Chương 29: 29: Anh Thương
Vậy thì tối nay chúng ta cùng nhau thức canh ăn trộm.Dứt câu, Dịch Kính Nam bế ngang Hà Nhược Liên nâng lên trên tay, dùng chân đóng cánh cửa và nhanh chóng sải bước về hướng phòng ngủ của cô.- Không, em vẫn còn rất sợ, em chưa chuẩn bị.Cô vùng vẫy hai chân, đôi giày cao gót vì thế rơi xuống.Sắc mặt của hắn càng lúc càng gian manh, cái nháy mắt mị lực hút mất linh hồn của đối phương, khiến nhịp tim của cô loạn xạ và rạo rực trong lòng.- Anh sẽ nhẹ nhàng, khi nào em đồng ý và sẵn sàng đón nhận anh mới vào, được không?Bàn tay của Hà Nhược Liên bấu vào chiếc áo sơ mi của hắn, nhớ lại những lần hắn làm cô đau lại hờn dỗi lắc đầu.Đặt cô ngồi xuống giường, Dịch Kính Nam bất ngờ lăn đùng ra nệm, nhắm mặt giả chết.- Kính Nam, anh lại giở trò.- Anh không chết thì ‘ em trai ruột ’ của anh cũng chết, nó liệt luôn thì người thiệt thòi là em, lúc đó đừng có oán trách anh tại sao vô dụng.- Nhịn vài lần là liệt sao, lừa gạt.Hà Nhược Liên chu môi, đánh khẽ lên vòm ng ực săn chăn của hắn.Hắn làm mặt uất ức, ngồi dậy cởi giày và sau đó quấn chiếc chăn kín mít cả người, trong tội nghiệp vô cùng.- Anh không đi tắm à?- ...- Kính Nam.Gọi không lên tiếng, Hà Nhược Liên bực bội hắt mặt quay đi, nhưng chưa được ba giây sau thì người đàn ông đó đã vò vập làm cô ngã nhào, tung chiếc chăn chùm kín và nằm đè lên người.- Anh...Chụt.Nụ hôn rơi xuống bờ môi của cô, sau đó lên tiếng:- Không cho từ chối nữa.Hà Nhược Liên ngây ngốc nằm đó, chớp chớp đôi mắt nhìn hắn, bẽn lẽn xoay mặt sang một bên không còn cự tuyệt.Dịch Kính Nam cười khẽ, hôn vào da mặt căng mướt, trắng mịn.Sau đó, hắn dùng tay xoay mặt của cô quay ngược trở lại, ánh mắt va chạm ánh mắt, sự nóng bỏng kết hợp khiến d.ụ.c vọ.ng của cả hai tăng lên bất tận, hơi thở gấp gáp và hỗn loạn thấy rõ.Nụ hôn cuồng nhiệt và ướt át bắt đầu diễn ra, xúc cảm nguội lạnh nay được hâm nóng bằng chính những cảm xúc bay bổng, thăng hoa, giống như ngã nơi đâu thì đứng dậy nơi đó.Bàn tay của Hà Nhược Liên chuyển động, ôm hắn mãnh liệt đối đáp, hòa quyện môi lưỡi cùng nhau.Dần dần, bàn tay mềm mại dịch dời ra phía trước, lần lượt mở từng nút áo sơ mi của hắn, mò mẫn cơ ngực quyến rũ khiến hắn phấn khởi đến run rẩy.Quần áo không cánh mà bay, trên giường chỉ còn hai thân thể tr@n trụi quấn quýt lấy nhau không thứ gì ngăn cách.Dịch Kính Nam lả lướt vào da thịt nóng rực của cô, m*t mát chiếc cần cổ gợi cảm và đôi gò b ông vểnh cao, nh* hoa đỏ hồng do k1ch thích mà ưỡn lên c.ư.ơ.ng c.ứ.ng.- Ưm...Ưm~Âm thanh r3n rỉ phóng túng bật ra khỏi khuôn miệng của cô gái, sắc mặt mê đắm mụ mị đầu óc, càu cấu vào da thịt rắn rỏi của hắn sau mỗi lần m*t mạnh và x0a nắn ở bầu ng ực nhạy cảm.Cơ thể của Hà Nhược Liên cong lên, hai chân chà sát vào nhau ngứa ngáy, ngọn lửa d.ụ.c vọ.ng khó lòng dập tắt, khắp người đều tê dại khó chịu, phải cọ sát đưa đẩy vào da thịt của Dịch Kính Nam để phần nào xua tan và dễ chịu.- Nhược Liên à, đã nhiều nước lắm rồi.Vùng tam giác bí ẩn d1ch nhờn lênh láng và đang không ngừng tiết ra, bàn tay vừa chạm vào đã ướt nhẹp, những sợi lông tơ óng mượt bên trên cũng bết dính.Hắn không ngần ngại ra nói, cũng chẳng do dự li3m sạch những mật ngọt dính trên tay.- Đừng...bẩn lắm...- Không, anh rất thích!Bao nhiêu đó không đủ, hắn muốn nhiều hơn, thế là banh rộng hai chân của cô, mê muội đắm chìm và sau đó cúi xuống dùng lưỡi càng quét.Hà Nhược Liên há miệng th ở dốc hồng hộc, mái tóc bung xõa tán loạn dưới drap giường, rướm người ngồi dậy nắm tóc đẩy đầu của hắn ra khỏi nơi ướt đẫm đó những mãi không được.Hắn cố chấp đến cô sung sướng không tưởng.- Ưm...!Ưm...!Nam...dừng lại.Một lúc sau, Dịch Kính Nam kéo cô ngồi dậy, hai chân dang ra và ngồi thẳng lên phần đùi săn chắc của hắn.Dị vậ.t đàn ông nóng bỏng c.ư.ơ.ng c.ứng ngang tàn chỉa thẳng, kích thước to lớn và dài ngoằng, xù xì và gân guốc nhưng có nhiều cô gái mê mệt lết theo.Dịch Kính Nam trêu đùa, vịn chặt chiếc eo thon gọn của Hà Nhược Liên trượt tới trượt lui trên đùi nhưng không đút vào bên trong, từng cái đụng chạm và chuyển động khiến cô thực sự điêu đứng.- Kính Nam...đừng làm thế này nữa...!Ưm.- Vậy phải làm thế nào?Nụ cười vô cùng gợi đòn, đổi lại là tiếng khóc ủy khuất của cô, ngửa mặt lên trần nhà ăn vạ.Hức.- Anh thương, anh cho em!Nghe hắn nói vậy, Hà Nhược Liên hít hít chiếc mũi nhìn xuống.Lúc này, hắn nắm lấy bàn tay của cô đặt lên c.ự long đang sưng phồng, buông lời chỉ dẫn:- Em cho vào đi.Cô mếu máo với hắn, bàn tay còn lại yếu ớt đánh lên người.Sau đó, Hà Nhược Liên khẽ nhướn người lên, bầu ng ực đong đưa va đập vào khuôn mặt điển trai của hắn, bên dưới tìm đường đút vào cửa động ho.a hu.y.ệ.t đẫm nước của chính mình.Chậm rãi hạ cơ thể ngồi xuống, sắc mặt của cả hai cũng biến đổi nhanh chóng, hơi thở càng lúc dồn dập và khó khăn, cuối cùng đồng thanh rên lên khi đã thành công sáp nhập.- Ưm ~~Bên dưới dính chặt và trực tiếp cọ sát, ôm ấp vào nhau.Hà Nhược Liên nâng cơ thể của mình lên rồi được hắn điều khiển hạ xuống và mạnh mẽ thúc hông vào trong, phối hợp điêu luyện và nhịp nhàng, cả hai kết tạo kh0ái cảm và sung sướng, đưa nhau bay bổng giữa khoảng trời mênh mong hạnh phúc.- Ưm ~ s.ư.ớ.ng quá ~- Anh hạnh phúc...Nhược Liên...Hự.Bông hoa héo úa nay được dòng nước tưới mát nở rộ rực rỡ, trái tim đã từng rỉ máu nay được khâu vá bằng những yêu thương, nỗi đau tâm hồn được chữa lành bằng những câu nói và hành động ngọt ngào.