Chương 18
Đến lúc phân chia nhà, mẹ của Vương Hoa, người sống ở kế cạnh, đã đến nhà lãnh đạo để hỏi vì sao Vương Hoa là con nhà liệt sĩ mà nhà hắn ta được cấp lại không bằng Chu Hạo.Chu Hạo được phân một căn nhà 50 mét vuông, có một phòng ngủ, một phòng khách, một ban công nhỏ. Điểm tốt nhất là căn nhà không có căn hộ nào liền kề, mà là ở chính giữa tầng.Mỗi tầng đều có hai nhà vệ sinh, phòng tắm ở hai phía và hai cầu thang ở giữa. Những ngôi nhà nằm giữa 2 góc và cầu thang thường xuyên có người đi lại nên rất ồn ào cho nên ba phòng kẹt ở giữa hai cầu thang là tốt nhất.Nhà Chu Hạo được phân nằm ở ba phòng chính giữa, ánh sáng chiếu vào vừa đủ chứ không bị nắng gắt. Trước cửa nhà anh không có người qua lại nên yên tĩnh, không lo có người làm phiền.Khi Tiền Tình trở về, Chu Hạo đã đợi cô ở nhà.Chìa khóa được Tiền Tình móc ra còn chưa kịp tra vào ổ thì Chu Hạo đã ra tới và mở cửa từ bên trong, anh đón Tiền Tình vào nhà.Trước khi Tiền Tình kịp phản ứng, Chu Hạo đã tỏ vẻ thương tâm mà buộc tội cô.“Em đã đi đâu vậy?”Vừa nói anh vừa cọ mặt Tiền Tình cho đến khi cô hét lên bắt anh dừng lại.Tiền Tình nhìn gương mặt của người đàn ông trước mắt, cô nghĩ mãi cũng không hiểu, bản thân trong mộng làm nhiều chuyện ngu dốt như vậy mà anh vẫn không bỏ cô.Chu Hạo luôn là người có thành tích cao, đầu óc rất thông minh. Mặc dù anh không thích nói chuyện và vẻ ngoài khá lạnh lùng, nhưng không ai trong nhà máy dám chống đối anh. Vậy mà trong giấc mơ, cô đã làm điều đó nhưng Chu Hạo cũng không nói một lời khó nghe nào.Vạn Chân Chân ràng buộc với cô chứ không phải với Chu Hạo nên anh chỉ cần chia tay cô thì với năng lực của anh, tương lai nhất định sẽ lại được thăng tiến một lần nữa.Nhưng Chu Hạo không làm như vậy, anh đã ở bên cô cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời.Tiền Tình cảm thấy có chút chua xót, tại sao Chu Hạo lại trông đáng thương như vậy chứ.Lúc này, Chu Hạo mới cảm giác được cô vợ nhỏ của mình có chỗ nào đó không đúng, vội vàng ôm cô ngồi lên trên ghế, chọc vào mặt Tiền Tình một cái xem coi cô có chuyện gì.“Không sao.” Tiền Tình nén cảm giác chua xót trong lòng mình xuống.Cô sẽ không xen vào công việc của Chu Hạo, Vạn Chân Chân muốn đối phó với cô chứ không phải là anh.Vì vậy nên cô không sợ.Cô nhất định sẽ không giống bản thân mình ở trong mộng, mang lại cho anh quá nhiều rắc rối như vậy. Anh phải đi công tác, càng nhanh càng tốt.“Vừa rồi em gặp một cán bộ ở phòng đăng ký hộ khẩu, anh ta nói tổ máy bơm ở mỏ dầu tỉnh H có vấn đề, bên đó không thể sửa được, cho nên nói anh qua đó hỗ trợ gấp. Sáu giờ sẽ có xe ở cổng phía nam đợi anh.”Nói xong, Tiền Tình đứng dậy chuẩn bị thu dọn đồ đạc cho Chu Hạo. Theo lời cán bộ đó nói, chuyến này đi ít nhất cũng phải nửa tháng, cô phải thu thập mấy bộ quần áo cùng nhu yếu phẩm hàng ngày cho anh.Chu Hạo vòng hai tay ra phía sau chiếc ghế rồi ôm Tiền Tình vào lòng.Lông mày của anh cực dài, hai hàng lông mày sắc bén trông rất uy nghiêm, nhưng giờ phút này lại nhíu chặt vào nhau.Tiền Tình không thể đẩy anh ra nổi, nhìn thấy vẻ mặt khó xử của anh khiến tâm trí cô đóng băng trong giây lát.