Chương 47
Sau khi đã tập hợp đông đủ Bạch Thái Lăng liền theo bản đồ mà Quỳnh Trân đã đưa đi đến căn nhà hoang......
Bạch Thái Lăng một mình đi một chiếc riêng còn những người theo anh thì dừng lại ở một vị trí không quá xa nhưng đủ để hành động khi anh ra hiệu. Anh từ từ tiến vào, cánh cửa nhà hoang được mở ra, Lục Nhiên ngồi ở giữa căn nhà cả tay và chân của cô đều bị trói chặt lại. Trên người toàn những vết thương, vết bầm dập khác nhau làm ai nhìn vào cũng đau lòng.
Bạch Thái Lăng thấy Lục Nhiên thì vội chạy lại kêu cô:" Lục Nhiên....Lục Nhiên à em tỉnh lại đi!" Anh lay nhẹ cô vì sợ cô đau
Lục Nhiên bị đánh đến ngất đi nhưng khi nghe được giọng của anh cô lại lờ mờ tỉnh dậy, giọng nói lo sợ của cô phát lên:" Bạch Thái Lăng! Sao anh lại đến đây? Anh mau đi về đi! Bọn người đó đang lừa anh đó!"
Bạch Thái Lăng thấy cô lo lắng cho mình trong lòng cảm thấy ấm áp nhưng bây giờ không phải là lúc hạnh phúc, trước tiên phải cứu cô ra cái đã.
- Anh đến đây để cứu em! Bạch Thái Lăng nói xong liền ra sau cởi trói cho cô. Lục Nhiên thì vẫn cứ lắc đầu nói:" Anh mau về đi! Bọn nó lừa anh đó!" Lục Nhiên nói đến nỗi nước mắt phải trào ra.
- Wao..... vợ chồng tụi bây đang diễn màn cảm động này cho ai coi thế hả? Từ trong góc của căn nhà có một người đàn ông béo ú đi đến, kế bên ông ta là ả Quỳnh Trân đi kèm với những tên bặm trợn xăm trổ đầy mình theo phía sau. Ông ta đi tới vỗ tay khen thưởng vì màn cảm động vừa rồi.
- Lão Đan! Bạch Thái Lăng đang tìm cách cởi trói cho cô vì dây trói cô không phải là dây thần mà là dây xích, còn có một ổ khóa được khóa lại. Anh nhìn Lão Đan với ánh mắt sắc lạnh
- Ồ! Lăng tổng đây vẫn còn nhớ tôi sao? Ông ta vừa dứt câu đàn em của ông ta cũng mang một cái ghế tới để Lão Đan ngồi xuống.
- Mau thả cô ấy ra! Anh tiến đến mốc ra trong túi một cây súng mà nhắm thẳng vào đầu Lão Đan nói.
Lão Đan rất hận Bạch Thái Lăng từ lâu vì hai năm trước công ty ông ta có đến để thương lượng làm ăn với anh nhưng vì Bạch Thái Lăng biết công ty ông ta có những vụ làm ăn trái phép nên đã từ chối. Sẵn tay anh còn mua luôn 70 phần trăm cổ phần của công ty ông ta làm ông ta xém chút nữa là phá sản nên dẫn đến ông ta rất hận thù.
Đàn em của lão không biết đã từ khi nào cũng đã đến phía cô rồi kề con dao sát ngay cổ Lục Nhiên:" Ha..... mày quay đầu lại nhìn xem con vợ của mày kìa!" Lão ta nhìn anh không chút lo sợ nói.
Anh nghe đến cô thì quay đầu lại nhìn, Lục Nhiên chỉ biết lắc đầu rồi ra hiệu cho anh hãy đi đi. Vì lo cho an nguy tính mạng của cô nên anh chỉ có thể hạ súng xuống nói:" Có gì thì cứ nhắm vào tôi, đừng làm hại đến cô ấy!"
Như nghe được đúng lời mình muốn ông ta liền khoái chí mà cười như được mùa:" Vậy sao? Bất cứ điều gì?" Ông ta nhướng mày hỏi lại lần nữa. Bạch Thái Lăng gật đầu nhưng cũng không quên nhấn nút báo hiệu ngay đồng hồ trong khi mọi người không chú ý đến.
Phía ngoài Cố Hàn khi nhận được tính hiệu liền báo cho đàn em ngay lập tức hành động, anh cũng không quên gọi một cuộc cho công an. Đàn em của anh được huấn luyện kỹ càng nên ai nấy cũng đều rất chuyên nghiệp, những bước đi đều không báo ra một tiếng động nào. Những người đứng ngoài canh gác không chú ý liền bị xử ngay trong gang tấc.
Rất nhanh ở ngoài chẳng còn một tên canh chừng nào. Đàn em của Cố Hàn liền mai phục khắp xung quanh căn nhà hoang. Anh cùng một vài đứa đi ra sau cánh cửa của căn nhà mà núp để quan sát tình hình
Ở bên trong Lão Đan đắt chí nhìn Bạch Thái Lăng rồi nói:" Mày mau quỳ xuống bò xung quanh đi!"
Lục Nhiên nghe ông ta nói như vậy liền giãy dụa lắc đầu kịch liệt nhưng liền bị Quỳnh Trân tiến đến nắm tóc giựt ngược ra phía sau. Bạch Thái Lăng lo lắng nhìn cô rồi nhanh chóng làm theo lời Lão Đan mà quỳ xuống bò xung quanh.
Lão ta khoái chí cười lớn sau đó liền một cước đạp cho anh ngã xuống:" Không ngờ mày lại có như ngày hôm nay" Lão ta nói xong liền vẫy tay cho đàn em đến đánh đập anh. Họ dùng chân đá vào khắp nơi trên người Bạch Thái Lăng nhưng anh không thể phản kháng chỉ biết im lặng chịu đựng vì cô.
- Mày nhìn chồng của mày kìa! Bò như một con chó bây giờ còn bị đánh đập nữa! Đúng là hả dạ tao mà! Quỳnh Trân nói xong ả ta điên loạn cười lớn. Ả ta ở cùng Lão Đan vì khi xưa Quỳnh Trân ham giàu mà quyến rũ ông ta. Ông ta thì lại là một tên háo sắc nên liền nhận Quỳnh Trân về xem như là tình nhân của Lão.
Cố Hàn bên ngoài thấy những cảnh tượng người anh em chí cốt của mình bị hành hạ chỉ biết tức đến xì khói. Không nhịn được nữa anh liền ra hiệu cho những đàn em bắn tỉa từ xa của mình. Cố Hàn nâng nhẹ cánh tay lên rồi vẫy tay nhẹ xuống một cái, từ phía xa những viên đạn liền bay tới khắp nơi nhắm về phía đàn em của lão Đan mà xuyên thẳng vào.
- Lymarie -
Mọi người nếu đọc truyện thấy hay thì cho mình xin một like để mình có thêm động lực nhé!!??
Bạch Thái Lăng một mình đi một chiếc riêng còn những người theo anh thì dừng lại ở một vị trí không quá xa nhưng đủ để hành động khi anh ra hiệu. Anh từ từ tiến vào, cánh cửa nhà hoang được mở ra, Lục Nhiên ngồi ở giữa căn nhà cả tay và chân của cô đều bị trói chặt lại. Trên người toàn những vết thương, vết bầm dập khác nhau làm ai nhìn vào cũng đau lòng.
Bạch Thái Lăng thấy Lục Nhiên thì vội chạy lại kêu cô:" Lục Nhiên....Lục Nhiên à em tỉnh lại đi!" Anh lay nhẹ cô vì sợ cô đau
Lục Nhiên bị đánh đến ngất đi nhưng khi nghe được giọng của anh cô lại lờ mờ tỉnh dậy, giọng nói lo sợ của cô phát lên:" Bạch Thái Lăng! Sao anh lại đến đây? Anh mau đi về đi! Bọn người đó đang lừa anh đó!"
Bạch Thái Lăng thấy cô lo lắng cho mình trong lòng cảm thấy ấm áp nhưng bây giờ không phải là lúc hạnh phúc, trước tiên phải cứu cô ra cái đã.
- Anh đến đây để cứu em! Bạch Thái Lăng nói xong liền ra sau cởi trói cho cô. Lục Nhiên thì vẫn cứ lắc đầu nói:" Anh mau về đi! Bọn nó lừa anh đó!" Lục Nhiên nói đến nỗi nước mắt phải trào ra.
- Wao..... vợ chồng tụi bây đang diễn màn cảm động này cho ai coi thế hả? Từ trong góc của căn nhà có một người đàn ông béo ú đi đến, kế bên ông ta là ả Quỳnh Trân đi kèm với những tên bặm trợn xăm trổ đầy mình theo phía sau. Ông ta đi tới vỗ tay khen thưởng vì màn cảm động vừa rồi.
- Lão Đan! Bạch Thái Lăng đang tìm cách cởi trói cho cô vì dây trói cô không phải là dây thần mà là dây xích, còn có một ổ khóa được khóa lại. Anh nhìn Lão Đan với ánh mắt sắc lạnh
- Ồ! Lăng tổng đây vẫn còn nhớ tôi sao? Ông ta vừa dứt câu đàn em của ông ta cũng mang một cái ghế tới để Lão Đan ngồi xuống.
- Mau thả cô ấy ra! Anh tiến đến mốc ra trong túi một cây súng mà nhắm thẳng vào đầu Lão Đan nói.
Lão Đan rất hận Bạch Thái Lăng từ lâu vì hai năm trước công ty ông ta có đến để thương lượng làm ăn với anh nhưng vì Bạch Thái Lăng biết công ty ông ta có những vụ làm ăn trái phép nên đã từ chối. Sẵn tay anh còn mua luôn 70 phần trăm cổ phần của công ty ông ta làm ông ta xém chút nữa là phá sản nên dẫn đến ông ta rất hận thù.
Đàn em của lão không biết đã từ khi nào cũng đã đến phía cô rồi kề con dao sát ngay cổ Lục Nhiên:" Ha..... mày quay đầu lại nhìn xem con vợ của mày kìa!" Lão ta nhìn anh không chút lo sợ nói.
Anh nghe đến cô thì quay đầu lại nhìn, Lục Nhiên chỉ biết lắc đầu rồi ra hiệu cho anh hãy đi đi. Vì lo cho an nguy tính mạng của cô nên anh chỉ có thể hạ súng xuống nói:" Có gì thì cứ nhắm vào tôi, đừng làm hại đến cô ấy!"
Như nghe được đúng lời mình muốn ông ta liền khoái chí mà cười như được mùa:" Vậy sao? Bất cứ điều gì?" Ông ta nhướng mày hỏi lại lần nữa. Bạch Thái Lăng gật đầu nhưng cũng không quên nhấn nút báo hiệu ngay đồng hồ trong khi mọi người không chú ý đến.
Phía ngoài Cố Hàn khi nhận được tính hiệu liền báo cho đàn em ngay lập tức hành động, anh cũng không quên gọi một cuộc cho công an. Đàn em của anh được huấn luyện kỹ càng nên ai nấy cũng đều rất chuyên nghiệp, những bước đi đều không báo ra một tiếng động nào. Những người đứng ngoài canh gác không chú ý liền bị xử ngay trong gang tấc.
Rất nhanh ở ngoài chẳng còn một tên canh chừng nào. Đàn em của Cố Hàn liền mai phục khắp xung quanh căn nhà hoang. Anh cùng một vài đứa đi ra sau cánh cửa của căn nhà mà núp để quan sát tình hình
Ở bên trong Lão Đan đắt chí nhìn Bạch Thái Lăng rồi nói:" Mày mau quỳ xuống bò xung quanh đi!"
Lục Nhiên nghe ông ta nói như vậy liền giãy dụa lắc đầu kịch liệt nhưng liền bị Quỳnh Trân tiến đến nắm tóc giựt ngược ra phía sau. Bạch Thái Lăng lo lắng nhìn cô rồi nhanh chóng làm theo lời Lão Đan mà quỳ xuống bò xung quanh.
Lão ta khoái chí cười lớn sau đó liền một cước đạp cho anh ngã xuống:" Không ngờ mày lại có như ngày hôm nay" Lão ta nói xong liền vẫy tay cho đàn em đến đánh đập anh. Họ dùng chân đá vào khắp nơi trên người Bạch Thái Lăng nhưng anh không thể phản kháng chỉ biết im lặng chịu đựng vì cô.
- Mày nhìn chồng của mày kìa! Bò như một con chó bây giờ còn bị đánh đập nữa! Đúng là hả dạ tao mà! Quỳnh Trân nói xong ả ta điên loạn cười lớn. Ả ta ở cùng Lão Đan vì khi xưa Quỳnh Trân ham giàu mà quyến rũ ông ta. Ông ta thì lại là một tên háo sắc nên liền nhận Quỳnh Trân về xem như là tình nhân của Lão.
Cố Hàn bên ngoài thấy những cảnh tượng người anh em chí cốt của mình bị hành hạ chỉ biết tức đến xì khói. Không nhịn được nữa anh liền ra hiệu cho những đàn em bắn tỉa từ xa của mình. Cố Hàn nâng nhẹ cánh tay lên rồi vẫy tay nhẹ xuống một cái, từ phía xa những viên đạn liền bay tới khắp nơi nhắm về phía đàn em của lão Đan mà xuyên thẳng vào.
- Lymarie -
Mọi người nếu đọc truyện thấy hay thì cho mình xin một like để mình có thêm động lực nhé!!??