Chương 3: Hệ Thống Xuất Hiện
Giọng nói này là giọng đàn ông, còn là giọng đặc biệt trầm thấp dễ nghe, nghe giọng đều cảm thấy lỗ tai sẽ mang thai, trong đầu không nhịn được ảo tưởng ra dáng vẻ nam thần.Cố Thanh Thanh nghiến răng, cũng may cô không phải thiếu nữ vô tri, đã sớm qua độ tuổi ảo tưởng tình yêu, đột nhiên vang lên giọng nói như vậy, cho dù dễ nghe cũng không mê hoặc được cô.Hừ!“Không gian gì cơ? Hệ thống gì cơ? Phía trước tôi chỉ có một vùng không gian yên tĩnh mà thôi, căn bản không có bất cứ âm thanh gì, rốt cuộc là mi từ đâu tới?”Hệ thống bật cười, tiếng cười trầm thấp khiến Cố Thanh Thanh nghe xương cốt tê dại, Cố Thanh Thanh tức đến nghiến răng:“Giọng nói này vừa nghe là biết tên cặn bã.”Hệ thống: “…”…Ho nhẹ hai tiếng, hệ thống giải thích:“Tôi là một hệ thống thông minh do một công nghệ cao nghiên cứu chế tạo ra, đến từ vị diện càng thêm tiên tiến. Khoa học kỹ thuật ở chỗ chúng tôi vô cùng phát triển, cho dù là thế giới cũ của cô cũng không thể tưởng tượng được.”“Bởi vì quá mức phát triển, dân cư bùng nổ, chiến tranh cũng nhiều, đã không thích hợp phát triển nông nghiệp, loại lao động tay chân cấp thấp này chúng tôi không muốn lãng phí tinh lực, nhưng mà dân cư cần đồ ăn, đặc biệt là mọi người còn rất soi mói, muốn ăn thứ nguyên nước nguyên vị. Cho nên không có biện pháp, có đại lão đầu tư nghiên cứu ra nhiều hệ thống thông minh như ta đặt tới các vị diện cấp thấp, cho người am hiểu nông nghiệp như các cô tới gieo trồng, đến lúc đó nhớ bán cho chúng tôi đấy! Chúng tôi sẽ cho rất nhiều rất nhiều tiền!”“Quan trọng nhất chính là, trong tay tôi có rất nhiều thứ mỹ dung dưỡng nhan, có thể khiến cô biến thành đại mỹ nữ!”Giọng nói của hệ thống tràn ngập dụ hoặc, nó cho rằng Cố Thanh Thanh chắc chắn sẽ bị chuyện biến thành đại mỹ nữ hấp dẫn.Nhưng mà là một người phụ nữ thành thục, trọng điểm chú ý của Cố Thanh Thanh không bị kéo lệch.Cô cảm thấy hệ thống rách nát này mở miệng là nói dối.“Khoa học kỹ thuật phát triển, dân cư bùng nổ, kết quả mi nói bọn mi sẽ không làm ruộng? Mi đang đùa đấy à? Khoa học kỹ thuật là sức sản xuất hạng nhất, khoa học kỹ thuật phát triển còn thiếu lương thực ư?”Hệ thống nào đó nói: “Không thiếu lương thực mà! Không phải là chúng tôi làm ra hệ thống như tôi đặt tới các vị diện cho các cô trồng sao?”Cố Thanh Thanh: “…”Thấy ký chủ không nói lời nào, hệ thống tiếp tục nói:“Chúng tôi theo đuổi là khoa học kỹ thuật, là sức mạnh chiến tranh, nông nghiệp thật sự lãng phí tinh lực! Chúng tôi phục chế mấy hệ thống, là có thể có nguồn lương thực không ngừng, cần gì lãng phí tinh lực mình đi gieo trồng?”Cố Thanh Thanh: “…”Hệ thống nào đó: “Cô nói khoa học kỹ thuật là sức sản xuất hạng nhất, lời này cũng đúng, chúng tôi chính là khoa học kỹ thuật phát triển, mới nghiên cứu ra hệ thống như tôi!”Cố Thanh Thanh: “…”Vậy mà nhất thời không biết nên nói gì.Hệ thống cười hì hì nói:“Cô đã thông qua khảo nghiệm, cho nên chúng ta chính thức ràng buộc, ngoại trừ mới đầu cho cô không gian cất trữ đồ ra, lần này lại cho cô một vùng không gian sinh mệnh, sau này chăm chỉ làm ruộng đi! Thế giới của cô hiện giờ thiếu thốn vật tư, cô có thể thu hoạch rất nhiều rất nhiều vật tư ở trong không gian, hơn nữa cô trữ hàng trước, cô sẽ nhanh chóng biến thành đại lão! Tôi còn có thể khiến cô biến thành đại mỹ nữ.”Cố Thanh Thanh: “…”Im lặng một lúc lâu, Cố Thanh Thanh mới hỏi: “Khảo nghiệm gì cơ? Sao tôi không biết?”“Khảo nghiệm chính là phản ứng khi cô nhận được vùng không gian dự trữ đồ kia, chúng tôi yêu cầu chính là người tích cực tiến về trước, cần cù còn quyết đoán. Sau khi cô đạt được không gian xong, có kế hoạch trữ hàng hóa, hơn nữa các phương diện đều sắp xếp rất tốt, ngay cả hạt giống phân hóa học, các loại máy móc thu hoạch đều chuẩn bị. Đồ vật trong không gian của cô bao hàm mọi mặt trong cuộc sống, chuẩn bị rất đầy đủ, vừa nhìn là biết người rất am hiểu cuộc sống, chúng tôi cần người giống như cô.”“Nếu là người Phật hệ, được ngày nào hay ngày ấy, đạt được không gian cũng không làm gì, cùng lắm là đặt chút đồ vào. Người như vậy xuyên qua cũng không thấy được sẽ phát triển tốt, không có tác dụng gì đối với chúng tôi.”Cố Thanh Thanh: “…”