Chương : 3
Tiếp đó 2 ngày, Tạ Tinh biết được Vương Hổ là đội trường, nhưng chỉ có 6 người và đội mà họ trực thuộc chỉ có 31 người. Đội này là đội tập trung của những người yếu nhất, lý do thì Tạ Tinh vẫn chưa xác định được
Đội trưởng chính là một người đàn ông râu ria khoảng ba mươi mấy tuổi, tên là Ngưu Mãn Sơn. Tạ Tinh gặp qua hắn 1 lần, là một người không sợ chết
Nếu như nói đến xuất thân thì Tạ Khê là người có xuất thân tốt nhất, ít ra cũng tính là một tiểu gia tộc, cha của Vương Hổ là người làm của Từ Thành Vương gia. Còn Đinh Cầu thì là một người dân trong một cái làng mà họ đều không biết
Chỉ có Tạ Khê là không có địa vị trong gia tộc, vì có rất nhiều gia tộc thì họ chỉ để những người làm tham gia quân đội
Có thể những thành viên trong gia tộc cũng phải tham gia quân đội nhưng ít nhất là đội trưởng hậu phương thôi, còn như Tạ Khê được đưa vào làm tiên phong thì gần như không có
Sau khi hiểu được tình hình, Tạ Tinh cũng không có gì khó chịu, dù gì cậu cũng không phải là Tạ Khê lúc trước. Nghe đến sự sắp xếp của quân đội, Tạ Tinh vốn nghĩ rằng chỉ trở về thời Tùy Đường của Trung Quốc, như sau này phát hiện ra nơi đây vốn dĩ không phải là trái đất, mà được gọi là Cửu Thần Đại Lục
Cửu Thần Đại Lục, nghe tên rất kỳ quái, nhưng theo suy nghĩ của Tạ Tinh, ở đây chắc giống với những gì trên trái đất, họ không biết được nên mới gọi là Cửu Thần Đại Lục
Đối với Triết Vân Quốc, Tạ Tinh không hề có cảm giác là quê hương của mình, cậu chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi quân đội, với tài năng của mình thì đến một nơi nào đó của Cửu Thần Địa Lục làm giàu, làm 1 phú ông sống qua ngày
Thông qua những cuộc nói chuyện với Vương Hổ, thì biết được Cửu Thần Đại Lục rất hỗn loạn, những quốc gia lớn nhỏ nhiều vô số kể, là một nơi mạnh sống yếu chết, nhưng những gì Vương Hổ và Đinh Cầu biết được rất có giới hạn. Nên Tạ Tinh bước đầu tiên là nên thoát khỏi quân đội, rèn luyện lại cơ thể cường tráng vốn có của mình, cậu tin rằng với cơ thể và kỹ năng vốn có của mình thì ở Cửu Thần Đại Lục tự bảo vệ mình không thành vấn đề
Chỉ là thực trạng cho Tạ Tinh biết được muốn trốn khỏi quân đội thì không thể vì nếu như trốn khỏi không những gia đình và gia tộc bị liên lụy, bản thân còn bị truy nã đến mấy nước láng giềng
Với sự hiểu biết về thế giới này với Tạ Tinh thì không dám chạy xa đến nổi đâu, lỡ nhưng chạy đến những nơi tộc ăn thịt người của châu Phi thì lúc đó muốn than khóc cũng chẳng được gì. Thêm nữa với cơ thể gầy gò của mình thì chạy đi đâu được. Tuy không có tình cảm với gia tộc nhưng mà Tạ Tinh không muốn hại người chị họ đối xử tốt với mình
Cho dù cảm giác bất an ở đây càng ngày càng nặng, nhưng cậu lại không dám tự ý rời đi. Vì ngay cả địa hình ở nơi đây còn không biết được, không biết đi theo hướng nào. Tạ Tinh không phải người ngốc, với những hành động chạy thoát lỗ mãn thì rất bất lợi với mình. Xem ra chỉ còn đợi cơ hội tốt rồi chạy ra, tốt nhất là mang theo 2 người bạn tốt của mình là Vương Hổ và Đinh Cầu
“Vương đội trưởng, tập hợp rồi. Mang theo người của ngươi, toàn bộ đến đại doanh tập kết” một người lính truyền tin chạy nhanh vào thông báo rồi chạy đi chỗ khác liền
Tạ Tinh đã không phải là người mới, cậu biết được lính truyền tin chỉ giới hạn trong phạm vi nhỏ, nếu như phạm vị lớn thì sẽ dùng tiếng trống để truyền tin
Không nói cái khác, chỉ nhìn những cái lều đông đúc như rừng cây thì Tạ Tinh biết được ở đây tập trung không dưới 10 vạn quân
Vết thương của Tạ Tinh không nghiêm trọng, với kỹ thuật chữa thương của mình trong quân đội hiện đại thì nhanh chóng được khôi phục, nên cũng phải đi theo mọi người tập hợp
Khi mà Tạ Tinh đi theo Vương Hổ đến nơi tập hợp thì câu lại thấy rằng đây đâu phải quân đội, giống như là nơi tị nạn cũng những người dân đen. Ngưu Mãn Sơn là một người cao to với nét mặt hung hăn như là một người giết người không chớp mắt. Nhưng sau lưng Ngưu Mãn Sơn có đứng 1 vị quan quân trung niên, Tạ Tinh thông qua cách ăn mặc thì biết được người này ít nhất là cấp Thiếu Úy, nhưng của thể chức vụ thì không biết được
Còn lại những người còn lại, không phải tuổi tác qua 40 tuổi thì là giống như cậu ta với thân hình gầy gò, còn loại người giống như Vương Hổ thì đã là rất hiếm
Ngưu Mãn Sơn nhìn những binh sĩ cảm thấy rất là bất mãn, nhưng sau đó nghĩ đến một thứ gì đó nên không nói ra sự bất mãn của mình
“Hôm nay gọi các người tới đâu, là do đội của chúng ta đã nhận được 1 nhiệm vụ, quân đội chúng ta và Lưu Kim quân đội đối kháng đã mấy tháng rồi, bây giờ chúng ta cần phái người đi cầu viện trợ, nếu như thành công thì là một công lớn. Đến lúc đó được phong làm quan lớn thì không chắc được nhưng mà trở về muốn thành một phú ông thì có thể” Ngưu Mãn Sơn nói xong nhìn qua những binh sĩ của mình rồi sau đó liếc qua vị quan quân trung niên
Thấy quan quân chung niên gật đầu và tiếp tục nói: “Nếu như là nô lệ thì thậm chỉ có thể bỏ đi số phận xấu số đó trở thành người dân bình thường. Nhiệm vụ tuy khó nhưng không phải là không có cơ hội, so sánh với đại chiến sắp xảy ra thì nhiệm vụ này không là gì cả. Có thể các ngươi sẽ lấy cơ hội từ nhiệm vụ này mà trở thành người ở giới thượng lưu, nhớ nắm lấy cơ hội”
Tạ Tinh suy nghĩ sơ qua, thấy được một âm mưu đang được thực hiện, Bảo họ những người ốm yếu như thế đột kích đi cầu cứu viên thì chẳng khác nào đưa họ vào chỗ chết, nếu như cần đột kích đi cầu cứu viện thì phải kiếm quân đội tinh anh chứ không thể nào kiếm những người như họ
Dùng 1 câu nói mà Tạ Tinh thường dùng, thì họ là những vật hi sinh trong quân đội, thậm chí Tạ Tinh nghi ngờ mấy ngày trước họ lên chiến trường thì cũng là bị mưu kế tính toán
Trong lần này những người nghi ngờ không chỉ là Tạ Tinh, rất nhiều người lập tức im lặng, vì nếu đi ra cầu viện thì chỉ có chết, nhưng họ cũng biết là người quan quân trung niên này không đơn giản nên cũng không ai lên tiếng
Thấy những binh sĩ không nói chuyên thì Ngưu Mãn Sơn cũng không cảm thấy mình nên nói thêm gì nữa chỉ nói một cầu là: “Đương nhiên, chúng ta đi ra cầu viện không phải không có chuẩn bị, những người cấp trên không thể thấy chúng ta chết mà không cứu, mà là có một lộ trình được cung cấp, các cậu hãy theo ra vào đây”
Nói xong Ngưu Mãn Sơn đi vào lều
Những người còn lại yên lặng bước theo, Thứ mà làm Tạ Tinh kinh ngạc là không chỉ thấy được bản đồ địa hình, thậm chí còn thấy được bản đồ mô hình bằng cát, còn người quan quân trung niên là người cuối cùng đi vào
Tạ Tinh suy nghĩ, đã dùng đến bản đồ mô hình cát thì chắc những người ở đây cũng rất thông minh
“Cái mô hình cát này là do cấp trên cung cấp cho mình tham khảo, chỉ có 1 ngày là phải trả về, các cậu hãy nghiên cứu chi tiết kỹ địa hình, để tránh không biết đường đi của mình” Ngưu Mãn Sơn thấy họ đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy mô hình cát, cũng thấy rất vui
Tạ Tinh nhìn vào mô hình cát, cảm giác không lành càng ngày càng cảm thấy đến gần hơn và rõ nét hơn.
Đội trưởng chính là một người đàn ông râu ria khoảng ba mươi mấy tuổi, tên là Ngưu Mãn Sơn. Tạ Tinh gặp qua hắn 1 lần, là một người không sợ chết
Nếu như nói đến xuất thân thì Tạ Khê là người có xuất thân tốt nhất, ít ra cũng tính là một tiểu gia tộc, cha của Vương Hổ là người làm của Từ Thành Vương gia. Còn Đinh Cầu thì là một người dân trong một cái làng mà họ đều không biết
Chỉ có Tạ Khê là không có địa vị trong gia tộc, vì có rất nhiều gia tộc thì họ chỉ để những người làm tham gia quân đội
Có thể những thành viên trong gia tộc cũng phải tham gia quân đội nhưng ít nhất là đội trưởng hậu phương thôi, còn như Tạ Khê được đưa vào làm tiên phong thì gần như không có
Sau khi hiểu được tình hình, Tạ Tinh cũng không có gì khó chịu, dù gì cậu cũng không phải là Tạ Khê lúc trước. Nghe đến sự sắp xếp của quân đội, Tạ Tinh vốn nghĩ rằng chỉ trở về thời Tùy Đường của Trung Quốc, như sau này phát hiện ra nơi đây vốn dĩ không phải là trái đất, mà được gọi là Cửu Thần Đại Lục
Cửu Thần Đại Lục, nghe tên rất kỳ quái, nhưng theo suy nghĩ của Tạ Tinh, ở đây chắc giống với những gì trên trái đất, họ không biết được nên mới gọi là Cửu Thần Đại Lục
Đối với Triết Vân Quốc, Tạ Tinh không hề có cảm giác là quê hương của mình, cậu chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi quân đội, với tài năng của mình thì đến một nơi nào đó của Cửu Thần Địa Lục làm giàu, làm 1 phú ông sống qua ngày
Thông qua những cuộc nói chuyện với Vương Hổ, thì biết được Cửu Thần Đại Lục rất hỗn loạn, những quốc gia lớn nhỏ nhiều vô số kể, là một nơi mạnh sống yếu chết, nhưng những gì Vương Hổ và Đinh Cầu biết được rất có giới hạn. Nên Tạ Tinh bước đầu tiên là nên thoát khỏi quân đội, rèn luyện lại cơ thể cường tráng vốn có của mình, cậu tin rằng với cơ thể và kỹ năng vốn có của mình thì ở Cửu Thần Đại Lục tự bảo vệ mình không thành vấn đề
Chỉ là thực trạng cho Tạ Tinh biết được muốn trốn khỏi quân đội thì không thể vì nếu như trốn khỏi không những gia đình và gia tộc bị liên lụy, bản thân còn bị truy nã đến mấy nước láng giềng
Với sự hiểu biết về thế giới này với Tạ Tinh thì không dám chạy xa đến nổi đâu, lỡ nhưng chạy đến những nơi tộc ăn thịt người của châu Phi thì lúc đó muốn than khóc cũng chẳng được gì. Thêm nữa với cơ thể gầy gò của mình thì chạy đi đâu được. Tuy không có tình cảm với gia tộc nhưng mà Tạ Tinh không muốn hại người chị họ đối xử tốt với mình
Cho dù cảm giác bất an ở đây càng ngày càng nặng, nhưng cậu lại không dám tự ý rời đi. Vì ngay cả địa hình ở nơi đây còn không biết được, không biết đi theo hướng nào. Tạ Tinh không phải người ngốc, với những hành động chạy thoát lỗ mãn thì rất bất lợi với mình. Xem ra chỉ còn đợi cơ hội tốt rồi chạy ra, tốt nhất là mang theo 2 người bạn tốt của mình là Vương Hổ và Đinh Cầu
“Vương đội trưởng, tập hợp rồi. Mang theo người của ngươi, toàn bộ đến đại doanh tập kết” một người lính truyền tin chạy nhanh vào thông báo rồi chạy đi chỗ khác liền
Tạ Tinh đã không phải là người mới, cậu biết được lính truyền tin chỉ giới hạn trong phạm vi nhỏ, nếu như phạm vị lớn thì sẽ dùng tiếng trống để truyền tin
Không nói cái khác, chỉ nhìn những cái lều đông đúc như rừng cây thì Tạ Tinh biết được ở đây tập trung không dưới 10 vạn quân
Vết thương của Tạ Tinh không nghiêm trọng, với kỹ thuật chữa thương của mình trong quân đội hiện đại thì nhanh chóng được khôi phục, nên cũng phải đi theo mọi người tập hợp
Khi mà Tạ Tinh đi theo Vương Hổ đến nơi tập hợp thì câu lại thấy rằng đây đâu phải quân đội, giống như là nơi tị nạn cũng những người dân đen. Ngưu Mãn Sơn là một người cao to với nét mặt hung hăn như là một người giết người không chớp mắt. Nhưng sau lưng Ngưu Mãn Sơn có đứng 1 vị quan quân trung niên, Tạ Tinh thông qua cách ăn mặc thì biết được người này ít nhất là cấp Thiếu Úy, nhưng của thể chức vụ thì không biết được
Còn lại những người còn lại, không phải tuổi tác qua 40 tuổi thì là giống như cậu ta với thân hình gầy gò, còn loại người giống như Vương Hổ thì đã là rất hiếm
Ngưu Mãn Sơn nhìn những binh sĩ cảm thấy rất là bất mãn, nhưng sau đó nghĩ đến một thứ gì đó nên không nói ra sự bất mãn của mình
“Hôm nay gọi các người tới đâu, là do đội của chúng ta đã nhận được 1 nhiệm vụ, quân đội chúng ta và Lưu Kim quân đội đối kháng đã mấy tháng rồi, bây giờ chúng ta cần phái người đi cầu viện trợ, nếu như thành công thì là một công lớn. Đến lúc đó được phong làm quan lớn thì không chắc được nhưng mà trở về muốn thành một phú ông thì có thể” Ngưu Mãn Sơn nói xong nhìn qua những binh sĩ của mình rồi sau đó liếc qua vị quan quân trung niên
Thấy quan quân chung niên gật đầu và tiếp tục nói: “Nếu như là nô lệ thì thậm chỉ có thể bỏ đi số phận xấu số đó trở thành người dân bình thường. Nhiệm vụ tuy khó nhưng không phải là không có cơ hội, so sánh với đại chiến sắp xảy ra thì nhiệm vụ này không là gì cả. Có thể các ngươi sẽ lấy cơ hội từ nhiệm vụ này mà trở thành người ở giới thượng lưu, nhớ nắm lấy cơ hội”
Tạ Tinh suy nghĩ sơ qua, thấy được một âm mưu đang được thực hiện, Bảo họ những người ốm yếu như thế đột kích đi cầu cứu viên thì chẳng khác nào đưa họ vào chỗ chết, nếu như cần đột kích đi cầu cứu viện thì phải kiếm quân đội tinh anh chứ không thể nào kiếm những người như họ
Dùng 1 câu nói mà Tạ Tinh thường dùng, thì họ là những vật hi sinh trong quân đội, thậm chí Tạ Tinh nghi ngờ mấy ngày trước họ lên chiến trường thì cũng là bị mưu kế tính toán
Trong lần này những người nghi ngờ không chỉ là Tạ Tinh, rất nhiều người lập tức im lặng, vì nếu đi ra cầu viện thì chỉ có chết, nhưng họ cũng biết là người quan quân trung niên này không đơn giản nên cũng không ai lên tiếng
Thấy những binh sĩ không nói chuyên thì Ngưu Mãn Sơn cũng không cảm thấy mình nên nói thêm gì nữa chỉ nói một cầu là: “Đương nhiên, chúng ta đi ra cầu viện không phải không có chuẩn bị, những người cấp trên không thể thấy chúng ta chết mà không cứu, mà là có một lộ trình được cung cấp, các cậu hãy theo ra vào đây”
Nói xong Ngưu Mãn Sơn đi vào lều
Những người còn lại yên lặng bước theo, Thứ mà làm Tạ Tinh kinh ngạc là không chỉ thấy được bản đồ địa hình, thậm chí còn thấy được bản đồ mô hình bằng cát, còn người quan quân trung niên là người cuối cùng đi vào
Tạ Tinh suy nghĩ, đã dùng đến bản đồ mô hình cát thì chắc những người ở đây cũng rất thông minh
“Cái mô hình cát này là do cấp trên cung cấp cho mình tham khảo, chỉ có 1 ngày là phải trả về, các cậu hãy nghiên cứu chi tiết kỹ địa hình, để tránh không biết đường đi của mình” Ngưu Mãn Sơn thấy họ đều rất ngạc nhiên khi nhìn thấy mô hình cát, cũng thấy rất vui
Tạ Tinh nhìn vào mô hình cát, cảm giác không lành càng ngày càng cảm thấy đến gần hơn và rõ nét hơn.