Chương 3: Bà Thím Cực Phẩm
nhóm dịch: bánh baoLý Thúy Hoàn đương nhiên là vừa khuyên vừa răn đe, nhưng Tô Du nhất quyết không chịu chiều theo ý thím ta, cuối cùng đành phải lùi lại một bước nói: “Một mình cháu ở một căn phòng lớn như vậy có sợ không, nếu không buổi tối để Tiểu Liễu tới đây ngủ với cháu.”Tô Du nói: “Không cần phiền Tiểu Liễu đâu thím, cháu không sợ.”Lý Thúy Hoàn nói miệng khô lưỡi khô, Tô Du vẫn cứ nói hờ hững như cũ, mặc cho ai cũng không có cách nào làm gì cô, thím ta vung khăn tay đi tới cửa còn nói thầm: “Thật không có ánh mắt, trà còn không mời một chén.”“Thím Hai của Tiểu Tô à, nếu không đến nhà tôi ngồi một lát đi, nhà tôi có trà đấy.” Bà Trương nhặt đậu ở cửa khẽ dựng lỗ tai nghe, nghe thấy lời này thì cười ha hả tiếp một câu.Lý Thúy Hoàn tỏ vẻ tươi cười: “Ngài cứ làm đi, trong nhà tôi còn có việc phải về ngay.”Bởi vì thím ta đang quay đầu lại nói chuyện với bà Trương cho nên không để ý dưới chân, không biết gà nhà ai đi vệ sinh ở trong ngõ, vừa lúc bị thím ta giẫm phải, vừa ra khỏi cả ngã đập ngồi xổm.“Ai nha, gà nhà ai đi bậy bạ thế này.” Lúc đứng lên trên váy còn dính rất nhiều phân gà, Lý Thúy Hoàn cuống quít lấy khăn lau, mùi hôi rình đến mức cách xa cũng có thể ngửi thấy.Tô Du nghe được động tĩnh chạy ra xem, không nhịn được cười ra tiếng.“Bà Trương, bà lợi hại quá.” Tô Du giơ ngón tay cái lên.Bà Trương hừ một tiếng: “Đầy bụng tính kế, Tiểu Du đừng tin lời quỷ của cô ta.”Tô Du gật đầu: “Cháu biết.”Trương gia và nhà Tô Du ở chung một chỗ nhiều năm, mấy năm trước sức khỏe bà Trương không tốt phải đi bệnh viện trong thành phố khám bệnh, mượn hết tất cả thân thích cũng không gom đủ tiền, cuối cùng vẫn là bà Tô giúp đỡ ứng phó khẩn cấp.Người Trương gia nhớ ân, lúc đối xử với Tô Du không khác gì đám nhỏ nhà mình cả, trong nhà làm đồ ăn ngon chắc chắn sẽ có một phần của Tô Du, tang sự của hai vợ chồng Tô gia đều là mấy đứa con trai Trương gia hỗ trợ xử lý.Bà Trương lại cả ngày ở cửa trông coi, chỉ cần Tô Nhị tới cửa, bà ấy chắc chắn sẽ nhìn chằm chằm, sợ bọn họ bắt cóc Tô Du đi.Thanh Thủy trấn nằm ở Giang Nam, sau khi giải phóng, kết thúc chiến tranh, cuộc sống của người dân đã thay đổi nghiêng trời lệch đất, trong trấn bắt đầu xây dựng nhà máy, nông thôn cũng oanh liệt đánh đổ đất đai của địa chủ, một cảnh tượng náo nhiệt thịnh vượng.Tô Du nghe nói trong huyện chuẩn bị xây dựng một xưởng dệt, cô tính vài ngày nữa đi xem thử, máy dệt thời đại này cô chưa từng thấy qua, nhưng nếu cẩn thận cân nhắc một phen thì chắc không thành vấn đề, vừa lúc trong nhà nguyên chủ cũng từng mở xưởng dệt, có thể lấy cớ để học tập gì đó.