Chương : 12
Diệp Thần đi ra bệnh viện sau cũng không vội vàng về nhà. Hắn muốn mua quà cho lão bà, trước kia không thể đối tốt với lão bà mình một chút, hôm nay là kỉ niệm ngày cưới của hắn và nàng, hai năm qua hắn chưa từng quên nhưng hắn cũng không có tặng nàng cái gì cả. Bây giờ hắn có tiền, đây là tiền hắn tự kiếm.
Mua chút quà cho nàng, chắc chắn sẽ khiến nàng yêu chết hắn và cũng hoàn thành nhiệm vụ luôn quả là một công đôi việc.
Hắn biết hiện giờ con gái tuổi 18 ngoài quần áo ra thích nhất vẫn là iphastory 7 đi. Vậy hắn liền mua nó tặng vợ dù sao hiện tại là có tiền.Hắn ghé qua một cửa hàng điện thoại.
"Chủ quán cho hai chiếc iphastory 7, lấy loại tốt nhất đấy, nhớ không muốn bản lock cho ta bản quốc tế."Diệp Thần lập tức gọi chủ quán.
"Quý khách hai chiếc của ngươi là hết 50 triệu xin hỏi cà thẻ hay tiền mặt?"Tên nam quản lý hỏi.
"Vẫn là cà thẻ đi cho ta thêm sim đôi tình lữ đi, nạp mỗi cái 1 triệu tai khoản liền đủ."Diệp Thần đưa thẻ ra.
"Quý khách vui lòng đợi một lát nhân viên đang lấy hàng và kích hoạt sim.” Nhân viên nhân lấy thẻ cung kính nói.
Diệp Thần gật đầu đi xung quanh một tý ngắm các sản phẩm khác.Bỗng nhiên bị hai ngươi một nam một nữ xì xào to nhỏ bàn tán.
"Lão công, ngươi xem một tên nông dân cũng muốn mua điện thoại kìa."Người phụ nữ lẳng lơ ôm cổ nam tử mặc cho nam tử kia sờ xoạng trên thân.
"Hắn cũng có tư cách mua điện thoại sao, ta xem là đến ngắm đi."người nam tử không kiêng dè nói to.
"Lão công ngươi mua cho ta cái iphastory 7 này được không?"Nữ tử sờ xoạng nam tử thân câu dẫn nói.
"Cái này,..."Nam tử có chút do dự.
"Ngươi nếu mua cho ta, tối nay ngươi muốn tư thế nào ta đều theo ngươi. Không ngươi muốn thử chút chỗ sau sao? Nha?"Nữ tử vẫn không buông tha.
"Tốt đã vậy ta liền cho ngươi."nam tử cười ha hả. Tối nay hắn nhất định phải nếm thử mấy cái tư thế đó nha.
"Hai tên nghèo phát điên."Diệp Thần bĩu môi nói.
"Ngươi nói cái gì, ngươi biết ta là ai sao mà dám động ta."Nam tử tức giận rống lên.
"Ta nói gì ngươi không nghe sao, bộ điếc à. Với lại ta cũng không biết ngươi là ai nhưng ta biết ta là cha ngươi."Diệp Thần không có sợ hãi đáp trả.
"Ngươi tốt, từ 2 năm trở lại đây không ai dám nói với Mạnh Minh ta như vậy."Mạnh Minh nói nghiến răng.
"Ngươi quả thực chán sống rồi khi nói với Mạnh ca như vậy." Người phụ nữ khẽ lắc đầu nói.
Diệp Thần đưa tay lên đặt trên vai của Mạnh Minh bóp nhẹ.
Răng rắc một tiếng kêu nhẹ vang lên,chỉ Mạnh Minh mới nghe thấy, người hắn bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, hắn không dám mở miệng kêu đau vì có một luồng khí thế khiến hắn sợ hãi, hắn cảm giác nếu hắn kêu lên lập tức sẽ đi nói chuyện nhân sinh cùng Diêm Vương đi.
"Đại ca à không lão cha ta sai rồi ngươi bỏ qua cho ta đi."Mạnh Minh mở miệng cầu xin.Hắn hiện tại chỉ mong thoát khỏi cái ác quỷ này.
"Ta không muốn có lần sau, nếu không ngươi chết rất khó coi."Diệp Thần thả tay ra khỏi vai của Mạnh Minh.Phàm cảnh sơ kì không phải người thường có thể đùa giỡn.
"Sẽ không, sẽ không." Hắn nào dám nữa a, cái tên này đúng là ma quỷ, đây là sức người thường có thể có sao.
"Mạnh ca sao ngươi là như vậy, ta lập tức giúp ngươi đuổi tên.."Người đàn bà nói.
"Bốp" "ai cho ngươi sỉ nhục lão cha ta, cút " Mạnh Minh cho một cái bạt tai vào má phải người đàn bà.
"Mạnh Minh ngươi" "cút" Người đàn bà quỳ xuống xin lỗi.
"Ta sai rồi, đừng đuổi ta, ta không dám nữa, ta van ngươi, ta không thể sống không có ngươi, ta sẽ không nói gì với vợ ngươi cả, chỉ cần cho ta cạnh ngươi là được"
"Ồn ào qua, ngươi không cần chấp nhặt với nàng. Nữ nhân của mình quản tốt là được.”Diệp Thần nói.
"Quý khách đồ của ngươi đã sẵn sàng. Quý khách hôm nay máy của chúng ta bị hỏng, ngươi không phiền thanh toàn bằng tiền mắt chứ?"
"Mạnh Minh ngươi biết làm gì chứ? Ây da hôm nay thẻ của ta dùng không được."Diệp Thần cười gằn.Dám nói hắn nghèo vậy ngươi trả tiền thay ta đi.
"Ta thanh toán, hết bao nhiêu đều quy ta."Mạnh Minh đau lòng nói, đây chính là tiền cả a.
"Rất tốt, ngươi sẽ sống được lâu hơn đấy. Kẻ tức thời sẽ sống rất dai."Diệp Thần mang đồ đi ra ngoài.
"Mạnh ca ngươi không sao chứ?"Người đàn bà đến gần.
"Mau đưa ta đi bệnh viện"Hắn thực sự đau muốn ngất, hắn biết rõ ràng vai trái của hắn gãy.
"Quý khách tiền của ngươi"
"Bao nhiêu"Mạnh Minh hỏi. "Tổng cộng 52 triệu."
Hắn khóc không ra nước mắt ngoan ngoãn tính tiền, rồi lên xe đi bệnh viện. Thực sự không may a, đang đâu tiền mất tật mang. Ra đường lần sau nhất định muốn xem ngày.
Mua chút quà cho nàng, chắc chắn sẽ khiến nàng yêu chết hắn và cũng hoàn thành nhiệm vụ luôn quả là một công đôi việc.
Hắn biết hiện giờ con gái tuổi 18 ngoài quần áo ra thích nhất vẫn là iphastory 7 đi. Vậy hắn liền mua nó tặng vợ dù sao hiện tại là có tiền.Hắn ghé qua một cửa hàng điện thoại.
"Chủ quán cho hai chiếc iphastory 7, lấy loại tốt nhất đấy, nhớ không muốn bản lock cho ta bản quốc tế."Diệp Thần lập tức gọi chủ quán.
"Quý khách hai chiếc của ngươi là hết 50 triệu xin hỏi cà thẻ hay tiền mặt?"Tên nam quản lý hỏi.
"Vẫn là cà thẻ đi cho ta thêm sim đôi tình lữ đi, nạp mỗi cái 1 triệu tai khoản liền đủ."Diệp Thần đưa thẻ ra.
"Quý khách vui lòng đợi một lát nhân viên đang lấy hàng và kích hoạt sim.” Nhân viên nhân lấy thẻ cung kính nói.
Diệp Thần gật đầu đi xung quanh một tý ngắm các sản phẩm khác.Bỗng nhiên bị hai ngươi một nam một nữ xì xào to nhỏ bàn tán.
"Lão công, ngươi xem một tên nông dân cũng muốn mua điện thoại kìa."Người phụ nữ lẳng lơ ôm cổ nam tử mặc cho nam tử kia sờ xoạng trên thân.
"Hắn cũng có tư cách mua điện thoại sao, ta xem là đến ngắm đi."người nam tử không kiêng dè nói to.
"Lão công ngươi mua cho ta cái iphastory 7 này được không?"Nữ tử sờ xoạng nam tử thân câu dẫn nói.
"Cái này,..."Nam tử có chút do dự.
"Ngươi nếu mua cho ta, tối nay ngươi muốn tư thế nào ta đều theo ngươi. Không ngươi muốn thử chút chỗ sau sao? Nha?"Nữ tử vẫn không buông tha.
"Tốt đã vậy ta liền cho ngươi."nam tử cười ha hả. Tối nay hắn nhất định phải nếm thử mấy cái tư thế đó nha.
"Hai tên nghèo phát điên."Diệp Thần bĩu môi nói.
"Ngươi nói cái gì, ngươi biết ta là ai sao mà dám động ta."Nam tử tức giận rống lên.
"Ta nói gì ngươi không nghe sao, bộ điếc à. Với lại ta cũng không biết ngươi là ai nhưng ta biết ta là cha ngươi."Diệp Thần không có sợ hãi đáp trả.
"Ngươi tốt, từ 2 năm trở lại đây không ai dám nói với Mạnh Minh ta như vậy."Mạnh Minh nói nghiến răng.
"Ngươi quả thực chán sống rồi khi nói với Mạnh ca như vậy." Người phụ nữ khẽ lắc đầu nói.
Diệp Thần đưa tay lên đặt trên vai của Mạnh Minh bóp nhẹ.
Răng rắc một tiếng kêu nhẹ vang lên,chỉ Mạnh Minh mới nghe thấy, người hắn bắt đầu chảy mồ hôi lạnh, hắn không dám mở miệng kêu đau vì có một luồng khí thế khiến hắn sợ hãi, hắn cảm giác nếu hắn kêu lên lập tức sẽ đi nói chuyện nhân sinh cùng Diêm Vương đi.
"Đại ca à không lão cha ta sai rồi ngươi bỏ qua cho ta đi."Mạnh Minh mở miệng cầu xin.Hắn hiện tại chỉ mong thoát khỏi cái ác quỷ này.
"Ta không muốn có lần sau, nếu không ngươi chết rất khó coi."Diệp Thần thả tay ra khỏi vai của Mạnh Minh.Phàm cảnh sơ kì không phải người thường có thể đùa giỡn.
"Sẽ không, sẽ không." Hắn nào dám nữa a, cái tên này đúng là ma quỷ, đây là sức người thường có thể có sao.
"Mạnh ca sao ngươi là như vậy, ta lập tức giúp ngươi đuổi tên.."Người đàn bà nói.
"Bốp" "ai cho ngươi sỉ nhục lão cha ta, cút " Mạnh Minh cho một cái bạt tai vào má phải người đàn bà.
"Mạnh Minh ngươi" "cút" Người đàn bà quỳ xuống xin lỗi.
"Ta sai rồi, đừng đuổi ta, ta không dám nữa, ta van ngươi, ta không thể sống không có ngươi, ta sẽ không nói gì với vợ ngươi cả, chỉ cần cho ta cạnh ngươi là được"
"Ồn ào qua, ngươi không cần chấp nhặt với nàng. Nữ nhân của mình quản tốt là được.”Diệp Thần nói.
"Quý khách đồ của ngươi đã sẵn sàng. Quý khách hôm nay máy của chúng ta bị hỏng, ngươi không phiền thanh toàn bằng tiền mắt chứ?"
"Mạnh Minh ngươi biết làm gì chứ? Ây da hôm nay thẻ của ta dùng không được."Diệp Thần cười gằn.Dám nói hắn nghèo vậy ngươi trả tiền thay ta đi.
"Ta thanh toán, hết bao nhiêu đều quy ta."Mạnh Minh đau lòng nói, đây chính là tiền cả a.
"Rất tốt, ngươi sẽ sống được lâu hơn đấy. Kẻ tức thời sẽ sống rất dai."Diệp Thần mang đồ đi ra ngoài.
"Mạnh ca ngươi không sao chứ?"Người đàn bà đến gần.
"Mau đưa ta đi bệnh viện"Hắn thực sự đau muốn ngất, hắn biết rõ ràng vai trái của hắn gãy.
"Quý khách tiền của ngươi"
"Bao nhiêu"Mạnh Minh hỏi. "Tổng cộng 52 triệu."
Hắn khóc không ra nước mắt ngoan ngoãn tính tiền, rồi lên xe đi bệnh viện. Thực sự không may a, đang đâu tiền mất tật mang. Ra đường lần sau nhất định muốn xem ngày.