Chương 1: Thiên Đường Quả Táo(1)
#tien161099 đã beta. [ Người chơi Chu Khiêm bạn đã ràng buộc với với trò chơi và trở thành người chơi A7577.] [Chào mừng bạn đến với chế độ trải nghiệm.] [Vui lòng đợi tải phó bản.....] [Tải xong.] Với những dòng nhắc nhở này, Chu Khiêm mở ra cánh cửa trước mặt và bước vào căn phòng màu hồng. Trần nhà, sàn nhà, giường đệm, tủ quần áo, tất cả đều là màu hồng. Có một cô bé đang ngồi trên giường, tóc có màu hồng, quần áo mặc trên người cũng là màu hồng, bên cạnh, trên sàn nhà đặt đầy búp bê. Mỗi một con búp bê đều không giống nhau, một vài con có mắt và mũi đều tròn, đầu lớn thân thì nhỏ, chúng được làm bằng vải và có kiểu dáng rất dễ thương; một số làm bằng cao su giống như búp bê Barbie, dáng người mảnh mai, nhìn qua rất là gợi cảm. Có thể thấy được chúng nó không cùng một xưởng sản xuất. Nhưng chúng rất giống như cô bé đang ngồi trên giường, đều là tóc dài và có màu hồng, tất cả đều mặc váy công chúa màu hồng. Chu Khiêm bước vào, cửa tự động đóng lại. Cậu thử vặn khóa cửa, nhưng đã không thể mở ra. Cùng lúc đó, cô bé đang ngồi trên giường bỗng ngẩng đầu, dùng đôi mắt lạnh băng nhìn Chu Khiêm, nhỏ giọng nói: “Giúp em tìm con búp bê mà em ghét nhất!” 【 nhiệm vụ của người chơi đã được kích hoạt: Tìm ra búp bê bị ghét nhất. 】 【 thời gian nhiệm vụ: 90 giây 】 【 cầm đúng con búp bê chính xác và nói “Chúng ta cùng nhau giết nó” để qua cửa; người chơi chỉ có ba cơ hội; nếu ba lần đều chọn sai, người chơi không thể qua cửa, người chơi sẽ bị oán khí của búp bê ăn thịt. 】 Một giao diện hiện lên trên cổ tay trái của Chu Khiêm, mấy câu đó đột nhiên xuất hiện trên giao diện, phát sáng mấy giây rồi tự động tắt. Cùng lúc đó Chu Khiêm nghe thấy được tiếng động, nâng mắt nhìn, cậu nhìn thấy tất cả các con búp bê đó đều đứng lên, thậm chí còn nở nụ cười, chậm rãi đi về phía cậu.wattpadtien161099 Chưa đi được vài bước, màu hồng trên người búp bê đậm hơn. Cô bé, trần nhà, giường…… Mọi đồ vật ở đây lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy đang dần chuyển sang màu đỏ của máu, căn phòng này giống như miệng của một con quái vật đang mở to ra, nếu 90 giây sau Chu Khiêm vẫn chưa qua cửa được, cái miệng náy sẽ khép lại, Chu Khiêm sẽ bị xé nhỏ ra trước khi nó ăn máu và thịt của cậu. Nhóm búp bê này vừa nhìn thấy thì rất lộn xộn, nhưng có thể nhìn ra là xếp thành ba hàng, Chu Khiêm rất dễ dàng đếm được là 30 con. Như vậy, cậu có ba cơ hội để tìm được con búp bê chính xác trong số 30 con bút bê này, nếu may mắn thì cậu sẽ có 10% cơ hội để qua cửa. Nhưng đương nhiên Chu Khiêm không phải là người tin vào sự may mắn. Cậu từ nhỏ đã trà trộn vào trong sòng bạc với cha, đánh bài thắng chưa bao giờ dựa vào may mắn, mà là nhờ vào quan sát, tâm lý và tốc độ của tay. Vì vậy. Chu Khiêm không có lập tức hành động ngay, mà trước tiên đứng đó quan sát. Những con búp bê này đều không giống nhau, điểm chung là tất cả đều rất đẹp, nhìn không ra được con nào làm người ta ghét, tại sao lại tồn tại một cô bé ghét búp bê? Từ từ, cô bé vừa rồi dùng từ “Nhất”, vậy là tỏ vẻ với tất cả các con búp bê này, cô bé đều ghét. Chẳng qua trong đó có một con là ghét nhất. Cô bé này mặc váy và phụ kiện giống như những con búp bê, như vậy mà nói cô bé cũng thích màu hồng, đáng lẽ cũng phải thích hết chúng nó. Nhưng nếu nói “Cô bé ghét chúng nó” từ câu này mà nói…… Chu Khiêm thử nói một câu với cô bé: “Em ghét màu hồng sao?” “Đương nhiên là ghét!” Cô bé tức giận nhìn Chu Khiêm, “Em ghét màu hồng, ghét búp bê! Mau giúp em tìm ra con búp bê đáng ghét nhất đi!” Quả nhiên là như thế. Ghét màu hồng, ghét búp bê. Nhưng cố tình cô bé lại mặc váy màu hồng, được một đống búp bê màu hồng vây xung quanh. Những manh mối này chỉ có thể nói ra một điều —— cô bé là bị người khác ép buộc mặc thành như vậy, mấy con búp bê này cũng không phải là tự cô mua. Chu Khiêm, một bên suy nghĩ, một bên liếc mắt nhìn hết tất cả các con búp bê. Mấy con búp bê này không phải sản xuất cùng một xưởng, điểm này từ lúc đầu cậu đã chú ý đến. Lúc này, Chu Khiêm chủ yếu tập trung vào đôi mắt của chúng. Đôi mắt của mấy con búp bê này không giống nhau, có màu xanh lam, xanh lục, đen, nâu từ từ, đến cô bé này cũng…… Ánh mắt của cô bé dừng trên người cậu, Chu Khiêm phát hiện con ngươi của cô bé có màu đen. Tóc, đôi mắt trang phục của mấy con búp bê này phải khác nhau chứ, nhưng sau khi được mua về đều được thay đổi đầu tóc và trang phục. Như vậy cô bé thì sao? Gương mặt của người Trung Quốc, cô bé có con ngươi màu đen, tại sao tóc lại có màu hồng?wattpadtien161099 Tại sao lại mặc giống như những con búp bê này. Nhưng cậu cần phải xác nhận lại một lần nữa. 【nhắc nhở thân thiện: thời gian của bạn còn lại 70 giây. 】 Chu Khiêm cũng không thèm nhìn nhắc nhở của giao diện, đi thẳng về phía cô bé. Đi tiếp một bước vào căn phòng đỏ như máu này, nụ cười của mấy con búp bê càng thêm âm u hơn, giống như đang chờ đến khi hết thời gian, họ có thể ăn được máu thịt của Chu Khiêm. Cô bé kia cũng cười, hé miệng, giữa những kẻ răng chảy ra một dòng máu đỏ tươi, một giây trước còn là căn phòng màu hồng ấm áp, giây sau liền trở nên khủng bố đỏ như máu. Chu Khiêm không hề sợ hãi với khóe môi chảy máu của cô bé. Vươn tay, cậu nắm lấy tóc của cô bé kéo xuống. Tóc giả màu hồng lập tức liền kéo lên, rơi xuống đất, lộ ra đầu tóc của con trai. Đây rõ ràng là một cậu nhóc, chẳng qua được người khác trang trí giống như là một con búp bê của con gái. Chu Khiêm nheo mắt, kéo ống tay áo lên. “Xin lỗi, anh chỉ muốn xác nhận một chút trên người em có vết thương hay không.” Sau đó Chu Khiêm rõ ràng thấy trên cánh tay cậu ta đầy những vết xanh tím. Cậu bé được trang điểm thành một cô gái, trên người lại có nhiều vết thương như thế, gặp phải chuyện gì, cũng không khó nghĩ. 【 nhắc nhở thân thiện: Thời gian của bạn còn lại 60 giây. 】 Cùng lúc với nhắc nhở trên giao diện, miệng của cậu bé càng há to hơn, máu chảy ta từ bên trong ngày càng nhiều, thậm chí dính lên trên người Chu Khiêm. Mấy con búp bê này cũng đứng rất gần, chúng nó hình như xếp thành ba vòng, vây xung quanh Chu Khiêm. Trong đó có ba con búp bê đi nhanh hơn, cùng lúc cắn ống quần của Chu Khiêm. Không biết có phải là ảo giác hay không, Chu Khiêm nghe được tiếng nuốt nước bọt của chúng, giống như đang chờ để ăn một bữa ngon. 【 nhắc nhở: Bị oán khi của búp bê đụng vào, thanh máu của người chơi Chu Khiêm còn lại 99%. 】 【 một khi giá trị sinh mệnh còn lại số 0 người chơi lập tức tử vong 】 Trên giao diện của hệ thống, đại diện cho thanh máu màu đỏ tươi hơi giảm một chút, nhưng hoàn toàn không thể tạo thành uy hiếp. Bởi vậy, đây cũng chỉ là một trò chơi nhỏ, hạn chế duy nhất là yêu cầu về thời gian. Chu Khiêm liếc nhìn giao diện một cái, một lần nữa nhìn về phía cậu bé, hỏi: “Em ghét màu hồng, ghét búp bê, vậy em ghét nhất cái gì? Người đã khi dễ em sao?” Cậu bé lắc đầu. Lúc này, một cây dao nhỏ đột nhiên xuất hiện trước ngực của cậu bé, hơn nữa còn đang đâm sâu vào trong ngực, máu chảy ra ngày càng nhiều hơn, còn trào ra cả miệng, giống như máu của cậu ta chảy mãi không hết. Nhưng mà cậu bé đang cười, giống như là sắp được tự do rồi. Căn phòng càng lúc càng đỏ, trong con ngươi của Chu Khiêm cũng phản chiếu lại màu đỏ như máu. Chu Khiêm dùng đôi mắt màu đỏ của mình nhìn về phía cậu nhóc, bình tĩnh hỏi: “Anh đã biết, em ghét mình nhất có đúng hay không?” “Đúng vậy.” Trên mặt nhóc con mang theo nụ cười tự do, nhưng cậu ta vẫn đang không ngừng ói ra máu, nụ cười này cũng thêm vài phần đáng sợ. “Tôi đã tự mình uống thuốc độc, uống xong, tôi đã nôn ra rất nhiều máu. Tôi không muốn sống nữa. Tôi muốn mình được chết nhanh hơn, vì thế tôi lại tự đâm mình một dao. “Tôi nghĩ mọi người sau khi chết sẽ rất cô đơn Hay…… Anh đi chung với tôi đi……” 【 nhắc nhở thân thiện: Thời gian của bạn còn lại 50 giây. 】 Nhắc nhở xong, có càng nhiều búp bê vây xung quanh cậu hơn. Trong đó có một con nhịn không được nữa, cách ống quần của Chu Khiêm cắn một cái. 【 thanh máu của người chơi Chu Khiêm còn lại 95%. 】 Chu Khiêm không đau không ngứa, đem búp bê đá ra, cũng không hề lộ ra sắc mặt sợ hãi. Cậu vừa rồi có hỏi mấy câu, thật sự chỉ là muốn xác nhận một chuyện —— cậu bé này có phải tự ghét mình hay không. Hiện tại cậu đã có được câu trả lời. Cậu bé chắc là đã bị người nào đó có đam mê trang điểm thành búp bê, bị bắt cả ngày làm bạn với mấy con búp bê. Cậu bé đã chịu đủ cưỡng ép và nhục nhã, nhưng cậu bé đã quên người khi dễ mình, nổi oán hận đó đành tự trúc lên người mình. Vì thế cậu bé tự giết mình. Người cậu bé ghét nhất lại là chính mình, cho nên sau khi cậy nhóc tự xác đều bị nhốt trong chính căn phòng này, mỗi ngày cậu bé đều phải lặp lại hành động tự xác của mình. Như thế, đáp án để qua cửa là gì, không cần nói cũng biết. 【 nhắc nhở thân thiện: Thời gian của bạn còn lại 40 giây. 】 Không chút để ý liếc mắt nhìn giao diện nhắc nhở, Chu Khiêm nghĩ thầm —— mỗi giây đều đủ cho cậu kiểm tra một con búp bê, cũng không sợ trễ. Chu Khiêm bắt đầu nhanh chóng kiểm tra mấy con búp bê. 【 thời gian của người chơi còn lại 30 giây! 】 【 thời gian của người chơi còn lại 20 giây! 】 【 thời gian của người chơi còn lại 15 giây! 】 【 mời người chơi Chu Khiêm nhanh chóng qua cửa! Nếu không sẽ tử vong! 】 Thời gian khẩn trương như vậy, Chu Khiêm thật sự không có cơ hội để bị sai. Nhưng cậu cũng không hoảng sợ chút nào. Xem qua 15 con búp bê cậu còn chưa xác định được mục tiêu, cậu cũng chỉ sắc mặt âm u mà thở dài. 【 thời gian của người chơi còn lại 10 giây 】 【 thời gian của người chơi còn lại 9 giây 】 …… 【 thời gian của người chơi còn lại 5 giây 】 lúc câu nhắc nhở này được hiện ra, Chu Khiêm mắt cũng không thèm chớp, người canh trước màng hình lại lo lắng. Nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trong màng hình, hắn nhịn không được mà la lên: “Ai kêu cậu lúc trước phí nhiều thời gian như vậy! Không cần quan sát nhiều như vậy, cũng không cần mấy câu hỏi đó!! Đơn giản thô bạo mà nhìn mấy con búp bê thôu!!!” Người la lên tên là Vu Hiền. Cậu ta lúc này đang ngồi trong phòng trọ, đầu cũng không thèm nâng mà nhìn chằm chằm vào màng hình điện thoại. Người chơi Chu Khiêm này nếu không qua cửa, có liên quan đến việc Vu Hiền có nhận được giải vàng hay không, cho nên hắn rất lo lắng. Vu Hiền với bạn cùng phòng của mình là Chúc Cường tháng trước cả hai đều bị thất nghiệp, hai người cũng đã đi đến cuối cuộc đời. Nếu mà đến tuần sau vẫn không tìm được việc, hai người tính sẽ rời thành phố về quê lập nghiệp. Tối nay, hai người đều nhận được một cái quảng cáo. 【 bạn muốn phát tài trong một đêm sao? 】 【 bạn muốn làm giàu mà không cần bỏ ra tiền vốn? 】 【 có một nhóm người đang ở trong một cái trò chơi qua cửa. Chọn người chơi để đặt cược, nếu người chơi thuận lợi qua cửa sẽ nhận được 3 vạn. 】 Thẻ ngân hàng của hai người cũng không còn tiền, không sợ bị lừa, cũng không thèm sợ điện thoại bị nhiễm virus Vì thế hai người đều nhấn vào. Lúc lựa chọn đặt cược người chơi, trước mặt Vu Hiền xuất hiện rất nhiều gương mặt, hắn ôm tâm lý nhìn mặt chọn người, tiện tay nhấn vào Chu Khiêm lớn lên đẹp trai. Nhưng từ lúc trò chơi bắt đầu cho đến bây giờ, Vu Hiền không thể không nghi ngờ sự lựa chọn của mình —— người lớn lên xinh đẹp đầu óc thật sự dùng được sao? Thật sự Vu Hiền cũng không nghĩ rằng trên trời tự nhiên sẽ rớt xuống một cái bánh nhân thịt. Nhưng vào 30 giây trước, bạn cùng phòng của hắn là Chúc Cường —— trong thẻ ngân hàng nhận được 3 vạn. Chúc Cường chọn người chơi tên là Lộ Manh Mạnh, tuổi ngoài 20, lớn lên thật sự rất manh.wattpadtien161099 Lộ Manh Manh vào 30 giây trước đã qua cửa. Hệ thống đã thưởng cho cậu ta một cái rương. Từ trong rương nhận phần thưởng, cậu ta thoát khỏi trò chơi. Cùng lúc đó, Chúc Cường nhận được thông báo của ngân hàng. “Đm!” “Đm!!” “Đm!!!” Nhìn kỹ tin nhắn đến ba lần, hai người liền đồng thanh la lên Đm! Liền cùng nhau nhìn chằm chằm xem Chu Khiêm có qua cửa hay không.wattpadtien161099 Thấy Chu Khiêm kéo dài như thế, Vu Hiền hốt hoảng, Chúc Cường cũng nhịn không được nói: “Cách vừa rồi Lộ Manh Manh qua cửa mới đúng! Cậu ta cái gì cũng không có hỏi, trực tiếp xem xét mấy con búp bê đó!” “Mẹ nó, tôi cũng rất sốt ruột nha! 30.000 NDT đã đến tay cậu, tôi còn chưa có tin tức nữa! Chu Khiêm nếu mà không qua cửa, tiền thuê nhà tháng sau cậu ứng trước đi! “Thôi tôi đi ——Cuối cùng” Vu Hiền thở dài một hơi, “Cuối cùng cậu ta cũng qua cửa rồi! Cậu ta cũng tìm được con bút bê kia!” Chúc Cường: “Cho nên hỏi mấy câu hỏi đó đều vô dụng thôi, đều là thứ dùng để che mắt, lãng phí thời gian của người chơi! Tốt, Chu Khiêm có thể rời khỏi trò chơi. Này…… Này này? Tại sao cậu ta lại không đi?! Cậu ta đang làm gì?! “Đm!, nhóc con kia sắp biến thành xương trắng, cậu ta còn dám đụng đến?! Lỡ đâu bị tập kích thì biết làm sao? Tuy rằng thanh máu của cậu ta cũng còn rất nhiều, nhưng biết đâu được!” Hiện tại, trong trò chơi. Chu Khiêm căn bản không biết có người đang nhìn cậu, hơn nữa còn đặt cược cho cậu. Cậu chỉ là từ từ tìm được thứ để qua cửa. Chủ yếu là. Cậu bé ghét búp bê. Bởi vì với cậu bé mà nói, búp bê thật sự cũng là một loại nhắc nhở —— cậu bé cũng giống như là chúng nó, chỉ là món đồ chơi người khác muốn làm gì thì làm. Ở trong đám búp bê này, có một con búp bê con trai. Nó bị bắt đội tóc giả, mặc váy màu hồng, giống y như cậu nhóc vậy. Nhóc con ghét mình nhất, nên cũng ghét nó nhất. Vừa nhắc đến con búp bê Chu Khiêm nhìn về phía cậu nhóc, nói ra một câu: “Chúng ta cùng nhau giết nó.” Thời gian điếm ngược của hệ thống ngừng lại. 【 người chơi tìm được búp bê bị ghét nhất, thành công qua cửa. Giao diện kết thúc đã được hiện ra, sau khi kết thúc người chơi có thể thoát khỏi trò chơi. 】 Xung quanh hình như vang lên tiếng khóc, giống như là được phát ra từ mấy con búp bê này. Chăn đệm đã thành màu đỏ như máu, ngăn tủ, trần nhà, sàn nhà, tất cả đều bắt đầu biến thành màu đen, cho đến lúc hòa cùng với bóng tối, mà cậu nhóc ngã trên mặt đất, máu thịt trên người từ từ mất đi, đang chuẩn bị biến thành một bộ xương trắng. Chu Khiêm cũng không thèm tránh xa, ngược lại cậu đến bên cạnh của nhóc con, ngồi xổm xuống, không chút sợ hãi nào mà cầm đầu ngón tay của cậu nhóc nói. “Từ đầu tới cuối không phải là em sai. Em không nên tự ghét mình, càng không nên tự giết mình, nếu muốn giết thì giết người khi dễ em kìa.” Ánh mắt cậu bé tràn đầy nỗi oán hận. “Anh nói đúng, tôi nên giết hắn ta! Giết Lý Đại Phú!” 【 người chơi Chu Khiêm kích hoạt nhiệm vụ phụ: Giết chết Lý Đại Phú. 】 Cậu liếc mắt nhìn nhiệm vụ mới trên giao diện, Chu Khiêm hỏi lại cậu nhóc: “Lý Đại Phú là ai?” “Chú tôi!” Nhóc con nắm chặt tay. “Anh biết rồi, là do chú em tra tấn em. Nợ máu nên trả bằng máu. Anh sẽ báo thù thay em.” Chu Khiêm lúc nói mấy lời này khóe mắt hơi âm u. Cậu nhìn vào ánh mắt của đứa nhỏ, hơi mang theo thương hại. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện bên trong hơi mang theo một loại khát máu. Giống như là đơn giản cậu cũng không phải muốn báo thù giúp đứa nhỏ, cậu muốn có cơ hội để ra tay. “Vậy em nói cho anh biết, tìm Lý Đại Phú ở đâu?” “Hắn sẽ đến tham gia buổi tụ hội của Quả Táo Nhạc Viên, tôi đã trộm thư mời của hắn ta, hiện tại tôi đưa nó cho anh! Anh đem thư mời trà trộn vào đó, nếu gặp hắn ta, phải thay tôi giết hắn!” 【 người chơi Chu Khiêm nhận được đạo cụ: Thư mời của Lý Đại Phú. 】 “Lý Đại Phú, bạn là tín đồ sùng đạo nhất【 Đại thần Yibo ¹】. Thật không may đại thần đã làm bạn thất vọng, để bù đắp cho bạn. Đại thần sẽ ban cho cậu cơ hội để đến Quả Táo Nhạc Viện để gặp đại thần. Khi đó bạn có thể nói bất cứ đều bạn muốn với đại thần. [ Muốn trừng phạt đại thần, cho dù ra tay có nặng bao nhiêu, đại thần cũng sẽ không từ chối.] Vì vậy Lý Đại Phú tin vào một vị đại thần tên là Yibo. Nhưng tại sao đại thần lại khiến hắn ta thất vọng? Thần là ở trên cao, sao bây giờ hắn lại để cho tín đồ của mình muốn bất cứ thứ gì từ hắn cũng được? Chuyện này thì có liên quan gì đến phó bản.wattpadtien161099 Chu Khiêm cong môi, nhìn cậu bé đang từ từ biến mất nhanh chóng hỏi —— “Em đã lấy cắp thư mời của hắn ta, vậy em có biết bí mật gì của Lý Đại Phú không? Có chuyện gì với đại thần Yibo mà hắn ta tin tưởng.” Đại thần có thể thỏa mãn nguyện vọng của mọi người: "Lý Đại Phú muốn tiền, đại thần đã cho hắn ta, Lý Đại Phú lại muốn..." Cậu bé tức giận nói: "Hắn ta muốn tôi, đại thần cũng có hắn ta! Đối với sức mạnh của thần tôi không thể thoát khỏi Lý Đại Phú. Vì vậy tôi chỉ có thể tự sát! Bây giờ.... Bây giờ Lý Đại Phú lại ước với đại thần tôi có thể sống lại. Nhưng đại thần lại nói sức mạnh của mình không đủ, không thể đồng ý với Lý Đại Phú, vô cùng xin lỗi và gửi đến thư mời này....." Ồ, vậy đây cũng không phải là một vị thần lương thiện cho lắm. Mục đích của tất cả mấy việc này là gì. Chu Khiêm suy nghĩ một lúc, đôi mắt nhìn chằm chằm vào thư mời nói: "Khách có thư mời mới có đủ tư cách để vào buổi tụ hội. Xin hãy giữ cẩn thận." Bây giờ Chu Khiêm đã qua cửa. 【 Thiên Đường Quả Táo 】, 【 đại thần Yibo 】, đều là những nguyên tố trong phó bản. Trong những trường hợp bình thường, lúc người chơi đi vào phó bản, gặp được câu hỏi thứ nhất, nhưng làm sao để tiến vào Nhạc Viên Quả Táo. Nhưng Chu Khiêm có thư mời, vấn đề với cậu mà nói, rất dễ dàng để giải quyết. Quả nhiên, mở ra cốt truyện bị che giấu là rất có lợi. Mấy việc cậu làm lúc trước, cũng không phải là lãng phí. Vừa rồi trò chơi nói là chế độ trải nghiệm, độ nguy hiểm tử vong không cao, chỉ cho người chơi làm quen trước một vài quy tắc. 30 con búp bê, trong đó có một con là con trai. Kể từ đó, “Giới tính” đã tạo nên sự khác biệt với những con búp bê khác. Như vậy đáp án qua cửa chỉ có thể là nó. Căn bản không cần thăm dò cố truyện làm gì, người chơi chỉ cần kiểm tra mỗi con búp bê là có thể dễ dàng qua cửa. Nhưng hệ thống lại thiết kế một cố truyện bi thảm như vầy. Chắc chắn có chỗ hữu dụng của nó. Đi đến đây, Chu Khiêm phát hiện mình đoán đúng rồi. Lúc Chu Khiêm cất thư mời, cậu bé cũng đã biến mất. Tất cả mọi thứ, thậm chí cả căn phòng toàn bộ đều biến mất. Chu Khiêm bước vào màn đêm, sau lưng không còn ánh sáng của ngôi biệt thự nữa, trước mắt chỉ còn lại một cánh cửa sân sau. Sân sau rất hoang vắng, một bộ xương trắng nằm im trên đất, bên cạnh là 30 con búp bê đối lập hoàn toàn với nhau. Sau khi đứa nhỏ tự sát, được chôn ở mảnh đất này. Mấy con búp bê này trở thành vật chôn cùng. Nhưng mà cậu nhóc sau khi chết vẫn còn hận chúng nó, người chơi đi nhầm vào mảnh đất này, đào bộ hài cốt với mấy con búp bê lên, nên mới tiến vào không gian oán khí của đứa nhỏ. Vào lúc này, biệt thự và sân sau đang mờ ảo trong bóng đêm, ngụ ý đoạn phim nàu cũng nên kết thúc rồi. Một chùm sáng đỏ từ trên bộ hài cốt bay lên. Chạm đến trên người Chu Khiêm. 【 người chơi Chu Khiêm nhận được một lần Buff phòng thủ—— “Cậu nhóc chúc phúc”. 】 【 khi thanh máu giảm còn 5%, nếu Buff có thể giúp người chơi trở lại 100% chống lại thương tổn tiếp theo.】 Vu Hiền: “Ơ đây, đây chắc là Buff do đứa nhỏ cấp cho người chơi, giúp người chơi giết được Lý Đại Phú đi? Nhưng Buff này chỉ có thể chống lại thương tổn một lần?! Hơi gà nha. Cậu nói, Lý Đại Phú này dù gì cũng là một Boss cấp thấp đi? Nếu Chu Khiêm bị hắn ta đánh, với tình huống chỉ còn 5%, dùng một lần miễn thương tổn? Lý Đại Phú vừa dùng ngón chân chạm vào cậu ta, cậu ta liền lạnh đi……” Chúc Cường: “Đúng là gà thật, thôi mà có cũng đỡ hơn không. Này này, bảo rương tới, xem cậu ta có thể kiếm được gì?” Chu Khiêm nhìn ánh sáng trên người mình biến mất, trước mặt xuất hiện một cái rương đang phát sáng. 【 người chơi thuận lợi qua cửa trải nghiệm, được thưởng một bảo rương, mở ra để nhận được đạo cụ ngẫu nhiên 】 Chu Khiêm đi lên mở cái rương ra, bên trong là một đồ vật xanh toàn thân. 【 người chơi nhận được đạo cụ: Cỏ 】 【 Mô ta chức năng: Một loại thực vật? 】 【 cấp bậc: Cấp F 】 Trong trò chơi, Chu Khiêm: “Đm!.” Trước màn hình, Vu Hiền với Chúc Cường cũng đồng thời: “Đm!” Trong trò chơi này các đạo cụ đều có cấp bậc, từ A đến F xếp một hàng từ cao đến thấl, đặc biệt là mấy đạo cụ thuỗ về cấp S. Không hề nghi ngờ, cấp F là cấp thấp nhất. Lộ Manh Manh vừa rồi qua cửa, còn nhận được bao cổ tay phòng ngựa cấp C. Người so người đúng là có thể tức chết. Cất đạo cụ, Chu Khiêm giao diện hệ thống nhắc nhơ Chu Khiêm. 【 người chơi Chu Khiêm có thể vào phó bản: 《 Thiên Đường Quả Táo 》. 】 【 độ khó phó bản: Cấp một; khả năng qua cửa: 70%】 【 số người chơi: 5 người 】 【 người chơi Chu Khiêm sắp đăng xuất khỏi trò chơi, người chơi cần ở lại trong ngục tối 3 ngày trước khi vào phó bản. 】 【 nhắc nhở: Bạn có thêm một nhiệm vụ phụ là “Giết chết Lý Đại Phú”, Lý Đại Phú cấp bậc cao đến cấp E; nhưng người chơi vừa mới thông qua bản trải nghiệm chưa có các kỹ năng đặc biệt, các kỹ năng đều là cấp F 】 【 bởi vì sức mạnh hai bên quá khác nhau, người chơi có thể lựa chon các phó bản khác, để cấp bậc và kỹ năng đều được tằn lên, mới tiến vào 《 Thiên Đường Quả Táo 》……】 【 đương nhiên, sức mạnh càng kém nhau, lúc hoàn thành nhiệm vụ, phần thưởng người chơi đạt được càng cao; mời người chơi căn cứ vào khả năng thực tế rồi đưa ra lựa chọn 】 【 ngoại trừ《 Thiên Đường Quả Táo 》, hệ thống ngẫu nhiên cấp cho người chơi một phó bản khác 】 【 mời lựa chọn phó bản để tiến vào, cùng với thời gian để vào, người chơi có thời gian 3 ngày để suy nghĩ 】 Chu Khiêm cũng không cần phải suy nghĩ, cậu chọn đương nhiên là —— phó bản: 《Thiên Đường Quả Táo 》 Thời gian: Ba ngày sau. Hành động này của cậu làm cho Vu Hiền với Chu Cường Đm! Không thôi. —— Buff gà mờ, vô dụng 【 cỏ 】, còn chưa có bất kỳ kỹ năng nào, Chu Khiêm liền đem theo hai cái này, trực tiếp đi khiêu chiến với Lý Đại Phú cấp E? Vu Hiền còn chưa kịp thắp nến cho Chu Khiêm, không nghĩ tới mình cũng nhận được mấy cái nhắc nhở. 【 bạn đặc cược cho Chu Khiêm thuận lợi qua cửa, 30.000 NDT sắp chuyển vào; người chơi Chu Khiêm ba ngày sau sẽ tiến vào phó bản 《 Thiên Đường Quả Táo 》, bạn có thể tiếp tục đặt cược, đương nhiên, bạn cũng có thể đem theo 3 vạn để hoàn toàn rời khỏi trò chơi. 】 【 tham gia đặt cược cần có 3 vạn; nếu Chu Khiêm không qua cửa, bạn sẽ mất đi 3 vạn này; nếu Chu Khiêm thành công qua cửa, bạn sẽ nhận được phần thưởng 100 vạn. 】 【 con bạc Vu Hiền, bạn có thời gian mười phút để đưa ra lựa chọn. 】 Tác giả có lời muốn nói:- ---------*---------Edit: Truyện được dịch bởi Tiểu Miêu Miêu. ¹raw là 【羿泊大神】