Chương : 2
Tiểu thiếu gia thích tạp dịch trẻ tuổi trong nhà mình.
Làm một thần tử có thiên phú xuất sắc, bên cạnh tiểu thiếu gia lúc nào cũng có những người nguyện dốc sức vì y. Thế nhưng tên tạp dịch trẻ tuổi luôn luôn trầm mặc, lầm lì này lại vĩnh viễn có thể hiểu được tâm ý của tiểu thiếu gia.
Tiểu thiếu gia thích ăn điểm tâm, đánh mất trái bóng cao su hay cây anh đào đầu tiên nở trong ngày xuân cũng đều là do tên tạp dịch ấy tìm về cho y.
Tiểu thiếu gia biết rõ, đến khi y được khoảng hai mươi tuổi sẽ chết queo để làm tế phẩm cho Ma thần, không thể sống thoải mái như hiện tại.
Cho nên y đã tắm thật thơm, mịn màng vô cùng rồi mềm nhũn chui vào trong chăn, chờ tên tạp dịch trẻ tuổi đến ngủ với y.
Tiểu thiếu gia rất có tự tin vào bản thân. Y thô tục mà sờ vào cái thứ đang ngẩng cao đầu, trơn nhẵn non nớt và mông nhỏ trắng như đậu hũ, trong lòng thầm nghĩ mình đẹp như vậy, tạp dịch trẻ tuổi ngủ một lần sẽ trọn đời không quên.
Kết quả, tạp dịch lại không thèm ngủ với y.
Còn muốn đọc Thanh Tâm Chú cho y nghe.
Tiểu thiếu gia tức giận khóc òa lên.
Sao y lại thảm đến vậy, mới biết yêu đã thất tình, thích nhầm phải tên đầu gỗ.
Y vừa oan oan ức ức khóc vừa cầm lấy ống tay áo của tạp dịch, liều lĩnh ịn cơ thể trần truồng của mình vào trong ngực tạp dịch, cây ngay không sợ chết đứng ngồi ở trên đùi hắn.
“Trông, trông ta rất khó coi sao?” Tiểu thiếu gia khóc muốn ngất đi “Eo ta nhỏ như vậy, mông lại cong như thế. A Lan nói đã là nam nhân thì đều sẽ thích ta.”
A Lan là người đứng đầu bảng trong lầu xanh ở phố Tam Điều.
Ma thần đại nhân yên lặng ghi nợ cho tiểu thiếu gia. Hay lắm, ngay dưới mí mắt hắn mà cũng dám lén đi tới lầu xanh.
Thế nhưng tiểu thiếu gia khóc quá đáng thương.
Ma thần cuối cùng vẫn ngủ với y.
Hắn vừa ngủ vừa đùn đẩy trách nhiệm. Đây đều là do khế ước bức bách, hắn cũng không muốn, còn bị ép trở thành MB đây này.
Eo của tiểu thiếu gia thực sự rất nhỏ, mông cực vểnh. Ma thần nhịn không được mà lăn qua lộn lại ăn sạch mấy lần.
Thật là thơm.
Làm một thần tử có thiên phú xuất sắc, bên cạnh tiểu thiếu gia lúc nào cũng có những người nguyện dốc sức vì y. Thế nhưng tên tạp dịch trẻ tuổi luôn luôn trầm mặc, lầm lì này lại vĩnh viễn có thể hiểu được tâm ý của tiểu thiếu gia.
Tiểu thiếu gia thích ăn điểm tâm, đánh mất trái bóng cao su hay cây anh đào đầu tiên nở trong ngày xuân cũng đều là do tên tạp dịch ấy tìm về cho y.
Tiểu thiếu gia biết rõ, đến khi y được khoảng hai mươi tuổi sẽ chết queo để làm tế phẩm cho Ma thần, không thể sống thoải mái như hiện tại.
Cho nên y đã tắm thật thơm, mịn màng vô cùng rồi mềm nhũn chui vào trong chăn, chờ tên tạp dịch trẻ tuổi đến ngủ với y.
Tiểu thiếu gia rất có tự tin vào bản thân. Y thô tục mà sờ vào cái thứ đang ngẩng cao đầu, trơn nhẵn non nớt và mông nhỏ trắng như đậu hũ, trong lòng thầm nghĩ mình đẹp như vậy, tạp dịch trẻ tuổi ngủ một lần sẽ trọn đời không quên.
Kết quả, tạp dịch lại không thèm ngủ với y.
Còn muốn đọc Thanh Tâm Chú cho y nghe.
Tiểu thiếu gia tức giận khóc òa lên.
Sao y lại thảm đến vậy, mới biết yêu đã thất tình, thích nhầm phải tên đầu gỗ.
Y vừa oan oan ức ức khóc vừa cầm lấy ống tay áo của tạp dịch, liều lĩnh ịn cơ thể trần truồng của mình vào trong ngực tạp dịch, cây ngay không sợ chết đứng ngồi ở trên đùi hắn.
“Trông, trông ta rất khó coi sao?” Tiểu thiếu gia khóc muốn ngất đi “Eo ta nhỏ như vậy, mông lại cong như thế. A Lan nói đã là nam nhân thì đều sẽ thích ta.”
A Lan là người đứng đầu bảng trong lầu xanh ở phố Tam Điều.
Ma thần đại nhân yên lặng ghi nợ cho tiểu thiếu gia. Hay lắm, ngay dưới mí mắt hắn mà cũng dám lén đi tới lầu xanh.
Thế nhưng tiểu thiếu gia khóc quá đáng thương.
Ma thần cuối cùng vẫn ngủ với y.
Hắn vừa ngủ vừa đùn đẩy trách nhiệm. Đây đều là do khế ước bức bách, hắn cũng không muốn, còn bị ép trở thành MB đây này.
Eo của tiểu thiếu gia thực sự rất nhỏ, mông cực vểnh. Ma thần nhịn không được mà lăn qua lộn lại ăn sạch mấy lần.
Thật là thơm.