Chương 14: Ảnh hưởng trái chiều
Khoé mắt nhìn Tiến cặm cụi làm bên kia, Farh đứng dậy đi tới bên cạnh ngồi xuống bứt cỏ: "Tiến, xin lỗi! Hôm qua mình tự gây sự, vậy mà cuối cùng bạn cũng bị liên luỵ theo!"
Âm thanh của Linh Động đôi chút ngập ngừng, vang lên trong đầu Farh: "Cảm ơn!"
Tiến chả thèm bận tâm mấy, vẫn cứ cặm cụi làm: "Nà! Ngứa mắt tụi nó lâu rồi, hôm qua cái đó là nước dâng thuyền lên, tụi nó thích chiến thì chiều thôi. Tiếc là cương không lại."
"Dao động năng lượng nhàn nhạt ở khu hạch tâm khá giống liệu nguyên kích hỏa mà 908 tính toán mô phỏng ra được, độ trùng khớp mức hai. Mức hai, haha!"
Farh hầu như có thể cảm nhận được cảm xúc của Linh Động lúc này, xem ra việc dung hòa huyết mạch khiến bản thân hắn cũng bị ảnh hưởng theo, nhiệt huyết từng chút một sục sôi khắp cả người, thỉnh thoảng xuất hiện cảm giác có luồng điện tê ngứa, râm ran chạy dọc sống lưng chợt tắt chợt hiện, Farh cũng theo bản năng mà bất giác rùng mình, toàn thân lông tơ dựng lên, da gà nổi một lượt.. Thật là loại cảm giác kì lạ!
"Tiến, đi, qua bên kia nhổ cỏ!" Farh chỉ hướng góc khuất nhỏ hẹp cạnh nhà vệ sinh.
Tiến chiếu theo tay Farh nhìn tới, lắc đầu: "Thôi qua bển làm gì, bên này cả mớ chưa xong mà? Anh em mình làm xong khúc này ra ghi công về là được rồi, ở bển để mai làm, ôm đồm chi cho lắm!"
"Giả bộ thôi. Đi, qua coi cái này nè!" Farh cười thần bí, nói xong liền xách dụng cụ bước về hướng phòng vệ sinh, nửa đường mới quay lại tiếp tục ngoắc đầu ra hiệu Tiến nhanh đi theo.
Tiến ngồi chồm hổm nơi đó, cặp mắt mở lớn nhìn thằng bạn thần thần bí bí cộng thêm cái nụ cười nham nhở, lòng hiếu kì nhất thời mãnh liệt bèn nhanh chóng đuổi theo.
Vừa mới ló mặt ở đầu góc rẽ, Tiến đã dằn không xuống bụng, tò mò hỏi: "Đâu, cái gì đâu?"
Trong góc khuất cạnh nhà vệ sinh, gần thụt về phía sau, Farh không ngừng ngó tới liếc lui, kiểm tra xem có ai khác ở gần hay không.
"Đừng ngó nữa, bán kính 6m xung quanh ngoài hai người ra, tạm thời không có ai nữa đâu! Mấy chuyện như này lần tới cứ để 908 lo là được." Linh Động thản nhiên nói.
"Cái này 908 cũng biết?"
"Chuyện nhỏ."
"Tiện nhỉ!"
"Cậu! Rồi rốt cuộc là xem cái gì đâu?" Tiến một bên nhìn Farhrael hết chạy tới chạy lui, ngó nghiêng đủ kiểu, hiện tại lại ngây người nhìn vách tường, chả hiểu mô tê ra sao.
Farh nghe tiếng bạn gọi, giật mình ngoảnh lại: "Xin lỗi, đang suy nghĩ một vài thứ." Farh gãi đầu cười trừ: "Còn nhớ ngày hôm qua mình hạ đo đất thằng Phong không?"
"Ờ, nhớ. Thì sao?" Tiến khó hiểu hỏi.
"Muốn xem ma thuật không?" Farh cười cười, lui lại, dùng sức siết chặt nắm đấm. Gân tay, gân cổ dưới da trồi lên, mặt mũi dần dà đỏ nghẹn.
"Người anh em, ổn không vậy?" Tiến khó hiểu hỏi, thấy bạn không trả lời, lại chờ thêm chốc lát mà vẫn không có động tĩnh gì khác. Đăm chiêu nhìn Farh cắn răng gắng sức gồng, Tiến sực hiểu ra: "À.. hiểu, hiểu! Ghê đấy, ghê đấy! Người nhỏ mà bắp thịt chắc phết, hèn gì thằng Phong chịu không nổi. Rồi, đi, ra làm nốt còn về!" hắn phối hợp khen vài câu liền quay đầu cất bước.
"Từ, chờ chút!" Farh vội cản bạn lại: "Chờ thêm xíu nữa thôi bạn, mình có cảm giác nó gần ra rồi."
"Ơ thôi thôi thôi, mình thấy rồi, thấy rồi! Nhịn xuống, đừng có cho cái gì ra hết, gớm lắm, mất vệ sinh chết!" Tiến nghe thế vội lùi lại, không ngừng khoát tay, tận lực thuyết phục Farh ngừng ngay ý đồ nào đó lại.
"Đừng mà bạn, chờ xíu xiu nữa thôi!" Farh túm gấu áo níu kéo Tiến lại tha thiết van nài, cũng không đợi bạn có đồng ý hay không liền tiếp tục nghiến răng nghiến lợi, khom lưng "vận mười hai thành công lực".
Kết quả nghẹn xìu hơi vẫn chẳng có gì xảy ra.
"Kì quái, sao làm không được ta?" Farh nhíu mày, lẩm bẩm.
Linh Động trong tối đề xuất ý tưởng: "Thử nhớ lại tình cảnh khi đánh đám côn đồ xem sao, cảm giác lúc đó như thế nào?"
Farh thấy Linh Động nói cũng có lý, thử làm theo, hắn dùng khẩu khí hết sức ngắn gọn, chân tình đề nghị: "Tiến, đánh mình!"
"Hở?" Tiến xem kỹ đứa bạn, bắt đầu ngờ ngợ nó phải chăng có vấn đề.
"Chậc, đánh thử vài!" Farh nôn nóng thúc giục.
Chát!
Có lẽ là bị giật mình, không nói không rằng, Tiến bất ngờ tặng Farh một bạt tai.
Farh còn chưa kịp chuẩn bị đã đột ngột ăn ngay một bợp tai, phải đợi đến khi hồi hồn mới cảm giác được đau rát lan tỏa, đến độ hai mắt hắn gần như nhắm tít cả lại, tay run run bụm má; mắt thấy Tiến sắp sửa làm thêm cái nữa mới vội vã khua tay: "Thôi dừng, dừng!"
"Sao nữa, mới có một cái à mà?"
Nghe Tiến nói mà Farh muốn tái mặt. Nhưng hệ luỵ xuất phát từ phong cách giáo dục tư tưởng của Hilius, quân tử xuất ngôn, lời đã ra khỏi miệng, dù là nói hớ, há lại có chỗ trống thu hồi.
Thế là hắn đành cắn răng: "Vậy đánh từ từ thôi nha, mình chưa kịp chuẩn bị."
Tiến qua loa chấp thuận, vừa mở tay ra, Farh lại bồi thêm một câu: "Nhè nhẹ thôi nha bạn!"
Không tốn thời gian ở đây thì nãy giờ đã dọn xong đống rác ngoài kia, về làm thứ khác rồi; cái thằng điên này thì lãng phí thời gian ở đây cầu xin để được ăn đòn. Tiến càng nhìn thằng bạn càng thấy ngứa mắt. Phải dứt khoát cho nó tỉnh lại thôi!
Chát, chát, chát!
"Đau, đau, chờ chút, đã bảo nhẹ tay thôi mà!" Farhrael bị Tiến tát cú thứ hai muốn điếng cả người, mấy cái sau chỉ biết ôm đầu mặc bạn đánh, đồng thời nội tâm bắt đầu gấp hô hào: "Linh Động, vẫn không ăn thua, tau không cảm thụ được gì hết!"
"Ờ, cảm thụ gì cơ?" Linh Động đầy đầu khó hiểu hỏi lại.
"Chậc, thì mi chả bảo nhớ lại cảm giác lúc tau cho tụi thằng Bình ăn hành còn gì. Đếch nhớ, nhưng mà trước đó tau rõ ràng cảm thấy nóng trong người, bức bối khó chịu, tê ngứa toàn thân, nhất là chỗ vai trái, xong cái tự dựng tức.. Chờ chút, tối qua mi nói cái hình xăm sau vai tau là 908 nguỵ trang thành."
Linh Động ừ hứm xác nhận.
Về phần Tiến có vẻ đã sớm ngán ngẩm, vô vị. Hời hợt nhẹ vỗ Farh một cái cuối cùng mới tự nhiên liền mạch quay trở lại, tranh thủ nhổ cỏ nhặt rác, cũng không đoái hoài thêm.
Dù gì, hắn bản ý chỉ nhấn nhá hai cái đầu, mấy bạt tai sau đơn thuần múa cho có lệ, làm màu là chính. Suy cho cùng, bạn thân của mình chớ không ai xa lạ, thật là không nỡ đánh sưng đầu chó.
Farh ngồi chồm hổm trong góc khuất, vẫn giữ nguyên tư thế hai tay ôm đầu bất di bất dịch, chú tâm nhai nuốt tin tức đêm qua còn đọng lại: "Và 908 thuộc sở hữu của cả hai, nghĩa là, tau cũng có quyền điều khiển nó, hệt như tối qua.."
Còn không đợi Linh Động trả lời, Farh đã trực tiếp hạ đạt chỉ lệnh: "908, làm đi!"
"Xin mời cung cấp chi tiết, thưa ngài!"
"Mi biết mà, chuyện mi đã làm để giúp tau thoát khỏi tay đám côn đồ ấy, làm lại lần nữa đi!"
"Nếu ngài đang nói về ảnh hưởng trái chiều, xuất hiện khi dung hòa huyết mạch thì rất tiếc, tôi không thể làm gì hơn. Có điều dựa trên hành vi tổng hợp vừa rồi của ngài, tôi khuyến nghị ngài yêu cầu ngài Linh Động cấp quyền điều phối một phần năng lượng. Với đó, tôi có thể hỗ trợ ngài tiến hành khoe mẽ một cách ổn thỏa."
"Tau không hề khoe mẽ!" Farh chột dạ phản bác lại.
"Linh Động?"
"Không ổn chút nào!" Linh Động dứt khoát cự tuyệt.
Dựa theo lời giải thích của nó, trên đường trốn chạy vốn đã tiêu hao phần lớn năng lượng, đồng thời còn phải chi ra ba mươi phần trăm trên tổng số năng lượng, nhằm kéo dài sinh mệnh của Quỷ lão.
Khoảnh khắc truyền tống sang đây, càng là vì mạng sống mà chấp nhận hao phí hơn bảy phần mười, cơ hồ dốc hết toàn bộ tích súc; cộng thêm số còn lại được hấp thu tạm bợ ở Địa Cầu, dùng cho dung hòa thực chất là rất khiên cưỡng. Hiện tại nếu lại cắt bớt, dù chỉ là một phần nhỏ, tiến độ dung hòa khả năng cao sẽ bị chậm chạp, lê thê đi rất nhiều lần; thậm chí gián đoạn hoàn toàn, buộc phải làm lại từ đầu.
Âm thanh của Linh Động đôi chút ngập ngừng, vang lên trong đầu Farh: "Cảm ơn!"
Tiến chả thèm bận tâm mấy, vẫn cứ cặm cụi làm: "Nà! Ngứa mắt tụi nó lâu rồi, hôm qua cái đó là nước dâng thuyền lên, tụi nó thích chiến thì chiều thôi. Tiếc là cương không lại."
"Dao động năng lượng nhàn nhạt ở khu hạch tâm khá giống liệu nguyên kích hỏa mà 908 tính toán mô phỏng ra được, độ trùng khớp mức hai. Mức hai, haha!"
Farh hầu như có thể cảm nhận được cảm xúc của Linh Động lúc này, xem ra việc dung hòa huyết mạch khiến bản thân hắn cũng bị ảnh hưởng theo, nhiệt huyết từng chút một sục sôi khắp cả người, thỉnh thoảng xuất hiện cảm giác có luồng điện tê ngứa, râm ran chạy dọc sống lưng chợt tắt chợt hiện, Farh cũng theo bản năng mà bất giác rùng mình, toàn thân lông tơ dựng lên, da gà nổi một lượt.. Thật là loại cảm giác kì lạ!
"Tiến, đi, qua bên kia nhổ cỏ!" Farh chỉ hướng góc khuất nhỏ hẹp cạnh nhà vệ sinh.
Tiến chiếu theo tay Farh nhìn tới, lắc đầu: "Thôi qua bển làm gì, bên này cả mớ chưa xong mà? Anh em mình làm xong khúc này ra ghi công về là được rồi, ở bển để mai làm, ôm đồm chi cho lắm!"
"Giả bộ thôi. Đi, qua coi cái này nè!" Farh cười thần bí, nói xong liền xách dụng cụ bước về hướng phòng vệ sinh, nửa đường mới quay lại tiếp tục ngoắc đầu ra hiệu Tiến nhanh đi theo.
Tiến ngồi chồm hổm nơi đó, cặp mắt mở lớn nhìn thằng bạn thần thần bí bí cộng thêm cái nụ cười nham nhở, lòng hiếu kì nhất thời mãnh liệt bèn nhanh chóng đuổi theo.
Vừa mới ló mặt ở đầu góc rẽ, Tiến đã dằn không xuống bụng, tò mò hỏi: "Đâu, cái gì đâu?"
Trong góc khuất cạnh nhà vệ sinh, gần thụt về phía sau, Farh không ngừng ngó tới liếc lui, kiểm tra xem có ai khác ở gần hay không.
"Đừng ngó nữa, bán kính 6m xung quanh ngoài hai người ra, tạm thời không có ai nữa đâu! Mấy chuyện như này lần tới cứ để 908 lo là được." Linh Động thản nhiên nói.
"Cái này 908 cũng biết?"
"Chuyện nhỏ."
"Tiện nhỉ!"
"Cậu! Rồi rốt cuộc là xem cái gì đâu?" Tiến một bên nhìn Farhrael hết chạy tới chạy lui, ngó nghiêng đủ kiểu, hiện tại lại ngây người nhìn vách tường, chả hiểu mô tê ra sao.
Farh nghe tiếng bạn gọi, giật mình ngoảnh lại: "Xin lỗi, đang suy nghĩ một vài thứ." Farh gãi đầu cười trừ: "Còn nhớ ngày hôm qua mình hạ đo đất thằng Phong không?"
"Ờ, nhớ. Thì sao?" Tiến khó hiểu hỏi.
"Muốn xem ma thuật không?" Farh cười cười, lui lại, dùng sức siết chặt nắm đấm. Gân tay, gân cổ dưới da trồi lên, mặt mũi dần dà đỏ nghẹn.
"Người anh em, ổn không vậy?" Tiến khó hiểu hỏi, thấy bạn không trả lời, lại chờ thêm chốc lát mà vẫn không có động tĩnh gì khác. Đăm chiêu nhìn Farh cắn răng gắng sức gồng, Tiến sực hiểu ra: "À.. hiểu, hiểu! Ghê đấy, ghê đấy! Người nhỏ mà bắp thịt chắc phết, hèn gì thằng Phong chịu không nổi. Rồi, đi, ra làm nốt còn về!" hắn phối hợp khen vài câu liền quay đầu cất bước.
"Từ, chờ chút!" Farh vội cản bạn lại: "Chờ thêm xíu nữa thôi bạn, mình có cảm giác nó gần ra rồi."
"Ơ thôi thôi thôi, mình thấy rồi, thấy rồi! Nhịn xuống, đừng có cho cái gì ra hết, gớm lắm, mất vệ sinh chết!" Tiến nghe thế vội lùi lại, không ngừng khoát tay, tận lực thuyết phục Farh ngừng ngay ý đồ nào đó lại.
"Đừng mà bạn, chờ xíu xiu nữa thôi!" Farh túm gấu áo níu kéo Tiến lại tha thiết van nài, cũng không đợi bạn có đồng ý hay không liền tiếp tục nghiến răng nghiến lợi, khom lưng "vận mười hai thành công lực".
Kết quả nghẹn xìu hơi vẫn chẳng có gì xảy ra.
"Kì quái, sao làm không được ta?" Farh nhíu mày, lẩm bẩm.
Linh Động trong tối đề xuất ý tưởng: "Thử nhớ lại tình cảnh khi đánh đám côn đồ xem sao, cảm giác lúc đó như thế nào?"
Farh thấy Linh Động nói cũng có lý, thử làm theo, hắn dùng khẩu khí hết sức ngắn gọn, chân tình đề nghị: "Tiến, đánh mình!"
"Hở?" Tiến xem kỹ đứa bạn, bắt đầu ngờ ngợ nó phải chăng có vấn đề.
"Chậc, đánh thử vài!" Farh nôn nóng thúc giục.
Chát!
Có lẽ là bị giật mình, không nói không rằng, Tiến bất ngờ tặng Farh một bạt tai.
Farh còn chưa kịp chuẩn bị đã đột ngột ăn ngay một bợp tai, phải đợi đến khi hồi hồn mới cảm giác được đau rát lan tỏa, đến độ hai mắt hắn gần như nhắm tít cả lại, tay run run bụm má; mắt thấy Tiến sắp sửa làm thêm cái nữa mới vội vã khua tay: "Thôi dừng, dừng!"
"Sao nữa, mới có một cái à mà?"
Nghe Tiến nói mà Farh muốn tái mặt. Nhưng hệ luỵ xuất phát từ phong cách giáo dục tư tưởng của Hilius, quân tử xuất ngôn, lời đã ra khỏi miệng, dù là nói hớ, há lại có chỗ trống thu hồi.
Thế là hắn đành cắn răng: "Vậy đánh từ từ thôi nha, mình chưa kịp chuẩn bị."
Tiến qua loa chấp thuận, vừa mở tay ra, Farh lại bồi thêm một câu: "Nhè nhẹ thôi nha bạn!"
Không tốn thời gian ở đây thì nãy giờ đã dọn xong đống rác ngoài kia, về làm thứ khác rồi; cái thằng điên này thì lãng phí thời gian ở đây cầu xin để được ăn đòn. Tiến càng nhìn thằng bạn càng thấy ngứa mắt. Phải dứt khoát cho nó tỉnh lại thôi!
Chát, chát, chát!
"Đau, đau, chờ chút, đã bảo nhẹ tay thôi mà!" Farhrael bị Tiến tát cú thứ hai muốn điếng cả người, mấy cái sau chỉ biết ôm đầu mặc bạn đánh, đồng thời nội tâm bắt đầu gấp hô hào: "Linh Động, vẫn không ăn thua, tau không cảm thụ được gì hết!"
"Ờ, cảm thụ gì cơ?" Linh Động đầy đầu khó hiểu hỏi lại.
"Chậc, thì mi chả bảo nhớ lại cảm giác lúc tau cho tụi thằng Bình ăn hành còn gì. Đếch nhớ, nhưng mà trước đó tau rõ ràng cảm thấy nóng trong người, bức bối khó chịu, tê ngứa toàn thân, nhất là chỗ vai trái, xong cái tự dựng tức.. Chờ chút, tối qua mi nói cái hình xăm sau vai tau là 908 nguỵ trang thành."
Linh Động ừ hứm xác nhận.
Về phần Tiến có vẻ đã sớm ngán ngẩm, vô vị. Hời hợt nhẹ vỗ Farh một cái cuối cùng mới tự nhiên liền mạch quay trở lại, tranh thủ nhổ cỏ nhặt rác, cũng không đoái hoài thêm.
Dù gì, hắn bản ý chỉ nhấn nhá hai cái đầu, mấy bạt tai sau đơn thuần múa cho có lệ, làm màu là chính. Suy cho cùng, bạn thân của mình chớ không ai xa lạ, thật là không nỡ đánh sưng đầu chó.
Farh ngồi chồm hổm trong góc khuất, vẫn giữ nguyên tư thế hai tay ôm đầu bất di bất dịch, chú tâm nhai nuốt tin tức đêm qua còn đọng lại: "Và 908 thuộc sở hữu của cả hai, nghĩa là, tau cũng có quyền điều khiển nó, hệt như tối qua.."
Còn không đợi Linh Động trả lời, Farh đã trực tiếp hạ đạt chỉ lệnh: "908, làm đi!"
"Xin mời cung cấp chi tiết, thưa ngài!"
"Mi biết mà, chuyện mi đã làm để giúp tau thoát khỏi tay đám côn đồ ấy, làm lại lần nữa đi!"
"Nếu ngài đang nói về ảnh hưởng trái chiều, xuất hiện khi dung hòa huyết mạch thì rất tiếc, tôi không thể làm gì hơn. Có điều dựa trên hành vi tổng hợp vừa rồi của ngài, tôi khuyến nghị ngài yêu cầu ngài Linh Động cấp quyền điều phối một phần năng lượng. Với đó, tôi có thể hỗ trợ ngài tiến hành khoe mẽ một cách ổn thỏa."
"Tau không hề khoe mẽ!" Farh chột dạ phản bác lại.
"Linh Động?"
"Không ổn chút nào!" Linh Động dứt khoát cự tuyệt.
Dựa theo lời giải thích của nó, trên đường trốn chạy vốn đã tiêu hao phần lớn năng lượng, đồng thời còn phải chi ra ba mươi phần trăm trên tổng số năng lượng, nhằm kéo dài sinh mệnh của Quỷ lão.
Khoảnh khắc truyền tống sang đây, càng là vì mạng sống mà chấp nhận hao phí hơn bảy phần mười, cơ hồ dốc hết toàn bộ tích súc; cộng thêm số còn lại được hấp thu tạm bợ ở Địa Cầu, dùng cho dung hòa thực chất là rất khiên cưỡng. Hiện tại nếu lại cắt bớt, dù chỉ là một phần nhỏ, tiến độ dung hòa khả năng cao sẽ bị chậm chạp, lê thê đi rất nhiều lần; thậm chí gián đoạn hoàn toàn, buộc phải làm lại từ đầu.