Chương 162
“Tóc của chị mới xấu!” Túc Bảo tức giận nói.
Tuyết Nhi thấy Túc Bảo nổi cáu, trong lòng cô bé cảm thấy mừng rỡ không thôi.
Cô bé hoàn toàn không biết kiểu tóc này là do Tô Nhất Trần buộc.
Rối tung rối mù như vậy, cô bé cảm thấy chỉ có Túc Bảo mới có thể buộc ra được kiểu tóc xù như ổ gà này, nếu là người lớn buộc thì sao có thể buộc thành như vậy được?
Tuyết Nhi tiếp tục nói: “Chị nói thật mà! Ai buộc cho em thế, mau tháo ra, chị sẽ buộc lại cho em.”
Mẹ Tuyết Nhi cũng vội vàng cười nói: “Túc Bảo à, tóc của con đúng là có hơi bù xù! Hay là để dì và chị Tuyết Nhi buộc lại cho con một kiểu tóc xinh đẹp nhé, được không nào?”
Ba Tuyết Nhi cũng vui tươi hớn hở.
Trẻ con ấy mà, không thể ảnh hưởng toàn cục.
Nhưng mà cơ hội để lấy lòng nhà họ Tô tốt như vậy, đương nhiên không thể buông tha.
Nhưng mà lại nghe Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: “Tóc của Túc Bảo là do tôi buộc”
Nụ cười của bố mẹ Tuyết Nhi lập tức cứng đờ trên mặt!
Không thể nào, Tô Nhất Trần là ai chứ, sao có thể buộc tóc cho trẻ con được…
Mẹ Tuyết Nhi vội vàng nói: “À, ừm… Thật ngại quá, chúng tôi không có ý gì khác… Bình thường Tuyết Nhi cũng hay chăm sóc cho em trai em gái nhỏ tuổi hơn mình nên lúc này mới…”
Nhưng mà Tô Nhất Trần không thèm để ý tới bọn họ, ôm Túc Bảo đi thẳng vào trong.
Sau khi đi vào, Tô Nhất Trần hỏi: “Ai mời nhà họ Lam đến?”
Nếu anh ấy nhớ không lầm, nhà họ Lam hoàn toàn không có trong danh sách khách mời!
Nhân viên công tác vội vàng nói: “Có thể tiến vào thì đều có thư mời, giờ tôi sẽ đi kiểm tra…”
Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: “Không cần, mời thẳng bọn họ ra ngoài luôn đi.”
Nhân viên công tác liên tục nói: “Vâng…”
Kết quả là cả nhà Tuyết Nhi vừa mới tiến vào đã bị nhân viên công tác chặn lại.
“Xin hỏi mấy người có thư mời không?”
Ba Tuyết Nhi lấy ra thư mời của nhà họ Tư, nói: “Ngài Tư có việc không thể tới, bảo bọn tôi đi thay một chuyến.”
Nhân viên công tác sửng sốt, lập tức cảm thấy khó xử!
Nhà họ Tư à…
Ba Tuyết Nhi cảm nhận được gì đó, nhưng vừa đến đã bị đuổi đi như vậy thì mất mặt lắm…
Vì thế anh ta rất cứng rắn nói: “Không tin cậu có thể gọi điện thoại cho nhà họ Tư hỏi thử!”
Dứt lời, anh ta không thèm để ý tới nhân viên công tác, dẫn theo hai mẹ con Tuyết Nhi vào!
Nhân viên công tác cũng không dám cản trở, vội vàng đi tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
**
Lúc này tại hậu trường của hội trường.
Một nhân viên công tác cung kính dẫn một đạo sĩ và đệ tử của ông tôi vào cửa.
“Vân đại sư, mời đi lối này! Phiền ngài quá!”
Vân đại sư gật đầu, nhìn quanh một vòng: “Không tồi, hội trường được trang trí rất tráng lệ, mây tía bốc lên từ phương đông, vị trí không tồi.”
Tuyết Nhi thấy Túc Bảo nổi cáu, trong lòng cô bé cảm thấy mừng rỡ không thôi.
Cô bé hoàn toàn không biết kiểu tóc này là do Tô Nhất Trần buộc.
Rối tung rối mù như vậy, cô bé cảm thấy chỉ có Túc Bảo mới có thể buộc ra được kiểu tóc xù như ổ gà này, nếu là người lớn buộc thì sao có thể buộc thành như vậy được?
Tuyết Nhi tiếp tục nói: “Chị nói thật mà! Ai buộc cho em thế, mau tháo ra, chị sẽ buộc lại cho em.”
Mẹ Tuyết Nhi cũng vội vàng cười nói: “Túc Bảo à, tóc của con đúng là có hơi bù xù! Hay là để dì và chị Tuyết Nhi buộc lại cho con một kiểu tóc xinh đẹp nhé, được không nào?”
Ba Tuyết Nhi cũng vui tươi hớn hở.
Trẻ con ấy mà, không thể ảnh hưởng toàn cục.
Nhưng mà cơ hội để lấy lòng nhà họ Tô tốt như vậy, đương nhiên không thể buông tha.
Nhưng mà lại nghe Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: “Tóc của Túc Bảo là do tôi buộc”
Nụ cười của bố mẹ Tuyết Nhi lập tức cứng đờ trên mặt!
Không thể nào, Tô Nhất Trần là ai chứ, sao có thể buộc tóc cho trẻ con được…
Mẹ Tuyết Nhi vội vàng nói: “À, ừm… Thật ngại quá, chúng tôi không có ý gì khác… Bình thường Tuyết Nhi cũng hay chăm sóc cho em trai em gái nhỏ tuổi hơn mình nên lúc này mới…”
Nhưng mà Tô Nhất Trần không thèm để ý tới bọn họ, ôm Túc Bảo đi thẳng vào trong.
Sau khi đi vào, Tô Nhất Trần hỏi: “Ai mời nhà họ Lam đến?”
Nếu anh ấy nhớ không lầm, nhà họ Lam hoàn toàn không có trong danh sách khách mời!
Nhân viên công tác vội vàng nói: “Có thể tiến vào thì đều có thư mời, giờ tôi sẽ đi kiểm tra…”
Tô Nhất Trần lạnh lùng nói: “Không cần, mời thẳng bọn họ ra ngoài luôn đi.”
Nhân viên công tác liên tục nói: “Vâng…”
Kết quả là cả nhà Tuyết Nhi vừa mới tiến vào đã bị nhân viên công tác chặn lại.
“Xin hỏi mấy người có thư mời không?”
Ba Tuyết Nhi lấy ra thư mời của nhà họ Tư, nói: “Ngài Tư có việc không thể tới, bảo bọn tôi đi thay một chuyến.”
Nhân viên công tác sửng sốt, lập tức cảm thấy khó xử!
Nhà họ Tư à…
Ba Tuyết Nhi cảm nhận được gì đó, nhưng vừa đến đã bị đuổi đi như vậy thì mất mặt lắm…
Vì thế anh ta rất cứng rắn nói: “Không tin cậu có thể gọi điện thoại cho nhà họ Tư hỏi thử!”
Dứt lời, anh ta không thèm để ý tới nhân viên công tác, dẫn theo hai mẹ con Tuyết Nhi vào!
Nhân viên công tác cũng không dám cản trở, vội vàng đi tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra.
**
Lúc này tại hậu trường của hội trường.
Một nhân viên công tác cung kính dẫn một đạo sĩ và đệ tử của ông tôi vào cửa.
“Vân đại sư, mời đi lối này! Phiền ngài quá!”
Vân đại sư gật đầu, nhìn quanh một vòng: “Không tồi, hội trường được trang trí rất tráng lệ, mây tía bốc lên từ phương đông, vị trí không tồi.”