Chương 6
?Tác giả: 盐选专栏
?Đề cử: Gương Này Lành Không?
?Edit: Liệu từng là chính mình?
?Văn án: A Nam đã trải qua tổng cộng 72 cuộc phẫu thuật não cho đến khi cuối cùng cô ta biến thành loại búp bê vải mà Tiêu Tư Bác mong muốn, ngoan ngoãn, tinh tế và chỉ tập trung vào hắn.
Chưa đến nửa năm hắn ta đã không còn hứng thú đối với con búp bê vải này nữa. Khi một đối tác làm ăn của Tiêu Tư Bác hỏi hắn rằng có ngại để ý khi nhường cô cho anh ta không, hắn ta liền đồng ý.
6.
Sở dĩ cô được gọi với cái tên là hoa anh túc vì cô có một hình xăm hoa anh túc lớn ở thắt lưng. Nghe nói Tiêu Tư Bác đã tự tay xăm nó vào ngày sinh nhật thứ mười tám của A Nam. Sự việc này khiến nhiều người ghen tị, đồn thổi rằng cô muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng. Tuy nhiên, phượng hoàng này đã trải qua sống một cuộc sống đầy khốn khổ trong những năm gần đây, ca phẫu thuật não đầu tiên của A Nam thực ra là để giúp cô khôi phục trí nhớ. Cô đã nhớ lại tất cả mọi thứ sau nhiều lần trải qua phẫu thuật, Tiêu Tư Bác thường ngày bận rộn vậy mà đã ở bên giường cô hơn nửa tháng. Khi A Nam tỉnh dậy, cô quay đầu giận dữ nhìn về phía Tiêu Tư Bác, bắt đầu trở nên cáu gắt “Thà tôi chết khi anh mười sáu tuổi.”
Khi mười sáu tuổi, cô bị bắn hai lần nhưng vẫn cố gắng hết sức để bảo vệ chủ nhân của mình Tiêu Tư Bác. Mười chín tuổi trong vụ bắt cóc thảm khốc đó cả hai cùng nương tựa vào nhau, có thể coi đây là khởi đầu cho tình cảm của cô với Tiêu Tư Bác. Nhưng giờ cô lại thấy hối hận mà nói: “Nếu năm đó tôi không cứu anh, để anh cứ như thế mà chết đi thì tốt biết mấy”. Nụ cười trên mặt Tiêu Tư Bác nhạt đi, hắn đứng thẳng lên nhìn A Nam hồi lâu, sắc mặt trở nên âm trầm như muốn giết người cuối cùng nói: “A Nam nên nhớ là cô đã phản bội ta theo tên đã chết kia”
A Nam nhắm mắt lại, cô không còn chút sức lực nào dường như trong lòng đã tràn đầy tuyệt vọng, ngay cả nhìn Tiêu Tư Bác cũng cảm thấy buồn nôn. Đêm đến, không ai để ý, cô đã treo cổ định kết thúc cuộc đời đầy tuyệt vọng của chính mình chỉ tiếc là nó không thành công. Tiêu Tư Bác hắn vốn luôn để mọi chuyện diễn ra theo sự điều khiển của mình, hiển nhiên không thể chấp nhận kết cục này, anh không hiểu rằng cô gái từng yêu anh luôn ở sau anh hơn mười năm như một cái bóng, làm sao lại có thể trở nên xa lạ như vậy? Thế là cô trải qua cuộc phẫu thuật thứ hai, lại đến cuộc phẫu thuật thứ ba cứ vậy đã chẳng thể biết là bao nhiêu cuộc phẫu thuật được tiến hành. Cô đã trải qua tổng cộng 72 ca phẫu thuật và 72 mũi dao trên não, số lượng dây thần kinh sọ não và thùy trán bị cắt bỏ đã nhiều tới mức không thể đếm được. Cuối cùng, cô ấy chỉ có thể được coi là một con búp bê rách nát mang đầy vết khâu vá.
Cô chỉ còn giữ lại một phần dây thần kinh ngôn ngữ, vì khi còn tỉnh táo, một số lời nói của cô ấy khiến anh không hài lòng, nên giờ cô ấy chỉ có thể nói được vài câu khiến hắn hài lòng. Không ai biết những bác sĩ trong bệnh viện đó đã làm điều đấy như thế nào? Rốt cuộc là có ý gì, Tiêu Tư Bác lại bỏ ra nhiều công sức như vậy, nhưng điều này cũng không kéo dài quá nửa năm.
?Đề cử: Gương Này Lành Không?
?Edit: Liệu từng là chính mình?
?Văn án: A Nam đã trải qua tổng cộng 72 cuộc phẫu thuật não cho đến khi cuối cùng cô ta biến thành loại búp bê vải mà Tiêu Tư Bác mong muốn, ngoan ngoãn, tinh tế và chỉ tập trung vào hắn.
Chưa đến nửa năm hắn ta đã không còn hứng thú đối với con búp bê vải này nữa. Khi một đối tác làm ăn của Tiêu Tư Bác hỏi hắn rằng có ngại để ý khi nhường cô cho anh ta không, hắn ta liền đồng ý.
6.
Sở dĩ cô được gọi với cái tên là hoa anh túc vì cô có một hình xăm hoa anh túc lớn ở thắt lưng. Nghe nói Tiêu Tư Bác đã tự tay xăm nó vào ngày sinh nhật thứ mười tám của A Nam. Sự việc này khiến nhiều người ghen tị, đồn thổi rằng cô muốn từ chim sẻ biến thành phượng hoàng. Tuy nhiên, phượng hoàng này đã trải qua sống một cuộc sống đầy khốn khổ trong những năm gần đây, ca phẫu thuật não đầu tiên của A Nam thực ra là để giúp cô khôi phục trí nhớ. Cô đã nhớ lại tất cả mọi thứ sau nhiều lần trải qua phẫu thuật, Tiêu Tư Bác thường ngày bận rộn vậy mà đã ở bên giường cô hơn nửa tháng. Khi A Nam tỉnh dậy, cô quay đầu giận dữ nhìn về phía Tiêu Tư Bác, bắt đầu trở nên cáu gắt “Thà tôi chết khi anh mười sáu tuổi.”
Khi mười sáu tuổi, cô bị bắn hai lần nhưng vẫn cố gắng hết sức để bảo vệ chủ nhân của mình Tiêu Tư Bác. Mười chín tuổi trong vụ bắt cóc thảm khốc đó cả hai cùng nương tựa vào nhau, có thể coi đây là khởi đầu cho tình cảm của cô với Tiêu Tư Bác. Nhưng giờ cô lại thấy hối hận mà nói: “Nếu năm đó tôi không cứu anh, để anh cứ như thế mà chết đi thì tốt biết mấy”. Nụ cười trên mặt Tiêu Tư Bác nhạt đi, hắn đứng thẳng lên nhìn A Nam hồi lâu, sắc mặt trở nên âm trầm như muốn giết người cuối cùng nói: “A Nam nên nhớ là cô đã phản bội ta theo tên đã chết kia”
A Nam nhắm mắt lại, cô không còn chút sức lực nào dường như trong lòng đã tràn đầy tuyệt vọng, ngay cả nhìn Tiêu Tư Bác cũng cảm thấy buồn nôn. Đêm đến, không ai để ý, cô đã treo cổ định kết thúc cuộc đời đầy tuyệt vọng của chính mình chỉ tiếc là nó không thành công. Tiêu Tư Bác hắn vốn luôn để mọi chuyện diễn ra theo sự điều khiển của mình, hiển nhiên không thể chấp nhận kết cục này, anh không hiểu rằng cô gái từng yêu anh luôn ở sau anh hơn mười năm như một cái bóng, làm sao lại có thể trở nên xa lạ như vậy? Thế là cô trải qua cuộc phẫu thuật thứ hai, lại đến cuộc phẫu thuật thứ ba cứ vậy đã chẳng thể biết là bao nhiêu cuộc phẫu thuật được tiến hành. Cô đã trải qua tổng cộng 72 ca phẫu thuật và 72 mũi dao trên não, số lượng dây thần kinh sọ não và thùy trán bị cắt bỏ đã nhiều tới mức không thể đếm được. Cuối cùng, cô ấy chỉ có thể được coi là một con búp bê rách nát mang đầy vết khâu vá.
Cô chỉ còn giữ lại một phần dây thần kinh ngôn ngữ, vì khi còn tỉnh táo, một số lời nói của cô ấy khiến anh không hài lòng, nên giờ cô ấy chỉ có thể nói được vài câu khiến hắn hài lòng. Không ai biết những bác sĩ trong bệnh viện đó đã làm điều đấy như thế nào? Rốt cuộc là có ý gì, Tiêu Tư Bác lại bỏ ra nhiều công sức như vậy, nhưng điều này cũng không kéo dài quá nửa năm.