Chương 16:
Nhóm dịch: Thất Liên HoaTống Tri Uyển đột nhiên bị người khác giữ chặt tay, vô thức quay đầu lại nhìn lại.Khi nhìn rõ mặt của cô gái nhỏ, ánh mắt Chu Thì Dự tối sầm.Là một khuôn mặt rất xinh đẹp.Nhưng lúc này đây, cũng không phải lúc để thưởng thức vẻ đẹp, toàn bộ tâm tư của Chu Thì Dự đều đã đặt hết lên người của lãnh đạo, vì vậy sắc mặt của anh vẫn hung ác như cũ.Không đợi Chu Thì Dự nói tiếp, Tống Tri Uyển đã nhướng cặp lông mày xinh đẹp, hiện tại không phải lúc để cô cãi nhau với người đàn ông có vẻ ngoài hung dữ có thể khiến người ta rơi lệ này, vì mạng sống của bệnh nhân, dù chỉ một giây cũng không thể trì hoãn.Đáy mắt Tống Tri Uyển bùng lên lửa giận, nhìn thẳng vào Chu Thì Dự, không hề tỏ ra sợ hãi, giọng nói mềm mại nhưng lại càng uy lực.“Không có bất kỳ ai phái tôi đến làm những việc này, đến bây giờ bác sĩ còn chưa thấy, mấy người còn muốn ở đây lãng phí thời gian hả, như vậy mới chính là đang làm hại bệnh nhân, tất cả mọi người, nếu vẫn không tin ta, vậy tôi sẽ lấy tính mạng mình ra bảo đảm, nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra, tôi sẽ tự mình trả giá cho tất cả, tôi tên là Tống Tri Uyển!”Vừa nói dứt câu, Tống Tri Uyển lập tức hất tay Chu Thì Dự ra.Chu Thì Dự trầm giọng nói.“Cô có biết mình đang làm gì hay không?”Tống Tri Uyển nhìn Chu Thì Dự, trả lời bằng ngữ khí bình đạm: "Trị bệnh cứu người, muốn ngài ấy sống, thì phải nghe theo tôi.”“Bây giờ anh cũng không còn sự lựa chọn nào khác, nếu tôi đã dám đứng ra, dĩ nhiên không sợ phải gánh trách nhiệm, anh không để tôi điều trị, với tôi mà nói cũng không có tổn thất, quyết định như thế nào, do anh lựa chọn.”Ánh mắt Chu Thì Dự nặng nề, con ngươi tối đen, hoàn toàn không thể nhìn ra là anh đang suy nghĩ gì, con ngươi sáng quắc như chim ưng, sắc bén quét về phía Tống Tri Uyển.Nội tâm Tống Tri Uyển thật ra cũng thấy rất sợ hãi, dù cô vẫn luôn ngẩng cao đầu, nhưng ngay lúc này, Tống Tri Uyển tuyệt đối không thể biểu lộ ra cảm xúc thật của mình.Cô cố gắng trấn định, làm cho khuôn mặt trông hoàn toàn vô cảm, rồi đối mặt với Chu Thì Dự.Một lát sau, người đàn ông dịch chuyển tầm mắt, nhìn Tiểu Ngũ ở phía bên cạnh, phân phó nói: “Đi lấy nước ấm tới đây.”Tiểu Ngũ kêu thở dài một hơi, rồi vội vàng rời đi, không quá mấy phút, đã đem tới.Tống Tri Uyển không dám chậm trễ thêm nữa, tiếp theo còn một vấn đề nan giải nữa còn phải giải quyết.Trước tiên cô giúp bệnh nhân tiến hành rửa dạ dày nhân tạo, rửa sạch sẽ chất nôn, kế tiếp một bên mở mít mắt của bệnh nhân, một bên nói: “cơ thể tê cứng, chứng co giật, đồng tử thu nhỏ đột ngột.”