Chương 9 : Đấu giá hội (2)
>“ Tôi là con gái của tông chủ quá cố của Nhất Cổ Tông, Nhất Yến Nhi…”
Hàn Phong một bên nghe xong thì càng thêm giật mình, hắn nhìn Nhất Yến Nhi vài cái thật sâu rồi uống hết ly trà sau đó tiếp tục hỏi…
“ Vậy tại sao cô lại có thể chạy thoát?” nghe được Hàn Phong hỏi xong thì nàng tự nhiên run lên một cái, mắt đã bắt đầu ươn ướt, bởi vì nàng biết hắn tin tưởng những gì nàng nói. Đã ba năm rồi, không một ai tin tưởng những lời nói của nàng.
“ Vào một đêm ba năm trước, lúc đó ta vẫn còn đang ngồi trong phòng mà đọc sách, đối với tứ đại môn phái, một người con gái trẻ tuổi chỉ mới 20 đã là một Thiên Hồn Giả cấp bậc Thiên Quân Tứ Tinh, ta chính là một thiên tài trong mắt mọi người. Hơn nữa ta nghĩ rằng mình là một Thiên Quân, nên khi ở trong chính môn phái của mình chả đề phòng một người nào, hôm đó chính người mà ta tin tưởng nhất phản bội ta, là một tỳ nữ đã theo ta từ lúc nhỏ…”
“ Uống một chén nước nó vô, lập tức cả thân thể bị mất lực, cảm giác cũng không còn một chút nào. Lúc đó ta liền nhận ra là có vấn đề, khi chuẩn bị lấy thuốc giải thì có bốn người mặc áo đen nhảy vào mà khống chế ta. Sau đó bọn họ giải ta tới trước mặt nhị thúc, khi tới nơi thì ta thấy phụ thân mình đã nằm dưới mặt đất, còn nhị thúc của mình thì đang ôm người phụ nữ của phụ thân ta, lúc đó ta liền biết số phận của mình. Lúc này một bóng đen nhảy vào cứu ta, nhưng một chưởng của nhị thúc đã đánh nát Hồn Khí của ta, năm Hồn Kỹ đều bị khống chế.”
“ Sau khi được giải cứu thì ta mới biết người đó là tam thúc, nhưng vì không thể để cho nhị thúc ta biết được nên ngài ấy gửi ta vào tạm nhà một người quen, làm một người hầu. Nhưng hai năm trước ta không hề nghe tin tức gì nữa từ tam thúc ta, rồi liền biết ngài ấy bị giết một khoảng thời gian trước. Lúc đó ta suy sụp lắm, chả biết làm gì, lang thang hôm nay mai đó, cuối cùng cũng ở nơi này….”
“ Cô đưa tay ra cho xem nào…”
Hàn Phong nắm lấy tay của Nhất Yến Nhi mà bắt đầu xem xét, nàng cảm nhận được một luồng khí chạy vào cơ thể mình, ra vào khiến nàng cũng nhột mà đỏ mặt. Sau một hồi Hàn Phong mở mắt ra, nhìn nàng mà nói…..
“ Độc cô trúng có tên là Hợp Phong Ấn Nguyệt Đơn, là một loại đan dược bí truyền của Nguyệt Thần Tông. Đan dược này là một trong 2 chí bảo đan dược của họ, có công dụng phóng bế toàn bộ Hồn Khí của người uống vào, hơn nữa còn có thể khiến người sử dụng cảm giác khó chịu cứ mỗi tháng, phải có thuốc để cầm cự, họ dùng cái này để kiểm soát đệ tử. Cô có thể chịu đựng suốt ba năm này, cô thật là kiên cường…”
“ Kiên cường thì có ích gì….ta cũng đâu có thể làm gì được ngoài việc đó….” nàng từ giễu mà nói, nhưng câu tiếp theo của Hàn Phong để nàng giật mình..
“ Ta có thể chữa hết loại độc này..”
“ Thật?”
“ Ta chả hơi đâu mà lừa cô…nhưng ta xưa nay chưa làm việc buôn bán lỗ, ta chữa cho cô thì ta được gì…” Nhất Yến Nhi nghe Hàn Phong nói xong thì cúi đầu, đúng mình có thể cho hắn cái gì bây giờ, trên người nàng không một xu dính túi, không có gì là quý giá.
“ Chỉ cần cậu có thể chữa khỏi cho ta, giúp ta báo thù thì cả thân thể này, linh hồn và tất cả mọi thứ ta có đều là của cậu!!” Hàn Phong ngước lên mà nhìn Nhất Yến Nhi, khuôn mặt kiên định của nàng khiến hắn tính nói gì thì liền im lặng lại.
“ Cô không hối hận?”
“ Không!!”
“ Được...ta chấp nhận!” Hàn Phong nhìn sự kiên định của nàng cũng khiến hắn cười khổ, lắc đầu sau đó đứng dậy mà nói…
“ Bắt đầu từ hôm nay, cô là của ta….cho nên việc đầu tiên làm là đi tẩy rửa cho cô, dù sao người hầu của ta cũng không nên bẩn thế…” Hàn Phong cười nói rồi dắt nàng lên, sau đó dặn dò tên tiểu nhị chuẩn bị một căn phòng với một thùng nước nóng.
Một hồi sau thì tất cả đã sẵn sàng, Hàn Phong quay qua mà nhìn nàng nói…
“ Cởi đồ rồi đi vào trong đi…”
“ Phải cởi ở đây à…” Nhất Yến Nhi tuy đã giao toàn bộ nàng cho Hàn Phong nhưng nàng vẫn còn đỏ mặt.
“ Còn đỏ mặt cái gì….sau này cái gì của cô chẳng phải của ta….” Hàn Phong cười mà nói, Nhất Yến Nhi chần chừ vài cái rồi cũng từ từ mà cởi xuống hết. Hàn Phong một bên cũng phải giật mình, tuy là nàng hơi gầy nhưng ngực và mông đều đầy đặn. Nhất Yến Nhi đỏ mặt rồi từ từ bước vào trong thùng nước, Hàn Phong một bên lấy ra ba lọ thuốc để lên cái bàn kế bên.
Hắn lấy lọ đầu tiên rồi mở ra, sau đó đỏ vào trong thùng nước…
Đây là Túy Hương Dược, nó sẽ giúp cô giảm đi sự đau đớn, và loại bỏ những vết bầm từ trong ra ngoài.
Hàn Phong đổ hết cái lọ đầu tiên, rồi lấy ra lọ thứ hai, lấy ra vài viên đan dược rồi đưa cho Nhất Yến Nhi
“ Uống mấy viên này vào sẽ trị hết những vết thương tích tụ trong cơ thể cô…”
Nàng gật đầu cầm lấy và nuốt nhanh chóng vào, lập tức cảm thấy thân thế như bị ai đó đánh vào một cái thật mạnh, cực kỳ đau đớn. Nàng cắn răng mà chịu đựng, hai bàn tay đã nắm chặt thành bồn tắm, Hàn Phong thấy thế lập tức lấy một lọ khác từ trong giới chỉ, cùng loại với bình đầu tiên mà đổ vào trong thùng.
Lập tức Nhất Yến Nhi cảm thấy cơ thể dễ chịu hơn một chút, Hàn Phong ngồi một bên mà dùng tay truyền Hồn Khí vào trong người nàng. Bàn tay của hắn để lên trên lưng nàng, một cảm giác mềm mại khiến hắn không tự chủ được mà sờ vài cái, rồi từ từ sờ khắp hết cơ thể nàng, nhưng vẫn không quên truyền hồn khí vào trong.
Nhất Yến Nhi đương nhiên là cảm nhận được, nàng chỉ khẽ kêu vài tiếng, nhưng vẫn để mặc cho Hàn Phong làm việc. Mười phút sau, Hàn Phong cầm lên bình thứ ba mà rắc lên tay, sau đó chà sát lên người nàng….
“ Đứng thẳng lên…”
Nhất Yến Nhi lúc này rụt rè đứng dậy, sau đó xoay người hướng về hắn, cả cơ thể nàng đều nằm trong mắt Hàn Phong. Hắn hai mắt sáng lên, cơ thể cảm thấy nóng nực, nhưng vẫn tập trung mà bôi thuốc lên cho nàng. Một hồi sau cơ thể của Nhất Yến Nhi đã bị Hàn Phong sờ không còn một chỗ nào, cảm giác ngực và mông mềm mại, hắn cảm thấy rất là thích thú.
“ Khụ khụ….bây giờ là xong rồi, cô nằm xuống ngăm nửa tiếng, rồi tẩy rửa thân thể. Sau đó tôi sẽ giải phong ấn cho cô….” Hàn Phong liền ho vài cái, nói rồi chạy thẳng ra ngoài phòng chờ. Nhất Yến Nhi lúc này mặt đỏ như ớt, từ tai cho tới cổ, hụt đầu xuống mà ngăm cho thùng nước.
Nửa tiếng trôi qua nhanh chóng, Hàn Phong đang ngồi luyện dược, trước mặt hắn là một cái lò luyện thuốc màu đỏ như máu, và một ngọn lửa màu xanh lam đang đun đốt vài loại dược liệu, sau đó từ từ tan chảy, rồi hòa nhập lại với nhau tạo thành một viên đan dược màu xanh lam, có năm viền bao bọc, chứng tỏ đây là một loại ngũ phẩm đan dược.
Khi nhìn thấy một thân ảnh từ trong bước ra, Hàn Phong theo ý thức mà quay qua nhìn, lúc này trước mặt hắn là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, thân hình hơi gầy nhưng lại cân đối, đôi chân thon dài, khuôn mặt tròn với mái tóc ngang vai, cặp mắt nâu cùng với làn da như tuyết.
“ Tắm rửa xong quả nhiên là xinh đẹp tuyệt trần…”
“ Thiếu gia quá khen…”
“ Thiếu gia…” Hàn Phong giật mình mà nhìn Nhất Yến Nhi..
“ Đúng, dù sao tất cả của ta đều là thuộc về ngài, từ hôm nay Hàn Phong chính là chủ nhân của ta…” Nhất Yến Nhi nhìn hắn mà cười nói, vẻ mặt rất là tự nhiên không hề chán ghét, hắn chỉ ngạc nhiên nhìn nàng vài cái rồi cười. Sau đó ra hiệu cho nàng ngồi xuống…
“ Đây là ngũ phẩm đan dược Phá Ấn Đan, công dụng như tên, có thể giải phong ấn…”
“ Ngũ phẩm….là thiếu gia luyện à….”
“ Ừm….sao, bộ có chuyện gì lạ à….” Hàn Phong mặt ngơ ngác mà nhìn Nhất Yến Nhi mà nói, còn nàng thì bị Hàn Phong lời nói thì giật mình, mặt nhìn hắn như đang nhìn một tên quái thai. Ngũ phẩm luyện dược sư ở Nhân tộc đều được coi là lão nhân, tôn thờ như thần bởi vì bọn họ có thể luyện ra những đan dược có thể thay đổi số mệnh.
“ Thiếu gia không biết thiệt à...Ngũ phẩm đan dược được coi là thánh dược ở Nhân tộc đó, ngài...ngài..có thể luyện chế ư?”
“ Đương nhiên…rồi đừng có nói nhiều mà mau uống đi…” Nhất Yến Nhi gật đầu, sau đó lập tức mà nuốt viên đan dược vào, rồi bỗng nhiên cơ thể nàng lập tức bị co lại, Hàn Phong thấy thế thì lập tức dùng Hồn Lực của mình truyền vào người nàng, khống chế nguồn Hồn Lực đang bị bộc phát sau một thời gian dài bị phong ấn.
Hơn nửa tiếng sau thì luồng khí từ người của Nhất Yến Nhi cũng bị kiềm chế lại, rồi từ từ mà chui vào cơ thể của nàng, một lúc sau nàng mở mắt ra, nhìn vào bàn tay của mình rồi cười một tiếng…
“ Thiếu gia, thực lực của tôi đã về Thiên Quân rồi, hơn nữa còn đột phá, lên Thiên Quân Lục Tinh….”
“ Chúc mừng cô….” Hàn Phong dùng tay xoa đầu nàng một cái rồi cười nói. Bỗng nhiên lúc này Nhất Yến Nhi nhảy vào người Hàn Phong, sau đó dùng hai tay choàng qua cổ hắn, khuôn mặt trở nên dịu dàng, cặp mắt chứa tình nhìn vào Hàn Phong…
“ Thiếu gia, chúng ta đi ngủ sớm đi…..”
“ Cô là một tiểu yêu tinh nhỉ….” Hàn Phong vuốt mặt nàng một cái rồi cười, sau đo trong phòng bỗng nhiên tối hẳn đi, quần áo của hai bên dần dần biến mất, sau đó là những hoạt động lên cao xuống thấp, những tiếng rên cao trào, nhưng lạ là chỉ có bên trong bên ngoài không hề nghe bất cứ âm thanh gì.
Một buổi tối trôi qua, Hàn Phong lúc này từ từ mở mắt dậy, trên tay và cả thân thể vẫn còn hương vị tuyệt vời của ngày hôm qua. Nhìn qua thân ảnh mềm mại, trắng nõn nằm bên cạnh, Hàn Phong cũng không nhịn mà đè lên người nàng, sau đó một trận thoải mái buổi sáng, và cứ như thế ba ngày ba đêm trôi qua, ngày hôm nay hắn phải thức dậy để mà chuẩn bị cho buổi đấu giá, Nhất Yến Nhi bị Hàn Phong dằn vặt 3 ngày 3 đêm, lúc này đã trở thành một người phụ nữ càng thêm thành thục, đẹp đẽ.
“ Thiếu gia, tại ngày đó...bây giờ người ta ở phía dưới còn rất đau…”
“ Nhưng không phải đã đi được rồi sao…” Hắn cười mà nhìn nàng nói
“ Người ta là một Thiên Quân, đương nhiên là hồi phục khá nhanh….” Nhất Yến Nhi nhìn hắn mà lắc đầu, cười khổ nói.
“ Mà hôm nay chúng ta đi đâu thế?”
“ Đi mua đồ….nhưng trước khi đi mua, thì chúng ta cần làm chút việc…” Hàn Phong nhìn Nhất Thiên Yến mà suy nghĩ một chút. Một lúc sau, hai người bước ra ngoài nhà trọ, Hàn Phong vẫn là Hàn Phong, nhưng mái tóc bạc, cặp mắt đỏ cùng với một cái mặt nạ. Còn về Nhất Yến Nhi thì vẻ mặt, mái tóc đều thành một người hoàn toàn khác. Không còn vẻ đẹp lộng lẫy mà chỉ có một chút nhan sắc, không còn dáng vẻ mê người mà chỉ là một thân người hầu. Hàn Phong hóa trang cho nàng đề phòng có nhiều chuyện xảy ra.
“ Thiếu gia, không ngờ thuật dị dung mà ngài cũng biết...không biết ngài còn biết bao nhiêu thứ nữa….”
“ Haha, ta biết nhiều thứ lắm…..”
Sau đó cả hai người đồng hành mà đi tới phòng đấu giá của Thanh gia, lúc này người người đã xếp hàng tấp nập…….