Chương 3
?Tác giả: 盐选专栏
?Đề cử: Gương Này Lành Không?
?Edit: Liệu từng là chính mình?
?Văn án: A Nam đã trải qua tổng cộng 72 cuộc phẫu thuật não cho đến khi cuối cùng cô ta biến thành loại búp bê vải mà Tiêu Tư Bác mong muốn, ngoan ngoãn, tinh tế và chỉ tập trung vào hắn.
Chưa đến nửa năm hắn ta đã không còn hứng thú đối với con búp bê vải này nữa. Khi một đối tác làm ăn của Tiêu Tư Bác hỏi hắn rằng có ngại để ý khi nhường cô cho anh ta không, hắn ta liền đồng ý.
3.
Tôi không biết anh ta đã từng dùng chiêu này với A Nam chưa nhưng A Nam thực sự rất yêu anh ta. Tiêu Tư Bác tuy là một tên cặn bã nhưng lại có khuôn mặt đẹp, chỉ số IQ hàng đầu và thân phận cao quý, nếu thật sự khi hắn muốn chơi đùa bất kì cô gái nào, sẽ từ từ từng chút một phá vỡ sự phòng thủ bên trong của cô gái đó và đối phó với chúng một cách kiên nhẫn.
Trong một thời gian dài, tôi cứ tưởng anh ta đối xử khác với A Nam. Cô ở cùng Tiêu Tư Bác từ năm mười hai tuổi đến nay chưa từng rời khỏi hắn một ngày nào, khi Tiêu Tư Bác bị đối thủ của nhà họ Tiêu bắt cóc vào năm mười sáu tuổi, A Nam chính là người đã thay anh ta trúng đạn. A Nam bị bắn trúng hai lần tất cả chúng tôi đều không biết làm thế nào cô ấy có thể vượt qua nhưng cô ấy vẫn bảo vệ Tiêu Tư Bác đang hôn mê vì sốt cao ở vùng núi hoang vắng, để giúp Tiêu Tư Bác không bị đói cô đút hắn ăn bằng máu của chính mình.
Khi chúng tôi tìm thấy thiếu gia và A Nam, điều hiếm thấy là vị thiếu gia độc ác, lạnh lùng và tàn nhẫn này lại không bỏ rơi A Nam-người đã trở thành gánh nặng cho anh ta khi anh ta yếu đuối, đó có thể là khoảng thời gian xấu hổ nhất trong cuộc đời của hắn. A Nam đã ngất đi vì mất máu quá nhiều, anh giọng khàn khàn nói với các bác sĩ và y tá đang lao tới: "Hãy cứu cô ấy trước đi." Sau đó, tôi thấy anh ở bên giường A Nam vào đêm khuya, tập trung và quan tâm, nhẹ nhàng vén tóc A Nam ra sau tai cô, rồi anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô. A Nam là người hắn yêu nhưng cũng chẳng phải là ngoại lệ của hắn. Bởi vì sáu năm trước, có một chuyện đã xảy ra mà ngay cả tôi cũng từng nghe nói đến. Khi đó, Tiêu Tư Bác đang hẹn hò với một giáo viên đại học tên Lâm Ngọc tuy nhiên, cô Lâm Ngọc này lại là người rất có đầu óc, biết chiều chuộng theo ý hắn, vì vậy Tiêu Tư Bác đã dành một thời gian dài ở trường đại học này. .
Vào một ngày mưa, sau khi họ ra khỏi quán cà phê trên phố, A Nam lái xe đến đón. Khi A Nam cầm ô đi xuống và mời Tiêu Tư Bác lên xe, Lâm Ngọc đứng bên cạnh do dự một lúc vì cô không muốn giày bị dính nước thấy vậy Tiêu Tư Bác bảo A Nam cho Lâm Ngọc giẫm lên chân và bước lên xe. Không biết tại chuyện này đã trôi qua lâu như vậy mà tôi vẫn nhớ được cảnh tượng ngày hôm ấy, có lẽ nó đã in sâu vào trí nhớ của tôi rồi. A Nam rất mạnh mẽ, trong ấn tượng của tôi, trong đêm mưa truy bắt kẻ ám sát ấy với đôi mắt đen long lanh và đôi môi đỏ mọng, cô cầm ô và nghiêng đầu nhìn tôi với nụ cười khinh thường nói: “Muốn ăn của nhà họ Tiêu thì kỹ năng của anh chưa đủ.” Tuy rằng bộ dáng này khiến người ta căm ghét nhưng cũng phải thừa nhận cô rất mạnh. Nhưng hôm đó cũng là một ngày mưa, cô cũng cầm một chiếc ô màu đen, lặng lẽ đứng dưới mưa, phần lớn chiếc ô nghiêng che đầu người phụ nữ, cơn mưa lớn trút xuống người cô, A Nam vẫn im lặng để người phụ nữ dẫm lên chân mình. Tôi không khỏi thắc mắc, lúc này trong đầu cô ấy đang nghĩ gì?
?Page đón nhận mọi lời góp ý nhé ♥️
?Đề cử: Gương Này Lành Không?
?Edit: Liệu từng là chính mình?
?Văn án: A Nam đã trải qua tổng cộng 72 cuộc phẫu thuật não cho đến khi cuối cùng cô ta biến thành loại búp bê vải mà Tiêu Tư Bác mong muốn, ngoan ngoãn, tinh tế và chỉ tập trung vào hắn.
Chưa đến nửa năm hắn ta đã không còn hứng thú đối với con búp bê vải này nữa. Khi một đối tác làm ăn của Tiêu Tư Bác hỏi hắn rằng có ngại để ý khi nhường cô cho anh ta không, hắn ta liền đồng ý.
3.
Tôi không biết anh ta đã từng dùng chiêu này với A Nam chưa nhưng A Nam thực sự rất yêu anh ta. Tiêu Tư Bác tuy là một tên cặn bã nhưng lại có khuôn mặt đẹp, chỉ số IQ hàng đầu và thân phận cao quý, nếu thật sự khi hắn muốn chơi đùa bất kì cô gái nào, sẽ từ từ từng chút một phá vỡ sự phòng thủ bên trong của cô gái đó và đối phó với chúng một cách kiên nhẫn.
Trong một thời gian dài, tôi cứ tưởng anh ta đối xử khác với A Nam. Cô ở cùng Tiêu Tư Bác từ năm mười hai tuổi đến nay chưa từng rời khỏi hắn một ngày nào, khi Tiêu Tư Bác bị đối thủ của nhà họ Tiêu bắt cóc vào năm mười sáu tuổi, A Nam chính là người đã thay anh ta trúng đạn. A Nam bị bắn trúng hai lần tất cả chúng tôi đều không biết làm thế nào cô ấy có thể vượt qua nhưng cô ấy vẫn bảo vệ Tiêu Tư Bác đang hôn mê vì sốt cao ở vùng núi hoang vắng, để giúp Tiêu Tư Bác không bị đói cô đút hắn ăn bằng máu của chính mình.
Khi chúng tôi tìm thấy thiếu gia và A Nam, điều hiếm thấy là vị thiếu gia độc ác, lạnh lùng và tàn nhẫn này lại không bỏ rơi A Nam-người đã trở thành gánh nặng cho anh ta khi anh ta yếu đuối, đó có thể là khoảng thời gian xấu hổ nhất trong cuộc đời của hắn. A Nam đã ngất đi vì mất máu quá nhiều, anh giọng khàn khàn nói với các bác sĩ và y tá đang lao tới: "Hãy cứu cô ấy trước đi." Sau đó, tôi thấy anh ở bên giường A Nam vào đêm khuya, tập trung và quan tâm, nhẹ nhàng vén tóc A Nam ra sau tai cô, rồi anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô. A Nam là người hắn yêu nhưng cũng chẳng phải là ngoại lệ của hắn. Bởi vì sáu năm trước, có một chuyện đã xảy ra mà ngay cả tôi cũng từng nghe nói đến. Khi đó, Tiêu Tư Bác đang hẹn hò với một giáo viên đại học tên Lâm Ngọc tuy nhiên, cô Lâm Ngọc này lại là người rất có đầu óc, biết chiều chuộng theo ý hắn, vì vậy Tiêu Tư Bác đã dành một thời gian dài ở trường đại học này. .
Vào một ngày mưa, sau khi họ ra khỏi quán cà phê trên phố, A Nam lái xe đến đón. Khi A Nam cầm ô đi xuống và mời Tiêu Tư Bác lên xe, Lâm Ngọc đứng bên cạnh do dự một lúc vì cô không muốn giày bị dính nước thấy vậy Tiêu Tư Bác bảo A Nam cho Lâm Ngọc giẫm lên chân và bước lên xe. Không biết tại chuyện này đã trôi qua lâu như vậy mà tôi vẫn nhớ được cảnh tượng ngày hôm ấy, có lẽ nó đã in sâu vào trí nhớ của tôi rồi. A Nam rất mạnh mẽ, trong ấn tượng của tôi, trong đêm mưa truy bắt kẻ ám sát ấy với đôi mắt đen long lanh và đôi môi đỏ mọng, cô cầm ô và nghiêng đầu nhìn tôi với nụ cười khinh thường nói: “Muốn ăn của nhà họ Tiêu thì kỹ năng của anh chưa đủ.” Tuy rằng bộ dáng này khiến người ta căm ghét nhưng cũng phải thừa nhận cô rất mạnh. Nhưng hôm đó cũng là một ngày mưa, cô cũng cầm một chiếc ô màu đen, lặng lẽ đứng dưới mưa, phần lớn chiếc ô nghiêng che đầu người phụ nữ, cơn mưa lớn trút xuống người cô, A Nam vẫn im lặng để người phụ nữ dẫm lên chân mình. Tôi không khỏi thắc mắc, lúc này trong đầu cô ấy đang nghĩ gì?
?Page đón nhận mọi lời góp ý nhé ♥️