CHƯƠNG 7: HÈN HẠ BỨC HÔN
CHƯƠNG 7: HÈN HẠ BỨC HÔN
Ngày hôm sau, trên bàn ăn của gia đình.
Đôi mắt ôn nhu từ trước đến nay của Cố Thanh Hoa giờ phút này lại bốc lên lửa giận: “Em nói lại lần nữa cho anh?”
Đây là lần đầu tiên anh dùng giọng điệu nghiêm khắc nói chuyện với Cố Niệm Niệm, không khỏi làm cô co rúm lại, nhưng cô vẫn lấy dũng khí lập lại một lần nữa: “Anh cả, em muốn kết hôn, hai ngày nữa Kỷ Gia Phong sẽ đến đây cầu hôn.”
“Gia Phong? Em nói Kỷ Gia Phong?” Ánh mắt sắc bén của Cố Thanh Hoa hướng về phía Cố Tư Thành.
Cố Tư Thành nhận thấy tín hiệu từ anh trai mình, chột dạ cúi đầu xuống.
“Anh cả, thật ra em vẫn chưa nói với anh, em với Kỷ Gia Phong đã quen biết từ rất lâu rồi...” Cố Niệm Niệm xấu hổ cúi đầu xuống: “Sỡ dĩ anh ấy không chịu giúp anh, là bởi vì em cố ý kéo dài lời cầu hôn của anh ấy, anh cả...sẽ thành toàn cho bọn em chứ?”
Cô lắp bắp tiếp tục nói cho xong, chỉ nghe thấy Cố Tư Thành hít vào một ngụm khí lạnh.
“Niệm Niệm, em thật sự rất yêu Kỷ Gia Phong, muốn gả cho hắn ta?” Cố Thanh Hoa nghiến răng nghiến lợi hỏi, người con gái mà anh ta bảo vệ nhiều năm cứ như vậy đi yêu người đàn ông khác, thậm chí còn giấu diếm anh ta.
“Đúng, anh cả, em yêu anh ấy.”
“Vậy thì cứ gả đi, anh cả chúc phúc cho em.” Nói xong, Cố Thanh Hoa liền rời đi, Cố Niệm Niệm nhìn bóng lưng cô đơn của anh cả, lòng đau như cắt.
Mấy ngày sau, Kỷ Gia Phong đến nhà họ Cố cầu hôn, đồng thời cũng giúp Cố thị một tay, phá vỡ kế hoạch thu mua Cố thị của Kỷ Thiên Hạo.
Hai ngày nay trên báo chí đều đưa tin về cuộc hôn nhân này, nhất thời làm xôn xao dư luận.
Trong bóng đêm mê hoặc, bên trong một căn biệt thự sang trọng.
Đột nhiên, âm thanh của điện thoại vang lên.
Gương mặt đẹp của Kỷ Thiên Hạo trầm xuống, nhận điện thoại: “Chuyện gì?”
“Cậu hai, cô Cố đã đáp ứng lời cầu hôn của cậu cả.”
“Tôi biết rồi.”
Đôi mắt sâu thẳm của Kỷ Thiên Hạo bắn ra một tia sắc bén, anh ta lạnh lùng nói: “Vẫn là lúc em giả vờ cao quý khá hấp dẫn người hơn.”
Kỷ Thiên Hạo không nói gì, trên gương mặt anh tuấn lạnh lùng của anh ta xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, đeo lên đồng hồ kim cương số lượng có hạn, ánh sáng lấp lánh xẹt qua đôi mắt anh ta, phản chiếu sự âm u của đôi mắt.
Trò hay sắp bắt đầu rồi!
Ngày hôm sau, trên bàn ăn của gia đình.
Đôi mắt ôn nhu từ trước đến nay của Cố Thanh Hoa giờ phút này lại bốc lên lửa giận: “Em nói lại lần nữa cho anh?”
Đây là lần đầu tiên anh dùng giọng điệu nghiêm khắc nói chuyện với Cố Niệm Niệm, không khỏi làm cô co rúm lại, nhưng cô vẫn lấy dũng khí lập lại một lần nữa: “Anh cả, em muốn kết hôn, hai ngày nữa Kỷ Gia Phong sẽ đến đây cầu hôn.”
“Gia Phong? Em nói Kỷ Gia Phong?” Ánh mắt sắc bén của Cố Thanh Hoa hướng về phía Cố Tư Thành.
Cố Tư Thành nhận thấy tín hiệu từ anh trai mình, chột dạ cúi đầu xuống.
“Anh cả, thật ra em vẫn chưa nói với anh, em với Kỷ Gia Phong đã quen biết từ rất lâu rồi...” Cố Niệm Niệm xấu hổ cúi đầu xuống: “Sỡ dĩ anh ấy không chịu giúp anh, là bởi vì em cố ý kéo dài lời cầu hôn của anh ấy, anh cả...sẽ thành toàn cho bọn em chứ?”
Cô lắp bắp tiếp tục nói cho xong, chỉ nghe thấy Cố Tư Thành hít vào một ngụm khí lạnh.
“Niệm Niệm, em thật sự rất yêu Kỷ Gia Phong, muốn gả cho hắn ta?” Cố Thanh Hoa nghiến răng nghiến lợi hỏi, người con gái mà anh ta bảo vệ nhiều năm cứ như vậy đi yêu người đàn ông khác, thậm chí còn giấu diếm anh ta.
“Đúng, anh cả, em yêu anh ấy.”
“Vậy thì cứ gả đi, anh cả chúc phúc cho em.” Nói xong, Cố Thanh Hoa liền rời đi, Cố Niệm Niệm nhìn bóng lưng cô đơn của anh cả, lòng đau như cắt.
Mấy ngày sau, Kỷ Gia Phong đến nhà họ Cố cầu hôn, đồng thời cũng giúp Cố thị một tay, phá vỡ kế hoạch thu mua Cố thị của Kỷ Thiên Hạo.
Hai ngày nay trên báo chí đều đưa tin về cuộc hôn nhân này, nhất thời làm xôn xao dư luận.
Trong bóng đêm mê hoặc, bên trong một căn biệt thự sang trọng.
Đột nhiên, âm thanh của điện thoại vang lên.
Gương mặt đẹp của Kỷ Thiên Hạo trầm xuống, nhận điện thoại: “Chuyện gì?”
“Cậu hai, cô Cố đã đáp ứng lời cầu hôn của cậu cả.”
“Tôi biết rồi.”
Đôi mắt sâu thẳm của Kỷ Thiên Hạo bắn ra một tia sắc bén, anh ta lạnh lùng nói: “Vẫn là lúc em giả vờ cao quý khá hấp dẫn người hơn.”
Kỷ Thiên Hạo không nói gì, trên gương mặt anh tuấn lạnh lùng của anh ta xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, đeo lên đồng hồ kim cương số lượng có hạn, ánh sáng lấp lánh xẹt qua đôi mắt anh ta, phản chiếu sự âm u của đôi mắt.
Trò hay sắp bắt đầu rồi!