Chương : 186
Đây không phải là tên kéo trên cung, mà là tên đã bắn ra rồi.
Sở Mặc ngưng thần tĩnh khí, cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung. Mùi vị này giống như từng đợt từng đợt, vô số các thanh đao cứa vào xương đầu, người thường chỉ cần nghĩ tới thôi đã sợ nổi da gà, chứ đừng nói là nếm thử.
Sở Mặc nghiến chặt răng, gân xanh nổi cuồn cuộn trên trán. Hắn cố khống chế từng luồng nguyên khí chạy quanh thiên linh cốt.Đêm tân niên, hầu như tất cả mọi gia đình trong Viêm Hoàng Thành, sau khi trải qua nửa đêm hoan lạc, sớm đã mệt lử, hầu như đều đã ngủ say.
Toàn bộ Viêm Hoàng Thành như chìm trong giấc ngủ, một màn tĩnh mịch.
Tĩnh mịch tới nỗi một tiếng gió thổi nhẹ cũng nghe thấy được.
Một bóng người áo đen tiến về phía Phàn phủ, nhanh chóng xông vào. Trong chớp mắt đã lướt đi xa tới mười mấy trượng, từng mái nhà cao thấp đều bị bóng đen dẫm dưới chân, bỏ lại phía sau.Trong phòng, Sở Mặc cũng đang tiến hành bước cuối cùng Thêm 3 luồng nguyên khí quẩn quanh thiên linh cốt là hắn hoàn toàn thành công rồi.
Nhưng bước cuối cùng này cũng là bước khó khăn nhất. Bởi vì Sở Mặc lúc này đã gần tới giới hạn cùng cực mà hắn có thể làm được.
Nếu không phải do nguyên khí của hắn vô cùng tinh tế thuần khiết, nếu không vì nguyên lực tích lũy trong đan điền vượt xa những nguyên quan võ giả thông thường, nếu không phải vì trước đây hắn có thể dùng Nhất Tâm Nhị Dụng vận hành Thiên Ý Ngã Ý để hấp thụ nguyên khí, làm cho tiêu hao chậm lại như hắn lúc này, nếu để nguyên khí chạyquanh toàn bộ xương cốt tôi luyện một lượt, cơ bản thì không thể có chút cơ hội thành công nào.
Người không biết, không sợ!
Năm chữ này thật quá chuẩn trong trường hợp của Sở Mặc!
Chính vì hắn biết quá ít, những cái gọi là quy tắc quy định hay thói quen đó, tất cả những điều có thể hay không thể, hắn đều không biết.
Hắn chỉ nhớ lời sư phụ Ma Quân từng nói với hắn:"Từ giai đoạn luyện thể tới luyện cốt, được xem như cơ sở để tăng lên, thực chất lại vô cùng quan trọng! Rất nhiều thiên tài trong tiên giới đều không chú ý điền này, bởi có thể bổ sung về sau này. Nhưng nếu về sau mới bổ sung, sao có thể so sánh được với sớm ngày mạnh hơn?"
- Lầu cao vạn trượng cũng phải bắt đầu từ nền đất, nền đất không vững, lầu cao sớm muộn cũng sụp đổ"
- Trên đời này, vốn không tồn tại thứ gọi là không phải bỏ sức, thì có thể mạnh mẽ hơn người khác"
- Cho dù là con cháu của các đại nhân vật, nếu không muốn bị chếgiễu gọi là đồ rác rưởi dựa hơi cha chú, muốn trở nên mạnh mẽ như đời cha chú hoặc thậm chí là vượt qua họ, muốn kéo dài thời hoàng kim của gia tộc tông môn cũng cần phải nỗ lực tu luyện.
- Không có con đường tắt để tu luyện. Những kẻ muốn đi đường tắt, tưởng rằng mình thông minh tuyệt đỉnh, trên thực tế là một đám ngu muội. Bởi vì bọn chúng sớm muộn có ngày sẽ phát hiện con đường tắt mà sự thông minh dẫn dắt chúng, đều sẽ tạo ra những hậu quả khó lường ở một nơi nào đó phía sau, đang mỉm cười chờ đợi bọn chúng.
- Cái này gọi là nhân quả"Những lời giáo huấn ân cần của Ma Quân khiến cho kẻ không biết không sợ như Sở Mặc, cứ thế mơ mơ hồ hồ đánh bậy đánh bạ bước vào con đường mà vạn cổ không có ai từng qua.
Kiên trì, cứng rắn, tích lũy, chiến đấu, dũng cảm, vận may Những nhân tố này, một cái cũng không thể thiếu, Sở Mặc đều đã có đủ cả.
Không lý nào không thành công.
Cho nên, lúc hắn gần như tận dụng luồng nguyên lực cuối cùng trong đan điền.Tinh!
Sở Mặc chợt nghe thấy trong đầu hắn truyền tới một âm thanh giòn tan.
Sau đó, Sở Mặc vô cùng kinh ngạc phát hiện, toàn thân hắn lúc này đang xảy ra một sự biến hóa to lớn mà hắn không thể lý giải được.
Xương cốt toàn thân hắn bỗng chốc phát ra ánh sáng long lanh rực rỡ làm lóa mắt, tản mát khắp nơi.
Ánh sáng ấy dường như xuyên thấu ra từ thân thể hắn, trực tiếp bộcphát ra bên ngoài.
Sau đó, tất cả những đau đơn từ trong cảm nhận của Sở Mặc, bỗng chốc biến mất không thấy bóng dáng đâu. Tan thành mây khói!
Tiếp đó, một cảm giác mạnh mẽ tột độ, từ trong phát ra ngoài.
Mặc dù chưa thử xem sao những Sở Mặc lại cảm thấy xương cốt trong người hắn đã cứng cáp tới mức không thể gãy được. Sở Mặc thậm chí cảm thấy, nếu có chiến đấu, cơ thể hắn có thể dùng như một thầnbinh rồi.
Toàn thân trên dưới, chỉ cần chỗ nào có xương cốt đều là vũ khí lợi hại của thần binh.
Mặc dù không còn chút nguyên lực nào trong đan điền, nhưng Sở Mặc lại cảm thấy có sức mạnh ghê gớm trước giờ chưa từng có.
- Đây chính là giai đoạn luyện cốt? Không ngờ lại có sức mạnh ghê gớm như vậy! Sao lại không giống với giai đoạn luyện cốt mà trước kia ta từng thấy?"Hắn từ từ mở to đôi mắt, thế giới trước mặt trở nên vô cùng tươi đẹp, trước đây hắn chưa từng chú ý những tiểu tiết này, giờ khắc này trong mắt hắn lại trở nên vô cùng tươi sáng.
Đến những hạt bụi đang bay bổng trong gian phòng, hắn cũng đều nhìn rõ cả.
Thính giác của hắn cũng tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới, hắn có thể nghe thấy tiếng gió thổi rất nhẹ từ bên ngoài, nghe thấy vô số những tiếng mà trước giờ hoàn toàn không nghe được.
Bao gồm cả tiếng tay áo phất phới từ xa tiến tới gầnTrong mắt Sở Mặc hiện lên ánh sáng lấp lánh.
Hắn lặng lẽ ngồi đó đợi.
Lúc này, cửa phòng bị đẩy bật ra.
Một lão già tướng mạo bình bình, khuôn mặt bỉ ổi xuất hiện trước mặt Sở Mặc.
- Ôi cha Thật hấp dẫn, một tên tiểu thiên tài lại có thể đột phá được giai đoạn luyện cốt cơ à? Khà khà khà thật đáng sợ nha!
Lão già cười vang lên mấy tiếng khó nghe như tiếng quạ kêu.
Sau đó lão hăng hái nhìn Sở Mặc như dò xét, cười khà khà một cách quái lạ:
- Trên người chẳng còn một tí nguyên lực nào rồi phải không? Cócần ta phải cho ngươi nửa canh giờ hồi phục nguyên lực không?
Sở Mặc thản nhiên liếc nhìn lão già, nghiêm nghị nói:
- Vừa sang năm mới, ngươi trông xấu xí giống quỷ thế kia, ra ngoài dọa người mà không thấy xấu hổ à?
- Tiểu súc sinh chết đến nơi mà còn dám nói khoác?
Lão già bước nhanh tới trước mặt Sở Mặc. Trước mắt lão ta, gã thiếu niên hiện tại không khác nào một con dê đang đợi làm thịt.
Cho nên, lão già dương cánh tay lên, hướng thẳng vào mặt Sở Mặc.Dám chế diễu tướng mạo xấu xí của gia gia nhà ngươi? Phải cho ăn một bạt tai trước để dạy dỗ ngươi mới được.
Bặp!
Cổ tay của lão bị túm chặt lấy.
Đôi mắt lão trợn to trừng trừng, ánh mặt không tin nổi, chứa đầy vẻ kinh ngạc.
Sở Mặc không nói lời nào, chỉ dùng một chút lực nguồn nguyên lực dữ dội trong nháy mắt bùng phát ra, cổ tay định túm lấy Sở Mặc của lãoliền bị vỡ vụn.
Sở Mặc ngưng thần tĩnh khí, cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung. Mùi vị này giống như từng đợt từng đợt, vô số các thanh đao cứa vào xương đầu, người thường chỉ cần nghĩ tới thôi đã sợ nổi da gà, chứ đừng nói là nếm thử.
Sở Mặc nghiến chặt răng, gân xanh nổi cuồn cuộn trên trán. Hắn cố khống chế từng luồng nguyên khí chạy quanh thiên linh cốt.Đêm tân niên, hầu như tất cả mọi gia đình trong Viêm Hoàng Thành, sau khi trải qua nửa đêm hoan lạc, sớm đã mệt lử, hầu như đều đã ngủ say.
Toàn bộ Viêm Hoàng Thành như chìm trong giấc ngủ, một màn tĩnh mịch.
Tĩnh mịch tới nỗi một tiếng gió thổi nhẹ cũng nghe thấy được.
Một bóng người áo đen tiến về phía Phàn phủ, nhanh chóng xông vào. Trong chớp mắt đã lướt đi xa tới mười mấy trượng, từng mái nhà cao thấp đều bị bóng đen dẫm dưới chân, bỏ lại phía sau.Trong phòng, Sở Mặc cũng đang tiến hành bước cuối cùng Thêm 3 luồng nguyên khí quẩn quanh thiên linh cốt là hắn hoàn toàn thành công rồi.
Nhưng bước cuối cùng này cũng là bước khó khăn nhất. Bởi vì Sở Mặc lúc này đã gần tới giới hạn cùng cực mà hắn có thể làm được.
Nếu không phải do nguyên khí của hắn vô cùng tinh tế thuần khiết, nếu không vì nguyên lực tích lũy trong đan điền vượt xa những nguyên quan võ giả thông thường, nếu không phải vì trước đây hắn có thể dùng Nhất Tâm Nhị Dụng vận hành Thiên Ý Ngã Ý để hấp thụ nguyên khí, làm cho tiêu hao chậm lại như hắn lúc này, nếu để nguyên khí chạyquanh toàn bộ xương cốt tôi luyện một lượt, cơ bản thì không thể có chút cơ hội thành công nào.
Người không biết, không sợ!
Năm chữ này thật quá chuẩn trong trường hợp của Sở Mặc!
Chính vì hắn biết quá ít, những cái gọi là quy tắc quy định hay thói quen đó, tất cả những điều có thể hay không thể, hắn đều không biết.
Hắn chỉ nhớ lời sư phụ Ma Quân từng nói với hắn:"Từ giai đoạn luyện thể tới luyện cốt, được xem như cơ sở để tăng lên, thực chất lại vô cùng quan trọng! Rất nhiều thiên tài trong tiên giới đều không chú ý điền này, bởi có thể bổ sung về sau này. Nhưng nếu về sau mới bổ sung, sao có thể so sánh được với sớm ngày mạnh hơn?"
- Lầu cao vạn trượng cũng phải bắt đầu từ nền đất, nền đất không vững, lầu cao sớm muộn cũng sụp đổ"
- Trên đời này, vốn không tồn tại thứ gọi là không phải bỏ sức, thì có thể mạnh mẽ hơn người khác"
- Cho dù là con cháu của các đại nhân vật, nếu không muốn bị chếgiễu gọi là đồ rác rưởi dựa hơi cha chú, muốn trở nên mạnh mẽ như đời cha chú hoặc thậm chí là vượt qua họ, muốn kéo dài thời hoàng kim của gia tộc tông môn cũng cần phải nỗ lực tu luyện.
- Không có con đường tắt để tu luyện. Những kẻ muốn đi đường tắt, tưởng rằng mình thông minh tuyệt đỉnh, trên thực tế là một đám ngu muội. Bởi vì bọn chúng sớm muộn có ngày sẽ phát hiện con đường tắt mà sự thông minh dẫn dắt chúng, đều sẽ tạo ra những hậu quả khó lường ở một nơi nào đó phía sau, đang mỉm cười chờ đợi bọn chúng.
- Cái này gọi là nhân quả"Những lời giáo huấn ân cần của Ma Quân khiến cho kẻ không biết không sợ như Sở Mặc, cứ thế mơ mơ hồ hồ đánh bậy đánh bạ bước vào con đường mà vạn cổ không có ai từng qua.
Kiên trì, cứng rắn, tích lũy, chiến đấu, dũng cảm, vận may Những nhân tố này, một cái cũng không thể thiếu, Sở Mặc đều đã có đủ cả.
Không lý nào không thành công.
Cho nên, lúc hắn gần như tận dụng luồng nguyên lực cuối cùng trong đan điền.Tinh!
Sở Mặc chợt nghe thấy trong đầu hắn truyền tới một âm thanh giòn tan.
Sau đó, Sở Mặc vô cùng kinh ngạc phát hiện, toàn thân hắn lúc này đang xảy ra một sự biến hóa to lớn mà hắn không thể lý giải được.
Xương cốt toàn thân hắn bỗng chốc phát ra ánh sáng long lanh rực rỡ làm lóa mắt, tản mát khắp nơi.
Ánh sáng ấy dường như xuyên thấu ra từ thân thể hắn, trực tiếp bộcphát ra bên ngoài.
Sau đó, tất cả những đau đơn từ trong cảm nhận của Sở Mặc, bỗng chốc biến mất không thấy bóng dáng đâu. Tan thành mây khói!
Tiếp đó, một cảm giác mạnh mẽ tột độ, từ trong phát ra ngoài.
Mặc dù chưa thử xem sao những Sở Mặc lại cảm thấy xương cốt trong người hắn đã cứng cáp tới mức không thể gãy được. Sở Mặc thậm chí cảm thấy, nếu có chiến đấu, cơ thể hắn có thể dùng như một thầnbinh rồi.
Toàn thân trên dưới, chỉ cần chỗ nào có xương cốt đều là vũ khí lợi hại của thần binh.
Mặc dù không còn chút nguyên lực nào trong đan điền, nhưng Sở Mặc lại cảm thấy có sức mạnh ghê gớm trước giờ chưa từng có.
- Đây chính là giai đoạn luyện cốt? Không ngờ lại có sức mạnh ghê gớm như vậy! Sao lại không giống với giai đoạn luyện cốt mà trước kia ta từng thấy?"Hắn từ từ mở to đôi mắt, thế giới trước mặt trở nên vô cùng tươi đẹp, trước đây hắn chưa từng chú ý những tiểu tiết này, giờ khắc này trong mắt hắn lại trở nên vô cùng tươi sáng.
Đến những hạt bụi đang bay bổng trong gian phòng, hắn cũng đều nhìn rõ cả.
Thính giác của hắn cũng tiến vào cảnh giới hoàn toàn mới, hắn có thể nghe thấy tiếng gió thổi rất nhẹ từ bên ngoài, nghe thấy vô số những tiếng mà trước giờ hoàn toàn không nghe được.
Bao gồm cả tiếng tay áo phất phới từ xa tiến tới gầnTrong mắt Sở Mặc hiện lên ánh sáng lấp lánh.
Hắn lặng lẽ ngồi đó đợi.
Lúc này, cửa phòng bị đẩy bật ra.
Một lão già tướng mạo bình bình, khuôn mặt bỉ ổi xuất hiện trước mặt Sở Mặc.
- Ôi cha Thật hấp dẫn, một tên tiểu thiên tài lại có thể đột phá được giai đoạn luyện cốt cơ à? Khà khà khà thật đáng sợ nha!
Lão già cười vang lên mấy tiếng khó nghe như tiếng quạ kêu.
Sau đó lão hăng hái nhìn Sở Mặc như dò xét, cười khà khà một cách quái lạ:
- Trên người chẳng còn một tí nguyên lực nào rồi phải không? Cócần ta phải cho ngươi nửa canh giờ hồi phục nguyên lực không?
Sở Mặc thản nhiên liếc nhìn lão già, nghiêm nghị nói:
- Vừa sang năm mới, ngươi trông xấu xí giống quỷ thế kia, ra ngoài dọa người mà không thấy xấu hổ à?
- Tiểu súc sinh chết đến nơi mà còn dám nói khoác?
Lão già bước nhanh tới trước mặt Sở Mặc. Trước mắt lão ta, gã thiếu niên hiện tại không khác nào một con dê đang đợi làm thịt.
Cho nên, lão già dương cánh tay lên, hướng thẳng vào mặt Sở Mặc.Dám chế diễu tướng mạo xấu xí của gia gia nhà ngươi? Phải cho ăn một bạt tai trước để dạy dỗ ngươi mới được.
Bặp!
Cổ tay của lão bị túm chặt lấy.
Đôi mắt lão trợn to trừng trừng, ánh mặt không tin nổi, chứa đầy vẻ kinh ngạc.
Sở Mặc không nói lời nào, chỉ dùng một chút lực nguồn nguyên lực dữ dội trong nháy mắt bùng phát ra, cổ tay định túm lấy Sở Mặc của lãoliền bị vỡ vụn.