Chương 12:
Nhóm dịch: Thất Liên HoaKhông ngờ Tống Tri Uyển lại đáp trả nhanh như vậy, cô tức giận, chỉ vào Tống Tri Uyển và nói:"Việc này người khác có thể chọn, còn cô không được, cô là tiểu thư của gia đình giàu có, không biết gia đình cô đã bòn rút từ những gia đình nghèo khó bao nhiêu, giờ bắt cô làm chút chuyện cũng không được, cô thật là kiêu căng lắm!"Tống Tri Uyển: "......"Mỗi lần đều vậy.Trong lòng cô ta có một cảm giác lẫn quẫn không có đường ra, làm cô cảm thấy khó chịu.Chỉ cần có việc gì mà cô không muốn làm, bất kỳ ai cũng có thể lấy gốc gác của cô để làm điểm tranh luận. Nhưng cô không thể tranh luận lại, dù gia đình Tống gia từng là doanh nhân yêu nước, nhưng với trong mắt những người này, cô vẫn là một kẻ tư bản nắm quyền, làm chuyện bất lương giống như những tên tư bản khác.Có tiền là có tội.Tống Tri Uyển biết rằng những ngày như thế này sẽ càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn, và trong tương lai, những khó khăn mà cô gặp phải không chỉ dừng lại ở một vài lời chế nhạo, đó là sự khác biệt giữa địa ngục và thiên đàng.Nhưng sự kiêu ngạo trong cô đang cố gắng đấu tranh cho mình, cố gắng tranh luận lý lẽ vì cô.Tống Tri Uyển thực sự muốn bướng bỉnh cãi nhau với người khác một lần, nhưng khi nghĩ về tương lai, cô lại kiềm chế mình lại, nhấp môi nói: "Tôi có thể đi, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ thông báo cho trưởng khoa rằng là cô đã gọi tôi đi.""Đừng nói nhiều nữa, mau đi đi." Người kia không quan tâm đến mấy lời Tống Tri Uyển.Dù Tống Tri Uyển nói gì cũng vậy, nếu thực truy cứu trách nhiệm, bệnh viện chắc chắn sẽ trách cô, bởi vì cô là con gái của đám tư bản kia.Tống Tri Uyển biết cô ta không để ý đến lời cô nói, có vẻ như dù thế nào thì cô cũng phải đi.Cô nghĩ là mình cần hiểu rõ tình hình, nên hỏi: “Tình hình của của người nhà bệnh nhân giờ thế nào, bác sĩ Lâm và chị Lan đều không có ở đây à?"Y tá trẻ tuổi nhanh nhảu trả lời: "Bác sĩ Lâm không biết đã đi đâu, chị Lan đang đi tìm anh ấy, người nhà trông rất hung dữ, bệnh nhân dường như đang trong tình trạng nguy hiểm..."Y tá nhỏ tuổi nói đến đây thì nín thin.Nói nhiều quá, lỡ Tống Tri Uyển không muốn đi thì sao.Tuy nhiên, Tống Tri Uyển đã nắm rõ.Bác sĩ Lâm không tìm thấy, dường như mọi người đều rối loạn cả lên, người thân là người của quân đội, nếu có chuyện gì xảy ra, không ai trong bệnh viện có thể thoát ra.Suy nghĩ đến đó, Tống Tri Uyển càng thêm lo lắng, bệnh nhân dường như đang bị nhiễm độc, không biết tình hình cụ thể như thế nào, nếu kéo dài thêm, có thể dẫn đến mất mạng.Trái tim của người làm y tá như cha mẹ, những cảm xúc tức giận trước đó của cô cũng đã biến mất, cô vội vàng rời khỏi phòng thuốc.*