Chương 17: Bút Sa "Gà Chết"
Ái Nghi biết hắn đến đây để làm gì, chỉ là không ngờ hắn lại chịu nhọc sức để lấy được chữ ký của cô đến như vậy, cái danh "bạn thân của Lâm Ái Nghi quá cố" này đúng là rất có ích.Cô đáp lại hắn một cái cong môi rồi đi vào trong trước. Phòng họp báo đã chuẩn bị xong xuôi, Trình Khiếu kéo ghế cho cô cùng anh ta ngồi ở giữa, Lý Cảnh Chiêu đến nhưng không tham dự, dù gì hắn cũng là tổng giám đốc của một công ty giải trí lớn, bộ phim này hắn cũng không phải là nhà tài trợ hay hợp tác nên ngoài người trong đoàn phim và hơn mười phóng viên ở dưới kia ra thì chẳng còn ai khác nữa.Người dẫn chương trình giới thiệu sơ lược về bộ phim mới, tiếp theo là trình chiếu năm tập phim ngắn kéo dài hơn 150 phút. Từ lúc màn hình máy chiếu bắt đầu phát đến kết thúc, dễ dàng nghe thấy những tiếng cười khe khẽ của cả đoàn phim và phóng viên tác nghiệp với những phân đoạn gây hài do Ái Nghi đảm nhiệm, sau tiếng vỗ tay giòn giã phỏng vấn chính thức được bắt đầu.Phóng viên đặt nhiều câu hỏi xoay quanh nhân vật phim, cũng dành cho Ái Nghi không ít lời khen có cánh, dù là gương mặt mới, trình độ chuyên môn vẫn chưa được kiểm chứng nhưng diễn xuất của cô không thua kém một diễn viên gạo cội nào, nếu không muốn nói là rất giống với "Lâm Ái Nghi đã chết".Trước khi kết thúc buổi họp báo, phóng viên đặt thêm vài câu hỏi ngoài lề về thân thế, trình độ học vấn và cả vụ tráo đạo cụ gây tai nạn cho Ái Nghi. Trợ lý đoàn phim nhắc nhở cô đừng trả lời nhưng cô lại nâng micro nói rõ ràng từng chữ một:"Về vấn đề riêng tư tôi xin phép không tiết lộ, còn về tai nạn trong cảnh quay, tin chắc mọi người cũng đã xem đoạn video kia rồi, nếu nói là vô tình thì rất gượng ép có phải không? Tôi không dám khẳng định là có ai đó muốn hãm hại mình nhưng các vị thử nhớ lại xem, một năm trước bạn thân của tôi cũng đã từng bị kẻ ác chơi xấu như vậy, tuy hung thủ đến nay vẫn chưa tìm được nhưng tôi thật lòng mong đó không phải là người trong nghề. Cảm ơn đã đặt câu hỏi."Người dẫn chương trình nhanh chóng kết thúc buổi họp báo, phóng viên còn muốn hỏi cặn kẽ thêm về câu trả lời lấp lửng kia của Ái Nghi nhưng cô đã được trợ lý đưa vào trong.Chuyện một năm trước Lâm Ái Nghi trong cảnh quay bị bắt cóc cũng bị tráo dao thật, khi đó camera ghi lại được bóng lưng của một cô gái lẻn vào phòng đạo cụ, cư dân mạng đã đoán rằng người đó là Lâm Thục Khuê vì ganh tị với chị mà ra tay hãm hại nhưng do không có đầy đủ bằng chứng nên không thể kết tội. Thời gian qua đi vụ việc này cũng bị Hoàng Phổ chi tiền ém xuống, hôm nay lại bị "Lâm Ái Nghi tái sinh" đào lại.…Toàn bộ quá trình phỏng vấn Lý Cảnh Chiêu đều theo dõi sát sao, hắn trầm tư trước màn hình điện thoại, tua đi tua lại ánh mắt thiện lành nửa vời của Lâm Ái Nghi khi trả lời về vụ tai nạn kia. Đến bây giờ hắn vẫn chưa tìm được kẻ đã trộm đoạn phim lỗi nằm trong tay Trình Khiếu, giờ phút này hắn lại thấy nghi ngờ về cô gái có lai lịch bí ẩn này vì người có lợi duy nhất chỉ có một mình cô, nhưng theo kết quả điều tra của Tống Văn thì cô không có khả năng làm thế, mà người giúp đỡ thì lại càng không."Giám đốc, cô Lâm đến rồi." Tống Văn vào phòng thông báo, nhận được cái phất tay liền mở cửa cho Ái Nghi bước vào.Cô mặc bộ váy da màu đen giống như tạo hình của nhân vật trong phim, áo khoác ngoài đã cởi ra, khoe nước da trắng trẻo mịn màng với thân áo cúp ngực, tóc buộc cao gọn gàng, gương mặt trẻ trung sắc sảo, nhan sắc này trong giới showbiz là không có điểm chết.Ái Nghi đứng cách Lý Cảnh Chiêu chừng một sải tay, môi đào khẽ nâng, màu son bóng làm thần sắc của cô thêm rạng rỡ, "Giám đốc Lý gọi tôi tới có việc gì sao?"Lý Cảnh Chiêu luôn giữ cho mình nét mặt hòa nhã, hắn đứng lên kéo ghế cho cô ngồi rồi rót ra hai ly rượu, đưa cho cô một ly, mới từ tốn lên tiếng:"Em đúng là vô tâm vô tình, tôi đã bỏ ra nhiều thành ý đến thế mà cái gật đầu của em vẫn chưa thể nhận được. Em có biết không? Từ lúc tôi dẫn dắt Hoàng Phổ đến bây giờ, em chính là ngoại lệ duy nhất mà đặc biệt đích thân ngỏ lời mời đấy."Hắn đứng sau lưng ghế của Ái Nghi, cố tình đặt bàn tay lên vai trần của cô, nâng ly vang đỏ lên uống cạn, bày ra dáng vẻ của một kẻ mang rất nhiều tổn thương.Ái Nghi giấu diếm cái cười khẩy vào sâu tận đáy lòng, nghiêng người qua một bên để tay của Lý Cảnh Chiêu rơi xuống khỏi vai mình, gác cánh tay lên thành ghế, lắc nhẹ ly rượu vang, ngước đôi mắt đầy ý tứ lên nhìn hắn, nhẹ nhàng hỏi lại: "Thành ý ở đâu sao tôi không nhìn thấy?"Giọng của cô ngọt như là mật, nhưng lại không phải là thỏ trắng ngây thơ mà đích thực là một nàng hồ ly khiến người ta si mê loạn ý.Lý Cảnh Chiêu ngẩn ngơ trong giây lát, bất cẩn để hình ảnh của mình lọt vào trong tròng mắt của cô, hắn mới uống mà đã say, từng tế bào lâng lâng như hít phải hương cần sa chứa độc và gây nghiện.Cái chớp mắt của Ái Nghi làm hắn bừng tỉnh, giữ cánh môi cong, vươn tay lấy tập hồ sơ trên bàn mở ra đưa cho cô."Căn hộ cao cấp ở khu chung cư thuộc quyền quản lý của Hoàng Phổ sẽ là của em, hợp đồng đại diện nhãn hàng nước hoa đắt đỏ nhất hiện giờ cũng đứng tên em, bộ phim truyền hình sắp sửa khởi quay tôi sẽ cho em đảm nhiệm vai nữ phụ, cấp xe riêng cho em, mở thẻ cho em. Như vậy… đã đủ thành ý chưa?"Bản hợp đồng hai năm đầy đủ phúc lợi không tìm ra điểm nào bóc lột hay chèn ép, nhưng làm gì có chuyện chỉ nhận mà không phải cho đi gấp đôi hoặc gấp nhiều lần. Ái Nghi thừa biết điều đó, càng hiểu rõ câu "bút sa gà chết" nhưng đây chính là thứ cô cần, có nó… cô sẽ có tất cả."Thành ý này có bao gồm quyền được tổng giám đốc ưu đãi đặc biệt hay không?"Ái Nghi lại ngước lên nhìn, Lý Cảnh Chiêu không nghĩ cô sẽ hỏi thế, bởi những nghệ sĩ dưới trướng của hắn đều sợ hắn biết được họ đang nịnh nọt để chiều lòng hắn. Còn cô, ban đầu gặp mặt đã cố tình giữ khoảng cách, nhưng bây giờ lại bày rõ dáng vẻ dụ hoặc để thăm dò suy nghĩ của hắn, tính cách này thật là hay.Lý Cảnh Chiêu khom người, choàng tay qua ghế của Ái Nghi, thổi men rượu vào tai cô, mập mờ kéo gần khoảng cách."Đương nhiên rồi, em muốn đặc biệt bao nhiêu tôi đều có thể cho."Đẩy sự kinh tởm ấy xuống đại tràng, Ái Nghi cười nhẹ, quay đầu cầm bút dứt khoát ký tên. Cô rút lấy một bản, bản còn lại đưa cho Lý Cảnh Chiêu, hàm răng trắng đều lộ ra, vờ như rất ngây thơ, khẽ gửi gắm tâm tư của mình."Mong giám đốc Lý đừng quên những gì mình đã nói."Cô đứng lên, muốn tạm biệt. Lý Cảnh Chiêu luyến tiếc kéo tay cô lại, tỏ rõ ý muốn được gần gũi lâu hơn."Chúng ta nâng ly chúc mừng đã.""Cô nam quả nữ ở cùng một phòng uống nhiều rượu… không tốt đâu. Tạm biệt ông chủ, gặp lại anh sau."Ái Nghi nhẹ cúi đầu chào rồi thẳng lưng bước ra cửa, Lý Cảnh Chiêu đứng tại chỗ ngây ngẩn một lúc lâu, nhìn ly rượu của cô còn nguyên trên bàn, hắn cầm lên chầm chậm nhâm nhi, liếm môi uống cạn.