Chương 38:
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa“Ngài nói đúng, là tôi không hiểu chuyện.”Chu Thì Dự tiến lên phía trước, sau khi lấy những quả táo từ trong tay Tống Tri Uyển xong, mới đặt lên bàn, rồi mời cô ấy ngồi trên ghế sopha.Lục Hải Trung có lời muốn nói với anh, liền gọi Chu Thì Dự đến bên cạnh để hỏi chuyện.Ông ấy hạ thấp thanh âm: “Có chuyện gì với cậu vậy?”“Sao thế lãnh đạo?” Tống Thì Dự sững sờ trong giây lát, không hiểu ông ấy là có ý gì.Lục Hải Trung hạ thấp giọng nói với Tống Thì Dự: “Cậu hỏi tôi là có chuyện gì, cái này nên là tôi hỏi cậu mới đúng, chuyện của đồng chí Tống, tôi nghĩ cậu nên nói rõ ràng ra, trước hết là cậu cho tôi biết, hôm nay mời cơm, chỉ là một lời cảm ơn thôi, hay là cậu còn có ý gì khác.”Chu Thì Dự cau mày, xem ra là do Tiểu Ngũ nhiều chuyện, sớm biết anh ta không đáng tin cậy, đã không để anh ta làm việc này thì hay rồi.Anh mím môi nói: “Thủ trưởng, tôi thừa nhận, hiện tại tôi rất có cảm tình với đồng chí Tống, trong lòng cũng rất yêu thích và quý mền cô ấy”“Haiz, Cậu muốn tôi nói tốt về cậu cái gì, không phải cậu không biết cô ấy…” Lục Hải Trung vừa nghe Tống Thời Dự bảo có cảm tình với cô ấy thật, liền không biết nên nói gì hơn.“Thủ trưởng, chuyện này là tôi tự mình quyết định, ngài đừng nên để tâm làm gì, hôm nay cứ coi nó như một bữa ăn bình thường, tôi không làm liên lụy ngài với chị dâu đâu, tôi chỉ là muốn tìm một cơ hội, để hiểu hơn về đồng chí Tống mà thôi.” Chu Thì Dự biết ý của Lục Hải Trung, nhưng anh đã tự có những quyết định của riêng mình.Lục Hải Trung chán nản lắc đầu: “Nói cái gì mà liên lụy, đồng chí Tống là một đồng chí tốt, còn là ân nhân của tôi, nhưng tôi thấy nên duyên với cậu thì không hợp, vấn đề là địa vị của cô ấy…”“Thủ trưởng, chúng ta cứ đứng ở đây rồi thì thầm những lời này, còn để khách người ta ngồi ở đằng kia, lại làm như không có chuyện gì, đừng để nữ đồng chí người ta nghĩ nhiều, còn như chuyện cưới vợ, tôi tự biết rõ, thủ trưởng anh vẫn nên bận rộn một chút thì hơn”Xác định được tư tưởng của Chu Thì Dự, Lục Hải Trung cũng không biết nên nói gì, thế là cả hai người cùng quay về phòng khách.Chu Thì Dự ngồi xuống bên cạnh Tống Tri Uyển, trên mặt không biểu lộ cảm xúc gì.Anh ấy ngồi thẳng lưng, rất có khí chất của một đại ca.Tống Tri Uyển: “...”Tại sao lại có cảm giác đang bị giáo dục tư tưởng?Cô nhìn thấy Lục Hải Trung không quay lại, không khỏi kỳ quái hỏi: “Thủ trưởng Lục đâu rồi?”