Chương : 19
Nhớ tới cảnh vừa rồi trong sân vường,Tử Quyên trong lòng ngoại trừ khiếp sợ hơn nữa còn rất lo lắng.
Nghe được tiếng sáo,cô liền đẩy ra cửa sổ nhìn một màn động lòng người dưới ánh trăng.
Không đồng nhất chính là Tô Lực Hằng đột nhiên vọt ra,mà cô thấy được trong mắt hắn có ghen tỵ,ghen tỵ Vu Thiểu Đình yêu cháu gái mình.Đây là loạn luân,cô phải ngăn lại hắn!
Sau đêm hôm đó.
Khi Tô Lực Hằng muốn ngồi ăn cơm ở bên cạnh Liễu Uyển Nhi,Tử Quyên liền chen mông vào;khi Tô Lực Hằng đưa Liễu Uyển Nhi ra cửa đi học quan tâm hỏi mấy câu,Tử Quyên liền đưa tay kéo Liễu Uyển Nhi nhét vào xe,nghênh ngang rời đi;khi Tô Lực Hằng hỏi thăm Liễu Uyển Nhi ở trường học thế nào,Tử Quyên trả lời một câu ‘ rất tốt ’, sau lập tức kéo Liễu Uyển Nhi trở về phòng. . . . . .
Liên tiếp mấy ngày,Tô Lực Hằng không nói được một câu hoàn chỉnh với Liễu Uyển Nhi.
Ngày này Tô Lực Hằng ở trên bàn cơm tuyên bố,hắn muốn bắt đầu dạy Tô Tiểu Tiểu bắn súng.
Tử Quyên là người đầu tiên đứng lên: “Em sẽ dạy.”
“Không cần,tôi tự mình dạy.” Nhớ tới lần trước bắt bọn họ dạy học,lúc này hắn không muốn mượn tay bọn họ nữa.
“Đại ca đã đem tiểu thư giao cho em,tất cả những việc liên quan đến cô ấy em chịu trách nhiệm, bao gồm học tập tác xạ.” Tử Quyên rất kiên quyết.
Tô Lực Hằng rốt cục có thể khẳng định,mấy ngày nay Tử Quyên cô ý ngăn cách hắn và Tô Tiểu Tiểu.
“Không được,ta đã quyết định tự mình dạy,cô không cần nói thêm nữa.” Mặc dù hắn không biết Tử Quyên tại sao làm vậy, nhưng điều này làm cho hắn vô cùng không vui.
Tử Quyên biết Tô Lực Hằng một khi quyết định chuyện gì sẽ rất khó thay đổi,nhưng nghĩ đến Tô Lực Hằng có tình cảm với Tô Tiểu Tiểu hậu quả sẽ khó tưởng tượng,cho nên cô nghĩ ra một phương pháp xử lý chung: “Vậy hãy để cho Thiểu Đình dạy đi, hắn là người bắn tốt nhất trong đám chúng ta.”
Vu Thiểu Đình đã sớm nghĩ tự đề cử mình,vừa nghe Tử Quyên đề cử hắn lập tức hùa theo: “Em nhất định sẽ dạy Tiểu Tiểu thật tốt.”
“Ta đã nói tự mình dạy,các ngươi không nghe thấy sao.” Giọng nói âm trầm khiến cho tất cả mọi người cảm thấy hắn đang giận giữ,trên bàn cơm thoáng cái yên lặng như tờ.
Muốn cho Thiểu Đình tới dạy Tô Tiểu Tiểu,trừ phi hắn chết.
Một bữa cơm ngon lành kết thúc trong khẩn trương không vui.
Mới để xuống bát đũa Tử Quyên liền nghe được Tô Lực Hằng gọi cô.
“Tử Quyên,cô tới thư phòng của tôi.”
Bên trong thư phòng
“Tại sao?” Tô Lực Hằng hỏi gọn gàng dứt khoát.
Tử Quyên dĩ nhiên hiểu ý của hắn,cũng không quanh co lòng vòng: “Đại ca,cô bé ấy là cháu gái của anh,anh không thể có ý nghĩ không tốt với cô ấy.”
Tô Lực Hằng bàn tay trong nháy mắt siết thành quyền: “Tử Quyên,cô biết mình đang nói gì không?”
“Tử Quyên biết mình mạo phạm đại ca,nhưng Tử Quyên không thể nhìn đại ca phạm phải sai lầm.” Dứt khoát nhìn người đàn ông trước mắt,Tử Quyên hi vọng hắn có thể tỉnh ngộ.Thật ra thì trong lòng cô làm sao không biết,mặc dù biết Tô Lực Hằng không yêu cô nhưng cô cũng không hi vọng hắn yêu cô gái khác,có lẽ lúc đó cô sẽ vĩnh viễn mất đi hắn.
Tô Lực Hằng không cho rằng mình yêu Tô Tiểu Tiểu,hắn xem Tô Tiểu Tiểu như công cụ trả thù,trách nhiệm trưởng bối đối với vãn bối.Huống chi nếu hắn thật yêu Tô Tiểu Tiểu thì thế nào,bọn họ căn bản không có quan hệ huyết thống,nhưng hắn không muốn nói rõ với Tử Quyên,bởi vì hắn không thích giải thích với bất kỳ ai!
“Chỉ cần tôi thích,bất kể đối phương là thân phận gì.” Tô Lực Hằng nói thế.
Người trước mắt nở nụ cười tà ác khiến lòng Tử Quyên rơi xuống đáy cốc,chuyện đáng sợ nhất đã xảy ra sao?
Có lẽ cô sẽ rất nhanh mất người đàn ông này.