Chương : 15
Chính là tư thế này...
Cố Tĩnh Trạch thấy cô thế nhưng cầm đũa lên, vòng quanh mì sợi một cái, nhét vào trong miệng, mồm to bắt đầu ăn, anh nhắm chặt mắt:Lâm Triệt bị dọa quay đầu, lúc nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch, kém chút từ trên ghế đến rơi xuống.Cố Tĩnh Trạch nói:Anh không thể nghĩ cô còn có thể xuống bếp, hơn nữa, ngửi hương vị còn rất ngon.
Lâm Triệt nhìn nhìn trong chén trước mặt mình, gật đầu nói:Hóa ra là mì ăn liền.
Mà anh thế nhưng lại còn ngửi hương vị mì ăn rất ngon.
Anh có phải nên lo lắng bản thân muốn cách nào cách xa người phụ nữ không giáo dưỡng này một chút không?
Cố Tĩnh Trạch nói:Lâm Triệt nói:Cố Tĩnh Trạch không biết cái cô gái này đến cùng là thế nào lớn lên, cái gì cũng không thể làm.
Lâm Triệt nói:Lâm Triệt đem bát đẩy phía trước, Cố Tĩnh Trạch nhìn thứ trong bát, nhìn lại rất đẹp mắt, có rau, có thịt, còn có trứng gà, phối với nước canh mặt trên, bộ dáng rất ngon, làm cho người ta nhìn rất có thèm ăn.Cố Tĩnh Trạch ngốc ở nơi đó, cảm thấy Lâm Triệt cười, anh hít một hơi thật sâu, muốn mắng chửi người.Anh nói.
Lâm Triệt nói:Cô lấy mì sợi đã tiến đến trước mặt anh, trên mặt mang theo biểu cảm cực lực giới thiệu, %^truyen yy$nụ cười tràn đầy chờ mong, lao thẳng đến chiếc đũa nhét vào trước mặt anh.
Hương vị kích thích vị giác, phía trong bụng lại bắt đầu cuồn cuộn, anh bất đắc dĩ nhìn cô:Cô lập tức nhét mì ăn liền vào trong miệng anh.
Anh ăn vài ngụm, thật đúng cảm thấy ăn rất tốt ngon.Lâm Triệt nhìn anh tuy rằng nói như vậy, nhưng mà, thế nhưng một ngụm một ngụm, chậm rì rì, tư thái tao nhã, đem một chén mì đều ăn sạch.
Cô trợn mắt há hốc mồm, Cố Tĩnh Trạch ngẩng đầu lên, hờ hững nhìn cô:Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nói:Cố Tĩnh Trạch nhìn biểu cảm khoa trương của Lâm Triệt, chỉ nhàn nhạt nhìn cô:Cố Tĩnh Trạch lắc lắc đầu, không nói gì nhìn Lâm Triệt.
Lâm Triệt vỗ cái bụng nói:Cố Tĩnh Trạch nhìn cô:Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nói qua, vui vẻ đứng ở nơi đó, một bộ dáng cao cao tại thượng, vui vẻ đặt tay ở trên vai của anh.
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, nghiêng đầu, nhìn tay cô.
Cô lại còn không tự biết, tại kia gào to:Cố Tĩnh Trạch quét mặt cô, ánh mắt vẫn dừng ở trên tay không thành thật của cô.
Sau đó ho khan một tiếng, ngẩng đầu, âm trầm nhìn Lâm Triệt.
Lâm Triệt có thế bỗng nhiên nhớ tới cái gì, cúi đầu vừa thấy.Tiếp đó nhìn Cố Tĩnh Trạch làm như cũng không có rất không thoải mái, mới cắn đầu ngón tay, ngượng ngùng nói:Cố Tĩnh Trạch làm như nghĩ tới cái gì, nhìn:Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch, nghiêm cẩn nói:Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt, ánh mắt giữ kín như bưng, thâm trầm hờ hững.
Lâm Triệt bị anh chăm chú trong lòng nóng lên.
Chỉ cảm thấy ánh mắt này quá sâu thúy, có thể nhìn thấu nhân tâm.
Ánh mắt của anh rất gợi cảm.
Lại nghe lúc này, Cố Tĩnh Trạch bỗng nhiên nói:Cố Tĩnh Trạch nói:Lâm Triệt tức giận nói:Hai người cứ như vậy rối rắm, bộ dáng thật đúng giống tiểu thuyết, Lâm Triệt không khỏi nghĩ, cô chính là nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, phá hủy tình cảm của nam nữ chính, trở thành một cái chướng ngại vật.
Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch lạnh nhạt đi ra ngoài cửa:Lâm Triệt không nghĩ tới anh thế nhưng lại nghĩ cô như vậy:Cố Tĩnh Trạch không khỏi dừng bước lại, lạnh lùng giễu cợt.Anh nói.
--------
Dịch: M
Biên tập: Anna
Team: Mây
Cố Tĩnh Trạch thấy cô thế nhưng cầm đũa lên, vòng quanh mì sợi một cái, nhét vào trong miệng, mồm to bắt đầu ăn, anh nhắm chặt mắt:Lâm Triệt bị dọa quay đầu, lúc nhìn thấy Cố Tĩnh Trạch, kém chút từ trên ghế đến rơi xuống.Cố Tĩnh Trạch nói:Anh không thể nghĩ cô còn có thể xuống bếp, hơn nữa, ngửi hương vị còn rất ngon.
Lâm Triệt nhìn nhìn trong chén trước mặt mình, gật đầu nói:Hóa ra là mì ăn liền.
Mà anh thế nhưng lại còn ngửi hương vị mì ăn rất ngon.
Anh có phải nên lo lắng bản thân muốn cách nào cách xa người phụ nữ không giáo dưỡng này một chút không?
Cố Tĩnh Trạch nói:Lâm Triệt nói:Cố Tĩnh Trạch không biết cái cô gái này đến cùng là thế nào lớn lên, cái gì cũng không thể làm.
Lâm Triệt nói:Lâm Triệt đem bát đẩy phía trước, Cố Tĩnh Trạch nhìn thứ trong bát, nhìn lại rất đẹp mắt, có rau, có thịt, còn có trứng gà, phối với nước canh mặt trên, bộ dáng rất ngon, làm cho người ta nhìn rất có thèm ăn.Cố Tĩnh Trạch ngốc ở nơi đó, cảm thấy Lâm Triệt cười, anh hít một hơi thật sâu, muốn mắng chửi người.Anh nói.
Lâm Triệt nói:Cô lấy mì sợi đã tiến đến trước mặt anh, trên mặt mang theo biểu cảm cực lực giới thiệu, %^truyen yy$nụ cười tràn đầy chờ mong, lao thẳng đến chiếc đũa nhét vào trước mặt anh.
Hương vị kích thích vị giác, phía trong bụng lại bắt đầu cuồn cuộn, anh bất đắc dĩ nhìn cô:Cô lập tức nhét mì ăn liền vào trong miệng anh.
Anh ăn vài ngụm, thật đúng cảm thấy ăn rất tốt ngon.Lâm Triệt nhìn anh tuy rằng nói như vậy, nhưng mà, thế nhưng một ngụm một ngụm, chậm rì rì, tư thái tao nhã, đem một chén mì đều ăn sạch.
Cô trợn mắt há hốc mồm, Cố Tĩnh Trạch ngẩng đầu lên, hờ hững nhìn cô:Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nói:Cố Tĩnh Trạch nhìn biểu cảm khoa trương của Lâm Triệt, chỉ nhàn nhạt nhìn cô:Cố Tĩnh Trạch lắc lắc đầu, không nói gì nhìn Lâm Triệt.
Lâm Triệt vỗ cái bụng nói:Cố Tĩnh Trạch nhìn cô:Lâm Triệt nói:Lâm Triệt nói qua, vui vẻ đứng ở nơi đó, một bộ dáng cao cao tại thượng, vui vẻ đặt tay ở trên vai của anh.
Cố Tĩnh Trạch nhíu mày, nghiêng đầu, nhìn tay cô.
Cô lại còn không tự biết, tại kia gào to:Cố Tĩnh Trạch quét mặt cô, ánh mắt vẫn dừng ở trên tay không thành thật của cô.
Sau đó ho khan một tiếng, ngẩng đầu, âm trầm nhìn Lâm Triệt.
Lâm Triệt có thế bỗng nhiên nhớ tới cái gì, cúi đầu vừa thấy.Tiếp đó nhìn Cố Tĩnh Trạch làm như cũng không có rất không thoải mái, mới cắn đầu ngón tay, ngượng ngùng nói:Cố Tĩnh Trạch làm như nghĩ tới cái gì, nhìn:Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch, nghiêm cẩn nói:Cố Tĩnh Trạch nhìn Lâm Triệt, ánh mắt giữ kín như bưng, thâm trầm hờ hững.
Lâm Triệt bị anh chăm chú trong lòng nóng lên.
Chỉ cảm thấy ánh mắt này quá sâu thúy, có thể nhìn thấu nhân tâm.
Ánh mắt của anh rất gợi cảm.
Lại nghe lúc này, Cố Tĩnh Trạch bỗng nhiên nói:Cố Tĩnh Trạch nói:Lâm Triệt tức giận nói:Hai người cứ như vậy rối rắm, bộ dáng thật đúng giống tiểu thuyết, Lâm Triệt không khỏi nghĩ, cô chính là nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, phá hủy tình cảm của nam nữ chính, trở thành một cái chướng ngại vật.
Ánh mắt Cố Tĩnh Trạch lạnh nhạt đi ra ngoài cửa:Lâm Triệt không nghĩ tới anh thế nhưng lại nghĩ cô như vậy:Cố Tĩnh Trạch không khỏi dừng bước lại, lạnh lùng giễu cợt.Anh nói.
--------
Dịch: M
Biên tập: Anna
Team: Mây