Chương : 37
Lãnh Lăng Duệ vôn ít nằm mơ, nhưng đêm nay lại ngủ mở hỗn loạn,không thể tỉnh dậy, thậm chí còn mắng 1 câu trong mộng : Con mẹ nó ! sao thành ta mới là người uống rượu vậy !
Nửa mơ nửa tỉnh,Lãnh Lăng Duệ quay đầu mơ màng nhìn đồng hồ báo thức, hình như là 8 hay 9 h gì đó, sau đó lại nhắm mắt tiếp tục ngủ,cánh tay ôm tiểu yêu tinh cả đêm cũng theo bản năng rút vào.
Ân, bé con còn chưa tỉnh..bình thường đã thích ngủ nướng rồi, nay lại còn uống rượu, không biết ngủ đến khi nào thì mới hết say…người cũng không nóng như tối qua.
Bán mộng bán tỉnh gian, lãnh Lăng Duệ hồi đầu mơ mơ màng màng nhìn nhìn đồng hồ báo thức, ra vẻ bát chín giờ , sau đó trở lại nhắm mắt lại tưởng tiếp tục ngủ một lát, kéo đi tiểu yêu tinh một đêm cánh tay cũng theo bản năng thu thu.
Lãnh Lăng Duệ đứt quãng nghĩ, chạm chân vào chân tiểu yêu tinh bên cạnh… Ân, hơi lạnh…
Lãnh Lăng Duệ đứt quãng nghĩ, chân còn động hạ, huých bính bên cạnh tiểu yêu tinh chân…… Ân, có điểm lạnh……
……
…… hơi lạnh ? chân hơi lạnh ???!!!!
Từ khi nào thì chân tiểu yêu tinh có thể với tới chân hắn ?!!!
Lãnh Lăng Duệ giật mình,trợn mắt ,tỉnh.
Cúi đầu nhìn, chỉ thấy đầu tiểu yêu tinh vẫn đang chôn trong chăn, chỉ lộ ra cái đỉnh đầu, nhưng tốt xấu gì cũng ở cằm hắn,hắn lại dùng chân chạm vào cái chân kia..Là chân người khác, đúng vậy.
Cúi đầu nhìn xem, tiểu yêu tinh đầu chôn ở chăn lý, chích lộ cái đỉnh đầu, nhưng mặc kệ nói như thế nào tốt xấu đã ở hắn cằm vị trí…… Hắn lại huých bính chân giữ …… Là một người khác chân, đúng vậy.
“A ~” .Lãnh Lăng Duệ hút 1 hơi khí lạnh, tung chăn đẩy người trong lòng ra, mới chỉ liếc mắt 1 cái, Lãnh Lăng Duệ liền đơ.
Con mẹ nó ! ai có thể cho hắn biết nam nhân 1m7 ngủ cạnh hắn là ai ?!
Người nọ bị hắn tung chăn nên cũng tỉnh, híp mắt rầm rì với hắn : " Duệ Duệ, sao ngươi không cho ta ngủ ? "
Duệ Duệ?? Duệ Duệ!!
Lãnh Lăng Duệ cảm thấy chắc hẳn mình vẫn còn trong mơ ! tình huống này là sao ?!
" Ngươi..Ngươi… " Ngươi cả nửa ngày,Lãnh Lăng Duệ đã rối loạn đến nỗi không thể nghẹn được thêm 1 chữ khác.
chính mình hẳn là…… Còn tại nằm mơ đâu đi! Cái gì tình huống a đây là?!
Người nọ nghe hắn lắp bắp , không cam lòng mở mắt ra:“Ta làm sao?”
Tựa hồ thấy thanh âm của mình khang khác, cũng có khả năng vì thân thể cảm giác được khác thường, người nọ ngẩn người, chớp chớp mắt với Lãnh Lăng Duệ, người đang nhìn hắn không nói nên lời,sau đó vùng dậy, kinh ngạc nhìn thân thể của mình.
" Ngô ?..sao ta lớn nhiều như vậy ?? Không đúng ! hôm qua ta ăn nhiều không khác mọi khi.. "
đúng rồi, phản ứng vĩnh viện khác người này,tư duy vĩnh viện không nắm được trọng điểm vấn đề này, trừ bỏ tiểu yêu tinh nhà hắn ra còn có ai ? Hắn đau đầu gõ trán, nhìn trời : " ta cũng muốn hỏi ah` ? sao lại đột nhiên lớn như vậy ? " .Nói xong, quay đầu nhìn người nào đó còn đang cúi đầu tò mò nhìn thân thể của mình.
Tóc không còn đỏ quạch như khi còn bé,nhìn qua tựa như màu đen, dưới ánh nắng mặt trời ánh lên màu đỏ,khuôn mặt cũng không bụ bẫm như trước, nhưng cái cằm vẫn tròn,thân thể vẫn gầy,áo ngủ không biết chạy đi đâu rồi, chắc là trong ổ chăn, từ phần hông trở đi bị chăn che mắt, không cần nghĩ cũng biết là trần truồng.Quần áo nhỏ như vậy không có khả năng mặc lên thân thể lớn thế..quần lót càng không có khả năng =__=
——
“Khụ……” Thấy hình như mình suy nghĩ quá nhiều, Lãnh Lăng Duệ thông thông cổ họng, hơi mất tự nhiên, cứng ngắc mặc quần áo vào, xuônga giường, không quay đầu lại nói : " ngươi ngồi đi, ta lấy quần áo cho ngươi ".
đi tới tủ quần áo, Lãnh Lăng Duệ mở ra, vạch từng bộ từng bộ, chọn một áo phông,1 chiếc áo lông giữ ấm và 1 cái quần thường, sau đó mở ra ngăn kéo phía dưới lấy 1 cái quần lót mới, xoay người đặt lên giường : " chắc là hơi rộng, nhưng ngươi cứ mặc tạm đã. "
người trên giường ngửa mặt nhìn hắn,ngoan ngoãn gật đầu : " nga . "
mắt vẫn to tròn, nhưng đồng tử cũng đậm hơn, biến thành màu đen, hơi có màu xanh thẫm.Lông mi anh khí rất nhiều so với khi còn bé , ngũ quan thay đổi không ít nhưng vẫn có thể nhìn ra được hình dáng ban đầu.Tuy vậy, Lãnh Lăng Duệ vẫn cảm thấy có chút không quen.
Dù sao, cảm giác khi nhìn bé chậm rãi lớn dần so với chỉ vừa nhắm mắt mở mắt liền thay đổi long trời lở đất là hoàn toàn bất đồng.
Lãnh Lăng Duệ cảm thấy người ngồi trên giường nhìn hắn là 1 người có chút xa lạ,liền theo thói quen trưng ra gương mặt băng sơn.Thế nhưng biểu tình, động tác, ánh mắt, thậm chí giọng điệu cùng thói quen lại quen thuộc như vậy…
Nhíu mi, Lãnh Lăng Duệ cuối cùng cũng không thể giữ được thần sắc xa cách, thở dài nói : " đứng lên ăn sáng, ăn xong ta đưa ngươi đi mua quần áo.
Mà người trên giường chẳng có chút gì mất tự nhiên,chỉ đơn thuần thấy hưng phấn và kinh ngạc vì mình lớn nhanh như vậy, nghe được những lời của Lãnh Lăng Duệ, liền tủm tỉm cười, gật đầu liên tục : " Hảo ! "
Nụ cười có chút ngốc nghếch, nhưng không thể không thừa nhận là ..rất đẹp. Lãnh Lăng Duệ méo miệng, xoay người đi, bỏ lại 1 câu : " đi chuẩn bị bữa sáng " liền bước ra phòng ngủ, trong lòng lại âm thầm cảm thán rằng mình không nên nhìn mặt Tiểu.. ah`Yêu tinh thì tốt hơn.
Người nào đó ngồi bên giường,nhấc lên từng kiện quần áo, kì quái nghĩ : " nga, chẳng lẽ khi trưởng thành mình trở nên biến dạng ? Tại sao lại không nên nhìn mặt mình chứ …
Mặc quần áo xong, xuống giường, cúi đầu múa máy tay chân 1 chút, Tiểu..ah` Yêu tinh thè lưỡi : " Quả nhiên là lớn ! " Từ trong ra ngoài đều lớn … ( hình như bé đang kiểm tra tiểu GÌGÌ của mình =)) )
Dù sao trong một đêm cao thêm nhiều như vậy, Mỗ yêu tinh cao hứng đến nỗi muốn lập tức nhảy lên tầng thượng rồi nhảy xuống =__=
——
Vừa chạy vừa bay ,lao ra phòng ngủ, xuyên qua phòng khác, xông vào phòng ăn, tập kích phòng bếp,Mỗ yêu tinh túm lấy Lãnh Lăng Duệ,kéo hắn tới toalet,2 người sóng vai mà đứng,mỗ yêu tinh nhìn mình trong gương, chỉ thấy thấp hơn Lãnh Lăng Duệ 1 cái đầu,mừng rỡ cười hở ra hàm răng trắng bóc.
đang không hiểu sao, thấy vậy Lãnh Lăng Duệ mới hiểu được bé con này hấp tấp như vậy làm gì, tức giận, theo thói quen cốc đầu bé 1 cái, cốc xong lại cảm thấy không thuận tay như trước, sửng sốt 1 chút, sau đó ho 1 tiếng, nói : " đừng có hơi tí là động tay động chân nữa ! trứng mà cháy là hết ăn ! "
" ta cao hứng thôi mà ! Duệ Duệ đừng nghiêm túc như vậy ~ "
Quả nhiên không thể trông cậy vào việc Mỗ yêu tinh trưởng thành rồi sẽ không nói chuyện khiến người tức chết nữa !Lãnh Lăng Duệ đã muốn đoán được nhân sinh sau này của mình không có khả năng bình tĩnh nổi—dường như lớn lên càng có thể ép buộc người hơn trước đây
Nửa mơ nửa tỉnh,Lãnh Lăng Duệ quay đầu mơ màng nhìn đồng hồ báo thức, hình như là 8 hay 9 h gì đó, sau đó lại nhắm mắt tiếp tục ngủ,cánh tay ôm tiểu yêu tinh cả đêm cũng theo bản năng rút vào.
Ân, bé con còn chưa tỉnh..bình thường đã thích ngủ nướng rồi, nay lại còn uống rượu, không biết ngủ đến khi nào thì mới hết say…người cũng không nóng như tối qua.
Bán mộng bán tỉnh gian, lãnh Lăng Duệ hồi đầu mơ mơ màng màng nhìn nhìn đồng hồ báo thức, ra vẻ bát chín giờ , sau đó trở lại nhắm mắt lại tưởng tiếp tục ngủ một lát, kéo đi tiểu yêu tinh một đêm cánh tay cũng theo bản năng thu thu.
Lãnh Lăng Duệ đứt quãng nghĩ, chạm chân vào chân tiểu yêu tinh bên cạnh… Ân, hơi lạnh…
Lãnh Lăng Duệ đứt quãng nghĩ, chân còn động hạ, huých bính bên cạnh tiểu yêu tinh chân…… Ân, có điểm lạnh……
……
…… hơi lạnh ? chân hơi lạnh ???!!!!
Từ khi nào thì chân tiểu yêu tinh có thể với tới chân hắn ?!!!
Lãnh Lăng Duệ giật mình,trợn mắt ,tỉnh.
Cúi đầu nhìn, chỉ thấy đầu tiểu yêu tinh vẫn đang chôn trong chăn, chỉ lộ ra cái đỉnh đầu, nhưng tốt xấu gì cũng ở cằm hắn,hắn lại dùng chân chạm vào cái chân kia..Là chân người khác, đúng vậy.
Cúi đầu nhìn xem, tiểu yêu tinh đầu chôn ở chăn lý, chích lộ cái đỉnh đầu, nhưng mặc kệ nói như thế nào tốt xấu đã ở hắn cằm vị trí…… Hắn lại huých bính chân giữ …… Là một người khác chân, đúng vậy.
“A ~” .Lãnh Lăng Duệ hút 1 hơi khí lạnh, tung chăn đẩy người trong lòng ra, mới chỉ liếc mắt 1 cái, Lãnh Lăng Duệ liền đơ.
Con mẹ nó ! ai có thể cho hắn biết nam nhân 1m7 ngủ cạnh hắn là ai ?!
Người nọ bị hắn tung chăn nên cũng tỉnh, híp mắt rầm rì với hắn : " Duệ Duệ, sao ngươi không cho ta ngủ ? "
Duệ Duệ?? Duệ Duệ!!
Lãnh Lăng Duệ cảm thấy chắc hẳn mình vẫn còn trong mơ ! tình huống này là sao ?!
" Ngươi..Ngươi… " Ngươi cả nửa ngày,Lãnh Lăng Duệ đã rối loạn đến nỗi không thể nghẹn được thêm 1 chữ khác.
chính mình hẳn là…… Còn tại nằm mơ đâu đi! Cái gì tình huống a đây là?!
Người nọ nghe hắn lắp bắp , không cam lòng mở mắt ra:“Ta làm sao?”
Tựa hồ thấy thanh âm của mình khang khác, cũng có khả năng vì thân thể cảm giác được khác thường, người nọ ngẩn người, chớp chớp mắt với Lãnh Lăng Duệ, người đang nhìn hắn không nói nên lời,sau đó vùng dậy, kinh ngạc nhìn thân thể của mình.
" Ngô ?..sao ta lớn nhiều như vậy ?? Không đúng ! hôm qua ta ăn nhiều không khác mọi khi.. "
đúng rồi, phản ứng vĩnh viện khác người này,tư duy vĩnh viện không nắm được trọng điểm vấn đề này, trừ bỏ tiểu yêu tinh nhà hắn ra còn có ai ? Hắn đau đầu gõ trán, nhìn trời : " ta cũng muốn hỏi ah` ? sao lại đột nhiên lớn như vậy ? " .Nói xong, quay đầu nhìn người nào đó còn đang cúi đầu tò mò nhìn thân thể của mình.
Tóc không còn đỏ quạch như khi còn bé,nhìn qua tựa như màu đen, dưới ánh nắng mặt trời ánh lên màu đỏ,khuôn mặt cũng không bụ bẫm như trước, nhưng cái cằm vẫn tròn,thân thể vẫn gầy,áo ngủ không biết chạy đi đâu rồi, chắc là trong ổ chăn, từ phần hông trở đi bị chăn che mắt, không cần nghĩ cũng biết là trần truồng.Quần áo nhỏ như vậy không có khả năng mặc lên thân thể lớn thế..quần lót càng không có khả năng =__=
——
“Khụ……” Thấy hình như mình suy nghĩ quá nhiều, Lãnh Lăng Duệ thông thông cổ họng, hơi mất tự nhiên, cứng ngắc mặc quần áo vào, xuônga giường, không quay đầu lại nói : " ngươi ngồi đi, ta lấy quần áo cho ngươi ".
đi tới tủ quần áo, Lãnh Lăng Duệ mở ra, vạch từng bộ từng bộ, chọn một áo phông,1 chiếc áo lông giữ ấm và 1 cái quần thường, sau đó mở ra ngăn kéo phía dưới lấy 1 cái quần lót mới, xoay người đặt lên giường : " chắc là hơi rộng, nhưng ngươi cứ mặc tạm đã. "
người trên giường ngửa mặt nhìn hắn,ngoan ngoãn gật đầu : " nga . "
mắt vẫn to tròn, nhưng đồng tử cũng đậm hơn, biến thành màu đen, hơi có màu xanh thẫm.Lông mi anh khí rất nhiều so với khi còn bé , ngũ quan thay đổi không ít nhưng vẫn có thể nhìn ra được hình dáng ban đầu.Tuy vậy, Lãnh Lăng Duệ vẫn cảm thấy có chút không quen.
Dù sao, cảm giác khi nhìn bé chậm rãi lớn dần so với chỉ vừa nhắm mắt mở mắt liền thay đổi long trời lở đất là hoàn toàn bất đồng.
Lãnh Lăng Duệ cảm thấy người ngồi trên giường nhìn hắn là 1 người có chút xa lạ,liền theo thói quen trưng ra gương mặt băng sơn.Thế nhưng biểu tình, động tác, ánh mắt, thậm chí giọng điệu cùng thói quen lại quen thuộc như vậy…
Nhíu mi, Lãnh Lăng Duệ cuối cùng cũng không thể giữ được thần sắc xa cách, thở dài nói : " đứng lên ăn sáng, ăn xong ta đưa ngươi đi mua quần áo.
Mà người trên giường chẳng có chút gì mất tự nhiên,chỉ đơn thuần thấy hưng phấn và kinh ngạc vì mình lớn nhanh như vậy, nghe được những lời của Lãnh Lăng Duệ, liền tủm tỉm cười, gật đầu liên tục : " Hảo ! "
Nụ cười có chút ngốc nghếch, nhưng không thể không thừa nhận là ..rất đẹp. Lãnh Lăng Duệ méo miệng, xoay người đi, bỏ lại 1 câu : " đi chuẩn bị bữa sáng " liền bước ra phòng ngủ, trong lòng lại âm thầm cảm thán rằng mình không nên nhìn mặt Tiểu.. ah`Yêu tinh thì tốt hơn.
Người nào đó ngồi bên giường,nhấc lên từng kiện quần áo, kì quái nghĩ : " nga, chẳng lẽ khi trưởng thành mình trở nên biến dạng ? Tại sao lại không nên nhìn mặt mình chứ …
Mặc quần áo xong, xuống giường, cúi đầu múa máy tay chân 1 chút, Tiểu..ah` Yêu tinh thè lưỡi : " Quả nhiên là lớn ! " Từ trong ra ngoài đều lớn … ( hình như bé đang kiểm tra tiểu GÌGÌ của mình =)) )
Dù sao trong một đêm cao thêm nhiều như vậy, Mỗ yêu tinh cao hứng đến nỗi muốn lập tức nhảy lên tầng thượng rồi nhảy xuống =__=
——
Vừa chạy vừa bay ,lao ra phòng ngủ, xuyên qua phòng khác, xông vào phòng ăn, tập kích phòng bếp,Mỗ yêu tinh túm lấy Lãnh Lăng Duệ,kéo hắn tới toalet,2 người sóng vai mà đứng,mỗ yêu tinh nhìn mình trong gương, chỉ thấy thấp hơn Lãnh Lăng Duệ 1 cái đầu,mừng rỡ cười hở ra hàm răng trắng bóc.
đang không hiểu sao, thấy vậy Lãnh Lăng Duệ mới hiểu được bé con này hấp tấp như vậy làm gì, tức giận, theo thói quen cốc đầu bé 1 cái, cốc xong lại cảm thấy không thuận tay như trước, sửng sốt 1 chút, sau đó ho 1 tiếng, nói : " đừng có hơi tí là động tay động chân nữa ! trứng mà cháy là hết ăn ! "
" ta cao hứng thôi mà ! Duệ Duệ đừng nghiêm túc như vậy ~ "
Quả nhiên không thể trông cậy vào việc Mỗ yêu tinh trưởng thành rồi sẽ không nói chuyện khiến người tức chết nữa !Lãnh Lăng Duệ đã muốn đoán được nhân sinh sau này của mình không có khả năng bình tĩnh nổi—dường như lớn lên càng có thể ép buộc người hơn trước đây