Chương 14: 14: Hối Hận Và Thất Vọng
Với tôi thì không muốn, còn với Chung Đức Vĩnh thì dâng lên tận giường phải không?Lời nói đả kích vào nhân phẩm của người phụ nữ, Hà Nhược Liên phản ứng mạnh mẽ, không còn yếu đuối và mỏng manh như vẻ bề ngoài, hét thẳng vào mặt của Dịch Kính Nam.- Tại sao anh không chịu hiểu, em và Chung tổng thực tình chẳng có gì.Nếu em và anh ấy yêu nhau, tại sao hai năm qua không kết hôn?Tại sao em còn sang đây làm việc?Mép môi của Dịch Kính Nam giật giật, bóp chặt cổ tay lôi Hà Nhược Liên tiến đến bàn làm việc đẩy ngã, khiến cô nằm nhào trên mặt bàn.Lúc này, hắn kéo mạnh ngăn kéo, lấy ra một chồng sấp ảnh dứt khoát ném xuống trước vị trí tầm mắt của cô.- Không yêu, không có mối quan hệ gì khác, vậy những bức ảnh này là thế nào? Em là luật sự, em phản biện cho tôi nghe thử?Hai mắt của Hà Nhược Liên trợn to kinh khủng, lật từng tấm hình xem qua, nhân vật bên trong chính là cô và Chung Đức Vĩnh.Cái gì đây?Những tấm ảnh này từ đâu mà có?- Sao? Quá rõ ràng đúng chứ?- Em và anh ấy có từng đi công tác chung, được chụp ở sân bay là điều hiển nhiên.Còn những tấm hình khác, em thực sự không biết ở đâu mà có.Với những chuyện đã và đang xảy ra, Hà Nhược Liên đoán chừng tất thảy đều do bà Dịch sắp xếp làm ra.Một mặt bảo cô không được gặp gỡ hay nói ra, mặt khác bày trò bêu xấu và tạo dựng hình ảnh để Dịch Kính Nam nghĩ rằng cô đã phản bội tình cảm, chê bai kẻ tàn tật qua lại với bạn thân là Chung Đức Vĩnh.Quá đáng sợ!Mấy hôm nay cô cứ cho rằng, hắn hiểu lầm vì cô đến Chung Thị làm việc, và xuất hiện trong bữa tiệc sinh thần của Chung Đức Vĩnh.Nào biết, đằng sau chứa đựng một câu chuyện không thể ngờ đến.Hắn từng bảo với cô ‘ hai năm qua em làm gì, em cho rằng tôi không biết? ’.Điều hắn biết, chính là điều này hay sao?Lúc này, Dịch Kính Nam bóp mạnh lấy bả vai của Hà Nhược Liên, rống lên:- Em không biết, em vào khách sạn với cậu ta mà bảo em không biết?- Kính Nam, sẽ có một ngày anh hối hận và thất vọng.- Tôi đã hối hận và thất vọng từ lâu, vào hai năm về trước.Hối hận vì yêu em, thất vọng về chính bản thân vì nhìn sai người.Dứt lời, Dịch Kính Nam lần nữa đẩy ngã Hà Nhược Liên xuống bàn làm việc.Tấm lưng va đập vào chiếc bàn gỗ với lực cực mạnh, khiến cô đau đớn nằm bẹp, chẳng còn sức lực chống cự.Hai cánh tay bị hắn cố định dưới bàn, thân trên bị thân trên của hắn đ è xuống như có một tảng đá khổng lồ chèn ép.Sau đó, Dịch Kính Nam dứt khoát gặm nhắm đôi môi xinh xắn của cô vô cùng cuồng bạo, chiếc lưỡi thô lỗ luồn lách vào trong khoang miệng càng quét, quấn quýt cuốn lấy chiếc lưỡi tinh tế mềm mại của đối phương, chẳng ai có thể bắt nhịp tiết tấu.Chiếc áo sơ mi màu trắng thanh lịch bị đôi bàn tay của Dịch Kính Nam xé phăng, cúc áo bị tác động mạnh bạo rơi xuống lã chã dưới nền.Ánh mắt của hắn đỏ trạch, d.ụ.c vọn.g bùng cháy mãnh liệt trong người khi nhìn thấy khe rảnh ngực gợi cảm của cô, bàn tay nhanh nhẹn và thuần phục vòng ra phía sau mở móc khóa áo lót, đến khi lỏng lẻo thì đẩy lên phía trên cần cổ.Đôi gò bông căng tròn được Dịch Kính Nam chơi đùa, ngậm cắn đến đáng thương.Nh* hoa bị giày xéo trong miệng, m*t mát như một viên kẹo ngọt, thưởng thức món ăn giúp hắn sảng khoái tinh thần.Nước mắt tủi nhục chứa đựng trong đôi mắt tròn xoe rồi thầm lặng lăn dài, Hà Nhược Liên không biết mình phải làm gì và đi hướng nào trên đoạn đường mù mịt tăm tối phía trước.- Đừng...!em không muốn, em không muốn!Hà Nhược Liên vặn vẹo cơ thể tránh né sự đụng chạm thân mật, nhưng lúc này bàn tay nóng rực và ranh ma của hắn đã chui vào chiếc váy công sở, kéo qu@n lót xuống tận đầu gối, từng ngón thon dài lẻn vào nơi tư m@t chà xát hai cánh hoa tươi mát k1ch thích, sau đó đút thẳng ngón tay vào trong ho.a huy.ệ.t chặt hẹp mở rộng.- Đừng...!hức...!Từng đợt di chuyển rỉ rả chảy ra chút ít d1ch nhờn.Cơ thể của cô vốn dĩ cực kỳ nhạy cảm, lúc trước chỉ mới thực hiện một màn dạo đầu đơn giản, v.ù.n.g k.í.n đã ướt đẫm.Thế nhưng, hiện tại dường như cô đã lãnh cảm với chuyện quan hệ thể xác, không còn cảm giác hứng thú, vui sướng và thăng hoa.Cơn đau này chưa nguôi, đã đón nhận thêm một trận đau đớn khủng khiếp khác, như xé đôi thân thể.Dị vật thô to, c ăng trướng và nóng rực của hắn xiêng lút vào bên trong hoa huy.ệ.t của cô, từng cái động thân làm cô thét lên.- Đau..em đau...dừng lại...xin anh!Mặc kệ những lời cầu xin từ tận đáy lòng của Hà Nhược Liên, Dịch Kính Nam cố ý chuyển động thắt lưng nhanh hơn, lực đạo mạnh hơn, thẳng tay kéo chiếc qu@n lót ra khỏi đôi chân và bành rộng để thuận tiện cho việc thâm nhập của hắn.Sung sướng thì th@n dưới truyền lên đại não khiến hắn càng thêm cuồng nhiệt, rút c.ự long đang sưng phồng háo chiến ra được nửa đoạn rồi đẩy mạnh vào trong, bàn tay đưa lên phía trên nắn b óp bầu ng ực to tròn và vân ve nh* hoa đã sưng phù đau rát.- Hừ...Cô gái đã không còn động đậy, trái tim cũng đang chết dần theo thời gian, mặc cho hắn xoay chuyển tư thế, phóng túng và bừa bãi trên thân thể của mình.