Chương : 177
Dư Tắc Thành hướng về phía thế giới Bàn cổ quỳ xuống, miệng lâm râm khấn vái:
- Thật ra Dư Tắc Thành ta muốn cầu trời đất, cầu thần linh bảo vệ, thế nhưng rốt cục cầu người không bằng cầu mình. Thế giới Bàn Cổ, ta là ngươi, ngươi cũng là ta, phen này ta muốn liều một phen, thành thì tiền đồ vô lượng, bại thì khốn khổ cả đời, hy vọng ngươi giúp đỡ ta để ta có thể luyện ra vô thượng tâm pháp của riêng mình.
Dứt lời Dư Tắc Thành cúi đầu, hắn bái lạy thế giới Bàn cổ nhưng cũng là chính bản thân mình, hắn vẫn kiên trì tin tưởng vào bản thân mình.
Sau đó Dư Tắc Thành đi tới cạnh ao, nhìn Địa Uyên Long Noãn. Quả trứng này ở trong ao đã một năm bốn tháng, càng ngày càng phát ra ánh sáng. Rồng con trong trứng đã dần dần hình thành, khoảng chừng vài tháng nữa là nó có thể phá vỏ mà ra, dần dần trưởng thành. Đến lúc đó nó sẽ trở thành chiến thú hoặc là kỵ thú hoặc pháp thú, phục vụ cho Dư Tắc Thành.
Nhưng không có sau này nữa... Dư Tắc Thành lấy trứng trong ao ra, hai tay giơ lên khỏi đầu, đi tới trước mặt hồn lô, cao giọng nói:
- Thế giới Bàn cổ, ta muốn cho trứng vào hồn lô, xin ngươi hãy luyện hóa nó thành Hồn Si cho ta. Ngươi đã sinh ra Tinh Linh Tiên Tử cho ta, nó được ắt hẳn trứng rồng này cũng được.
Đây là kế hoạch của Dư Tắc Thành, hắn muốn biến rồng con trong trứng trở thành Hồn Si của mình, như vậy hắn sẽ có được Hồn Si thú hùng mạnh giống như Chư Kiền Hồn Si Thú năm xưa, về sau hắn có thể trảm hồn luyện si, luyện hóa hết Hồn Si thú này đến Hồn Si thú khác.
Sau đó hắn sẽ sử dụng thú hồn của những Hồn Si thú này, dựa theo tâm pháp Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật mà tu luyện. Mỗi thú hồn như vậy xâm nhập vào huyệt đạo trong cơ thể hắn, vừa có thể khai thông huyệt đạo nhanh chóng, vừa có ích lợi tu luyện được Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết. Những Hồn Si thú này vốn có cùng nguồn gốc với hắn, cho nên chân nguyên sẽ tự động gia tăng một cách ổn định.
Nhờ đó có ưu thế của Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật Dư Tắc Thành có thể mau chóng xông phá huyệt đạo. Lại thêm ưu thế của Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết ổn định gia tăng chân nguyên, từ nay về sau tiềm lực của hắn sẽ hùng hậu vô cùng.
Dư Tắc Thành vừa nghĩ ra phương pháp tu luyện này lập tức trở về thí nghiệm. Bất quá hắn còn cần phải vượt qua được vài cửa ải khó khăn.
Cửa thứ nhất chính là không biết có thể luyện hóa Địa Uyên Long Noãn thành Hồn Si thú hay không. Nếu như không thể vượt qua cửa này, vậy chỉ có thể dùng Tinh Linh Tiên Tử làm thú hồn. Tinh Linh Tiên Tử yếu ớt vô cùng, có thể nói gần như không có chút tác dụng nào cả.
Dư Tắc Thành tỏ ra hết sức cung kính đặt quả trứng rồng vào trong hồn lô, lập tức rồng con trong trứng bắt đầu run rẩy. Bản năng sinh vật cho nó biết rằng mình sắp phải chết nhưng dù biết cũng không thể thoát được vận rủi này.
Dư Tắc Thành đặt Địa Uyên Long Noãn vào hồn lô, sau đó lấy Kim Đan của Phong Linh Chân Nhân ra cũng cho vào trong đó.
Kim Đan kỳ của vị Kim Đan Chân Nhân này thật ra là do hồn phách của y biến thành, vị Giả Đan Phong Linh Chân Nhân này không biết đã bị Dạ Hàn Đại ca thi triển pháp thuật gì, hồn phách bên trong Kim Đan đã bị đánh nát.
Kim Đan vừa cho vào, lập tức lửa trong lò bốc lên. Dư Tắc Thành dáng vẻ cung kính, nhìn chăm chú vào hồn lô chờ đợi kỳ tích sinh ra
Đột nhiên giữa không trung lóe lên một đạo thiểm điện đánh trúng vào hồn lô. Lập tức một tiếng long ngâm vang lên, hồn lô vỡ ra làm đôi, bên trong có một cự long bay ra. Cự long này dài chừng ba mươi trượng, toát ra uy áp vô cùng tận, còn có một luồng nhiệt lượng cực nóng. Hai sừng trên đầu nhọn hoắt, đôi mắt rồng màu tím lóe ra tử quang không ngớt. Lân giáp của nó đen như mực, râu màu vàng chói tua tủa. Tứ chi trước sau đều là ngũ trảo, dưới ngũ trảo này có một quả cầu đen lơ lửng, giống như vầng dương giữa không trung, ẩn chứa quang nhiệt vô cùng, theo long trảo bay lên cao thấp không ngừng.
Cự long vừa hiện, lập tức toàn thế giới Bàn cổ bắt đầu chấn động kịch liệt, linh tuyền giữa hồ phun ra ầm ầm cao chừng nửa thước. Đài đá bắt đầu xoay tròn khiến cho nước hồ cuồn cuộn dâng lên từng đợt chẳng khác sóng thần.
Cự long kia ngao du trên không một vòng, đây là cự long trong Địa Uyên Long Noãn lúc trước, đây là Hồn Si thú của Dư Tắc Thành. Nhưng hiện tại thế giới Bàn cổ không dung nạp nổi thần uy của nó, Dư Tắc Thành cũng không đủ sức khống chế Hồn Si thú hùng mạnh như vậy.
Lập tức cự long bắt đầu thu nhỏ lại, từ ba mươi trượng chỉ còn mười trượng. Long uy co lại, long lân giảm bớt, hai sừng trên đầu cũng thu nhỏ lại, ngũ trảo chỉ còn tứ trảo, quả cầu màu đen dưới tứ trảo cũng biến thành màu tím, toát ra quang mang mãnh liệt, nhưng không còn ẩn chứa pháp tắc thiên địa như quả cầu đen khi trước.
Nhưng vẫn chưa đủ, thế giới Bàn cổ vẫn chưa trở nên ổn định, lập tức cự long lại rút nhỏ một lần nữa. Lần này nó thu lại chỉ còn dài ba trượng, hai sừng biến mất, từ long trở thành giao, tứ trảo còn tam trảo, quả cầu tím cũng tan ra hóa thành một luồng lửa đen tùy theo tam trảo mà động. Lúc này thế giới Bàn Cổ mới trở nên ổn định, nước trong hồ yên tĩnh lại.
Hắc giao này bay lượn trên không, trên tàng đá bên bờ suối, bên cạnh hình Tinh Linh Tiên Tử cũng xuất hiện hình giao long này. Lúc này Dư Tắc Thành nhận được một cỗ thần thức:
- Hồn Si Tử Mặc Giao, còn có tên là Huyễn Khuếch Yêu, chính là trạng thái còn nhỏ của Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long, sau này trưởng thành sẽ trở thành Huyễn Khuếch Yêu hoặc Địa Uyên Hắc Viêm Long. Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long bay lượn trên chín tầng trời, sinh ra từ Cửu Uyên Địa Phế, có thể biến nhỏ, có thể biến lớn, có thể bay cao cũng có thể lẩn trốn. Dùng độc hỏa trong địa phế làm thức ăn, lấy biển dung nham làm sào huyệt, mọc đủ ngũ trảo sẽ hóa long, luyện được thất châu, bay ra khỏi địa mạch, bay lên chín tầng mây, vượt khỏi Thanh Minh, bay ra ngoại vực sinh sống.
- Hồn Si Tử Mặc Giao mạnh mẽ vô cùng, khống Hỏa vô địch. Có được thần thông: Mặc Viêm Tử Hỏa Luyện Tâm Cương, Mậu Hỏa Thiên Trạch Ngục.
Nhờ có thần thức này Dư Tắc Thành đã biết rõ lai lịch của Hồn Si này. Tử Mặc Giao này còn có tên là Huyễn Khuếch Yêu, chính là trạng thái còn nhỏ của Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long. Loại rồng này chỉ sinh sống dưới biển dung nham, lấy lửa trong địa phế làm thức ăn. Sau này sẽ dần dần tiến hóa, từ tam trảo sinh ra ngũ trảo, luyện thành bảy hạt châu như quả cầu đen. Sau đó sẽ phun lửa ra thành núi lửa, nhờ đó bay lên không, bay vào Thanh Minh, tìm cuộc sống mới nơi ngoại vực.
Thế nhưng Hồn Si thú Tử Mặc Giao mà Dư Tắc Thành có được lại chỉ có hình thái vĩnh viễn là như vậy, không có khả năng tiến hóa thành Huyễn Khuếch Yêu hoặc Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long. Bất quá có được một Tử Mặc Giao như vậy đối với Dư Tắc Thành đã hoàn toàn đủ dùng.
Hai loại thần thông của Tử Mặc Giao là Mặc Viêm Tử Hỏa Luyện Tâm Cương và Mậu Hỏa Thiên Trạch Ngục. Mặc Viêm Tử Hỏa Luyện Tâm Cương chính là lửa đen từ trảo của Tử Mặc Giao bắn ra có lực bùng nổ nóng bỏng. Mậu Hỏa Thiên Trạch Ngục chính là hơi thở của Tử Mặc Giao, miệng phun dung nham, sẽ hình thánh một biển dung nham trong phạm vi trăm thước trước mặt.
Có được Hồn Si thú này, lập tức thực lực Du Tắc Thành tăng mạnh. Đây là một trong những Hồn Si thú hùng mạnh nhất, tương đương với tu vi của một cao thủ Trúc Cơ. Phải biết rằng Hồn Si thú này là do hồn phách của Kim Đan Chân Nhân luyện hóa mà thành.
Dư Tắc Thành rời khỏi thế giới Bàn cổ, bắt đầu tiến hành bước thứ hai, xây dựng chỗ gởi hồn cho Hồn Si thú. Đây chính là cửa ải khó khăn thứ hai của Dư Tắc Thành, dùng thú hồn của Hồn Si thú này để tế luyện Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật. Lấy một huyệt đạo trên thân thể mình làm chỗ cư trú cho nó, đồng thời xông phá huyệt đạo đó, nhờ vậy nhận được chân nguyên gia tăng.
Chuyện đã đến nước này chỉ có thể tiếp tục. Dư Tắc Thành bắt đầu sử dụng Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật, chậm rãi biến đổi Tử Mặc Giao, hóa thành một hồn phù. Sau đó hắn nuốt hồn phù vào trong cơ thể, đưa tới vị trí huyệt đạo.
Huyệt đạo đầu tiên mà Dư Tắc Thành chọn lựa là huyệt Đản Trung. Chân nguyên chất lỏng ở huyệt đạo này trước kia đã bị Dư Tắc Thành đánh tan, hiện tại đưa Hồn Si vào huyệt đạo này lập tức bị lực cản rất mạnh. Dư Tắc Thành không ngừng xâm nhập, lợi dụng chân nguyên chất lỏng tiến hành phụ trợ. Rốt cục tới lần thứ mười ba mới xâm nhập huyệt đạo thuận lợi, dung hợp hoàn mỹ với chân nguyên chất lỏng kia, coi như cửa ải thứ hai đã thông qua.
Dư Tắc Thành lấy hai viên An Thần đan mà Vân Tử Trang cho mình nuốt vào sau đó vận khí hóa giải, lúc này mới trở về thế giới Bàn cổ, lấy một tấm Quỷ Vương Phong Ẩn phù ra ném vào trong hồn lô tế luyện.
Lửa trong lò bốc lên bừng bừng, lập tức Quỷ Vương này đã bị luyện hóa. Thần hồn Dư Tắc Thành lập tức bành trướng, sau đó hắn bắt đầu trảm hồn luyện si, chém hồn phách của mình thành hai nửa, dùng tế luyện Hồn Si.
Nhờ vậy Dư Tắc Thành lại được thêm một Tử Mặc Giao, sau đó đưa nó vào cơ thể, tới huyệt Vị Thượng. Cứ như vậy, Dư Tắc Thành luyện hóa Quỷ Vương, nhận được Hồn Si, đưa vào huyệt đạo, uống An Thần đan, xoay vòng không ngừng như vậy. Rốt cục đổi hết những huyệt đạo mà hắn đã dùng Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết xung phá như Trường Cốc, Kinh Trung, Trung Cực, Thạch Môn, Âm Giao, Thủy Phân, Kiến Lý... bằng Hồn Si Tử Mặc Giao. Lúc này chỉ còn lại một cửa ải khó khăn cuối cùng.
- Thật ra Dư Tắc Thành ta muốn cầu trời đất, cầu thần linh bảo vệ, thế nhưng rốt cục cầu người không bằng cầu mình. Thế giới Bàn Cổ, ta là ngươi, ngươi cũng là ta, phen này ta muốn liều một phen, thành thì tiền đồ vô lượng, bại thì khốn khổ cả đời, hy vọng ngươi giúp đỡ ta để ta có thể luyện ra vô thượng tâm pháp của riêng mình.
Dứt lời Dư Tắc Thành cúi đầu, hắn bái lạy thế giới Bàn cổ nhưng cũng là chính bản thân mình, hắn vẫn kiên trì tin tưởng vào bản thân mình.
Sau đó Dư Tắc Thành đi tới cạnh ao, nhìn Địa Uyên Long Noãn. Quả trứng này ở trong ao đã một năm bốn tháng, càng ngày càng phát ra ánh sáng. Rồng con trong trứng đã dần dần hình thành, khoảng chừng vài tháng nữa là nó có thể phá vỏ mà ra, dần dần trưởng thành. Đến lúc đó nó sẽ trở thành chiến thú hoặc là kỵ thú hoặc pháp thú, phục vụ cho Dư Tắc Thành.
Nhưng không có sau này nữa... Dư Tắc Thành lấy trứng trong ao ra, hai tay giơ lên khỏi đầu, đi tới trước mặt hồn lô, cao giọng nói:
- Thế giới Bàn cổ, ta muốn cho trứng vào hồn lô, xin ngươi hãy luyện hóa nó thành Hồn Si cho ta. Ngươi đã sinh ra Tinh Linh Tiên Tử cho ta, nó được ắt hẳn trứng rồng này cũng được.
Đây là kế hoạch của Dư Tắc Thành, hắn muốn biến rồng con trong trứng trở thành Hồn Si của mình, như vậy hắn sẽ có được Hồn Si thú hùng mạnh giống như Chư Kiền Hồn Si Thú năm xưa, về sau hắn có thể trảm hồn luyện si, luyện hóa hết Hồn Si thú này đến Hồn Si thú khác.
Sau đó hắn sẽ sử dụng thú hồn của những Hồn Si thú này, dựa theo tâm pháp Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật mà tu luyện. Mỗi thú hồn như vậy xâm nhập vào huyệt đạo trong cơ thể hắn, vừa có thể khai thông huyệt đạo nhanh chóng, vừa có ích lợi tu luyện được Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết. Những Hồn Si thú này vốn có cùng nguồn gốc với hắn, cho nên chân nguyên sẽ tự động gia tăng một cách ổn định.
Nhờ đó có ưu thế của Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật Dư Tắc Thành có thể mau chóng xông phá huyệt đạo. Lại thêm ưu thế của Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết ổn định gia tăng chân nguyên, từ nay về sau tiềm lực của hắn sẽ hùng hậu vô cùng.
Dư Tắc Thành vừa nghĩ ra phương pháp tu luyện này lập tức trở về thí nghiệm. Bất quá hắn còn cần phải vượt qua được vài cửa ải khó khăn.
Cửa thứ nhất chính là không biết có thể luyện hóa Địa Uyên Long Noãn thành Hồn Si thú hay không. Nếu như không thể vượt qua cửa này, vậy chỉ có thể dùng Tinh Linh Tiên Tử làm thú hồn. Tinh Linh Tiên Tử yếu ớt vô cùng, có thể nói gần như không có chút tác dụng nào cả.
Dư Tắc Thành tỏ ra hết sức cung kính đặt quả trứng rồng vào trong hồn lô, lập tức rồng con trong trứng bắt đầu run rẩy. Bản năng sinh vật cho nó biết rằng mình sắp phải chết nhưng dù biết cũng không thể thoát được vận rủi này.
Dư Tắc Thành đặt Địa Uyên Long Noãn vào hồn lô, sau đó lấy Kim Đan của Phong Linh Chân Nhân ra cũng cho vào trong đó.
Kim Đan kỳ của vị Kim Đan Chân Nhân này thật ra là do hồn phách của y biến thành, vị Giả Đan Phong Linh Chân Nhân này không biết đã bị Dạ Hàn Đại ca thi triển pháp thuật gì, hồn phách bên trong Kim Đan đã bị đánh nát.
Kim Đan vừa cho vào, lập tức lửa trong lò bốc lên. Dư Tắc Thành dáng vẻ cung kính, nhìn chăm chú vào hồn lô chờ đợi kỳ tích sinh ra
Đột nhiên giữa không trung lóe lên một đạo thiểm điện đánh trúng vào hồn lô. Lập tức một tiếng long ngâm vang lên, hồn lô vỡ ra làm đôi, bên trong có một cự long bay ra. Cự long này dài chừng ba mươi trượng, toát ra uy áp vô cùng tận, còn có một luồng nhiệt lượng cực nóng. Hai sừng trên đầu nhọn hoắt, đôi mắt rồng màu tím lóe ra tử quang không ngớt. Lân giáp của nó đen như mực, râu màu vàng chói tua tủa. Tứ chi trước sau đều là ngũ trảo, dưới ngũ trảo này có một quả cầu đen lơ lửng, giống như vầng dương giữa không trung, ẩn chứa quang nhiệt vô cùng, theo long trảo bay lên cao thấp không ngừng.
Cự long vừa hiện, lập tức toàn thế giới Bàn cổ bắt đầu chấn động kịch liệt, linh tuyền giữa hồ phun ra ầm ầm cao chừng nửa thước. Đài đá bắt đầu xoay tròn khiến cho nước hồ cuồn cuộn dâng lên từng đợt chẳng khác sóng thần.
Cự long kia ngao du trên không một vòng, đây là cự long trong Địa Uyên Long Noãn lúc trước, đây là Hồn Si thú của Dư Tắc Thành. Nhưng hiện tại thế giới Bàn cổ không dung nạp nổi thần uy của nó, Dư Tắc Thành cũng không đủ sức khống chế Hồn Si thú hùng mạnh như vậy.
Lập tức cự long bắt đầu thu nhỏ lại, từ ba mươi trượng chỉ còn mười trượng. Long uy co lại, long lân giảm bớt, hai sừng trên đầu cũng thu nhỏ lại, ngũ trảo chỉ còn tứ trảo, quả cầu màu đen dưới tứ trảo cũng biến thành màu tím, toát ra quang mang mãnh liệt, nhưng không còn ẩn chứa pháp tắc thiên địa như quả cầu đen khi trước.
Nhưng vẫn chưa đủ, thế giới Bàn cổ vẫn chưa trở nên ổn định, lập tức cự long lại rút nhỏ một lần nữa. Lần này nó thu lại chỉ còn dài ba trượng, hai sừng biến mất, từ long trở thành giao, tứ trảo còn tam trảo, quả cầu tím cũng tan ra hóa thành một luồng lửa đen tùy theo tam trảo mà động. Lúc này thế giới Bàn Cổ mới trở nên ổn định, nước trong hồ yên tĩnh lại.
Hắc giao này bay lượn trên không, trên tàng đá bên bờ suối, bên cạnh hình Tinh Linh Tiên Tử cũng xuất hiện hình giao long này. Lúc này Dư Tắc Thành nhận được một cỗ thần thức:
- Hồn Si Tử Mặc Giao, còn có tên là Huyễn Khuếch Yêu, chính là trạng thái còn nhỏ của Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long, sau này trưởng thành sẽ trở thành Huyễn Khuếch Yêu hoặc Địa Uyên Hắc Viêm Long. Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long bay lượn trên chín tầng trời, sinh ra từ Cửu Uyên Địa Phế, có thể biến nhỏ, có thể biến lớn, có thể bay cao cũng có thể lẩn trốn. Dùng độc hỏa trong địa phế làm thức ăn, lấy biển dung nham làm sào huyệt, mọc đủ ngũ trảo sẽ hóa long, luyện được thất châu, bay ra khỏi địa mạch, bay lên chín tầng mây, vượt khỏi Thanh Minh, bay ra ngoại vực sinh sống.
- Hồn Si Tử Mặc Giao mạnh mẽ vô cùng, khống Hỏa vô địch. Có được thần thông: Mặc Viêm Tử Hỏa Luyện Tâm Cương, Mậu Hỏa Thiên Trạch Ngục.
Nhờ có thần thức này Dư Tắc Thành đã biết rõ lai lịch của Hồn Si này. Tử Mặc Giao này còn có tên là Huyễn Khuếch Yêu, chính là trạng thái còn nhỏ của Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long. Loại rồng này chỉ sinh sống dưới biển dung nham, lấy lửa trong địa phế làm thức ăn. Sau này sẽ dần dần tiến hóa, từ tam trảo sinh ra ngũ trảo, luyện thành bảy hạt châu như quả cầu đen. Sau đó sẽ phun lửa ra thành núi lửa, nhờ đó bay lên không, bay vào Thanh Minh, tìm cuộc sống mới nơi ngoại vực.
Thế nhưng Hồn Si thú Tử Mặc Giao mà Dư Tắc Thành có được lại chỉ có hình thái vĩnh viễn là như vậy, không có khả năng tiến hóa thành Huyễn Khuếch Yêu hoặc Địa Uyên Tử Nhãn Hắc Viêm Long. Bất quá có được một Tử Mặc Giao như vậy đối với Dư Tắc Thành đã hoàn toàn đủ dùng.
Hai loại thần thông của Tử Mặc Giao là Mặc Viêm Tử Hỏa Luyện Tâm Cương và Mậu Hỏa Thiên Trạch Ngục. Mặc Viêm Tử Hỏa Luyện Tâm Cương chính là lửa đen từ trảo của Tử Mặc Giao bắn ra có lực bùng nổ nóng bỏng. Mậu Hỏa Thiên Trạch Ngục chính là hơi thở của Tử Mặc Giao, miệng phun dung nham, sẽ hình thánh một biển dung nham trong phạm vi trăm thước trước mặt.
Có được Hồn Si thú này, lập tức thực lực Du Tắc Thành tăng mạnh. Đây là một trong những Hồn Si thú hùng mạnh nhất, tương đương với tu vi của một cao thủ Trúc Cơ. Phải biết rằng Hồn Si thú này là do hồn phách của Kim Đan Chân Nhân luyện hóa mà thành.
Dư Tắc Thành rời khỏi thế giới Bàn cổ, bắt đầu tiến hành bước thứ hai, xây dựng chỗ gởi hồn cho Hồn Si thú. Đây chính là cửa ải khó khăn thứ hai của Dư Tắc Thành, dùng thú hồn của Hồn Si thú này để tế luyện Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật. Lấy một huyệt đạo trên thân thể mình làm chỗ cư trú cho nó, đồng thời xông phá huyệt đạo đó, nhờ vậy nhận được chân nguyên gia tăng.
Chuyện đã đến nước này chỉ có thể tiếp tục. Dư Tắc Thành bắt đầu sử dụng Vu Hồn Dưỡng Huyệt Chư Thiên thuật, chậm rãi biến đổi Tử Mặc Giao, hóa thành một hồn phù. Sau đó hắn nuốt hồn phù vào trong cơ thể, đưa tới vị trí huyệt đạo.
Huyệt đạo đầu tiên mà Dư Tắc Thành chọn lựa là huyệt Đản Trung. Chân nguyên chất lỏng ở huyệt đạo này trước kia đã bị Dư Tắc Thành đánh tan, hiện tại đưa Hồn Si vào huyệt đạo này lập tức bị lực cản rất mạnh. Dư Tắc Thành không ngừng xâm nhập, lợi dụng chân nguyên chất lỏng tiến hành phụ trợ. Rốt cục tới lần thứ mười ba mới xâm nhập huyệt đạo thuận lợi, dung hợp hoàn mỹ với chân nguyên chất lỏng kia, coi như cửa ải thứ hai đã thông qua.
Dư Tắc Thành lấy hai viên An Thần đan mà Vân Tử Trang cho mình nuốt vào sau đó vận khí hóa giải, lúc này mới trở về thế giới Bàn cổ, lấy một tấm Quỷ Vương Phong Ẩn phù ra ném vào trong hồn lô tế luyện.
Lửa trong lò bốc lên bừng bừng, lập tức Quỷ Vương này đã bị luyện hóa. Thần hồn Dư Tắc Thành lập tức bành trướng, sau đó hắn bắt đầu trảm hồn luyện si, chém hồn phách của mình thành hai nửa, dùng tế luyện Hồn Si.
Nhờ vậy Dư Tắc Thành lại được thêm một Tử Mặc Giao, sau đó đưa nó vào cơ thể, tới huyệt Vị Thượng. Cứ như vậy, Dư Tắc Thành luyện hóa Quỷ Vương, nhận được Hồn Si, đưa vào huyệt đạo, uống An Thần đan, xoay vòng không ngừng như vậy. Rốt cục đổi hết những huyệt đạo mà hắn đã dùng Ngũ Hành Càn Khôn Phá Huyệt quyết xung phá như Trường Cốc, Kinh Trung, Trung Cực, Thạch Môn, Âm Giao, Thủy Phân, Kiến Lý... bằng Hồn Si Tử Mặc Giao. Lúc này chỉ còn lại một cửa ải khó khăn cuối cùng.