Chương : 6
Nhưng Ma thần cũng không thật sự yên tâm để tiểu thiếu gia một mình tới biệt trang.
Tuy nói ma thú bên trong biệt trang đều đã được sàng lọc qua, con nào con nấy tròn vo mập ú, căn bản không có lực sát thương. Mà mấy năm qua, tiểu thiếu gia lớn lên dưới mí mắt của Ma thần, hắn nghĩ rằng bản thân cũng được tính là nửa gia trưởng của tiểu thiếu gia, hài tử nhà mình ra ngoài hóng gió, lén đi theo cũng chẳng sao hết.
Vì thế hắn không có chút gánh nặng nào trong lòng mà biến thành một con chim, dọc đường đi đều phong lưu phóng khoáng đứng trên đầu biểu thiếu gia.
Vừa mới khởi hành, biểu thiếu gia đã nhìn thấy một con chim nhỏ đậu lên đầu mình, nghe thấy mấy tỷ tỷ, muội muội xung quanh đều rất có hứng thú thì trong lòng còn cảm thấy kiêu ngao, cho dù bị xước mặt thì bổn thiếu gia vẫn anh tuấn như vậy đấy.
Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện ra… Con chim này đặc biệt nặng! Mau mau để bổn thiếu gia xuống đi!
Ma thần đại nhân làm bộ không biết tiểu tử này đang suy nghĩ gì, rất cao hứng nhảy nhảy trên đầu hắn.
Còn tiểu thiếu gia đang ở bên cạnh chẳng có hứng thú gì với chuyện vừa xảy ra. Thỉnh thoảng y lại quay đầu nhìn một cái, đoàn người dần dần cách đại trạch càng ngày càng xa nhưng từ đầu đến cuối tên tạp dịch lúc nào cũng trầm mặc như khúc gỗ vẫn chẳng xuất hiện.
Mặt tiểu thiếu gia lập tức xị xuống, vô cùng oan ức, nghĩ bụng ta không bao giờ thèm để ý đến hắn nữa.
Thế nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy không nỡ, trong lòng vụng trộm chữa lại: vậy thì ta sẽ không để ý đến hắn ba ngày là được.
Thời gian ở lại biệt trang cũng là ba ngày. Khi kết thúc bọn họ phải trở về bổn trạch.
Ma thần nhìn chằm chằm tiểu thiếu gia một lát, rốt cục hạ mình từ trên đầu biểu thiếu gia xuống, thu cánh lại rơi thẳng vào lòng bàn tay của tiểu thiếu gia, khiến cho tiểu thiếu gia sợ hết hồn.
Khi thấy rõ thứ đang ở trong lồng ngực của y chính là chú chim nhỏ lông xanh vô cùng đẹp đẽ thì tiểu thiếu gia mới thả lỏng, vươn ngón tay chọt chọt bụng mỡ của Ma thần.
“Mi mập quá trời nè.” Tiểu thiếu gia cười rộ lên, để lộ một cái lúm đồng tiền nhỏ.
Ma thần nhìn chằm chằm lúm đồng tiền ngọt ngào bé xíu của tiểu thiếu gia, nghĩ thầm mập thì mập vậy, ngươi vui vẻ là được rồi.
–
Rất nhiều năm sau, Ma thần đều cảm thấy cực kì vui mừng khi đã theo tới đây.
Ai cũng không ngờ rằng, một hoạt động có độ nguy hiểm thấp như vậy thế mà lại xảy ra sự cố.
Đêm đầu tiên khi tới biệt trang, thừa dịp tiểu thiếu gia đã ngủ, Ma thần liền tra xét xung quanh một lượt, phát hiện không có khí tức của hùng thú nào mạnh thì hắn bèn yên lòng hơn.
Trở lại trong phòng tiểu thiếu gia, hắn liền thấy người nọ đang giang tay giang chân lăn ra ngủ, ánh trăng chiếu xuống cái bụng trắng trẻo mềm mại, đôi môi đỏ thắm trơn bóng, hơi cong, để lộ đầu lưỡi màu hồng nhạt.
Ma thần đứng bên cạnh nhìn chốc lát, ma xui quỷ khiến thế nào bèn cúi đầu hôn tiểu thiếu gia một cái.
Hôn xong liền lùi ra xa ba bước. Hỏng rồi, e rằng tiểu tử này đã hạ cổ với hắn không thì làm sao lại cứ muốn hôn tiếp như vậy được.
Đúng lúc này ma giới truyền đến tin tức, hỏi xem Ma thần đại nhân lúc nào có thể nhớ tới mình không phải là một tạp dịch nhỏ bé mà trở về xử lý sự vụ?
Tổng quản ma giới đã náo loạn đòi từ chức đến 3 lần rồi đó!
Ma thần rất biết lắng nghe, chuẩn bị quay lại giải quyết công việc, tránh né tiểu thiếu gia phiền phức này
Nhưng mà hôm sau, cuộc đi săn bắt đầu.
Có chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Khu săn bắn vốn rất an toàn không hề có sơ hở, chẳng biết từ đâu lại xuất hiện mấy con hung thú đang phát điên, phá ven rìa khu săn bắn thành một cánh cổng nối liền với một bí cảnh vô danh.
Tổng cộng có hơn 30 vũ sư mất tích, thương vong nhiều vô kể.
Tiểu thiếu gia có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng vì phải cứu một ấu muội nên bị hung thú bắt giữ, không biết sẽ đi tới đâu.
Tuy nói ma thú bên trong biệt trang đều đã được sàng lọc qua, con nào con nấy tròn vo mập ú, căn bản không có lực sát thương. Mà mấy năm qua, tiểu thiếu gia lớn lên dưới mí mắt của Ma thần, hắn nghĩ rằng bản thân cũng được tính là nửa gia trưởng của tiểu thiếu gia, hài tử nhà mình ra ngoài hóng gió, lén đi theo cũng chẳng sao hết.
Vì thế hắn không có chút gánh nặng nào trong lòng mà biến thành một con chim, dọc đường đi đều phong lưu phóng khoáng đứng trên đầu biểu thiếu gia.
Vừa mới khởi hành, biểu thiếu gia đã nhìn thấy một con chim nhỏ đậu lên đầu mình, nghe thấy mấy tỷ tỷ, muội muội xung quanh đều rất có hứng thú thì trong lòng còn cảm thấy kiêu ngao, cho dù bị xước mặt thì bổn thiếu gia vẫn anh tuấn như vậy đấy.
Nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện ra… Con chim này đặc biệt nặng! Mau mau để bổn thiếu gia xuống đi!
Ma thần đại nhân làm bộ không biết tiểu tử này đang suy nghĩ gì, rất cao hứng nhảy nhảy trên đầu hắn.
Còn tiểu thiếu gia đang ở bên cạnh chẳng có hứng thú gì với chuyện vừa xảy ra. Thỉnh thoảng y lại quay đầu nhìn một cái, đoàn người dần dần cách đại trạch càng ngày càng xa nhưng từ đầu đến cuối tên tạp dịch lúc nào cũng trầm mặc như khúc gỗ vẫn chẳng xuất hiện.
Mặt tiểu thiếu gia lập tức xị xuống, vô cùng oan ức, nghĩ bụng ta không bao giờ thèm để ý đến hắn nữa.
Thế nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy không nỡ, trong lòng vụng trộm chữa lại: vậy thì ta sẽ không để ý đến hắn ba ngày là được.
Thời gian ở lại biệt trang cũng là ba ngày. Khi kết thúc bọn họ phải trở về bổn trạch.
Ma thần nhìn chằm chằm tiểu thiếu gia một lát, rốt cục hạ mình từ trên đầu biểu thiếu gia xuống, thu cánh lại rơi thẳng vào lòng bàn tay của tiểu thiếu gia, khiến cho tiểu thiếu gia sợ hết hồn.
Khi thấy rõ thứ đang ở trong lồng ngực của y chính là chú chim nhỏ lông xanh vô cùng đẹp đẽ thì tiểu thiếu gia mới thả lỏng, vươn ngón tay chọt chọt bụng mỡ của Ma thần.
“Mi mập quá trời nè.” Tiểu thiếu gia cười rộ lên, để lộ một cái lúm đồng tiền nhỏ.
Ma thần nhìn chằm chằm lúm đồng tiền ngọt ngào bé xíu của tiểu thiếu gia, nghĩ thầm mập thì mập vậy, ngươi vui vẻ là được rồi.
–
Rất nhiều năm sau, Ma thần đều cảm thấy cực kì vui mừng khi đã theo tới đây.
Ai cũng không ngờ rằng, một hoạt động có độ nguy hiểm thấp như vậy thế mà lại xảy ra sự cố.
Đêm đầu tiên khi tới biệt trang, thừa dịp tiểu thiếu gia đã ngủ, Ma thần liền tra xét xung quanh một lượt, phát hiện không có khí tức của hùng thú nào mạnh thì hắn bèn yên lòng hơn.
Trở lại trong phòng tiểu thiếu gia, hắn liền thấy người nọ đang giang tay giang chân lăn ra ngủ, ánh trăng chiếu xuống cái bụng trắng trẻo mềm mại, đôi môi đỏ thắm trơn bóng, hơi cong, để lộ đầu lưỡi màu hồng nhạt.
Ma thần đứng bên cạnh nhìn chốc lát, ma xui quỷ khiến thế nào bèn cúi đầu hôn tiểu thiếu gia một cái.
Hôn xong liền lùi ra xa ba bước. Hỏng rồi, e rằng tiểu tử này đã hạ cổ với hắn không thì làm sao lại cứ muốn hôn tiếp như vậy được.
Đúng lúc này ma giới truyền đến tin tức, hỏi xem Ma thần đại nhân lúc nào có thể nhớ tới mình không phải là một tạp dịch nhỏ bé mà trở về xử lý sự vụ?
Tổng quản ma giới đã náo loạn đòi từ chức đến 3 lần rồi đó!
Ma thần rất biết lắng nghe, chuẩn bị quay lại giải quyết công việc, tránh né tiểu thiếu gia phiền phức này
Nhưng mà hôm sau, cuộc đi săn bắt đầu.
Có chuyện ngoài ý muốn phát sinh.
Khu săn bắn vốn rất an toàn không hề có sơ hở, chẳng biết từ đâu lại xuất hiện mấy con hung thú đang phát điên, phá ven rìa khu săn bắn thành một cánh cổng nối liền với một bí cảnh vô danh.
Tổng cộng có hơn 30 vũ sư mất tích, thương vong nhiều vô kể.
Tiểu thiếu gia có thể tự bảo vệ bản thân, nhưng vì phải cứu một ấu muội nên bị hung thú bắt giữ, không biết sẽ đi tới đâu.