Chương : 161
Đến trước cửa rạp chiếu phim lúc, Mộ Dung Tiên liền muốn đi vệ sinh lúc. Thanh Lam cũng liền chọn đi mua vé xem phim à. Còn Diệp Thần hắn đương nhiên đảm nhận mua bỏng ngô và nước uống đi.
“Thật hoài niệm đâu.” Diệp Thần cầm hai hộp bỏng ngô đứng trước rạp chiếu phim thờ phào nói.
Hắn vẫn còn nhớ như in, từng ngay trước rạp chiếu phim này đi. Lúc đó có một cái giấc mơ thật sự là quá kì lạ à. Đó là vào khoảng sau khi cưới Mộ Dung Tiên vài tháng. Hắn liền đi qua trước cái này rạp chiếu phim, vốn định đi mua hai vé để lấy lòng nàng ai ngờ liền thấy nàng đứng trước cửa rạp chiếu phim đâu. Có điều khi ấy nàng có vẻ như là có gì đó khác khác thì phải đi.
Lúc đó hắn liền chạy lại, lôi kéo mình nàng.
“Lão bà ngươi trốn ra ngoài như vậy. Mau trở về nếu không ba mẹ liền không vui.” Diệp Thần khi đó liền chạy lại liên tục kêu nàng lão bà.
“Ngươi nói ai là lão bà ngươi? Có tin hay không ta một đánh cho ngươi chết tại đây không.” Cô gái liền tức giận mắng Diệp Thần.
“Oái, hôm nay lại hung ta. Mới lạ, để lão công thưởng cho ngươi.” Diệp Thần khi đó liền mạnh mẽ hôn lên môi nàng.
Và tất nhiên sau đó hắn tỉnh dậy liền tại trên dường bệnh đâu. Quả thực là một giấc mơ chân thật đến kì lạ à,
Lúc này cũng có một cô gái liền đi ngang qua rạp chiếu phim đứng lại thở giải. Khi đó có một cái thiếu niên thật sự là chán sống a. Dám liều mạng hôn lấy nàng liền bị nàng đánh cho bất tỉnh đâu. Đó cũng là lúc nàng xuống đây cùng với cha tìm muội muội song sinh mất tích đi a. Ai ngờ liền chỉ đứng tại rạp chiếu phim đợi người đón liền bị một cái nam nhân lấy mất nụ hôn đầu đâu. Thật không biết hắn thế nào sẽ không bị nàng đánh chết đi a. Nhưng kể ra hắn quả thực soái đâu.
Nói thật khi đó nàng cũng muốn tìm người thiếu niên đó nhưng liền không có cái gì tung tích. Một thời gian tìm kiếm sau đó, không có tin tức gì của muội muội mọi người liền rời đi thành phố A đâu. Nhưng có vẻ như nàng thấy thích người thanh niên này thì phải. Từ nhỏ đến lớn chưa có ai dám đối với nàng bá đạo như vậy a. Đó cũng là lần đầu nàng thấy hứng thú với cái người khác giới à.
Sau khi trở về không biết bao nhiêu lần nàng mơ thấy mình cùng hắn làm chuyện đó đi. Không nhưng thế dạo gần đây không hiểu sao còn xuất hiện ảo giác đi à, luôn cảm thấy hắn luôn tại bên mình đi.
“Này, lão bà ngươi sao lại biến ra cái này bộ đồ đâu. Ân thật sự là thay đổi khác hẳn a.” Diệp Thần từ xa nhìn thấy cô gái liền đi đến bên cạnh nàng nói.
Cô gái lập tức có chút ngạc nhiên, im lặng, đây thực sự quá trùng hợp đi. Chính cái ngốc nghếch gương mặt này, thật giống a. Cô gái không tự chủ đưa tay lên sờ nhẹ mặt người thanh niên.
“Này lão bà ngươi làm gì sờ mặt ta vậy.”Diệp Thần khó hiểu nói.
“Oái, là thật sao?” Cô gái liền có chút giật mình nhìn người thanh niên trước mặt này.
“Cái gì thật. Ta đương nhiên là thật. Ta nói lão bà ngươi cầm lấy cái này bỏng ngô cùng nước uống đi. Ta liền đi gửi cái xe liền qua. Yêu ngươi.” Diệp Thần nhanh chóng đưa lên tay nàng bỏng ngô rồi hôn nhẹ lên môi nàng sau đó nhanh chóng rời đi.
Cô gái theo bản năng cầm lấy bỏng ngô cùng nước uống sau liền có chút thẫn thờ. Hắn vậy mà hôn nàng,còn có thể trùng hợp vậy sao gần hai năm trước, cùng một địa điểm, cùng một thời gian là nàng vừa vào thành phố lúc, đã thế còn cùng một người.
“Đợi đã, ngươi…đi đâu rồi.” Cô gái nhìn xung quanh liền thấy người thanh niên đó biến mất. Nàng là hóa kính cường giả đi không có lý nào lại mất giấu một cái không có kình lực nam nhân đi. Vốn tưởng là mơ mộng xong nhìn ba hộp bỏng ngô trên tay nàng biết đây không phải mơ đi. Nàng đã nhiều lần bị ảo giác đi à.
“Ngươi nhìn đi đâu vậy? Mau lên sắp đến giờ chiếu phim rồi.” Diệp Thần liền cầm lấy tay nàng nói. Sau liền kéo tay nàng chạy đến rạp chiếu phim bên trong.
“Ta…ta…”Cô gái bỗng nhiên bị kéo đi liền muốn nói gì nhưng lại thôi. Nàng cảm thấy cái này cảm giác tốt thân quen đi.
“Ân, ngươi đứng đây một chút a. Ta đi tìm Thanh Lam lập tức trở lại.” Diệp Thần liền nói, xong đưa nàng vào ghế ngồi liền rời đi.
Cô gái liền đầu đều quay vòng vòng muốn ngăn Diệp Thần rời đi nhưng hắn liền biến mất hút.
Keng…keng…
“A lô.” Cô gái nhấc lên điện thoại nói.
“Mộ Dung Thiên tiểu thư phòng của ngươi đã chuẩn bị. Nhân tiện hôm nay lại xảy ra một vụ án mời tiểu thư có thể giúp đỡ.” Bên kia đường dây điện thoại liền là tiếng của Diệp lão cung kính nói.
“Được nói cho ta địa chỉ ta lập tức qua.” Mộ Dung Thiên nghe xong địa chỉ liền đặt xuống bỏng ngô liền chạy ra ngoài.
Giấc mơ này cũng nên tỉnh lại đi a, dù sao nàng cũng không nên để mọi chuyện đi quá xa đi à. Dạo này bệnh tình có thể ngày càng nặng đi à. Giờ còn xuất hiện ảo giác đi a. Có lẽ là nàng tự mua bỏng ngô rồi đi vào đây a. Dù sao để một người bình thường xuất hiện trước mặt nàng, rồi lại biến mất sau đó lại xuất hiện ngược lại mà nàng không biết vốn là không thế nào đi.
“Oái, lão bà sao ngươi lại chạy ra đây. Còn lại thay quần áo nữa à.” Diệp Thần nhìn thấy Mộ Dung Tiên đi khắp nơi nói.
“Lão công ngươi nói gì lạ vậy? Từ nãy đến giờ ta đều ở nhà vệ sinh đâu à. “ Mộ Dung Tiên đầu đầy dấu hỏi nói.
“Vậy sao ta vừa rồi còn…” Diệp Thần liền nói.
“Thiếu gia, Tiên Nhi tỷ tỷ hai người còn làm gì đâu. Phim đều sắp chiếu mau lên a.” Thanh Lam đột nhiên xuất hiện nói.
“Ân mau lên kẻo không vào được.” Diệp Thần cũng gật đầu nói.
“Hả?” Diệp Thần lúc bước qua đám đông liền nhìn thấy một cô gái chạy ra.
“A…ngươi.” Mộ Dung Thiên liền ngạc nhiên.
“Lão công ngươi làm gì chạy mau.” Mộ Dung Tiên cầm tay lão công đi thẳng vào rạp chiếu phim.
Mộ Dung Thiên đứng một mình liền nhìn xung quanh đều không có phát hiện ra Diệp Thần hình dáng đâu cả. Sau đó liền lắc đầu ngán ngẩm liền lên xe rời đi. Có lẽ bệnh lại tái phát đi à. Hồi ức lặp lại lần nữa sao à.
Diệp Thần quay trở lại rạp chiếu phim liền thấy bỏng ngô cùng nước uống trên ghế gãi đầu một chút liền cùng lão bà tiếp tục xem phim.
Tại hiện trường vụ án lúc này đây.
“Đã xác định nạn nhân là ai sao?” Mộ Dung Thiên lập tức hỏi.
“Là người của Hoàng gia nằm trong quân sự người. Đều là Minh Kính cao thủ. Hung thủ hút cạn máu của bọn họ. Có thể thấy đây là không phải người bình thường, ngoài ra cũng phải có tu vi ám kính mới có thể dễ dàng chế định bọn họ.” Diệp lão liền thấp người nói.
“Cái này không phải cảnh sát thông thường có thể giải quyết được liền để Phượng Tổ giải quyết đi. Dù sao Long Tổ người cũng sẽ không lo chuyện này.” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Tiểu thư chú ý cẩn thận dù sao gia gia ngươi cũng đã gọi điện nhắc nhở.” Diệp lão liền gật đầu nói liền cho người khác rút lui.
“À đúng rồi, nếu như có gì cần trợ giúp tiểu thư cứ gọi điện đến cái này điện thoại. Nhưng nên nhớ không đến đường cùng tuyệt đối không nên gọi đi. Người này nếu muốn cầu phải bỏ một ái giá rất đắt, còn nữa ta sẽ nhờ Vương lão đến trợ giúp ngươi.” Diệp lão nghĩ một tý liền cắn răng rút ra số điện thoại của Diệp Thần đưa cho nàng nói.
“Vương lão? Hắn là ai?” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Hắn liền là bắc đẩu y học tại thành phố A này. Nhưng rất nhanh liền vượt lên đi.Hiện tại ta đều không thể so với hắn. Với lại sau khi nhìn ngươi hình hắn còn nói muốn đích thân hỗ trợ ngươi đâu.” Diệp lão liền lắc đầu nói. Hắn tuy biết nàng gia gia rất giỏi y học nhưng không đến nỗi khiến Vương lão như vậy kích động đi. Dù sao hắn hiện tại cũng là theo Diệp Thần học chẳng mấy chốc có thể so với gia gia nàng Mộ Dung lão gia a.
“Thật hoài niệm đâu.” Diệp Thần cầm hai hộp bỏng ngô đứng trước rạp chiếu phim thờ phào nói.
Hắn vẫn còn nhớ như in, từng ngay trước rạp chiếu phim này đi. Lúc đó có một cái giấc mơ thật sự là quá kì lạ à. Đó là vào khoảng sau khi cưới Mộ Dung Tiên vài tháng. Hắn liền đi qua trước cái này rạp chiếu phim, vốn định đi mua hai vé để lấy lòng nàng ai ngờ liền thấy nàng đứng trước cửa rạp chiếu phim đâu. Có điều khi ấy nàng có vẻ như là có gì đó khác khác thì phải đi.
Lúc đó hắn liền chạy lại, lôi kéo mình nàng.
“Lão bà ngươi trốn ra ngoài như vậy. Mau trở về nếu không ba mẹ liền không vui.” Diệp Thần khi đó liền chạy lại liên tục kêu nàng lão bà.
“Ngươi nói ai là lão bà ngươi? Có tin hay không ta một đánh cho ngươi chết tại đây không.” Cô gái liền tức giận mắng Diệp Thần.
“Oái, hôm nay lại hung ta. Mới lạ, để lão công thưởng cho ngươi.” Diệp Thần khi đó liền mạnh mẽ hôn lên môi nàng.
Và tất nhiên sau đó hắn tỉnh dậy liền tại trên dường bệnh đâu. Quả thực là một giấc mơ chân thật đến kì lạ à,
Lúc này cũng có một cô gái liền đi ngang qua rạp chiếu phim đứng lại thở giải. Khi đó có một cái thiếu niên thật sự là chán sống a. Dám liều mạng hôn lấy nàng liền bị nàng đánh cho bất tỉnh đâu. Đó cũng là lúc nàng xuống đây cùng với cha tìm muội muội song sinh mất tích đi a. Ai ngờ liền chỉ đứng tại rạp chiếu phim đợi người đón liền bị một cái nam nhân lấy mất nụ hôn đầu đâu. Thật không biết hắn thế nào sẽ không bị nàng đánh chết đi a. Nhưng kể ra hắn quả thực soái đâu.
Nói thật khi đó nàng cũng muốn tìm người thiếu niên đó nhưng liền không có cái gì tung tích. Một thời gian tìm kiếm sau đó, không có tin tức gì của muội muội mọi người liền rời đi thành phố A đâu. Nhưng có vẻ như nàng thấy thích người thanh niên này thì phải. Từ nhỏ đến lớn chưa có ai dám đối với nàng bá đạo như vậy a. Đó cũng là lần đầu nàng thấy hứng thú với cái người khác giới à.
Sau khi trở về không biết bao nhiêu lần nàng mơ thấy mình cùng hắn làm chuyện đó đi. Không nhưng thế dạo gần đây không hiểu sao còn xuất hiện ảo giác đi à, luôn cảm thấy hắn luôn tại bên mình đi.
“Này, lão bà ngươi sao lại biến ra cái này bộ đồ đâu. Ân thật sự là thay đổi khác hẳn a.” Diệp Thần từ xa nhìn thấy cô gái liền đi đến bên cạnh nàng nói.
Cô gái lập tức có chút ngạc nhiên, im lặng, đây thực sự quá trùng hợp đi. Chính cái ngốc nghếch gương mặt này, thật giống a. Cô gái không tự chủ đưa tay lên sờ nhẹ mặt người thanh niên.
“Này lão bà ngươi làm gì sờ mặt ta vậy.”Diệp Thần khó hiểu nói.
“Oái, là thật sao?” Cô gái liền có chút giật mình nhìn người thanh niên trước mặt này.
“Cái gì thật. Ta đương nhiên là thật. Ta nói lão bà ngươi cầm lấy cái này bỏng ngô cùng nước uống đi. Ta liền đi gửi cái xe liền qua. Yêu ngươi.” Diệp Thần nhanh chóng đưa lên tay nàng bỏng ngô rồi hôn nhẹ lên môi nàng sau đó nhanh chóng rời đi.
Cô gái theo bản năng cầm lấy bỏng ngô cùng nước uống sau liền có chút thẫn thờ. Hắn vậy mà hôn nàng,còn có thể trùng hợp vậy sao gần hai năm trước, cùng một địa điểm, cùng một thời gian là nàng vừa vào thành phố lúc, đã thế còn cùng một người.
“Đợi đã, ngươi…đi đâu rồi.” Cô gái nhìn xung quanh liền thấy người thanh niên đó biến mất. Nàng là hóa kính cường giả đi không có lý nào lại mất giấu một cái không có kình lực nam nhân đi. Vốn tưởng là mơ mộng xong nhìn ba hộp bỏng ngô trên tay nàng biết đây không phải mơ đi. Nàng đã nhiều lần bị ảo giác đi à.
“Ngươi nhìn đi đâu vậy? Mau lên sắp đến giờ chiếu phim rồi.” Diệp Thần liền cầm lấy tay nàng nói. Sau liền kéo tay nàng chạy đến rạp chiếu phim bên trong.
“Ta…ta…”Cô gái bỗng nhiên bị kéo đi liền muốn nói gì nhưng lại thôi. Nàng cảm thấy cái này cảm giác tốt thân quen đi.
“Ân, ngươi đứng đây một chút a. Ta đi tìm Thanh Lam lập tức trở lại.” Diệp Thần liền nói, xong đưa nàng vào ghế ngồi liền rời đi.
Cô gái liền đầu đều quay vòng vòng muốn ngăn Diệp Thần rời đi nhưng hắn liền biến mất hút.
Keng…keng…
“A lô.” Cô gái nhấc lên điện thoại nói.
“Mộ Dung Thiên tiểu thư phòng của ngươi đã chuẩn bị. Nhân tiện hôm nay lại xảy ra một vụ án mời tiểu thư có thể giúp đỡ.” Bên kia đường dây điện thoại liền là tiếng của Diệp lão cung kính nói.
“Được nói cho ta địa chỉ ta lập tức qua.” Mộ Dung Thiên nghe xong địa chỉ liền đặt xuống bỏng ngô liền chạy ra ngoài.
Giấc mơ này cũng nên tỉnh lại đi a, dù sao nàng cũng không nên để mọi chuyện đi quá xa đi à. Dạo này bệnh tình có thể ngày càng nặng đi à. Giờ còn xuất hiện ảo giác đi a. Có lẽ là nàng tự mua bỏng ngô rồi đi vào đây a. Dù sao để một người bình thường xuất hiện trước mặt nàng, rồi lại biến mất sau đó lại xuất hiện ngược lại mà nàng không biết vốn là không thế nào đi.
“Oái, lão bà sao ngươi lại chạy ra đây. Còn lại thay quần áo nữa à.” Diệp Thần nhìn thấy Mộ Dung Tiên đi khắp nơi nói.
“Lão công ngươi nói gì lạ vậy? Từ nãy đến giờ ta đều ở nhà vệ sinh đâu à. “ Mộ Dung Tiên đầu đầy dấu hỏi nói.
“Vậy sao ta vừa rồi còn…” Diệp Thần liền nói.
“Thiếu gia, Tiên Nhi tỷ tỷ hai người còn làm gì đâu. Phim đều sắp chiếu mau lên a.” Thanh Lam đột nhiên xuất hiện nói.
“Ân mau lên kẻo không vào được.” Diệp Thần cũng gật đầu nói.
“Hả?” Diệp Thần lúc bước qua đám đông liền nhìn thấy một cô gái chạy ra.
“A…ngươi.” Mộ Dung Thiên liền ngạc nhiên.
“Lão công ngươi làm gì chạy mau.” Mộ Dung Tiên cầm tay lão công đi thẳng vào rạp chiếu phim.
Mộ Dung Thiên đứng một mình liền nhìn xung quanh đều không có phát hiện ra Diệp Thần hình dáng đâu cả. Sau đó liền lắc đầu ngán ngẩm liền lên xe rời đi. Có lẽ bệnh lại tái phát đi à. Hồi ức lặp lại lần nữa sao à.
Diệp Thần quay trở lại rạp chiếu phim liền thấy bỏng ngô cùng nước uống trên ghế gãi đầu một chút liền cùng lão bà tiếp tục xem phim.
Tại hiện trường vụ án lúc này đây.
“Đã xác định nạn nhân là ai sao?” Mộ Dung Thiên lập tức hỏi.
“Là người của Hoàng gia nằm trong quân sự người. Đều là Minh Kính cao thủ. Hung thủ hút cạn máu của bọn họ. Có thể thấy đây là không phải người bình thường, ngoài ra cũng phải có tu vi ám kính mới có thể dễ dàng chế định bọn họ.” Diệp lão liền thấp người nói.
“Cái này không phải cảnh sát thông thường có thể giải quyết được liền để Phượng Tổ giải quyết đi. Dù sao Long Tổ người cũng sẽ không lo chuyện này.” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Tiểu thư chú ý cẩn thận dù sao gia gia ngươi cũng đã gọi điện nhắc nhở.” Diệp lão liền gật đầu nói liền cho người khác rút lui.
“À đúng rồi, nếu như có gì cần trợ giúp tiểu thư cứ gọi điện đến cái này điện thoại. Nhưng nên nhớ không đến đường cùng tuyệt đối không nên gọi đi. Người này nếu muốn cầu phải bỏ một ái giá rất đắt, còn nữa ta sẽ nhờ Vương lão đến trợ giúp ngươi.” Diệp lão nghĩ một tý liền cắn răng rút ra số điện thoại của Diệp Thần đưa cho nàng nói.
“Vương lão? Hắn là ai?” Mộ Dung Thiên liền nói.
“Hắn liền là bắc đẩu y học tại thành phố A này. Nhưng rất nhanh liền vượt lên đi.Hiện tại ta đều không thể so với hắn. Với lại sau khi nhìn ngươi hình hắn còn nói muốn đích thân hỗ trợ ngươi đâu.” Diệp lão liền lắc đầu nói. Hắn tuy biết nàng gia gia rất giỏi y học nhưng không đến nỗi khiến Vương lão như vậy kích động đi. Dù sao hắn hiện tại cũng là theo Diệp Thần học chẳng mấy chốc có thể so với gia gia nàng Mộ Dung lão gia a.