Chương 75: Xót Xa
“Đồ nhi của người còn chưa nói cho con biết Trương Phong Niên tiền bối ở đâu”, Diệp Thành nhướng vai. Thanh Dương Chân Nhân tức muốn nổ phổi, ông ta lập tức biến ra một đạo linh quang đánh vào người Tề Hạo đã ngất đi từ bao giờ. Có ngoại lực tác động, Tề Hạo từ từ mở mắt. Thấy Thanh Dương Chân Nhân, hắn như thấy phao cứu mạng: “Sư tôn, sư tôn cứu con với”. Bốp! Thanh Dương Chân Nhân phẫn nộ phất vạt áo bạt cho Tề Hạo một cái dù đang ở khoảng cách xa: “Nghiệt đồ, ngươi nhốt Trương Phong Niên ở đâu?” Tề Hạo bị bạt cho ngẩn người, sau khi phản ứng lại hắn mới nói bằng giọng bất định thần chí: “Ở…ở sau núi ạ”. Sau khi nói xong, hắn lại ngất lịm đi. “Giờ có thể thả người rồi chứ?”, Thanh Dương Chân Nhân nhìn Diệp Thành với con mắt sắc lạnh. Hôm đó Cát Hồng trên Phong Vân Đài cũng trở thành trò cười, còn Thanh Dương Chân Nhân hôm nay cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy. Hiện giờ ông ta không khác gì Cát Hồng ngày hôm đó, mất thể diện vả lại còn phải bỏ linh thạch ra mà thậm chí còn phải bỏ nhiều hơn Cát Hồng cả trăm lần. Lần này quay về không thể tránh khỏi bị người của hai tông môn khác chê cười được. “Được thôi”, Diệp Thành vẫn không có ý định thả người, hắn lại liếc mắt sang nhìn Hùng Nhị. Hắn thận trọng quen rồi. Tề Hạo nói giấu Trương Phong Niên ở sau núi, ai mà biết được là thật hay giả. Ai có thể đảm bảo được bọn họ còn sống hay đã chết. Tốt nhất vẫn nên phái người đi kiểm tra. “Hiểu”, không cần Diệp Thành lên tiếng, Hùng Nhị hiểu ý luôn. Tên béo xoay người chạy một mạch ra sau núi. “Trưởng lão, xin đừng trách con, thận trọng một tí vẫn hơn mà”, Diệp Thành nhìn Thanh Dương Chân Nhân cười nói, “người cầu cho Trương Phong Niên tiền bối còn sống đi, nếu không thì cho dù cả một trăm nghìn linh thạch cũng không giữ được mạng của đồ nhi mà người chăm sóc đâu”. Cái gan của Diệp Thành thật to, hắn đã trở thành đề tài bàn tán sau bữa trà tửu của các đệ tử trong Hằng Nhạc Tông. Tên đệ tử thực tập này nổi tiếng khắp tông môn. Vả lại rất nhiều đệ tử khi bàn tán còn nhìn sang Thiên Dương Phong.