Chương : 24
Dương Kỳ sau khi từ Hắc Thi sơn mạch trở về liền nghỉ ngơi mấy ngày, rốt cục cũng đến ngày phủ Thành chủ mở yến tiệc chiêu đãi tân khách.
Lần này, thành chủ Yến Cô Phong mở tiệc chiêu đãi chủ yếu là nhắm vào các đệ tử tài tuấn của các thế gia, nói trắng ra là coi mắt rể hiền cho con gái rượu là Yến Phi Hà của mình.
Thế lực của Yến gia thật lớn, tại trong vòng ngàn dặm quanh Yến thành đều thuộc về quản lý của Yến gia, thống lãnh trăm vạn thành dân. Quả thật, nếu được chọn làm con rễ, thì vinh hoa phú quý, hưởng lộc suốt đời. Nhất là Yến Phi Hà lại là đệ tử tu tập của Chân Long học viện, qua đây cũng có thể liên quan đến Chân Long học viện, đối với con đường tu hành gian nan cũng thuận buồm xuôi gió hơn nhiều.
Tin tức này được truyền đi chỉ có nửa tháng mà toàn bộ thanh niên tuổi trẻ tài cao của các thế gia hào môn tại Yến Đô thành đều đã biết tường tận, mỗi một người đều vì yến hội lần này mà chuẩn bị chu đáo, hy vọng có thể chiếm được được sự ưu ái của mỹ nhân mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng, Dương Kỳ đối với chuyện này lại không hứng phú nhiều lắm, hắn đã từng bị Vân Hải Lam lừa tình, nên sau đó đối với nữ nhân liền sinh ra cảnh giác, mục đích trước nhất của hắn hiện giờ chính là quyết tâm tu hành, nâng cao thực lực, chấn hưng gia tộc, tìm Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn báo thù!
Bất quá, lần này được Yến gia mời, là thuộc loại đối tượng chỉ mặt gọi tên nên hắn không thể không đi.
Hơn nữa, Dương gia cũng còn muốn lăn lộn tại Yến thành, cho nên đối với Yến gia không thể đắc tội được dù là một ngày.
Nghỉ ngơi được hai ngày, mà trong thời gian này hắn cũng không nhàn rỗi tí nào, cẩn thận đem những kinh nghiệm ít ỏi về việc đánh chết đám yêu thú tại bên trong Hắc Thi sơn mạch, nhất là lúc cùng chiến đấu với cái con bạch Viên kia, nhất nhất phân tích, suy đoán, nghĩ suy… nên đối với khí công có chút lĩnh ngộ, giúp hắn tăng tiến hơn trên con đường tu tập.
Một số kỳ biến của “Thần Tượng Trấn Ngục Kính”, ví dụ ba chiêu “Minh Thần chi mâu”, “Minh Thần thủ hộ”, Ác Ma chi dực” và đủ loại vận chuyển chân khí, pháp môn ngưng kết khí công hắn đã thông suốt, chỉ cần vận dụng một ít thần công như: Voi thần thức tỉnh, cường độ lốc xoáy, Thôn phệ nhật nguyệt, Thuật ngủ đông, Ẩn tàng tại Địa ngục thâm uyên, …
Nếu, hiện giờ hắn giấu diếm khí công tại chỗ sâu nhất trong khí hải đan điền, vậy, cho dù là cao thủ Khí Tông cũng đều không nhận được bất kỳ sự khác thường nào.
Ngoại trừ như vậy, hắn còn đem sáu đại sát chiêu của Bại Vương Quyền diễn luyện thành thục, các loại khí công Dương gia khác cũng không ngừng tu luyện, đem nó ứng phó ở yến hội lần này cũng đều có thừa.
Trên yến hội, thanh niên tài tuấn luận bàn với nhau là đều không thể tránh khỏi.
Mà thực tế lại như vậy, tại Phong Nhiêu đại lục, mọi chuyện đều lấy thực lực làm đầu, mặc kệ là gia tộc, là quan phủ… tất cả các yến hội đều không thể thiếu những trận tỷ thí như thế. Thậm chí tại lễ hội ăn mừng năm mới, cũng đều tổ chức những trận luận bàn cho đám tiểu hài tử, qua đây đánh giá võ công tu hành. Đứa trẻ của nhà nào đó nổi tiếng, thì gia trưởng cũng nhận được vinh dự cực lớn.
Trong gia tộc, ngoại trừ gia trưởng quyết định cho bản thân bọn họ những môn khí công tu hành, thì bản thân của những đứa trẻ này có phải là thiên tài hay không, tiềm lực lớn hay không cũng là điểm mấu chốt nhất.
Lần này, Dương Kỳ đi phó hội là không thể thi triển “Thần Tượng Trấn Ngục Kính” được, nên chỉ có thể thi triển ra khí công Dương gia, bất quá bản thân hắn có khí công thâm hậu cường đại, thân thể đã bắt đầu hình thành cự thú, thi triển bất kỳ một môn công pháp nào cũng đều hạ bút thành văn, uy lực cực lớn.
Đặc biệt là trong hai ngày này, hắn đã đem “Kim chung tráo thể đại khí công” tu luyện, chỉ vận chuyển khí công một chút đã ngưng tụ thành Kim Chung (chuông đồng), so với tên thủ lĩnh hắc y của Ảnh Độc môn thì cao minh không biết bao nhiêu mà kể.
Hắn tu luyện khí công đạt tới tầng bảy “Tượng Khí” cảnh, sau một phen tìm hiểu và nghiền ngẫm, lại đột nhiên tăng mạnh thêm một lần nữa, chỉ sợ dù cho cao thủ nhất đẳng tầng tám “Hóa Khí” cũng không thể chống lại được hắn, chỉ có tầng chín “Khí Tông” mới có thể ngăn hắn được mà thôi, nhưng hắn dựa vào “Minh Thần chi lực” cho là cao thủ Khí Tông muốn mạnh mẽ giết hắn cũng không phải không có lực chạy trốn.
Chỉ ngắn ngủi mấy chục ngày, hắn cơ hồ từ một phế nhân cho đến hiện tại đã có chiến lực sánh bằng với cao thủ “Khí Tông, đây quả thực giống như giấc mộng kỳ quái.
Chẳng qua, tất cả mọi chuyện đều là do hình người nhỏ nhắn màu vàng ẩn tại mi tâm của hắn mang đến.
Người nhỏ nhắn màu vàng ấy vẫn bất động như trước, tựa như là nghỉ ngơi lấy lại sức vậy, hoặc là không muốn thức tỉnh. Nhưng Dương Kỳ lại không ngại phiền toái, sau mỗi một lần vận chuyển khí công, hắn đều dùng suy nghĩ để câu thông.
Đáng tiếc, từ lần câu thông trước đó ra, người nhỏ nhắn màu vàng kia lại truyền đến một phương pháp tu hành của “Thần Tượng Trấn Ngục Kính”, sau lần đó không còn bất cứ cử động nào cả.
Heey….
Hôm nay sắc trời vừa mới sáng.
Dương Kỳ ngồi ngay ngắn trên giường liền mở hai mắt, bước xuống rửa mặt, thay quần áo xong xuôi, cầm lấy thiệp mời hướng phủ Thành chủ đi đến.
Tại bên trong thành Yến Đô rộng lớn như vậy, nhưng mà hôm nay không khí vui mừng nhộn nhịp, rất nhiều đệ tử thế gia mang theo tôi tới đi đi lại lại, đủ loại kiệu hoa đều hướng phủ Thành chủ mà đi.
Ngược lại, Dương Kỳ lại không có một người hầu nào, cũng không kiệu và xe ngựa, chỉ cuốc bộ kèm theo vẻ tiêu tiêu sái sái đi đến trước cửa phủ Thành chủ.
Phủ thành chủ thật là to, diện tích phải được tính hàng ngàn, quả thật là một tòa thành trong thành. Bên ngoài thành là một con sông Yên nước trong vắt, sóng biếc lượn lờ, bên dưới nước có thể nhìn thấy loáng thoáng vài cái cơ quan.
Chỉ nói một câu, người muốn đi vào thành từ bên dưới dòng nước, đó là si tâm vọng tưởng.
Ngoại trừ những điều đó ra, tường thành cũng được dựng cao lên, cao hơn mười trượng, nguy nga hùng tráng, phía trên thành là một đám tướng sĩ khí công thâm hậu canh gác, ánh mắt của bọn họ nhìn trên nhìn dưới không bỏ sót một nơi nào, thậm chí đến cả chim cũng buộc phải quan sát.
Ngoài ra, trên tường thành cơ quan nỗ tiễn dày đặc khiến lòng người kinh tâm. Đây là cơ quan nỗ tiễn làm người ta sợ vỡ mật – “Phá giáp hỏa nỗ xa” một lần bắt ra hơn trăm ngàn tiễn hỏa cùng một lúc, cao thủ Khí Tông cũng phải nuốt hận ngay đương trường.
Bên trong phủ Thành chủ, có thể nói là ngọa hổ tàng long, vô pháp xông vào.
Dương Kỳ đi đến trước cửa phủ Thành chủ, nhìn đám thủ vệ sâm nghiêm, liền âm thầm lắc đầu, thực ra hắn cũng cũng biết được con sông Yến bao quanh thành có nhiều mật đạo, có thể tương thông đến trong phủ chủ, lần trước hắn nương theo mật đạo này đi vào phủ Thành chủ để trộm Phục Long đan.
Mà tin tức về mật đạo kia, là do Vân Hải Lam nói cho mình biết.
Khi đó, hắn toàn tâm toàn ý muốn cùng với nữ tử này cao chạy xa bay, nhưng bây giờ nghĩ lại, quả thực ngây thơ đến đáng thương.
Hiện giờ, mật đạo kia đã bị lộ ra ngoài rồi, nếu muốn đi vào phủ Thành chủ bằng đường này, dĩ nhiên sẽ không đơn gian như trước đây.
Ngay tại khi hắn tới trước cửa, đã có rất nhiều đệ tử thế gia hào môn đứng ở đó rồi, đủ loại cổ kiệu, đủ loại âm thanh chang chát của bọn tôi tớ cùng với áo giáp binh khí của bọn hộ vệ cộng hưởng lại với nhau gây nên ù tai nhứt đầu, hòa lẫn trong thanh âm đó là những tiếng bàn luận sôi nổi.
Tại trong nháy mắt này, Dương Kỳ cơ hồ có thể cảm giác được rất nhiều ánh mắt bất thiện bắn về phía mình.
Khí công của hắn đều là một mảnh trống rỗng, như giếng sâu không thấy đáy, chiếu rọi cả tinh không, nhất nhất cảm ứng ánh mắt của những người đó, thậm chí hắn không cần quay đầu cũng phân biệt ai là ai, ánh mắt cũng người nào và hình dáng của chủ nhân nó ra sao.
Đây là khi tu luyện đến cảnh giới cao thâm, mới có được kỹ năng độc hữu này.
Cao thủ khí công, không một ai có thể đánh lén được, là vì khi ánh mắt chiếu lên người đối phương, lập tức sẽ bị cảm ứng.
Ví như con bạch Viên ở Hắc Thi sơn mạch kia, chẳng những có thể cảm ứng được ánh mắt, thậm chí còn đạt tới cảnh giới “Thiên lý tỏa hồn”
Loại cảnh giới này, Dương Kỳ còn chưa đạt tới, vô luận khí công của hắn thâm hậu cỡ nào, cảnh giới chính là cảnh giới, trừ phi hắn tấn nhập tầng tám “Hóa Khí” cảnh, nếu không dù cho tu luyện thế nào đi nữa cũng không làm nên chuyện.
“Các ngươi nhìn xem? Hắn chính là đệ tử của Dương gia – Dương Kỳ a, hắn cư nhiên lại dám đến phủ Thành chủ vào lúc này?”
“Võ công của hắn không phải đã bị phế bỏ rồi sao?”
“Nghe nói, hình như đã được khôi phục rồi, là do vị cô cô tại Thiên Vị học viện mang linh dược đến, nên mới miễn cưỡng đả thông kinh mạch. Nhưng, ta nghe đồn rằng, hắn trong khi bị sét đánh thân thể đã sản sinh ra dị biến, công lực khôi phục, chỉ là không biết tin tức này có xác thực không thôi”
“Kháo! Nói, đó là do sét đánh mà khôi phục công lực, nói rằng là do linh dược của vị cô cô Thiên Vị học viện đã không tệ lắm rồi. Chỉ là trải qua sự kiện này, rõ ràng Dương gia cùng Thành chủ đã trở mặt, sao hắn còn dám tới đây, hay tên tiểu tử kia có ý nghĩ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao?”
“Mặc kệ hắn đi? Công lực đã khôi phục thì thế nào, muốn chiếm được sự ưu ái của Yến Phi Hà sao, đúng là mơ tưởng hảo huyền”
Đối những tiếng bàn luận này, Dương Kỳ đều không một lời để lọt tai, chỉ cười cười mà thôi. Trước đây thực lực hắn không mạnh, hắn nghe những lời này nhất định sẽ nổi giận, nhưng hiện giờ thì không cần để trong lòng, bởi những người này không cùng đẳng cấp với hắn.
“A … ôi? Đây không phải là Dương Kỳ sao? Nghe nói võ công bị phế của ngươi đã được khôi phục rồi hả, đến đây đi, ta muốn nhìn xem thân thể ngươi như thế nào a? Tới một mình hả, đến cả người hầu cũng không có? Xem ra Dương gia lần này thật sự táng gia bại sản rồi, mà đừng lo, ngươi tới Trần gia chúng ta làm tôi tớ đi, ta không bạc đãi ngươi đâu nhá”
Một gã thanh niên tay cầm quạt, mở miệng liền to tiếng.
Gã thanh niên này là một đệ tử thiên tài của Trần gia, tên là Trần Thanh, tu vi của hắn cũng không sai biệt so với Dương Kỳ lúc trước, với lại tuổi cung xấp xỉ nhau, xem ra khí công của hắn sắp sửa đột phá.
Hắn nhẹ nhàng phẩy cây quạt, nhất thời một trận gió nổi lên, trong vòng trăm bước cát bay đá chạy, một luồng long quyển có thể thấy được, hướng Dương Kỳ thổi quét tới.
Đây là “Toàn Phong Kính” dĩ nhiên hắn muốn đánh ngã Dương Kỳ, nên đã hung hăng không cho chút mặt mũi.
Toàn Phong khí công là tuyệt học Trần gia, một khi vận dụng là có thể đem cối xay gió biến thành loạn thạch, không chút tầm thường. Vốn, tu vi Trần Thanh chỉ mới đạt tới tầng bốn “Luyện Khí” cảnh, nhưng hiện tại đã tấn nhập tầng năm “Bạo Khí” cảnh, hiển nhiên là vì buổi yến tiệc lần này nên được gia tộc mạnh mẽ bồi dưỡng.
Tại bên trong Yến Đô thành, Dương gia cùng Trần gia đã có bất hòa lẫn nhau, đây là chuyện mà ai cũng biết được.
Một luồng long quyển cao ước chừng hai thước, chỉ trong sát na đã tới trước mặt Dương Kỳ, ngọn toàn phong sắc lẹm ca sát nhau tạo nên thanh âm boong boong điếc tai phả vào mặt, một khi bị phả trúng, khuôn mặt nhất định sẽ biến thành loan lỗ.
Tất cả mọi người đều cười lớn chờ đợi phản ứng của Dương Kỳ.
Nhưng, Dương Kỳ chỉ tùy ý phất tay lên, lập tức một luồng chân khí bùng nổ, đem ngọn long quyển kia ép xuống, gió lặng sóng êm, không tốn một chút hơi sức nào.
Tiếp đó, hắn vung tay lên không trung.
Băng!
Trên bàn tay của hắn, một pho tượng chân khí bằng nước cỡ bàn tay bay ra, nó mang theo tiếng nổ đì đùng như lưu tinh bắn về phía Trần Thanh.
Nhất chiêu! Phạch!
Phanh phanh phanh phanh...
Có tiếng nổ mạnh vang lên liên hồi, Trần Thanh cơ hồ còn chưa kịp phản ứng, thì quần áo toàn thân, chiếc quạt, ngọc bội trên người, nội y trong khôi giáp cũng đều nổ tung, cả người trần truồng bay ra ngoài.
Ngoài ra, còn có bảy, tám tên hộ vệ phía sau lưng hắn cũng không kịp tránh né, bị đánh tung bay, trên miệng mỗi người đều phun máu tươi.
Lần này, thành chủ Yến Cô Phong mở tiệc chiêu đãi chủ yếu là nhắm vào các đệ tử tài tuấn của các thế gia, nói trắng ra là coi mắt rể hiền cho con gái rượu là Yến Phi Hà của mình.
Thế lực của Yến gia thật lớn, tại trong vòng ngàn dặm quanh Yến thành đều thuộc về quản lý của Yến gia, thống lãnh trăm vạn thành dân. Quả thật, nếu được chọn làm con rễ, thì vinh hoa phú quý, hưởng lộc suốt đời. Nhất là Yến Phi Hà lại là đệ tử tu tập của Chân Long học viện, qua đây cũng có thể liên quan đến Chân Long học viện, đối với con đường tu hành gian nan cũng thuận buồm xuôi gió hơn nhiều.
Tin tức này được truyền đi chỉ có nửa tháng mà toàn bộ thanh niên tuổi trẻ tài cao của các thế gia hào môn tại Yến Đô thành đều đã biết tường tận, mỗi một người đều vì yến hội lần này mà chuẩn bị chu đáo, hy vọng có thể chiếm được được sự ưu ái của mỹ nhân mới là điều quan trọng nhất.
Nhưng, Dương Kỳ đối với chuyện này lại không hứng phú nhiều lắm, hắn đã từng bị Vân Hải Lam lừa tình, nên sau đó đối với nữ nhân liền sinh ra cảnh giác, mục đích trước nhất của hắn hiện giờ chính là quyết tâm tu hành, nâng cao thực lực, chấn hưng gia tộc, tìm Vân Hải Lam, Tống Hải Sơn báo thù!
Bất quá, lần này được Yến gia mời, là thuộc loại đối tượng chỉ mặt gọi tên nên hắn không thể không đi.
Hơn nữa, Dương gia cũng còn muốn lăn lộn tại Yến thành, cho nên đối với Yến gia không thể đắc tội được dù là một ngày.
Nghỉ ngơi được hai ngày, mà trong thời gian này hắn cũng không nhàn rỗi tí nào, cẩn thận đem những kinh nghiệm ít ỏi về việc đánh chết đám yêu thú tại bên trong Hắc Thi sơn mạch, nhất là lúc cùng chiến đấu với cái con bạch Viên kia, nhất nhất phân tích, suy đoán, nghĩ suy… nên đối với khí công có chút lĩnh ngộ, giúp hắn tăng tiến hơn trên con đường tu tập.
Một số kỳ biến của “Thần Tượng Trấn Ngục Kính”, ví dụ ba chiêu “Minh Thần chi mâu”, “Minh Thần thủ hộ”, Ác Ma chi dực” và đủ loại vận chuyển chân khí, pháp môn ngưng kết khí công hắn đã thông suốt, chỉ cần vận dụng một ít thần công như: Voi thần thức tỉnh, cường độ lốc xoáy, Thôn phệ nhật nguyệt, Thuật ngủ đông, Ẩn tàng tại Địa ngục thâm uyên, …
Nếu, hiện giờ hắn giấu diếm khí công tại chỗ sâu nhất trong khí hải đan điền, vậy, cho dù là cao thủ Khí Tông cũng đều không nhận được bất kỳ sự khác thường nào.
Ngoại trừ như vậy, hắn còn đem sáu đại sát chiêu của Bại Vương Quyền diễn luyện thành thục, các loại khí công Dương gia khác cũng không ngừng tu luyện, đem nó ứng phó ở yến hội lần này cũng đều có thừa.
Trên yến hội, thanh niên tài tuấn luận bàn với nhau là đều không thể tránh khỏi.
Mà thực tế lại như vậy, tại Phong Nhiêu đại lục, mọi chuyện đều lấy thực lực làm đầu, mặc kệ là gia tộc, là quan phủ… tất cả các yến hội đều không thể thiếu những trận tỷ thí như thế. Thậm chí tại lễ hội ăn mừng năm mới, cũng đều tổ chức những trận luận bàn cho đám tiểu hài tử, qua đây đánh giá võ công tu hành. Đứa trẻ của nhà nào đó nổi tiếng, thì gia trưởng cũng nhận được vinh dự cực lớn.
Trong gia tộc, ngoại trừ gia trưởng quyết định cho bản thân bọn họ những môn khí công tu hành, thì bản thân của những đứa trẻ này có phải là thiên tài hay không, tiềm lực lớn hay không cũng là điểm mấu chốt nhất.
Lần này, Dương Kỳ đi phó hội là không thể thi triển “Thần Tượng Trấn Ngục Kính” được, nên chỉ có thể thi triển ra khí công Dương gia, bất quá bản thân hắn có khí công thâm hậu cường đại, thân thể đã bắt đầu hình thành cự thú, thi triển bất kỳ một môn công pháp nào cũng đều hạ bút thành văn, uy lực cực lớn.
Đặc biệt là trong hai ngày này, hắn đã đem “Kim chung tráo thể đại khí công” tu luyện, chỉ vận chuyển khí công một chút đã ngưng tụ thành Kim Chung (chuông đồng), so với tên thủ lĩnh hắc y của Ảnh Độc môn thì cao minh không biết bao nhiêu mà kể.
Hắn tu luyện khí công đạt tới tầng bảy “Tượng Khí” cảnh, sau một phen tìm hiểu và nghiền ngẫm, lại đột nhiên tăng mạnh thêm một lần nữa, chỉ sợ dù cho cao thủ nhất đẳng tầng tám “Hóa Khí” cũng không thể chống lại được hắn, chỉ có tầng chín “Khí Tông” mới có thể ngăn hắn được mà thôi, nhưng hắn dựa vào “Minh Thần chi lực” cho là cao thủ Khí Tông muốn mạnh mẽ giết hắn cũng không phải không có lực chạy trốn.
Chỉ ngắn ngủi mấy chục ngày, hắn cơ hồ từ một phế nhân cho đến hiện tại đã có chiến lực sánh bằng với cao thủ “Khí Tông, đây quả thực giống như giấc mộng kỳ quái.
Chẳng qua, tất cả mọi chuyện đều là do hình người nhỏ nhắn màu vàng ẩn tại mi tâm của hắn mang đến.
Người nhỏ nhắn màu vàng ấy vẫn bất động như trước, tựa như là nghỉ ngơi lấy lại sức vậy, hoặc là không muốn thức tỉnh. Nhưng Dương Kỳ lại không ngại phiền toái, sau mỗi một lần vận chuyển khí công, hắn đều dùng suy nghĩ để câu thông.
Đáng tiếc, từ lần câu thông trước đó ra, người nhỏ nhắn màu vàng kia lại truyền đến một phương pháp tu hành của “Thần Tượng Trấn Ngục Kính”, sau lần đó không còn bất cứ cử động nào cả.
Heey….
Hôm nay sắc trời vừa mới sáng.
Dương Kỳ ngồi ngay ngắn trên giường liền mở hai mắt, bước xuống rửa mặt, thay quần áo xong xuôi, cầm lấy thiệp mời hướng phủ Thành chủ đi đến.
Tại bên trong thành Yến Đô rộng lớn như vậy, nhưng mà hôm nay không khí vui mừng nhộn nhịp, rất nhiều đệ tử thế gia mang theo tôi tới đi đi lại lại, đủ loại kiệu hoa đều hướng phủ Thành chủ mà đi.
Ngược lại, Dương Kỳ lại không có một người hầu nào, cũng không kiệu và xe ngựa, chỉ cuốc bộ kèm theo vẻ tiêu tiêu sái sái đi đến trước cửa phủ Thành chủ.
Phủ thành chủ thật là to, diện tích phải được tính hàng ngàn, quả thật là một tòa thành trong thành. Bên ngoài thành là một con sông Yên nước trong vắt, sóng biếc lượn lờ, bên dưới nước có thể nhìn thấy loáng thoáng vài cái cơ quan.
Chỉ nói một câu, người muốn đi vào thành từ bên dưới dòng nước, đó là si tâm vọng tưởng.
Ngoại trừ những điều đó ra, tường thành cũng được dựng cao lên, cao hơn mười trượng, nguy nga hùng tráng, phía trên thành là một đám tướng sĩ khí công thâm hậu canh gác, ánh mắt của bọn họ nhìn trên nhìn dưới không bỏ sót một nơi nào, thậm chí đến cả chim cũng buộc phải quan sát.
Ngoài ra, trên tường thành cơ quan nỗ tiễn dày đặc khiến lòng người kinh tâm. Đây là cơ quan nỗ tiễn làm người ta sợ vỡ mật – “Phá giáp hỏa nỗ xa” một lần bắt ra hơn trăm ngàn tiễn hỏa cùng một lúc, cao thủ Khí Tông cũng phải nuốt hận ngay đương trường.
Bên trong phủ Thành chủ, có thể nói là ngọa hổ tàng long, vô pháp xông vào.
Dương Kỳ đi đến trước cửa phủ Thành chủ, nhìn đám thủ vệ sâm nghiêm, liền âm thầm lắc đầu, thực ra hắn cũng cũng biết được con sông Yến bao quanh thành có nhiều mật đạo, có thể tương thông đến trong phủ chủ, lần trước hắn nương theo mật đạo này đi vào phủ Thành chủ để trộm Phục Long đan.
Mà tin tức về mật đạo kia, là do Vân Hải Lam nói cho mình biết.
Khi đó, hắn toàn tâm toàn ý muốn cùng với nữ tử này cao chạy xa bay, nhưng bây giờ nghĩ lại, quả thực ngây thơ đến đáng thương.
Hiện giờ, mật đạo kia đã bị lộ ra ngoài rồi, nếu muốn đi vào phủ Thành chủ bằng đường này, dĩ nhiên sẽ không đơn gian như trước đây.
Ngay tại khi hắn tới trước cửa, đã có rất nhiều đệ tử thế gia hào môn đứng ở đó rồi, đủ loại cổ kiệu, đủ loại âm thanh chang chát của bọn tôi tớ cùng với áo giáp binh khí của bọn hộ vệ cộng hưởng lại với nhau gây nên ù tai nhứt đầu, hòa lẫn trong thanh âm đó là những tiếng bàn luận sôi nổi.
Tại trong nháy mắt này, Dương Kỳ cơ hồ có thể cảm giác được rất nhiều ánh mắt bất thiện bắn về phía mình.
Khí công của hắn đều là một mảnh trống rỗng, như giếng sâu không thấy đáy, chiếu rọi cả tinh không, nhất nhất cảm ứng ánh mắt của những người đó, thậm chí hắn không cần quay đầu cũng phân biệt ai là ai, ánh mắt cũng người nào và hình dáng của chủ nhân nó ra sao.
Đây là khi tu luyện đến cảnh giới cao thâm, mới có được kỹ năng độc hữu này.
Cao thủ khí công, không một ai có thể đánh lén được, là vì khi ánh mắt chiếu lên người đối phương, lập tức sẽ bị cảm ứng.
Ví như con bạch Viên ở Hắc Thi sơn mạch kia, chẳng những có thể cảm ứng được ánh mắt, thậm chí còn đạt tới cảnh giới “Thiên lý tỏa hồn”
Loại cảnh giới này, Dương Kỳ còn chưa đạt tới, vô luận khí công của hắn thâm hậu cỡ nào, cảnh giới chính là cảnh giới, trừ phi hắn tấn nhập tầng tám “Hóa Khí” cảnh, nếu không dù cho tu luyện thế nào đi nữa cũng không làm nên chuyện.
“Các ngươi nhìn xem? Hắn chính là đệ tử của Dương gia – Dương Kỳ a, hắn cư nhiên lại dám đến phủ Thành chủ vào lúc này?”
“Võ công của hắn không phải đã bị phế bỏ rồi sao?”
“Nghe nói, hình như đã được khôi phục rồi, là do vị cô cô tại Thiên Vị học viện mang linh dược đến, nên mới miễn cưỡng đả thông kinh mạch. Nhưng, ta nghe đồn rằng, hắn trong khi bị sét đánh thân thể đã sản sinh ra dị biến, công lực khôi phục, chỉ là không biết tin tức này có xác thực không thôi”
“Kháo! Nói, đó là do sét đánh mà khôi phục công lực, nói rằng là do linh dược của vị cô cô Thiên Vị học viện đã không tệ lắm rồi. Chỉ là trải qua sự kiện này, rõ ràng Dương gia cùng Thành chủ đã trở mặt, sao hắn còn dám tới đây, hay tên tiểu tử kia có ý nghĩ cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga sao?”
“Mặc kệ hắn đi? Công lực đã khôi phục thì thế nào, muốn chiếm được sự ưu ái của Yến Phi Hà sao, đúng là mơ tưởng hảo huyền”
Đối những tiếng bàn luận này, Dương Kỳ đều không một lời để lọt tai, chỉ cười cười mà thôi. Trước đây thực lực hắn không mạnh, hắn nghe những lời này nhất định sẽ nổi giận, nhưng hiện giờ thì không cần để trong lòng, bởi những người này không cùng đẳng cấp với hắn.
“A … ôi? Đây không phải là Dương Kỳ sao? Nghe nói võ công bị phế của ngươi đã được khôi phục rồi hả, đến đây đi, ta muốn nhìn xem thân thể ngươi như thế nào a? Tới một mình hả, đến cả người hầu cũng không có? Xem ra Dương gia lần này thật sự táng gia bại sản rồi, mà đừng lo, ngươi tới Trần gia chúng ta làm tôi tớ đi, ta không bạc đãi ngươi đâu nhá”
Một gã thanh niên tay cầm quạt, mở miệng liền to tiếng.
Gã thanh niên này là một đệ tử thiên tài của Trần gia, tên là Trần Thanh, tu vi của hắn cũng không sai biệt so với Dương Kỳ lúc trước, với lại tuổi cung xấp xỉ nhau, xem ra khí công của hắn sắp sửa đột phá.
Hắn nhẹ nhàng phẩy cây quạt, nhất thời một trận gió nổi lên, trong vòng trăm bước cát bay đá chạy, một luồng long quyển có thể thấy được, hướng Dương Kỳ thổi quét tới.
Đây là “Toàn Phong Kính” dĩ nhiên hắn muốn đánh ngã Dương Kỳ, nên đã hung hăng không cho chút mặt mũi.
Toàn Phong khí công là tuyệt học Trần gia, một khi vận dụng là có thể đem cối xay gió biến thành loạn thạch, không chút tầm thường. Vốn, tu vi Trần Thanh chỉ mới đạt tới tầng bốn “Luyện Khí” cảnh, nhưng hiện tại đã tấn nhập tầng năm “Bạo Khí” cảnh, hiển nhiên là vì buổi yến tiệc lần này nên được gia tộc mạnh mẽ bồi dưỡng.
Tại bên trong Yến Đô thành, Dương gia cùng Trần gia đã có bất hòa lẫn nhau, đây là chuyện mà ai cũng biết được.
Một luồng long quyển cao ước chừng hai thước, chỉ trong sát na đã tới trước mặt Dương Kỳ, ngọn toàn phong sắc lẹm ca sát nhau tạo nên thanh âm boong boong điếc tai phả vào mặt, một khi bị phả trúng, khuôn mặt nhất định sẽ biến thành loan lỗ.
Tất cả mọi người đều cười lớn chờ đợi phản ứng của Dương Kỳ.
Nhưng, Dương Kỳ chỉ tùy ý phất tay lên, lập tức một luồng chân khí bùng nổ, đem ngọn long quyển kia ép xuống, gió lặng sóng êm, không tốn một chút hơi sức nào.
Tiếp đó, hắn vung tay lên không trung.
Băng!
Trên bàn tay của hắn, một pho tượng chân khí bằng nước cỡ bàn tay bay ra, nó mang theo tiếng nổ đì đùng như lưu tinh bắn về phía Trần Thanh.
Nhất chiêu! Phạch!
Phanh phanh phanh phanh...
Có tiếng nổ mạnh vang lên liên hồi, Trần Thanh cơ hồ còn chưa kịp phản ứng, thì quần áo toàn thân, chiếc quạt, ngọc bội trên người, nội y trong khôi giáp cũng đều nổ tung, cả người trần truồng bay ra ngoài.
Ngoài ra, còn có bảy, tám tên hộ vệ phía sau lưng hắn cũng không kịp tránh né, bị đánh tung bay, trên miệng mỗi người đều phun máu tươi.