợ hãi hơn, đó là người đứng ở giữa quảng trường là một tên công nhân không phải là tam thiếu gia, một thiên kiêu chi tử mà Lý gia tự hào.
- Người. Tên là Đỗ Minh sao?- Lý Chiêu Hoàng từ trên ghế chủ tọa nhảy xuống trước mặt Đỗ Minh hỏi.
Lý Chiêu Hoàng thật sự bị động dung, có thể trụ vững trước tiếng trống thứ bảy không quan hệ về tu vi quá sâu, mà về cảm ngộ phép tắc. Nó là một loại năng lực mà chỉ sau khi trở thành Phàm cảnh mới có thể bắt đầu ngộ ra.
Vốn dĩ bà ta ban đầu dự tính tiếng trống thứ bảy này sẽ khiến trận đấu kết thúc hòa, bảo toàn danh dự cho đứa cháu mình, nhưng không ngờ tiếng trống này lại giúp bà ta tìm thấy một viên ngọc quý giá.
- Dạ vâng. - Đỗ Minh nhìn thấy Lý Chiêu Hoàng có chút kinh hãi.
- Người làm tốt lắm, có thể chịu đựng được tiếng trống thứ bảy thì rõ ràng người là kẻ tiềm lực kinh người. Không ngờ trong những người công nhân của Lý gia ta lại có một người thiên tư trác tuyệt như vậy. Hôm nay, người xứng đáng là đệ nhất nhân của Sơ cảnh tại Lý gia chúng ta.
Xung quanh nghe được những lời khen ngợi của Lý Chiêu Hoàng dành cho Đỗ Minh đều có chút ghen tị, phải biết Lý Chiêu Hoàng không chỉ là tam trưởng lão mà còn là người quản lý tài nguyên của Lý gia. Lọt vào mắt xanh của bà ta biết đâu có thể thêm một chút công pháp hay mật tịch tốt để tu luyện chứ.
Lý Huyền Anh nhìn thấy Đỗ Minh thắng cũng vui vẻ nhảy cẫng lên, sau đó lại chợt nhớ người thua cũng là anh trai mình nên ngay lập tức cứng đờ lại, hành động vô cùng đáng yêu. Còn tên Đinh Hoàng ở kế bên nhìn thấy ánh mắt càng thêm chán ghét Đỗ Minh.
- Ta tuyên bố vòng một kết thúc, vị trí đứng đầu là Đỗ Minh, vị trí thứ hai là Lý Huyền Đức, vị trí thứ ba là Lý Điển, thứ tư là Lý Minh Anh…. - Lý chấp sự cũng nhanh chóng tuyên bố kết quả.
- Bây giờ tất cả ba mươi hai người lọt vào vòng hai về chuẩn bị, sáng sớm mai sẽ bắt đầu vòng hai.
Sáng ngày hôm sau, ba mươi hai người đứng đầu Sơ cảnh cũng có mặt. Lần này người làm chủ trì vẫn là Lý Chiêu Hoàng, bà ta sau ngày thi thứ nhất cảm thấy hết sức hứng thú với cuộc thi lần này.
- Bây giờ tất cả ba mươi hai người sẽ chia thành mười sáu cặp đấu, sẽ lần lượt loại dần cho đến khi còn bốn người. Thứ tự gặp nhau bao gồm: vị trí thứ nhất - vị trí thứ ba mươi hai, vị trí thứ hai - vị trí thứ ba mươi mốt….
Sau khi phân chia xong, các cặp đầu cũng lần lượt diễn ra, đối thủ từ vòng một của Đỗ Minh cũng là một hạ nhân ở Lý Gia. Tên anh ta là Mai Thạch, năm nay hai mươi tám sáu tuổi là Sơ cảnh trung giai đỉnh.
Rất nhiều người quan tâm cặp đấu này vì rất muốn tận mắt chứng kiến năng lực chiến đấu của đệ nhất vòng một là Đỗ Minh.
Tuy nhiên trận chiến diễn ra không mấy kịch tính đã khiến nhiều người thất vọng, Mai Thạch chỉ là một hạ nhân cho nên công pháp thi triển cũng không có gì đặc sắc, chỉ là những quyền pháp phổ thông chưa đạt tới sơ giai công pháp nữa.
Đỗ Minh cũng không thi triển chiêu thức gì đặc biệt, cũng chỉ là những đường kiếm vô cùng cơ bản, chỉ chưa đầy mười chiêu thì Đỗ Minh đã giành chiến thắng tương đối đơn giản.
- Người có cảm thấy những chiêu kiếm của Đỗ Minh có chút biến hóa không? - Một người khán giả bàn luận
- Người bị hoa mắt à, đây là kiếm chiêu cơ bản đấy, ta học nó từ mười năm trước rồi đấy, chẳng qua đối phương nội lực quá kém thôi. - Một tên khinh thường nói.
- Không đúng dù là chênh lệch nội lực, nhưng lý nào lại kết thúc nhanh như vậy chứ!
- Hừ, cứ chờ xem đối thủ kế tiếp của hắn ta rồi phân định sau.
Đối thủ vòng kế tiếp này của Đỗ Minh là một đệ tử của Lý gia tên là Lý Thành, Sơ cảnh cao giai. Tuy nhiên không khác gì vòng trước, trận đấu cũng chưa tới mười chiêu thì Đỗ Minh đã đánh bay Lý Thành khỏi sân đấu.
- Vẫn là chưa tới mười chiêu. - Những người chứng kiến lại ồ lên.
- Rõ ràng vẫn là kiếm pháp cơ bản mà, tại sao lại lợi hại như thế chứ?
- Thật không thể hiểu nổi…
Vòng kế chính là tám người mạnh nhất của cấp độ Sơ cảnh này, và người chiến thắng trận đấu này cũng sẽ chính thức trở thành một trong bốn chỉ huy của nhóm thành viên Sơ cảnh của Lý gia.
Chính vì mức độ quan trọng của trận chiến này, cho nên Lý chấp sự quyết định sẽ để từng trận diễn ra theo thứ tự chứ không thi đấu cùng lúc nữa. Ngoài ra cũng hủy bỏ luật lệ rớt khỏi đài sẽ thua trận.
Luật lệ thay đổi khiến rất nhiều khán giả háo hức họ sẽ có thể thưởng thức trọn vẹn một cuộc tranh tài đúng nghĩa.
Trận đấu đầu tiên, Lý Minh Anh đối đầu với Lý Công Thành, hai bên đều là Sơ Cảnh cao giai đỉnh. Trận đấu hết sức quyết liệt, hai bên đều cân tài cân sức, cuối cùng sau bốn trăm chiêu thì Lý Công Thành bất ngờ đảo bại thành thắng giành được vị trí chỉ huy,
Trận đấu thứ hai, Lý Huyền Đức với Lý Nhã Chi, Lý Nhã Chi cũng là con cháu của một vị chấp sự Lý gia, nội lực cũng là Sơ Cảnh cao giai, thế nhưng trước thiên chi kiêu tử Lý Huyền Đức, cô hoàn toàn không thể chịu nổi mười chiêu đành thất bại.