Chương 10 : Tri kỷ của Thiết Ba
>Thiết Ba đang lúc về phòng nghỉ ngơi thì thấy trong phòng có người. Hắn nghi ngờ có thích khách nên bèn gọi người đến vây bắt. Nào ngờ sau khi bố trí thiên la địa võng thì mới biết bên trong là hai cô nương tri kỷ của Thiết Ba (gái bao) được hắn chiều chuộng xưa nay. Nếu bây giờ mà đuổi đi thì sợ bị bang chúng nghi ngờ. Thế là Khò Khò nhà ta kiêm luôn nhiệm vụ chăm sóc hai người đẹp. Bị Trác Tru Trinh cười chọc quê vào mặt nên Khò Khò qua thân xác của Thiết Ba làm đủ kiểu JAV sau đó truyền tải toàn bộ hình ảnh, âm thanh, cảm giác, v.v... về cho Trác tiểu tử.
Từ cảnh hai ả bị lột đồ rồi bị Thiết ba song phi, rồi dùng miệng, rồi vét máng, dùng tay rồi thọc lét, thậm chí là cảm giác chỗ bộ phận tiểu đệ nhất nhất đều bị đưa đến cho Trác tiểu ca nhà ta. Trác tiểu ca tức thì được hưởng thụ toàn bộ cảm giác đó, nhưng mà cơ thể hắn vẫn chỉ là một tên nhóc sáu tuổi. cái cảm giác sướng khoái nữa vời còn tệ hơn một tên dâm tặc đang khoái lạc sắp lên cao trào mà lại... không được là không được.
Còn Lâm Nguyệt và Ánh Loan hai nàng tri kỷ của Thiết Ba thì thật bất ngờ. Tình lang của mình hôm nay khác vời vợi mọi khi. Lúc trước, lão cũng chỉ tụt quần và vồ vập lao vào như một con cọp, đến khi xong chuyện thì nằm vật ra như con chó chết mà thờ phì phò rồi phì phò sau đó chìm vào giắc ngủ. Hai nàng chả khác gì nô lệ tình dục, như món đồ chơi của gã, nên chẳng có tình cảm gì.
Hôm nay không hiểu Thiết Ba bị làm sao, khúc dạo đầu đã thủ thỉ những lời yêu đương ngon ngọt rồi vuốt ve, rồi từ từ, mò mẫm, lâu lâu lại hỏi thăm, quan tâm cảm giác của các nàng. Nhận được sự quan tâm ấy, tâm hồn các nàng như nhũn ra thành bột, cho đến lúc gã từ từ đưa lưỡi vào miệng thì tâm tồn thiếu phụ đã gục ngã, đến lúc gã tấn công vùng nhũ hoa thì các nàng như liệm đi, cái lưỡi điệu nghệ cùng cái cằm đầy râu khiến cho các nằng suýt mấy lần lên đỉnh thiên thai. Đến khi gã lần mò xuống vùng cấm và thọc lưỡi vào thì ôi thôi, từng cơn giật giật như sóng vỗ làm nàng nào nàng nấy phun trào, cong người tới mấy lần, nhìn khuôn mặt đầy d*m thủy của gã mà thấy yêu quá cơ.
Ở cái xã hội này, nam nhân là tất cả, nữ nhân chỉ là đồ vật, kẻ yếu chỉ là kiến cỏ, Một gã nam nhân còn là bang chủ một bang lớn nhất nhì Cù La thành lại vục mặt vào (.) thì sướng khoái cỡ nào chứ. Hai nàng khó mà tưởng tưởng mình được đãi ngộ như thế. Hai nàng nghĩ: "Huynh ấy phải yêu mình lắm mới làm được vậy" sự hạnh phúc xâm chiếm linh hồn vô tình khiến các nàng đã trao hết tấm lòng cho gã đàn ông trong lòng.
Lâm Nguyệt và Ánh Loan, nào biết Khò Khò chỉ là máy móc đưa những tư thế làm tình hiện đại áp dụng cùng nghệ thuật câu dẫn phụ nữ ra áp dụng chứ thực sự không có suy nghĩ phức tạp gì. Đến khi Khò Khò áp dụng những tư thế "hardcore" thì nó cảm nhận được có thể xâm chiếm điều khiển được suy nghĩ hai nữ nhân này theo cách tự nhiên nhất. Thế là nó cài đặt những suy nghĩ trung thành vào đầu hai ả này mà hai ả không thể biết được. Sau này, hai nàng này sẽ coi Thiết Ba như một vị thần sống mà tôn thờ.
Vì sao Khò Khò lại làm vậy? Kẻ bên cạnh Trác Tru Trinh phải là kẻ đáng tin nhất, nhất là người cùng giường với Thiết Ba. Người xưa luôn đề phòng kẻ tiểu nhân và đàn bà không phải không có lý do. Từ đây Trác Tru Trinh mới biết Khò Khò còn thu phục được người sống nếu người đó đang thả lỏng tinh thần và có thể là đang lên đỉnh sung sướng. Quả là một chức năng tuyệt vời ông mặt trời. Nhưng mà bây giờ chỉ thu phục những phụ nữ kia để trung thành với Thiết Ba mà thôi. Còn Trác Tru Trinh chỉ là một tiểu tử nhóc con, bộ phận ấy vẫn chưa có khả năng xông pha được, thật đáng tiếc.
Sự việc chưa dừng ở đó, đến khi nghe Thiết Ba dụ dỗ hai nàng dùng miệng "đá bi" cho hắn rồi, thổi sáo thật điệu nghệ. lúc đầu hai nàng cảm thất thật ghê tởm, thế nhưng sau khi được Thiết Ba dùng mồm "động viên" bằng hành động thiết thực nên các nàng cũng có qua rồi có lại. Mới đầu khi Lâm Nguyệt đưa đầu lưỡi đến đầu khất thì cảm thấy một mùi khai khái đậm chất đàn ông truyền tới, sau đó là một vị mặn đặc trưng của một hỗn hợp chất lỏng của ba người khi giao hoan lúc nãy xâm chiếm đầu lưỡi, kích thích dây thần kinh của nàng. Sau đó, cái vật cứng ngắc đâm đâm ngoáy ngoáy, từ từ tiến sau vào cổ họng khiến Lâm Nguyệt trợn mắt nghẹt thở. Rồi nàng được Thiết Ba bày cách muốt trọn tờ rym, nàng cảm nhận một niềm tự hào khi chinh phục được một điều gì đó thiêng liêng. Nàng nghĩ:
- Ta làm được rồi. Bự quá, con quái vật này là của ta ô ô...
Bất chợt nước mắt hạnh phúc của Lâm Nguyệt trào ra. Lúc này, Ánh Loan đang thưởng thức hai viên chôm chôm đầy lông lá cùng vị mằn mặn của mùi nước mắm trong khố quần người đàn ông. Theo hướng dẫn của Thiết Ba, cái lưỡi của nàng đang mơn trớn vuốt ve những đường gân giữa bìu và hậu môn. Nàng cảm nhận một mùi vị đặc trưng khá nặng. Còn gã Thiết Ba lúc này đang giật giật từng thớ thịt. Linh hồn của Khò Khò trong gã tận hưởng sung sướng cũng không quên truyền đạt cảm giác đó về cho Trác Tru Trinh. Bên này Trác tiểu ca người nóng bừng như muốn nổ tung, toàn thân tức tưởi không chỗ phát tiết, sướng như một cực hình.
- Ô ô! Ta sướng, ứ ứ...
Thiết Ba gồng mình nhẹ nhàng chộp lấy đầu của Lâm Nguyệt, ghì sát thọc sâu vào cổ trong cổ họng nàng mà bắn từng đoàn từng đoàn quân nòng nọng tinh nhuệ vào trong. Đến lúc nhìn Lâm Nguyệt xô ra và ho sặc sụa làm hắn mãn nguyện mà run rẩy tờ rym, bên trên còn dinh dính chất nhầy tinh khiết. Lâm Nguyệt lần đầu cảm nhận được sự mạnh mẽ của đàn ông, một cổ cảm giác nóng rát trôi qua cổ khiến nàng muốn nôn mửa sau đó làm một cảm giác kỳ lạ lâng lâng từ việc nuốt t*ng trùng, thật khó tả.
Ánh Loan sau đó xoay người lại, nàng nghiện thế sáu mươi chín, đôi môi hồng ngận con rồng con đầy chất tinh khiết mà mút soàm soạp, trong lưỡi đánh qua đánh lại, bên dưới nàng dùng hai đùi kẹp đầu tình lang mà ghì, mà chà xát, chất nhầy trong động thiên tuôn ra ào ào, khiến cho khuôn mặt Thiết Ba như bị bôi mỡ, tý nữa khiến hắn chết ngộp trong d*m thủy của nàng. Chịu không nổi nữa, Thiết Ba há miệng cắn vào cái hột đậu xanh trong miệng làm Ánh Loan giật nảy mình gào rú:
- Á a, chết thiếp rồi, trời ơi sướng quá.
Càng được thế nàng càng kẹp chặt hai đùi lại, Thiết Ba chưa được giải thoát bèn đưa cái lưỡi thô bỉ tấn công vào giữa suối nguồn d*m thủy, bên ngoài là bộ ria của hắn đang cọ xát mép âm đ*o theo chuyển động cái miệng của hắn. Càng như thế Ánh Loan càng sướng, càng tuôn ra d*m thủy. Nàng như bị vắt khô người cho việc tuôn d*m thủy.
Thiết Ba phải ngóc cái mũi ra khỏi cái khe đầy cỏ xanh để thở, nếu không hắn sẽ chết ngộp hoặc chết đuối mất. Lâm Nguyệt nhìn thấy lỗ mũi hắn chui rõ khỏi âm vật của Ánh Loan để thở tý nữa là cười chết. Tiếng "phì phẹt" do không khí chạy qua lỗ mũi và đáy âm vật của Ánh Loan nghe vô cùng dâm dật làm cơn lứng của Lâm Nguyệt lại trỗi dậy.
Hai con đàn bà như dã thú đêm hôm đó như được ăn no đủ.
Tờ mờ sáng, Trác Tru Trinh như được giải thoát, lỗ mũi của hắn lúc này bị chảy máu lai láng, may mà mạch máu chưa vỡ. Cái thân xác sáu tuổi của hắn vậy mà chịu đựng nổi cực hình như vậy, bất tỉnh nằm đó như chó chết. Không chết là may. Thiết Ba thì chắc không lết xuống giường được, còn Khò Khò thì mất tăm, có lẽ nào hệ thống siêu đẳng lại quá tải vì tình dục? Chắc là không đâu.
Khoảng gần bữa trưa thì Trác Tru Trinh tỉnh dậy, điều đầu tiên là hắn nhỏ nước bọt phỉ báng:
- Mẹ nó chứ! cái hệ thống dâm dật, nhiều tư thế làm tình khốn kiếp vậy mà cũng moi ở đâu ra được. Nhưng mà... nghĩ lại quả thật là, sao ta lại cảm thấy thích thích thế nhỉ?
Cậu nhóc đâu biết cái đầu của mình đã bị hệ thống bỉ ổi, vô sỉ Khò Khò bắt đầu nhuộm cho đen tối mất rồi.
Ngội dậy, rửa mặt vội vàng thì Trác tiểu ca thấy một một mớ máu đã khô dính trên bàn tay mà lắc đầu ngao ngán nói:
- Ầy, có hại cho sức khỏe quá. Không thể để tình trạng này xảy ra nữa.
Ngoài của bỗng có tiếng gõ cửa:
- Cốc Cốc
- Vào đi
- Thiếu gia người đã thức.
- À ừ
Trước mắt Trác Tiểu Ca là một tiểu la lị mười lăm mười sáu tuổi còn chưa phát dục đầy đủ. Nàng mặt một bộ đồ màu trắng của hầu gái, khuôn ngực hơi nhô ra chứ không quá cỡ, có lẽ vì gia cảnh khó khăn nên ăn ít, vòng eo mình dây điển hình, đôi chân hơi thân dài, mái tóc xanh được chải chuốt gọn gàng đơn giản và buộc ra phía sau. Đôi mắt hai mí to và đẹp, môi hình lưỡi liềm ngược thoáng vẻ đượm buồn, sóng mũi khá cân và thuông. Điển hình của tuổi thanh xuân bị vùi lấp bởi cuộc sống cơ hàn.
Nhưng mà, Trác tiểu ca phải ngước nhìn lên vì hắn cũng chỉ là đứa trẻ sáu tuổi.
- Á a a a...
Nha hoàn la lên làm Trác tiểu ca giật mình hỏi:
- Người la cái gì thế?
Tiểu nha hoàn chỉ tay vào mặt Trác tiểu ca nói:
- Máu, thiếu gia người bị chảy máu.
- Hả, đâu?
Nói xong hắn đưa tay lên lên mặt xoa vài cái thì thấy máu từ mũi vẫn còn rỉ ra.
- Thiếu gia à, người bị chảy máu cảm đó, có lẽ bị nhiệt hỏa quá cao, ta hồi nhỏ cũng hay bị.
- À...
- Để ta cầm máu cho thiếu gia.
- (...)
Trác Tru Trinh nằm ngữa cổ trong lòng tiểu nha hoàn, bàn tay thon nhỏ của nàng để lên trán Trác tiểu ca khiến cho hắn càng thêm khó xử, vì trước mặt hắn là bộ ngực của nàng. Mùi dạ lý hương thơm ngát thoang thoảng, hơi ấm dưới đầu không biết là từ đâu. Ánh mắt trìu mến.. Ách
- Mẹ ơi, ta bị dục hỏa thiêu thân, nàng còn chữa kiểu này chắc ta toi đời mất.
Tất nhiên Trác tiểu ca chỉ suy nghĩ trong đầu mà thôi, nhưng máu mũi lại càng chảy ra hung hăng hơn nữa.
- Ấy, sao lại chảy máu nhiều hơn rồi? Không được, để ta đi gọi đại phu.
Nói xong, tiểu nha hoàn vội đặt nhẹ Trác Tru Trinh lên giường, sau đó chạy đi. Một lúc sau, khi máu mũi của nhóc Trác đã bắt đầu cầm thì trong đầu truyền lại hình ảnh Thiết Ba thức dậy chứng kiến hai thần hình lõa lồ của Lâm Nguyệt và Ánh Loan bên cạnh.
Máu mũi của nhóc Trác lại cuồng phun. Kiểu này chắc lại mất máu mà đầu thai chuyển kiếp mất.