Chương 235
“Nhưng khi ta cũng học theo cô bạn thân kia, tặng quần áo cho người khác, ta mới biết làm như vậy sẽ thấy mình hơn hẳn người khác. ”
Lí Nhược Bình cười lạnh: “Nên cô ta đối xử tốt với ta như vậy, chắc chắn có mục đích khác, chính là lợi dụng ta làm nền cho cô ta thêm nổi.”
Túc Bảo chau mày: “Sao dì lại biết mục đích của dì bạn thân kia là như vậy?”
Trong mắt Lí Nhược Bình lộ ra vẻ khinh thường: “Lúc tặng quần áo hàng hiệu không dùng đến cho kẻ khác, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn cảm kích của họ, trong lòng ta chỉ cảm thấy khinh bỉ — ôi, bọn nhà quê này chỉ đáng nhặt đồ thừa của ta thôi.”
“Cô bạn thân kia chắc chắn cũng nghĩ như vậy khi tặng đồ cũ cho ta, nếu không, tại sao cô ta không tặng luôn đồ mới?”
Túc Bảo: “….”
Kỷ Trường: “….”
Cả sư phụ và đồ đệ đều không nói nên lời.
Túc Bảo còn nhỏ tuổi như vậy mà đã cảm thấy suy nghĩ của quỷ hư vinh không ổn, ngược lại Lí Nhược Bình vẫn u mê không tỉnh ngộ.
Kỷ Trường hỏi: “Thế nên ngươi đã giết cô ta?”
Trong số mười tám bộ xương được chôn dưới sân chơi, có một bộ xương có năm tuổi khác với những bộ xương khác.
Ánh mắt Lí Nhược Bình trở nên điên cuồng: “Giết cô ta, ta có thể trở thành cô ta, giết cô ta, ta có thể thay thế cô ta.”
” Sao thế giới này lại bất công như vậy? Tại sao cô ta sinh ra đã ngậm thìa vàng, còn ta từ nhỏ đã phải nhặt lại đồ của người khác!”
“Lẽ ra bạch phú mỹ nên là ta, ta chịu hết nổi cảnh bọn cho vay nặng lãi truy đuổi tới tận cửa nhà….. ta chịu hết nổi những ngày tháng liên tục tìm những lời nói dối khác để che đậy một lời nói dối ban đầu….”
Sự điên cuồng của bọn cho vay nặng lãi nằm ngoài sức tưởng tượng của quỷ hư vinh, chúng thực sự dám đến trước cửa nhà quỷ hư vinh kề dao rựa vào cổ nó!
Nó có thể làm gì được?
Nó cũng bị ép thôi mà!
Lúc đầu nó chỉ vay 20,000 tệ, cuối cùng chẳng rõ sao lại nợ thêm thành một triệu …
Chỉ khi giết cô bạn thân, nhân lúc cô ta chết đi đến dỗ ngọt ba mẹ cô ta mới có thể hoàn toàn thay thế thân phận đó….
Quỷ hư vinh mới có thể trả hết một triệu tệ tiền vay nặng lãi, mới có thể sống vô lo vô nghĩ!
Túc Bảo lắc đầu, than vắn thở dài: “Hết thuốc chữa!”
Kỷ Trường lạnh lùng nói: “Sau đó thì sao?”
Hai mắt Lí Nhược Bình đờ đẫn, nó lẩm bẩm: “Sau khi giết cô bạn thân, ta coi ba mẹ cô ta như ba mẹ mình, mỗi ngày đều dỗ ngọt họ, muốn họ thoát khỏi nỗi buồn mất con gái…”
“Nhưng bọn họ chẳng hề cảm kích. Ta cố gắng lấy lòng nhưng bọn họ không hề xem ta là con gái ruột.”
“Họ còn đích thân đưa ta đến cho bọn vay nặng lãi—– Chẳng qua chỉ vì phát hiện ra ta là người giết con họ! Sao họ có thể tàn nhẫn tới vậy?”
Họ có thể báo cảnh sát bắt nó mà.
Sao lại đưa nó cho bọn cho vay nặng lãi.
Lí Nhược Bình cười lạnh: “Nên cô ta đối xử tốt với ta như vậy, chắc chắn có mục đích khác, chính là lợi dụng ta làm nền cho cô ta thêm nổi.”
Túc Bảo chau mày: “Sao dì lại biết mục đích của dì bạn thân kia là như vậy?”
Trong mắt Lí Nhược Bình lộ ra vẻ khinh thường: “Lúc tặng quần áo hàng hiệu không dùng đến cho kẻ khác, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn cảm kích của họ, trong lòng ta chỉ cảm thấy khinh bỉ — ôi, bọn nhà quê này chỉ đáng nhặt đồ thừa của ta thôi.”
“Cô bạn thân kia chắc chắn cũng nghĩ như vậy khi tặng đồ cũ cho ta, nếu không, tại sao cô ta không tặng luôn đồ mới?”
Túc Bảo: “….”
Kỷ Trường: “….”
Cả sư phụ và đồ đệ đều không nói nên lời.
Túc Bảo còn nhỏ tuổi như vậy mà đã cảm thấy suy nghĩ của quỷ hư vinh không ổn, ngược lại Lí Nhược Bình vẫn u mê không tỉnh ngộ.
Kỷ Trường hỏi: “Thế nên ngươi đã giết cô ta?”
Trong số mười tám bộ xương được chôn dưới sân chơi, có một bộ xương có năm tuổi khác với những bộ xương khác.
Ánh mắt Lí Nhược Bình trở nên điên cuồng: “Giết cô ta, ta có thể trở thành cô ta, giết cô ta, ta có thể thay thế cô ta.”
” Sao thế giới này lại bất công như vậy? Tại sao cô ta sinh ra đã ngậm thìa vàng, còn ta từ nhỏ đã phải nhặt lại đồ của người khác!”
“Lẽ ra bạch phú mỹ nên là ta, ta chịu hết nổi cảnh bọn cho vay nặng lãi truy đuổi tới tận cửa nhà….. ta chịu hết nổi những ngày tháng liên tục tìm những lời nói dối khác để che đậy một lời nói dối ban đầu….”
Sự điên cuồng của bọn cho vay nặng lãi nằm ngoài sức tưởng tượng của quỷ hư vinh, chúng thực sự dám đến trước cửa nhà quỷ hư vinh kề dao rựa vào cổ nó!
Nó có thể làm gì được?
Nó cũng bị ép thôi mà!
Lúc đầu nó chỉ vay 20,000 tệ, cuối cùng chẳng rõ sao lại nợ thêm thành một triệu …
Chỉ khi giết cô bạn thân, nhân lúc cô ta chết đi đến dỗ ngọt ba mẹ cô ta mới có thể hoàn toàn thay thế thân phận đó….
Quỷ hư vinh mới có thể trả hết một triệu tệ tiền vay nặng lãi, mới có thể sống vô lo vô nghĩ!
Túc Bảo lắc đầu, than vắn thở dài: “Hết thuốc chữa!”
Kỷ Trường lạnh lùng nói: “Sau đó thì sao?”
Hai mắt Lí Nhược Bình đờ đẫn, nó lẩm bẩm: “Sau khi giết cô bạn thân, ta coi ba mẹ cô ta như ba mẹ mình, mỗi ngày đều dỗ ngọt họ, muốn họ thoát khỏi nỗi buồn mất con gái…”
“Nhưng bọn họ chẳng hề cảm kích. Ta cố gắng lấy lòng nhưng bọn họ không hề xem ta là con gái ruột.”
“Họ còn đích thân đưa ta đến cho bọn vay nặng lãi—– Chẳng qua chỉ vì phát hiện ra ta là người giết con họ! Sao họ có thể tàn nhẫn tới vậy?”
Họ có thể báo cảnh sát bắt nó mà.
Sao lại đưa nó cho bọn cho vay nặng lãi.