Chương 37
Qua vài giây, Nam Âm lại tải mới tin tức, các chủ đề liên quan không ngừng lên hotsearch, thậm chí vài chuyện hơi liên quan đến cô hoặc Giang Kinh Tá, cũng thi nhau lên bảng hotsearch.
Cơ hồ nhìn lướt qua cả bảng, một nửa trong đó đều là cô và Giang Kinh Tá.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Di động truyền đến thông báo Weibo, Nam Âm quay lại giao diện vốn có, liền nhìn thấy tài khoản duy nhất mình theo dõi, Giang Kinh Tá cũng đăng một bức ảnh.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, màu đèn mơ mơ màng màng ở phía sau, anh nửa mở áo khoác màu đen mặc trên người ra, hình thành tư thế như muốn đem người nhét vào lồng ngực.
Ảnh do chính tay mình chụp nên Nam Âm đương nhiên nhận ra, huống hồ, góc chụp tương đồng, Giang Kinh Tá trong ảnh, cùng bức ảnh chụp cô ở rạp chiếu phim thủ thế độc nhất vô nhị.
Đó là sau khi xem phim xong, bụng của cô hơi trướng lên vì uống một ly trà sữa lớn và ăn bỏng ngô, liền lôi kéo Giang Kinh Tá đi ra quảng trường sau rạp chiếu phim, dạo quanh một góc.
Đi tới đi lui, Giang Kinh Tá mở áo khoác ra đem cả người cô ôm vào lồng ngực, nhíu mày thấp giọng hỏi, “Cả người sao lại lạnh như vậy? Hay là trở về nhé?”
Nam Âm bị một thân ấm áp vây quanh, lại sợ Giang Kinh Tá thật sự lôi kéo mình trở về, xoay người làm nũng, “Không, không lạnh, không phải còn có anh sưởi ấm hay sao?”
Vốn là tư thế ôm sau lưng, cũng bởi vì động tác xoay người của cô, biến thành tư thế ôm đối diện nhau. Chống lại ánh mắt thâm thúy của anh, Nam Âm theo bản năng ngẩn ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô sờ di động trong túi, ma xui quỷ khiến liền mở miệng, “Em giúp anh chụp một bức nhé?”
Nam Âm đưa ra yêu cầu, Giang Kinh Tá tự nhiên sẽ không cự tuyệt, nhìn thấy vẻ mặt lười biếng của anh dưới ánh đèn đường, Nam Âm trầm tư vài giây, mở miệng bảo anh kéo áo khoác ra, làm lại động tác ôm cô như vừa nãy.
“Vì sao?” Nam Âm lại không đứng trước mặt anh, anh một mình bày ra động tác như vậy, nếu có người lỡ nhìn thấy, sợ là nghĩ anh bị bệnh tâm thần mất.
“Góc chụp bạn gái hiểu không?” Nam Âm sờ sờ mũi, bởi vì lời muốn nói kế tiếp có hơi ngượng ngùng, đáy mắt hiện lên một tia mất tự nhiên, “Tư thế như vậy làm cho người ta động tâm, cũng rất dễ kích thích tim thiếu nữ,” cô nói xong, chống lại đôi mắt như cười như không của Giang Kinh Tá, hai má nóng lên, “Ai nha, anh rốt cuộc có làm hay không, nếu không thì không chụp nữa.”
“Chụp chụp chụp,” thấy Nam Âm rõ ràng là xấu hổ mà giận dữ, Giang Kinh Tá tức thời không chọc cô nữa, theo lời cô mà làm, “Bảo bối muốn tư thế gì, anh tự nhiên sẽ phối hợp.”
“Giang Kinh Tá!” anh nói một câu mập mờ như vậy, còn có vài chữ anh cố ý nhấn mạnh, khuôn mặt Nam Âm đỏ lên, nhịn không được mở miệng kêu tên anh.
Anh mỉm cười cúi đầu ừ một tiếng, kéo áo ra rồi thủ thế.
Nam Âm chỉnh lại góc độ, xuyên qua camera di động nhìn tư thế của anh, mặt nghiêm túc nói, “Ai cho phép anh bày tư thế giống em vậy?”
Giang Kinh Tá lườm cô một cái, nhìn thấy khóe môi Giang Kinh Tá rõ ràng tươi cười không có ý tốt gì, Nam Âm mẫn cảm nhận thấy một tia quái dị, vừa định mở miệng bảo anh đừng nói, chợt nghe thanh âm của anh theo gió lạnh truyền tới, như có như không, rồi lại nghe vô cùng chân thành.
“Phu xướng phụ tùy không được sao?”
Nam Âm đưa tay lên lấy di động che mặt mình lại, tránh ánh mắt của anh, mím môi không nói lời nào.
Nếu cô mở miệng nói thêm câu nữa, Giang Kinh Tá tuyệt đối có bản lĩnh làm cho cô á khẩu không nói gì được.
Nam Âm lắc đầu, ngăn cản chính mình tiếp tục hồi tưởng lại, ấn mở phần bình luận dưới ảnh của Giang Kinh Tá, kỳ lạ là, ngoại trừ những hot bình luận kích động, thì dường như chỉ được vài cái liên quan đến hotsearch.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
“A a a a a a anh anh anh quá đẹp trai rồi, trời lạnh chú ý mặc thêm áo, chờ mong phim mới và show của anh, còn nữa phúc lợi 70 triệu fan khi nào mới có a?”
“A a a a a đây là đâu vậy, tôi muốn đi làm thẻ.”
“A a a thích anh lâu vậy rồi, tôi tuyệt đối không nhận lầm, cho nên vì sao bóng lưng trên hotsearch là anh a a a, nhưng tại sao quần áo lại không giống? Thật sự đang hẹn hò với Nam Âm sao?”
“A a a ôm tôi ôm tôi a a, được Tá ca ôm một lần, dù có chết ngay lập tức cũng nguyện ý.”
“Ô ô ô ô chỉ có tôi tò mò là ai chụp ảnh sao? Đây hoàn toàn là ảnh góc nhìn của bạn gái a a a a......”
..........
Nam Âm vừa định kéo xuống xem tiếp, di động liền vang lên, hiện thị số điện thoại của người đại diện của cô.
“Nam Âm, em nghe chị nói, đối với chuyện hẹn hò của em và Giang Kinh Tá, em không cần phát biểu gì hết, không thừa nhận nhưng cũng đừng phủ nhận.
“A?” Nam Âm có chút không hiểu ý của người đại diện, cái gì mà kêu không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Cô chưa từng hẹn hò, nhưng những tin đồn tương tự cũng từng xuất hiện trên internet, nếu là không phải thì lập tức có động thái phản bác, nhưng quả thật cô là đang hẹn hò với Giang Kinh Tá a.
Trước kia không định công khai, là do không bị chụp phải, bây giờ bị dân mạng ngoài ý muốn phát hiện ra, không thừa nhận là có ý gì?
“Chuyện này chủ yếu xem thái độ bên nam, trước khi bên Giang Kinh Tá có cách xử lý, chúng ta bên này không cần phát biểu gì, nếu em thừa nhận trước Giang Kinh Tá, một vài fan tiêu cực của cậu ấy có khả năng sẽ nhắm vào em ngay, nhưng nếu là do cậu ấy chính miệng thừa nhận, vậy thì khác.”
Nam Âm nhớ đến tin đồn hai năm trước với Giang Kinh Tá, khi đó cô gần như bị toàn bộ dân mạng bôi đen.
Thái độ giống vậy, Giang Kinh Tá là nghệ sĩ đỉnh cấp lưu lượng, không ít nữ minh tinh đều muốn có hotsearch với anh, nếu cô công khai trước, khó tránh khỏi việc bị fan của anh hiềm nghi cô muốn lôi kéo sự nổi tiếng, cho dù đã có bức ảnh kia đi chăng nữa.
Sau khi tắt máy, Nam Âm liền thấy Giang Kinh Tá gửi tin nhắn đến, “Đừng nghĩ nhiều, nghỉ sớm đi.”
Nhìn ý này, hẳn là muốn cô để chuyện này giao cho anh giải quyết.
Đối với chuyện này, Nam Âm thật sự cũng không nghĩ nhiều, cô và Giang Kinh Tá tuy rằng là minh tinh, là nhân vật của công chúng, nhưng yêu đương cũng chỉ là chuyện của hai người bọn họ.
Bây giờ tuy rằng còn trẻ nhưng một ngày nào đó sẽ kết hôn sinh con, fan biết rồi cũng tốt, ít nhất về sau, cô và Giang Kinh Tá ở chung hoặc hẹn hò, sẽ không cần phải giấu diếm như vậy nữa.
Nam Âm mở Weibo ra, chỉ cần dính đến vấn đề yêu đương hẹn hò, cho dù còn chưa xác thực thật giả, thì đã bị Weibo có tên “tin tức có thể chống lại tám minh tinh sai đường lạc lối” làm cho ngu ngơ.
Cô đợi một lúc mới nhìn thấy giao diện, có điều đã không thấy được những chủ đề trước đó, ngược lại là chuyện mạo danh minh tinh khác được đưa lên top.
Cũng có những từ khóa có liên quan đến cô và Giang Kinh Tá, chỉ là khá ít, một hai cái còn mới, lúc nãy Nam Âm còn chưa thấy.
Nam Âm ấn mở một trong những từ khóa kia, liền nhìn thấy Weibo trên cùng màn hình.
“Mẹ nó, cho nên vừa rồi ở một bên xem bóng rổ thật sự chính là Nam Âm, quá hối hận còn chưa chụp chung với nữ thần a a a a, có điều người cùng chúng tôi chơi bóng nhìn cũng không giống Giang Kinh Tá.”
“Má ơi, cậu còn chơi bóng rổ với Tá ca của chúng tôi, Tá ca có phải đẹp trai hơn trong ảnh không a a a a!!!”
“Có ý gì? Lời này của cậu là nói bạn trai của Nam Âm không phải là Giang Kinh Tá?”
.........
Người kia còn đang bình luận dưới Weibo của chính mình, “Hai bọn họ đều đeo khẩu trang, dù sao tôi thấy nam sinh kia không giống như là Giang Kinh Tá, có phải hay không tôi cũng không biết, có điều nữ thần yêu đương là thật rồi, nam sinh kia gọi cô ấy là vợ, còn nói với chúng tôi là nữ thần đẹp nhất thế giới, đẹp nhất vũ trụ, cái này tôi thừa nhận, có điều bộ dáng gọi vợ của anh ta thật sự muốn đánh.”
Nam Âm nhìn những chữ kia, trong lòng tràn đầy ngọt ngào.
Phía dưới không ngừng có người trả lời cậu ta.
“Trời ạ, đây là tình yêu thần tiên gì đó, quá ngọt ngào a.”
“Mấy câu thôi cũng khiến tôi cảm thấy ngọt ngào, cp này tôi ủng hộ.”
“Cho nên bên trai rốt cuộc có phải là Giang Kinh Tá không!!!”
“Có thừa nhận hay không hình như cũng không có ý tứ gì, chuyện lộ ra cũng hơn một tiếng đồng hồ rồi, nếu là trước kia, Tá ca phỏng chừng không đến mười phút đã tự mình bác bỏ tin đồn, hiện tại không có động tĩnh gì, tuy rằng tôi cũng không rõ hai bên vì cái gì mà không thừa nhận, hoặc có hành động gì khác.”
“Trên lầu thật sự nói đúng trọng điểm rồi, hành động hôm nay của Tá ca thật sự không phù hợp với tính cách bình thường của anh ấy, tôi luôn cảm thấy việc này không dễ trôi qua như vậy, hoặc là sau đó sẽ phủ nhận, hoặc là chờ công khai chinh thức.”
“Không phải, bạn trai của Nam Âm cũng không nhất định là Giang Kinh Tá, trên đời có hàng ngàn hàng vạn người có bóng lưng giống nhau, thích minh tinh nào thì thích minh tinh đó, không cần thiết phải tìm tòi sinh hoạt cá nhân của cô ấy, minh tinh cũng là người, yêu đương hẹn hò là chuyện của bọn họ, công khai, nói cho fan là chia sẻ, không công khai thì cũng nên tôn trọng.”
Nam Âm không xem tiếp nữa, Giang Kinh Tá không tỏ thái độ, cô đại khái có thể đoán ra vì sao.
Chỉ sợ là vì trước đó cô từng nói không muốn công khai, hoặc còn có nguyên nhân khác.
Nhưng bất luận là công khai hay phủ nhận, Nam Âm thật sự cũng không quá để ý, sau đó nên ở bên Giang Kinh Tá như thế nào thì như thế đó, cô cũng không vì anh không công khai liền nghi ngờ tình cảm của anh đối với mình.
Dù sao hôm nay cũng chỉ là ngoài ý muốn bị phát hiện, cũng không có người chụp chính diện cô và Giang Kinh Tá, Nam Âm nghĩ chờ đến ngày nào đó cô và Giang Kinh Tá bị chụp được rồi thừa nhận cũng không muộn.
Ngược lại trên mạng, bởi vì áo quần khác với ảnh Giang Kinh Tá đăng, hơn nữa người tiếp xúc với bọn họ cho rằng nam sinh kia không phải là Giang Kinh Tá, nên đã bắt đầu thay đổi hướng gió.
Có điều quả thật theo như lời người nọ, cô chính là đang hẹn hò, chỉ là người cô hẹn hò cùng, vẫn chưa được xác định được.
Fan của Giang Kinh Tá dễ dàng nhận ra bóng lưng của anh, chỉ là ánh đèn trong ảnh có hơi tối, bởi vì chụp lén mà mơ hồ không rõ, hơn nữa những lời trên mạng cũng không thể xác định chính là Giang Kinh Tá được.
Thấy trời cũng muộn rồi, Nam Âm không xem nữa, cài di động về chế độ máy bay rồi đặt lên trên tủ ở đầu giường, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, sợ quanh khách sạn có thể có truyền thông chờ sẵn, Nam Âm thậm chí không định gặp Giang Kinh Tá, liền rồi khỏi khách sạn.
Anh đi quay phim, Nam Âm còn phải quay về trường học.
Một đường từ khách sạn ra sân bay không có gì xảy ra, ai biết vừa xuống máy bay, Nam Âm liền bị phóng viên bao vây ở sân bay.
“Nam Âm, người ngày đó cùng đi với cô có phải là Giang Kinh Tá không?”
“Đối với những tin tức trên mạng, cô thấy thế nào?”
“Nam Âm......”
Nam Âm đeo khẩu trang, không mang theo trợ lý và bảo vệ bên cạnh, bị phóng viên chặn phía trước, dường như rất khó để đi tiếp.
Sau đó vẫn là nhờ bảo an sân bay khống chế tình hình, Nam Âm mới từ trong vòng vây của phóng viên đi ra.
Video Nam Âm bị phóng viên bao vây bị tung lên mạng, trực tiếp đứng đầu hotsearch.
Giang Kinh Tá quay phim xong, ngồi nghỉ ngơi trong xe, không ngoài ý muốn nhìn thấy video kia.
A Đống ngồi ở phía trước, nhìn thấy vẻ sắc lạnh trên mặt Giang Kinh Tá, liền biết anh đang tức giận, không nén được nghi hoặc trong lòng, nhịn không được mở miệng, “Em cho rằng anh sẽ công khai.”
Cậu ta vốn tưởng rằng Giang Kinh Tá sẽ không trả lời, nhưng chợt nghe thấy thanh âm của anh, “Công khai cũng cần thời gian địa điểm thích hợp, bởi vì bị chụp mà bất đắc dĩ công khai, quyền chủ động nằm trong tay người khác, như vậy sẽ khiến cô ấy uất ức.”
“Vậy.......” A Đống định nói gì đó, chỉ thấy Giang Kinh Tá buông di động, đẩy cửa xe ra rồi xuống xe, dường như nghĩ đến gì đó, quay đầu lại hỏi cậu ta, “Còn mấy ngày nữa là hết năm?”
A Đống không biết Giang Kinh Tá hỏi vấn đề này là có ý gì, nhưng vẫn thành thật trả lời, “Khoảng hơn mười ngày nữa.”
Giang Kinh Tá cúi đầu suy nghĩ vài giây rồi nhìn về phía A Đống, thấp giọng dặn dò, “Ngày 31 hôm đó cậu tìm vài nhà truyền thông quen thuộc, thả tin tức ra, nói hôm đó tôi có thể sẽ có động thái lớn, tùy tiện nói sao đó cũng được, nhưng nhất định phải nói rõ một điều.....”
“Gì vậy ạ?” thấy Giang Kinh Tá ngừng lại, A Đống nhịn không được mở miệng hỏi.
“Tất cả động thái của tôi đều có liên quan đến Nam Âm.”
Cơ hồ nhìn lướt qua cả bảng, một nửa trong đó đều là cô và Giang Kinh Tá.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Di động truyền đến thông báo Weibo, Nam Âm quay lại giao diện vốn có, liền nhìn thấy tài khoản duy nhất mình theo dõi, Giang Kinh Tá cũng đăng một bức ảnh.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, màu đèn mơ mơ màng màng ở phía sau, anh nửa mở áo khoác màu đen mặc trên người ra, hình thành tư thế như muốn đem người nhét vào lồng ngực.
Ảnh do chính tay mình chụp nên Nam Âm đương nhiên nhận ra, huống hồ, góc chụp tương đồng, Giang Kinh Tá trong ảnh, cùng bức ảnh chụp cô ở rạp chiếu phim thủ thế độc nhất vô nhị.
Đó là sau khi xem phim xong, bụng của cô hơi trướng lên vì uống một ly trà sữa lớn và ăn bỏng ngô, liền lôi kéo Giang Kinh Tá đi ra quảng trường sau rạp chiếu phim, dạo quanh một góc.
Đi tới đi lui, Giang Kinh Tá mở áo khoác ra đem cả người cô ôm vào lồng ngực, nhíu mày thấp giọng hỏi, “Cả người sao lại lạnh như vậy? Hay là trở về nhé?”
Nam Âm bị một thân ấm áp vây quanh, lại sợ Giang Kinh Tá thật sự lôi kéo mình trở về, xoay người làm nũng, “Không, không lạnh, không phải còn có anh sưởi ấm hay sao?”
Vốn là tư thế ôm sau lưng, cũng bởi vì động tác xoay người của cô, biến thành tư thế ôm đối diện nhau. Chống lại ánh mắt thâm thúy của anh, Nam Âm theo bản năng ngẩn ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô sờ di động trong túi, ma xui quỷ khiến liền mở miệng, “Em giúp anh chụp một bức nhé?”
Nam Âm đưa ra yêu cầu, Giang Kinh Tá tự nhiên sẽ không cự tuyệt, nhìn thấy vẻ mặt lười biếng của anh dưới ánh đèn đường, Nam Âm trầm tư vài giây, mở miệng bảo anh kéo áo khoác ra, làm lại động tác ôm cô như vừa nãy.
“Vì sao?” Nam Âm lại không đứng trước mặt anh, anh một mình bày ra động tác như vậy, nếu có người lỡ nhìn thấy, sợ là nghĩ anh bị bệnh tâm thần mất.
“Góc chụp bạn gái hiểu không?” Nam Âm sờ sờ mũi, bởi vì lời muốn nói kế tiếp có hơi ngượng ngùng, đáy mắt hiện lên một tia mất tự nhiên, “Tư thế như vậy làm cho người ta động tâm, cũng rất dễ kích thích tim thiếu nữ,” cô nói xong, chống lại đôi mắt như cười như không của Giang Kinh Tá, hai má nóng lên, “Ai nha, anh rốt cuộc có làm hay không, nếu không thì không chụp nữa.”
“Chụp chụp chụp,” thấy Nam Âm rõ ràng là xấu hổ mà giận dữ, Giang Kinh Tá tức thời không chọc cô nữa, theo lời cô mà làm, “Bảo bối muốn tư thế gì, anh tự nhiên sẽ phối hợp.”
“Giang Kinh Tá!” anh nói một câu mập mờ như vậy, còn có vài chữ anh cố ý nhấn mạnh, khuôn mặt Nam Âm đỏ lên, nhịn không được mở miệng kêu tên anh.
Anh mỉm cười cúi đầu ừ một tiếng, kéo áo ra rồi thủ thế.
Nam Âm chỉnh lại góc độ, xuyên qua camera di động nhìn tư thế của anh, mặt nghiêm túc nói, “Ai cho phép anh bày tư thế giống em vậy?”
Giang Kinh Tá lườm cô một cái, nhìn thấy khóe môi Giang Kinh Tá rõ ràng tươi cười không có ý tốt gì, Nam Âm mẫn cảm nhận thấy một tia quái dị, vừa định mở miệng bảo anh đừng nói, chợt nghe thanh âm của anh theo gió lạnh truyền tới, như có như không, rồi lại nghe vô cùng chân thành.
“Phu xướng phụ tùy không được sao?”
Nam Âm đưa tay lên lấy di động che mặt mình lại, tránh ánh mắt của anh, mím môi không nói lời nào.
Nếu cô mở miệng nói thêm câu nữa, Giang Kinh Tá tuyệt đối có bản lĩnh làm cho cô á khẩu không nói gì được.
Nam Âm lắc đầu, ngăn cản chính mình tiếp tục hồi tưởng lại, ấn mở phần bình luận dưới ảnh của Giang Kinh Tá, kỳ lạ là, ngoại trừ những hot bình luận kích động, thì dường như chỉ được vài cái liên quan đến hotsearch.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
“A a a a a a anh anh anh quá đẹp trai rồi, trời lạnh chú ý mặc thêm áo, chờ mong phim mới và show của anh, còn nữa phúc lợi 70 triệu fan khi nào mới có a?”
“A a a a a đây là đâu vậy, tôi muốn đi làm thẻ.”
“A a a thích anh lâu vậy rồi, tôi tuyệt đối không nhận lầm, cho nên vì sao bóng lưng trên hotsearch là anh a a a, nhưng tại sao quần áo lại không giống? Thật sự đang hẹn hò với Nam Âm sao?”
“A a a ôm tôi ôm tôi a a, được Tá ca ôm một lần, dù có chết ngay lập tức cũng nguyện ý.”
“Ô ô ô ô chỉ có tôi tò mò là ai chụp ảnh sao? Đây hoàn toàn là ảnh góc nhìn của bạn gái a a a a......”
..........
Nam Âm vừa định kéo xuống xem tiếp, di động liền vang lên, hiện thị số điện thoại của người đại diện của cô.
“Nam Âm, em nghe chị nói, đối với chuyện hẹn hò của em và Giang Kinh Tá, em không cần phát biểu gì hết, không thừa nhận nhưng cũng đừng phủ nhận.
“A?” Nam Âm có chút không hiểu ý của người đại diện, cái gì mà kêu không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Cô chưa từng hẹn hò, nhưng những tin đồn tương tự cũng từng xuất hiện trên internet, nếu là không phải thì lập tức có động thái phản bác, nhưng quả thật cô là đang hẹn hò với Giang Kinh Tá a.
Trước kia không định công khai, là do không bị chụp phải, bây giờ bị dân mạng ngoài ý muốn phát hiện ra, không thừa nhận là có ý gì?
“Chuyện này chủ yếu xem thái độ bên nam, trước khi bên Giang Kinh Tá có cách xử lý, chúng ta bên này không cần phát biểu gì, nếu em thừa nhận trước Giang Kinh Tá, một vài fan tiêu cực của cậu ấy có khả năng sẽ nhắm vào em ngay, nhưng nếu là do cậu ấy chính miệng thừa nhận, vậy thì khác.”
Nam Âm nhớ đến tin đồn hai năm trước với Giang Kinh Tá, khi đó cô gần như bị toàn bộ dân mạng bôi đen.
Thái độ giống vậy, Giang Kinh Tá là nghệ sĩ đỉnh cấp lưu lượng, không ít nữ minh tinh đều muốn có hotsearch với anh, nếu cô công khai trước, khó tránh khỏi việc bị fan của anh hiềm nghi cô muốn lôi kéo sự nổi tiếng, cho dù đã có bức ảnh kia đi chăng nữa.
Sau khi tắt máy, Nam Âm liền thấy Giang Kinh Tá gửi tin nhắn đến, “Đừng nghĩ nhiều, nghỉ sớm đi.”
Nhìn ý này, hẳn là muốn cô để chuyện này giao cho anh giải quyết.
Đối với chuyện này, Nam Âm thật sự cũng không nghĩ nhiều, cô và Giang Kinh Tá tuy rằng là minh tinh, là nhân vật của công chúng, nhưng yêu đương cũng chỉ là chuyện của hai người bọn họ.
Bây giờ tuy rằng còn trẻ nhưng một ngày nào đó sẽ kết hôn sinh con, fan biết rồi cũng tốt, ít nhất về sau, cô và Giang Kinh Tá ở chung hoặc hẹn hò, sẽ không cần phải giấu diếm như vậy nữa.
Nam Âm mở Weibo ra, chỉ cần dính đến vấn đề yêu đương hẹn hò, cho dù còn chưa xác thực thật giả, thì đã bị Weibo có tên “tin tức có thể chống lại tám minh tinh sai đường lạc lối” làm cho ngu ngơ.
Cô đợi một lúc mới nhìn thấy giao diện, có điều đã không thấy được những chủ đề trước đó, ngược lại là chuyện mạo danh minh tinh khác được đưa lên top.
Cũng có những từ khóa có liên quan đến cô và Giang Kinh Tá, chỉ là khá ít, một hai cái còn mới, lúc nãy Nam Âm còn chưa thấy.
Nam Âm ấn mở một trong những từ khóa kia, liền nhìn thấy Weibo trên cùng màn hình.
“Mẹ nó, cho nên vừa rồi ở một bên xem bóng rổ thật sự chính là Nam Âm, quá hối hận còn chưa chụp chung với nữ thần a a a a, có điều người cùng chúng tôi chơi bóng nhìn cũng không giống Giang Kinh Tá.”
“Má ơi, cậu còn chơi bóng rổ với Tá ca của chúng tôi, Tá ca có phải đẹp trai hơn trong ảnh không a a a a!!!”
“Có ý gì? Lời này của cậu là nói bạn trai của Nam Âm không phải là Giang Kinh Tá?”
.........
Người kia còn đang bình luận dưới Weibo của chính mình, “Hai bọn họ đều đeo khẩu trang, dù sao tôi thấy nam sinh kia không giống như là Giang Kinh Tá, có phải hay không tôi cũng không biết, có điều nữ thần yêu đương là thật rồi, nam sinh kia gọi cô ấy là vợ, còn nói với chúng tôi là nữ thần đẹp nhất thế giới, đẹp nhất vũ trụ, cái này tôi thừa nhận, có điều bộ dáng gọi vợ của anh ta thật sự muốn đánh.”
Nam Âm nhìn những chữ kia, trong lòng tràn đầy ngọt ngào.
Phía dưới không ngừng có người trả lời cậu ta.
“Trời ạ, đây là tình yêu thần tiên gì đó, quá ngọt ngào a.”
“Mấy câu thôi cũng khiến tôi cảm thấy ngọt ngào, cp này tôi ủng hộ.”
“Cho nên bên trai rốt cuộc có phải là Giang Kinh Tá không!!!”
“Có thừa nhận hay không hình như cũng không có ý tứ gì, chuyện lộ ra cũng hơn một tiếng đồng hồ rồi, nếu là trước kia, Tá ca phỏng chừng không đến mười phút đã tự mình bác bỏ tin đồn, hiện tại không có động tĩnh gì, tuy rằng tôi cũng không rõ hai bên vì cái gì mà không thừa nhận, hoặc có hành động gì khác.”
“Trên lầu thật sự nói đúng trọng điểm rồi, hành động hôm nay của Tá ca thật sự không phù hợp với tính cách bình thường của anh ấy, tôi luôn cảm thấy việc này không dễ trôi qua như vậy, hoặc là sau đó sẽ phủ nhận, hoặc là chờ công khai chinh thức.”
“Không phải, bạn trai của Nam Âm cũng không nhất định là Giang Kinh Tá, trên đời có hàng ngàn hàng vạn người có bóng lưng giống nhau, thích minh tinh nào thì thích minh tinh đó, không cần thiết phải tìm tòi sinh hoạt cá nhân của cô ấy, minh tinh cũng là người, yêu đương hẹn hò là chuyện của bọn họ, công khai, nói cho fan là chia sẻ, không công khai thì cũng nên tôn trọng.”
Nam Âm không xem tiếp nữa, Giang Kinh Tá không tỏ thái độ, cô đại khái có thể đoán ra vì sao.
Chỉ sợ là vì trước đó cô từng nói không muốn công khai, hoặc còn có nguyên nhân khác.
Nhưng bất luận là công khai hay phủ nhận, Nam Âm thật sự cũng không quá để ý, sau đó nên ở bên Giang Kinh Tá như thế nào thì như thế đó, cô cũng không vì anh không công khai liền nghi ngờ tình cảm của anh đối với mình.
Dù sao hôm nay cũng chỉ là ngoài ý muốn bị phát hiện, cũng không có người chụp chính diện cô và Giang Kinh Tá, Nam Âm nghĩ chờ đến ngày nào đó cô và Giang Kinh Tá bị chụp được rồi thừa nhận cũng không muộn.
Ngược lại trên mạng, bởi vì áo quần khác với ảnh Giang Kinh Tá đăng, hơn nữa người tiếp xúc với bọn họ cho rằng nam sinh kia không phải là Giang Kinh Tá, nên đã bắt đầu thay đổi hướng gió.
Có điều quả thật theo như lời người nọ, cô chính là đang hẹn hò, chỉ là người cô hẹn hò cùng, vẫn chưa được xác định được.
Fan của Giang Kinh Tá dễ dàng nhận ra bóng lưng của anh, chỉ là ánh đèn trong ảnh có hơi tối, bởi vì chụp lén mà mơ hồ không rõ, hơn nữa những lời trên mạng cũng không thể xác định chính là Giang Kinh Tá được.
Thấy trời cũng muộn rồi, Nam Âm không xem nữa, cài di động về chế độ máy bay rồi đặt lên trên tủ ở đầu giường, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau, sợ quanh khách sạn có thể có truyền thông chờ sẵn, Nam Âm thậm chí không định gặp Giang Kinh Tá, liền rồi khỏi khách sạn.
Anh đi quay phim, Nam Âm còn phải quay về trường học.
Một đường từ khách sạn ra sân bay không có gì xảy ra, ai biết vừa xuống máy bay, Nam Âm liền bị phóng viên bao vây ở sân bay.
“Nam Âm, người ngày đó cùng đi với cô có phải là Giang Kinh Tá không?”
“Đối với những tin tức trên mạng, cô thấy thế nào?”
“Nam Âm......”
Nam Âm đeo khẩu trang, không mang theo trợ lý và bảo vệ bên cạnh, bị phóng viên chặn phía trước, dường như rất khó để đi tiếp.
Sau đó vẫn là nhờ bảo an sân bay khống chế tình hình, Nam Âm mới từ trong vòng vây của phóng viên đi ra.
Video Nam Âm bị phóng viên bao vây bị tung lên mạng, trực tiếp đứng đầu hotsearch.
Giang Kinh Tá quay phim xong, ngồi nghỉ ngơi trong xe, không ngoài ý muốn nhìn thấy video kia.
A Đống ngồi ở phía trước, nhìn thấy vẻ sắc lạnh trên mặt Giang Kinh Tá, liền biết anh đang tức giận, không nén được nghi hoặc trong lòng, nhịn không được mở miệng, “Em cho rằng anh sẽ công khai.”
Cậu ta vốn tưởng rằng Giang Kinh Tá sẽ không trả lời, nhưng chợt nghe thấy thanh âm của anh, “Công khai cũng cần thời gian địa điểm thích hợp, bởi vì bị chụp mà bất đắc dĩ công khai, quyền chủ động nằm trong tay người khác, như vậy sẽ khiến cô ấy uất ức.”
“Vậy.......” A Đống định nói gì đó, chỉ thấy Giang Kinh Tá buông di động, đẩy cửa xe ra rồi xuống xe, dường như nghĩ đến gì đó, quay đầu lại hỏi cậu ta, “Còn mấy ngày nữa là hết năm?”
A Đống không biết Giang Kinh Tá hỏi vấn đề này là có ý gì, nhưng vẫn thành thật trả lời, “Khoảng hơn mười ngày nữa.”
Giang Kinh Tá cúi đầu suy nghĩ vài giây rồi nhìn về phía A Đống, thấp giọng dặn dò, “Ngày 31 hôm đó cậu tìm vài nhà truyền thông quen thuộc, thả tin tức ra, nói hôm đó tôi có thể sẽ có động thái lớn, tùy tiện nói sao đó cũng được, nhưng nhất định phải nói rõ một điều.....”
“Gì vậy ạ?” thấy Giang Kinh Tá ngừng lại, A Đống nhịn không được mở miệng hỏi.
“Tất cả động thái của tôi đều có liên quan đến Nam Âm.”