Chương : 8
Nghe đại học sĩ danh hiệu bức chết người này, A Ly còn tưởng rằng đối phương là ông lão tám mươi, lão tiên sinh râu tóc bạc trắng, ai ngờ khi Tiểu Trúc Tử mời đại học sĩ– Kỷ Thừa Uyên đến, lại là một gã nam tử cũng trạc tuổi Mạc Triêu Dao.
Hơn nữa, hai người không chỉ trạc tuổi nhau, ngay cả diện mạo, cũng đều giống nhau tuấn dật phi phàm, quang thải chiếu nhân.
Hai người sóng vai đứng bên nhau, quả thực đúng là một bức tranh đẹp không sao tả xiết.
A Ly ở một bên nhìn cũng có chút say mê.
Thầm nghĩ rằng vì cái gì thế giới này lại có nhiều mỹ nam như vậy a……
Kỷ Thừa Uyên là một người thực ôn nhu, khí chất phi thường hảo, điển hình của một trí thức say mê đọc sách, tú khí đẹp đẽ mà tư chất lại càng hoàn hảo. Thanh âm lúc nói chuyện cũng phi thường dễ nghe, không cao không thấp, không thô không tế, dù sao đây cũng chính là âm thanh làm người nghe lâu dần liền cảm thấy thoải mái từ đỉnh đầu tới tận gót chân.
A Ly đối với Kỷ Thừa Uyên ấn tượng đầu tiên phi thường tốt, có lẽ nguyên nhân cũng là do hắn đọc sách không hảo, cho nên phi thường sùng bái những người thông minh có ý nghĩ hơn người.
Mạc Triêu Dao giới thiệu nói, Kỷ Thừa Uyên mười hai tuổi thì tham gia hương thí, quan giám sát kỳ thi thấy văn chương của hắn, phách án khiếu tuyệt(1), vốn định lập tức ghi lại, nhưng Hồ Quảng tuần phủ lại khuyên bảo trụ:
Thừa Uyên tuổi còn trẻ, quá tảo lục thủ, dễ làm hắn tự mãn, mất đi chí cầu tiến.
Nguyên nhân chính là vi như thế, Kỷ Thừa Uyên thẳng đến năm hai mươi tuổi, mới tham gia điện thí. Bị đương triều thiên tử, cũng chính là Mạc Triêu Dao để ý, kim bảng đề danh làm Trạng Nguyên, không lâu sau liền nhậm chức Văn Tuyên Các đại học sĩ, mỗi tháng đều có một thời gian cố định cùng hoàng đế thụ khóa(2).
Mạc Triêu Dao đối Kỷ Thừa Uyên có đề cử chi ân, mà Kỷ Thừa Uyên lại là sư phó của Mạc Triêu Dao. Hơn nữa hai người tuổi tác tương đương, đối với đối phương lại phi thường khâm phục. Cho nên hai người trong lúc đó, không chỉ là quan hệ quân thần, tư giao cũng không sai, khả dĩ cũng có thể gọi là bằng hữu(3).
Tỷ như nói, nếu đột nhiên ngày nào đó Mạc Triêu Dao bị Vinh Nghĩa quận chúa triền phiền, hắn nhất định sẽ tìm Kỷ Thừa Uyên cầu xin giúp đỡ, chỉ cần nói hai người cùng nhau nghiên cứu thi từ ca phú bày pháp bày trận, liền có thể làm cho Vinh Nghĩa quận chúa ly khai, còn chính mình thì trốn ở Văn Tuyên Các của Kỷ Thừa Uyên tị nạn.
Vinh Nghĩa quận chúa đối với ai cũng hung hung hăng hăng, có đôi khi thậm chí đến cả hoàng đế Mạc Triêu Dao cũng dám bày thói hung hăng, nhưng duy nhất chỉ có Kỷ Thừa Uyên là không dám tức giận.
Điểm ấy, làm cho Mạc Triêu Dao cũng bất khả tư nghị(4).
A Ly nghe xong ha ha cười to, nói Vinh Nghĩa quận chúa nhất định giống hắn, đều là do chính mình niệm thư không hảo, cho nên liền đối với những ai suy nghĩ hơn người đâm ra sùng bái. Bởi vậy, ở trước mặt Kỷ Thừa Uyên mới trở nên vô cùng lễ độ.
Tưởng tượng như vậy, A Ly thật ra nghĩ thấy Vinh Nghĩa quận chúa kia cũng có vài phần đáng yêu.
Mà lúc nãy Mạc Triêu Dao đặc biệt dặn dò Tiểu Trúc Tử nói Kỷ Thừa Uyên mang đến tổ truyền bí phương, không biết là cái gì, nhìn giống như một thứ thuốc mỡ màu trắng, tên là phục nhãn cao.
Nghe nói dược vật là đặc hiệu chữa trị đôi mắt bầm rất tốt, Kỷ Thừa Uyên vẫn thường thức đêm đọc sách, qua ngày hôm sau, đôi mắt sưng đến nỗi không thể gặp người, chính là nhờ vào loại dược vật này.
Đặc hiệu quả là đặc hiệu, nhưng nó chỉ có thể tiêu trừ quầng thâm ở mắt do lao động mệt mỏi tạo thành, còn đối với Mạc Triêu Dao hiện tại, là do một quyền của A Ly đánh thành. Cho dù phục nhãn cao lợi hại, cũng như giống như bắt chó đi cày không có tác dụng gì. Cho dù Mạc Triêu Dao có xoa bao nhiêu lần, cũng y nhiên vô tế vu sự (5), đôi mắt bầm đem vẫn không có dấu hiệu khôi phục.
Điều này làm Tiểu Trúc Tử nôn nóng, bực bội, ở trong phòng hết theo đông đi đến tây, theo tây đi đến đông, không ngừng lại được. Biên tẩu hoàn biên còn lẩm bẩm nói: này làm sao có thể lo liệu, làm sao lo liệu…… Này làm sao có thể lo liệu, Hoàng Thượng buổi tối còn có yến hội phải tham gia mà……
yến hội? A Ly có chút giật mình.
Không đợi Tiểu Trúc Tử trả lời, Kỷ Thừa Uyên đã giải thích: trước đó không lâu, công tử của Vân Nam đại lí vương ── Đông Vân Tường Thụy, hướng ta cầu thân. Yến hội đêm nay, chính là vì hắn mà chuẩn bị. Công chúa, quận chúa, hào môn danh viện (6) đều đến tham dự…… Trường diện thịnh đại (7), điển lễ này tựa hồ như cửa ải để vương triều ta cùng đại lý kết tình hữu hảo, Hoàng Thượng tuyệt đối không thể khuyết tịch (8)…… Vậy mà ngươi lại đem Hoàng Đế đánh thành thế này…… Ai……
Vân Nam đại Lí Vương?
A Ly nghĩ thầm, nguyên lai thế giới này cũng có nơi gọi là Vân Nam đại lí? Thật không dễ dàng để nghe được một cái danh từ quen thuộc, cho nên ấn tượng đối với tiểu Vương gia đại lí kia, cũng tốt lên.
Đại lí, quả là cái danh từ thân thiết nha, không biết tiểu Vương gia kia, có phải cũng là người thực thân thiết?
Nghĩ vậy, A Ly lộ ra một mạt nụ cười là lạ, hướng cái người vẫn còn đang soi gương tức Mạc Triêu Dao nói: Hoàng Thượng, ngươi mang theo ta cùng đi tham gia có được không?
không được! Mạc Triêu Dao lúc này tâm tình không được tốt, nói chuyện cũng rất không hảo.
Kỷ Thừa Uyên Lúc này ở bên cạnh cười lên tiếng, yến hội kia tổ chức là vì để cho tiểu vương tuyển chọn ra ái nhân, tham gia nếu không phải hoàng thân quốc thích, thì cũng chính là danh môn giai viện trong ngoài cung, ngươi nên ở trong này đi……
Thừa Uyên, ngươi vốn không cần nói mấy câu đó, mau giúp trẫm ngẫm lại biện pháp, gương mặt trẫm phải làm sao lo liệu nha? Hình dáng Mạc Triêu Dao nhìn qua đáng thương cực kỳ.
này…… Kỷ Thừa Uyên sờ sờ cằm, bộ dạng thật sự suy tư. Nói thật thì, cái này quả đúng là một vấn đề khó giải quyết nha.
Đang lúc Kỷ Thừa Uyên cùng Mạc Triêu Dao gặp khó khăn, A Ly đột nhiên linh quang chợt lóe, còn xuất ra một cái biện pháp, bật thốt lên nói: đúng rồi, nếu dùng cái biện pháp kia…… Liền có thể ứng phó!…… Không chỉ có Hoàng Thượng ngươi không khuyết tịch, liền đến ta…… Cũng có thể cùng đi……
Vừa nghe đến có biện pháp, Mạc Triêu Dao, Kỷ Thừa Uyên, Tiểu Trúc Tử tầm mắt đều hội tụ lại trên mặt A Ly, cùng kêu lên hỏi: cái biện pháp gì?
Chỉ thấy A Ly thần bí hề hề cười, không nói biện pháp, trước bàn điều kiện, chẳng qua Hoàng Thượng ngươi phải đáp ứng ta, mang ta cùng đi mới được!
hảo hảo hảo…… Chỉ cần ngươi thực sự có biện pháp, không cần nói là tham gia yến hội, ngay cả nếu ngươi muốn trẫm mỗi ngày đều cõng ngươi trên lưng, chạy khắp nơi cũng được…… Mạc Triêu Dao cũng rất gấp gáp, một hơi liền đáp ứng.
hì hì, cái biện pháp kia chính là……
Như muốn người khác hồi hộp , A Ly nói thực chậm, còn hô hô cười, đang đứng dưới đất liền nhảy lên bàn, đứng ở mặt trên, một tay chống ngay thắt lưng, một tay chỉ trời, trịnh trọng phun ra bốn chữ: ── vũ hội hóa trang!
vũ hội hóa trang?!
Mạc Triêu Dao, Kỷ Thừa Uyên, Tiểu Trúc Tử, ba người tất cả đều là một bộ biểu tình khiếp sợ.
Vũ hội hóa trang? Cho tới bây giờ không có nghe nói qua, rốt cuộc là cái gì?
đoán chắc là các người không biết……
A Ly nhảy khỏi cái bàn, đắc ý nói, cái gọi là vũ hội hóa trang, chính là tất cả mọi người không để lộ gương mặt của mình với người khác, phải hóa trang, biến trang. Có thể mang mặt nạ, cũng có thể mặc quần áo kỳ quái…… Mà Hoàng Thượng, ngươi chỉ cần chuẩn bị một cái mặt nạ lớn, đủ để che đi con mắt bầm của ngươi là được rồi.
mặt nạ? (9) Mạc Triêu Dao có phần không rõ.
ân. A Ly gật gật đầu, thân thủ che đi nửa mặt trên bên trái của Mạc Triêu Dao nói, tựa như vầy, dùng thiết bì(10) nha, mỏng như thụ diệp nha, dùng để che lên là được. Bởi vì tất cả mọi người đều ăn mặc như vậy, cho nên cũng sẽ không có người nghĩ ngươi kỳ quái. Vì thể hiện sự tao nhã phân vi, cũng có thể cho kèm theo chút âm nhạc quỷ bí…… Ai, khẳng định các ngươi cũng không biết cái gì gọi là quỷ bí, tùy tiện lấy đại cái âm nhạc gì cũng được, rồi sau đó mọi người mới cùng nhau khiêu vũ…… Nếu gặp người mình thích, liền hỏi tên, ngày sau tái liên hệ……
Vừa nói tới vũ hội hóa trang, A Ly liền đình không được cái miệng, càng nói càng hưng phấn, hơn nữa về sau lại còn khoa tay múa chân, làm cho Tiểu Trúc Tử ở trong phòng cũng khiêu viên khuyên vũ, hảo không vui vẻ.
Đang lúc hưng phấn, đột nhiên nghe được Kỷ Thừa Uyên một tiếng khụ khụ.
A Ly lúc này mới ý thức được chính mình luống cuống, vội vàng thu liễm, cười hì hì nhìn Mạc Triêu Dao sửng sờ ở một bên, vui vẻ hỏi: phương pháp này như thế nào?
ân…… Mạc Triêu Dao ra chiều suy tư, trầm ngâm,vũ hội hóa trang…… Nghe tiếp thì thấy cũng hảo…… Nhưng giống như là…… Có một chút náo loạn…
chính là phải náo nhiệt nha! Đây chính là nghi thức tương thân của đại Lí tiểu Vương gia…… Nga, không…… Nên là tuyển phi đại điển, không lo liệu náo nhiệt một chút, chẳng lẻ phải tử khí trầm trầm sao? Cũng đâu phải lo liệu tang lễ……
khụ khụ. Kỷ Thừa Uyên lại bắt đầu ho khan, đầu tiên là đánh gảy lời A Ly, thứ hai là hướng Mạc Triêu Dao nhắc nhở sự tồn tại hắn.
Lúc này, Mạc Triêu Dao mới hỏi ý kiến của Kỷ Thừa Uyên nói: Thừa Uyên, ngươi nghĩ thấy thế nào?
Chỉ thấy Kỷ Thừa Uyên thanh thanh giọng, từ từ nói: Hoàng Thượng, ý kiến của Ly công tử tuy tân dĩnh, nhưng Thái Hậu các nàng chỉ sợ rất khó chấp nhận…… Hơn nữa, lại là cái loại người người hỗn tạp, nơi nơi náo loạn, nếu phát sinh cái chuyện gì nguy hiểm……
ai nha…… không đợi Kỷ Thừa Uyên nói xong, A Ly liền đánh gảy lời hắn, đã nói là đọc sách nhiều sẽ làm đầu óc cứng nhắc, Kỷ tiên sinh, ngươi như thế nào cũng như vậy? Thái Hậu các nàng không đồng ý, chúng ta liền thuyết phục các nàng…… Huống hồ hoàng cung bên trong đề phòng nghiêm ngặt, chúng ta hiện thời lại quyết định tổ chức vũ hội hóa trang, cho dù có người muốn nhân cơ hội hành thích…… Bọn họ phản ứng làm được gì a? Còn có nha…… Cho dù có kẻ nguy hiểm ẩn núp trong cung, chuẩn bị thừa dịp yến hội đêm nay mà tác loạn, bọn họ khẳng định đã từng bước từng bước an bài thỏa đáng, chúng ta đem hình thức yến hội cải biến, đánh cho bọn họ ứng phó không kịp…… An toàn còn không kịp, sao lại có cái gì nguy hiểm ma?…… Còn có còn có……
tốt lắm tốt lắm……
Nếu không phải bị Mạc Triêu Dao đánh gảy, A Ly nhất định vẫn còn muốn thao thao bất tuyệt.
Chắc hẳn do lúc này A Ly đã là loại không sợ chết, nên hiện tại đã muốn thành thói quen , nói chuyện cũng lớn mật hơn, làm cho Kỷ Thừa Uyên hết nối nổi lời nào.
Thế nào? Liền như vậy quyết định nha… A Ly hưng trí bừng bừng ngưỡng ngẩng đầu lên nhìn Mạc Triêu Dao, ánh mắt vô hạn chờ mong. Hắn là một người điển hình thích náo nhiệt, sợ hãi tịch mịch, hơn nữa năng lực thích ứng hoàn cảnh rất mạnh, lúc này chưa đến nửa ngày, cũng đã cùng Mạc Triêu Dao, Kỷ Thừa Uyên hợp thành một mảnh.
Vũ hội hóa trang, nghe qua cũng rất thú vị……
Hơn nữa, thấy bộ dáng A Ly thật sự chờ mong, Mạc Triêu Dao dù sao cũng không nhẫn tâm cự tuyệt, đành phải bất đắc dĩ giả trang nhưng cũng không nén nổi một tiếng than thở, dùng khẩu khí phi thường sủng nịch nói: được rồi được rồi…… Theo ý của ngươi……
Hoàng Thượng, Thái Hậu bên kia… Kỷ Thừa Uyên tưởng khuyên.
không quan hệ, trẫm tự có thể thuyết phục Thái Hậu. Chuyện yến hội bên kia, Thừa Uyên, liền giao cho ngươi đi chuẩn bị.
ai…… than nhẹ một hơi, Kỷ Thừa Uyên lĩnh mệnh, vi thần đã rõ……
Mạc Triêu Dao vừa lòng đối Kỷ Thừa Uyên gật gật đầu, cả triều văn vũ, người có thể làm cho hắn hân thưởng cũng làm cho hắn yên tâm, nhất định chỉ có Kỷ Thừa Uyên. Chỉ cần giao cho Kỷ Thừa Uyên đi làm, hắn có thể phóng một trăm hai mươi cái tâm.
Mạc Triêu Dao quay đầu lại đối A Ly nói: đúng rồi, A Ly, một khi đã là ngươi đề nghị, vậy liền do ngươi đến giúp trẫm chuẩn bị mặt nạ.
là là là. A Ly vội vàng đáp ứng, đúng rồi, ta cũng phải đi mà.
hảo hảo hảo. Mạc Triêu Dao ngọt ngào như mật cười lên.
Tuy chỉ mới gặp A Ly nửa ngày, nhưng so với khoảng thời gian hơn hai mươi năm hắn sống trong hoàng cung, còn vui vẻ hơn.
————-*****————-
(1)Phách án khiếu tuyệt: án văn có một không hai. (Nguyệt cũng hok biết nữa, ai biết chỉ giùm Nguyệt)
(2)Thụ khóa: trao đổi học thuật.
(3) chỗ này là Nguyệt phan bậy a. Nếu bằng hữu nào có đọc qua thấy sai sót xin nhắn lại để Nguyệt sửa chữa.
(4)Bất khả tư nghị: không thể lý giải.
(5) vô tế vu sự: không giúp được gì.
(6)Hào môn danh viện: con gái hào môn = con gái danh gia = con gái nhà giàu. Quên, phải là con gái đẹp nữa.
(7)Trường diện thịnh đại: cái này Nguyệt hiểu nhưng không biết giải thcish làm sao, bạn nào giúp với a.
(8)Bất năng khuyết tịch: không thể có thiếu sót.
(9)Chỗ này thật ra là chữ ‘giả diện 假面’ nhưng Nguyệt đổi thành mặt nạ. Hy vọng mọi người bằng lòng. Nếu không Nguyệt sẽ đổi lại
(10)Thiết bì: da bằng sắt = mặt nạ bằng sắt
(11)Thụ diệp nha chi loại đích đông tây: Nguyệt cũng không biết dịch sao, ai biết xin chỉ giáo a.
Hơn nữa, hai người không chỉ trạc tuổi nhau, ngay cả diện mạo, cũng đều giống nhau tuấn dật phi phàm, quang thải chiếu nhân.
Hai người sóng vai đứng bên nhau, quả thực đúng là một bức tranh đẹp không sao tả xiết.
A Ly ở một bên nhìn cũng có chút say mê.
Thầm nghĩ rằng vì cái gì thế giới này lại có nhiều mỹ nam như vậy a……
Kỷ Thừa Uyên là một người thực ôn nhu, khí chất phi thường hảo, điển hình của một trí thức say mê đọc sách, tú khí đẹp đẽ mà tư chất lại càng hoàn hảo. Thanh âm lúc nói chuyện cũng phi thường dễ nghe, không cao không thấp, không thô không tế, dù sao đây cũng chính là âm thanh làm người nghe lâu dần liền cảm thấy thoải mái từ đỉnh đầu tới tận gót chân.
A Ly đối với Kỷ Thừa Uyên ấn tượng đầu tiên phi thường tốt, có lẽ nguyên nhân cũng là do hắn đọc sách không hảo, cho nên phi thường sùng bái những người thông minh có ý nghĩ hơn người.
Mạc Triêu Dao giới thiệu nói, Kỷ Thừa Uyên mười hai tuổi thì tham gia hương thí, quan giám sát kỳ thi thấy văn chương của hắn, phách án khiếu tuyệt(1), vốn định lập tức ghi lại, nhưng Hồ Quảng tuần phủ lại khuyên bảo trụ:
Thừa Uyên tuổi còn trẻ, quá tảo lục thủ, dễ làm hắn tự mãn, mất đi chí cầu tiến.
Nguyên nhân chính là vi như thế, Kỷ Thừa Uyên thẳng đến năm hai mươi tuổi, mới tham gia điện thí. Bị đương triều thiên tử, cũng chính là Mạc Triêu Dao để ý, kim bảng đề danh làm Trạng Nguyên, không lâu sau liền nhậm chức Văn Tuyên Các đại học sĩ, mỗi tháng đều có một thời gian cố định cùng hoàng đế thụ khóa(2).
Mạc Triêu Dao đối Kỷ Thừa Uyên có đề cử chi ân, mà Kỷ Thừa Uyên lại là sư phó của Mạc Triêu Dao. Hơn nữa hai người tuổi tác tương đương, đối với đối phương lại phi thường khâm phục. Cho nên hai người trong lúc đó, không chỉ là quan hệ quân thần, tư giao cũng không sai, khả dĩ cũng có thể gọi là bằng hữu(3).
Tỷ như nói, nếu đột nhiên ngày nào đó Mạc Triêu Dao bị Vinh Nghĩa quận chúa triền phiền, hắn nhất định sẽ tìm Kỷ Thừa Uyên cầu xin giúp đỡ, chỉ cần nói hai người cùng nhau nghiên cứu thi từ ca phú bày pháp bày trận, liền có thể làm cho Vinh Nghĩa quận chúa ly khai, còn chính mình thì trốn ở Văn Tuyên Các của Kỷ Thừa Uyên tị nạn.
Vinh Nghĩa quận chúa đối với ai cũng hung hung hăng hăng, có đôi khi thậm chí đến cả hoàng đế Mạc Triêu Dao cũng dám bày thói hung hăng, nhưng duy nhất chỉ có Kỷ Thừa Uyên là không dám tức giận.
Điểm ấy, làm cho Mạc Triêu Dao cũng bất khả tư nghị(4).
A Ly nghe xong ha ha cười to, nói Vinh Nghĩa quận chúa nhất định giống hắn, đều là do chính mình niệm thư không hảo, cho nên liền đối với những ai suy nghĩ hơn người đâm ra sùng bái. Bởi vậy, ở trước mặt Kỷ Thừa Uyên mới trở nên vô cùng lễ độ.
Tưởng tượng như vậy, A Ly thật ra nghĩ thấy Vinh Nghĩa quận chúa kia cũng có vài phần đáng yêu.
Mà lúc nãy Mạc Triêu Dao đặc biệt dặn dò Tiểu Trúc Tử nói Kỷ Thừa Uyên mang đến tổ truyền bí phương, không biết là cái gì, nhìn giống như một thứ thuốc mỡ màu trắng, tên là phục nhãn cao.
Nghe nói dược vật là đặc hiệu chữa trị đôi mắt bầm rất tốt, Kỷ Thừa Uyên vẫn thường thức đêm đọc sách, qua ngày hôm sau, đôi mắt sưng đến nỗi không thể gặp người, chính là nhờ vào loại dược vật này.
Đặc hiệu quả là đặc hiệu, nhưng nó chỉ có thể tiêu trừ quầng thâm ở mắt do lao động mệt mỏi tạo thành, còn đối với Mạc Triêu Dao hiện tại, là do một quyền của A Ly đánh thành. Cho dù phục nhãn cao lợi hại, cũng như giống như bắt chó đi cày không có tác dụng gì. Cho dù Mạc Triêu Dao có xoa bao nhiêu lần, cũng y nhiên vô tế vu sự (5), đôi mắt bầm đem vẫn không có dấu hiệu khôi phục.
Điều này làm Tiểu Trúc Tử nôn nóng, bực bội, ở trong phòng hết theo đông đi đến tây, theo tây đi đến đông, không ngừng lại được. Biên tẩu hoàn biên còn lẩm bẩm nói: này làm sao có thể lo liệu, làm sao lo liệu…… Này làm sao có thể lo liệu, Hoàng Thượng buổi tối còn có yến hội phải tham gia mà……
yến hội? A Ly có chút giật mình.
Không đợi Tiểu Trúc Tử trả lời, Kỷ Thừa Uyên đã giải thích: trước đó không lâu, công tử của Vân Nam đại lí vương ── Đông Vân Tường Thụy, hướng ta cầu thân. Yến hội đêm nay, chính là vì hắn mà chuẩn bị. Công chúa, quận chúa, hào môn danh viện (6) đều đến tham dự…… Trường diện thịnh đại (7), điển lễ này tựa hồ như cửa ải để vương triều ta cùng đại lý kết tình hữu hảo, Hoàng Thượng tuyệt đối không thể khuyết tịch (8)…… Vậy mà ngươi lại đem Hoàng Đế đánh thành thế này…… Ai……
Vân Nam đại Lí Vương?
A Ly nghĩ thầm, nguyên lai thế giới này cũng có nơi gọi là Vân Nam đại lí? Thật không dễ dàng để nghe được một cái danh từ quen thuộc, cho nên ấn tượng đối với tiểu Vương gia đại lí kia, cũng tốt lên.
Đại lí, quả là cái danh từ thân thiết nha, không biết tiểu Vương gia kia, có phải cũng là người thực thân thiết?
Nghĩ vậy, A Ly lộ ra một mạt nụ cười là lạ, hướng cái người vẫn còn đang soi gương tức Mạc Triêu Dao nói: Hoàng Thượng, ngươi mang theo ta cùng đi tham gia có được không?
không được! Mạc Triêu Dao lúc này tâm tình không được tốt, nói chuyện cũng rất không hảo.
Kỷ Thừa Uyên Lúc này ở bên cạnh cười lên tiếng, yến hội kia tổ chức là vì để cho tiểu vương tuyển chọn ra ái nhân, tham gia nếu không phải hoàng thân quốc thích, thì cũng chính là danh môn giai viện trong ngoài cung, ngươi nên ở trong này đi……
Thừa Uyên, ngươi vốn không cần nói mấy câu đó, mau giúp trẫm ngẫm lại biện pháp, gương mặt trẫm phải làm sao lo liệu nha? Hình dáng Mạc Triêu Dao nhìn qua đáng thương cực kỳ.
này…… Kỷ Thừa Uyên sờ sờ cằm, bộ dạng thật sự suy tư. Nói thật thì, cái này quả đúng là một vấn đề khó giải quyết nha.
Đang lúc Kỷ Thừa Uyên cùng Mạc Triêu Dao gặp khó khăn, A Ly đột nhiên linh quang chợt lóe, còn xuất ra một cái biện pháp, bật thốt lên nói: đúng rồi, nếu dùng cái biện pháp kia…… Liền có thể ứng phó!…… Không chỉ có Hoàng Thượng ngươi không khuyết tịch, liền đến ta…… Cũng có thể cùng đi……
Vừa nghe đến có biện pháp, Mạc Triêu Dao, Kỷ Thừa Uyên, Tiểu Trúc Tử tầm mắt đều hội tụ lại trên mặt A Ly, cùng kêu lên hỏi: cái biện pháp gì?
Chỉ thấy A Ly thần bí hề hề cười, không nói biện pháp, trước bàn điều kiện, chẳng qua Hoàng Thượng ngươi phải đáp ứng ta, mang ta cùng đi mới được!
hảo hảo hảo…… Chỉ cần ngươi thực sự có biện pháp, không cần nói là tham gia yến hội, ngay cả nếu ngươi muốn trẫm mỗi ngày đều cõng ngươi trên lưng, chạy khắp nơi cũng được…… Mạc Triêu Dao cũng rất gấp gáp, một hơi liền đáp ứng.
hì hì, cái biện pháp kia chính là……
Như muốn người khác hồi hộp , A Ly nói thực chậm, còn hô hô cười, đang đứng dưới đất liền nhảy lên bàn, đứng ở mặt trên, một tay chống ngay thắt lưng, một tay chỉ trời, trịnh trọng phun ra bốn chữ: ── vũ hội hóa trang!
vũ hội hóa trang?!
Mạc Triêu Dao, Kỷ Thừa Uyên, Tiểu Trúc Tử, ba người tất cả đều là một bộ biểu tình khiếp sợ.
Vũ hội hóa trang? Cho tới bây giờ không có nghe nói qua, rốt cuộc là cái gì?
đoán chắc là các người không biết……
A Ly nhảy khỏi cái bàn, đắc ý nói, cái gọi là vũ hội hóa trang, chính là tất cả mọi người không để lộ gương mặt của mình với người khác, phải hóa trang, biến trang. Có thể mang mặt nạ, cũng có thể mặc quần áo kỳ quái…… Mà Hoàng Thượng, ngươi chỉ cần chuẩn bị một cái mặt nạ lớn, đủ để che đi con mắt bầm của ngươi là được rồi.
mặt nạ? (9) Mạc Triêu Dao có phần không rõ.
ân. A Ly gật gật đầu, thân thủ che đi nửa mặt trên bên trái của Mạc Triêu Dao nói, tựa như vầy, dùng thiết bì(10) nha, mỏng như thụ diệp nha, dùng để che lên là được. Bởi vì tất cả mọi người đều ăn mặc như vậy, cho nên cũng sẽ không có người nghĩ ngươi kỳ quái. Vì thể hiện sự tao nhã phân vi, cũng có thể cho kèm theo chút âm nhạc quỷ bí…… Ai, khẳng định các ngươi cũng không biết cái gì gọi là quỷ bí, tùy tiện lấy đại cái âm nhạc gì cũng được, rồi sau đó mọi người mới cùng nhau khiêu vũ…… Nếu gặp người mình thích, liền hỏi tên, ngày sau tái liên hệ……
Vừa nói tới vũ hội hóa trang, A Ly liền đình không được cái miệng, càng nói càng hưng phấn, hơn nữa về sau lại còn khoa tay múa chân, làm cho Tiểu Trúc Tử ở trong phòng cũng khiêu viên khuyên vũ, hảo không vui vẻ.
Đang lúc hưng phấn, đột nhiên nghe được Kỷ Thừa Uyên một tiếng khụ khụ.
A Ly lúc này mới ý thức được chính mình luống cuống, vội vàng thu liễm, cười hì hì nhìn Mạc Triêu Dao sửng sờ ở một bên, vui vẻ hỏi: phương pháp này như thế nào?
ân…… Mạc Triêu Dao ra chiều suy tư, trầm ngâm,vũ hội hóa trang…… Nghe tiếp thì thấy cũng hảo…… Nhưng giống như là…… Có một chút náo loạn…
chính là phải náo nhiệt nha! Đây chính là nghi thức tương thân của đại Lí tiểu Vương gia…… Nga, không…… Nên là tuyển phi đại điển, không lo liệu náo nhiệt một chút, chẳng lẻ phải tử khí trầm trầm sao? Cũng đâu phải lo liệu tang lễ……
khụ khụ. Kỷ Thừa Uyên lại bắt đầu ho khan, đầu tiên là đánh gảy lời A Ly, thứ hai là hướng Mạc Triêu Dao nhắc nhở sự tồn tại hắn.
Lúc này, Mạc Triêu Dao mới hỏi ý kiến của Kỷ Thừa Uyên nói: Thừa Uyên, ngươi nghĩ thấy thế nào?
Chỉ thấy Kỷ Thừa Uyên thanh thanh giọng, từ từ nói: Hoàng Thượng, ý kiến của Ly công tử tuy tân dĩnh, nhưng Thái Hậu các nàng chỉ sợ rất khó chấp nhận…… Hơn nữa, lại là cái loại người người hỗn tạp, nơi nơi náo loạn, nếu phát sinh cái chuyện gì nguy hiểm……
ai nha…… không đợi Kỷ Thừa Uyên nói xong, A Ly liền đánh gảy lời hắn, đã nói là đọc sách nhiều sẽ làm đầu óc cứng nhắc, Kỷ tiên sinh, ngươi như thế nào cũng như vậy? Thái Hậu các nàng không đồng ý, chúng ta liền thuyết phục các nàng…… Huống hồ hoàng cung bên trong đề phòng nghiêm ngặt, chúng ta hiện thời lại quyết định tổ chức vũ hội hóa trang, cho dù có người muốn nhân cơ hội hành thích…… Bọn họ phản ứng làm được gì a? Còn có nha…… Cho dù có kẻ nguy hiểm ẩn núp trong cung, chuẩn bị thừa dịp yến hội đêm nay mà tác loạn, bọn họ khẳng định đã từng bước từng bước an bài thỏa đáng, chúng ta đem hình thức yến hội cải biến, đánh cho bọn họ ứng phó không kịp…… An toàn còn không kịp, sao lại có cái gì nguy hiểm ma?…… Còn có còn có……
tốt lắm tốt lắm……
Nếu không phải bị Mạc Triêu Dao đánh gảy, A Ly nhất định vẫn còn muốn thao thao bất tuyệt.
Chắc hẳn do lúc này A Ly đã là loại không sợ chết, nên hiện tại đã muốn thành thói quen , nói chuyện cũng lớn mật hơn, làm cho Kỷ Thừa Uyên hết nối nổi lời nào.
Thế nào? Liền như vậy quyết định nha… A Ly hưng trí bừng bừng ngưỡng ngẩng đầu lên nhìn Mạc Triêu Dao, ánh mắt vô hạn chờ mong. Hắn là một người điển hình thích náo nhiệt, sợ hãi tịch mịch, hơn nữa năng lực thích ứng hoàn cảnh rất mạnh, lúc này chưa đến nửa ngày, cũng đã cùng Mạc Triêu Dao, Kỷ Thừa Uyên hợp thành một mảnh.
Vũ hội hóa trang, nghe qua cũng rất thú vị……
Hơn nữa, thấy bộ dáng A Ly thật sự chờ mong, Mạc Triêu Dao dù sao cũng không nhẫn tâm cự tuyệt, đành phải bất đắc dĩ giả trang nhưng cũng không nén nổi một tiếng than thở, dùng khẩu khí phi thường sủng nịch nói: được rồi được rồi…… Theo ý của ngươi……
Hoàng Thượng, Thái Hậu bên kia… Kỷ Thừa Uyên tưởng khuyên.
không quan hệ, trẫm tự có thể thuyết phục Thái Hậu. Chuyện yến hội bên kia, Thừa Uyên, liền giao cho ngươi đi chuẩn bị.
ai…… than nhẹ một hơi, Kỷ Thừa Uyên lĩnh mệnh, vi thần đã rõ……
Mạc Triêu Dao vừa lòng đối Kỷ Thừa Uyên gật gật đầu, cả triều văn vũ, người có thể làm cho hắn hân thưởng cũng làm cho hắn yên tâm, nhất định chỉ có Kỷ Thừa Uyên. Chỉ cần giao cho Kỷ Thừa Uyên đi làm, hắn có thể phóng một trăm hai mươi cái tâm.
Mạc Triêu Dao quay đầu lại đối A Ly nói: đúng rồi, A Ly, một khi đã là ngươi đề nghị, vậy liền do ngươi đến giúp trẫm chuẩn bị mặt nạ.
là là là. A Ly vội vàng đáp ứng, đúng rồi, ta cũng phải đi mà.
hảo hảo hảo. Mạc Triêu Dao ngọt ngào như mật cười lên.
Tuy chỉ mới gặp A Ly nửa ngày, nhưng so với khoảng thời gian hơn hai mươi năm hắn sống trong hoàng cung, còn vui vẻ hơn.
————-*****————-
(1)Phách án khiếu tuyệt: án văn có một không hai. (Nguyệt cũng hok biết nữa, ai biết chỉ giùm Nguyệt)
(2)Thụ khóa: trao đổi học thuật.
(3) chỗ này là Nguyệt phan bậy a. Nếu bằng hữu nào có đọc qua thấy sai sót xin nhắn lại để Nguyệt sửa chữa.
(4)Bất khả tư nghị: không thể lý giải.
(5) vô tế vu sự: không giúp được gì.
(6)Hào môn danh viện: con gái hào môn = con gái danh gia = con gái nhà giàu. Quên, phải là con gái đẹp nữa.
(7)Trường diện thịnh đại: cái này Nguyệt hiểu nhưng không biết giải thcish làm sao, bạn nào giúp với a.
(8)Bất năng khuyết tịch: không thể có thiếu sót.
(9)Chỗ này thật ra là chữ ‘giả diện 假面’ nhưng Nguyệt đổi thành mặt nạ. Hy vọng mọi người bằng lòng. Nếu không Nguyệt sẽ đổi lại
(10)Thiết bì: da bằng sắt = mặt nạ bằng sắt
(11)Thụ diệp nha chi loại đích đông tây: Nguyệt cũng không biết dịch sao, ai biết xin chỉ giáo a.