Chương : 3
Người đàn ông đó phẫn nộ giương nhìn xem người nào cả gan đụng trúng mình nhưng khi nhìn thấy nhan sắc tuyệt mỹ của cô thì không thể cất lên lời nói. Từ nhỏ anh và anh trai đã được bố huấn luyện làm người nối dõi gia tộc Phàm gia. Từ khi lên chức đại ca của bang Hắc Phi- bang xã hội đen của Phàm gia là bang xã hội đen lớn nhất Trung Quốc, anh không bao giờ quan tâm đến nữ sắc. Nếu có phụ nữ muốn quyến rũ anh thì anh chỉ kêu thuộc hạ giải quyết, anh không nhúng tay vào. Anh đã gặp nhiều phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ hơn cô nhiều nhưng không biết tại sao khi nhìn cái vẻ tỏ ra vừa ngây ngô vừa mị hoặc của cô trái tim anh lại đập "bụp" một cái, có lẽ anh đã bị cô thu hút từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng anh nghĩ phụ nữ thế này chỉ thích hợp để vui đùa chứ chuyện tình cảm thì không thể nào.
Thuộc hạ thân cận bên cạnh anh liền bước lên nói với Hạ Như Uyên: "Này cô kia sao cô dám đụng vào đại ca của chúng tôi."
Hạ Như Uyên nghĩ nếu muốn thu phục người đàn ông này thì phải chơi lạt mềm buộc chặt thôi: "Một người yêu nghiệt như anh ta chắc chỉ là trai bao mà thôi, được một chị gái xinh đẹp như tôi đụng phải là một vinh hạnh lớn chứ, đúng không cục cưng?"
Anh biết cô đã đoán ra thân phận của anh, không biết cô cố ý làm vậy để là gì nhưng vẫn diễn cùng cô. Anh giơ tay ngăn thuộc hạ của mình lại, cất giọng nói trầm ấm dễ nghe không giống một đại ca chút nào: "Đúng vậy tôi là trai bao, không biết một trai bao như tôi có thể vinh hạnh được biết tên cô không?"
Cô nghi ngờ nhìn anh ta, không biết tại sao lại không vạch trần mình, sao ánh mắt của anh ta kì lạ vậy nhưng cô vẫn nở nụ cười quyến rũ: "Ồ! Chị tên Hạ Như Uyên. Cưng tên gì? Không ngại có thêm một chị gái xinh đẹp bao nuôi em chứ?"
Thuộc hạ trợn mắt nghe cuộc đối thoại của hai người. Anh vẫn không tức giận khi có người gọi một đại ca xã hội đen như anh là trai bao: "Được thôi tôi sẵn sàng để cô bao nuôi." Cô biết anh cố ý né tránh không cho cô biết tên của anh nhưng cô vẫn không quan tâm tại sao: "Đi, vào quán bar uống chút rượu rồi chị dẫn em đi thuê phòng hưởng thụ một đêm kích thích."
Thuộc hạ thân cận bên cạnh anh liền bước lên nói với Hạ Như Uyên: "Này cô kia sao cô dám đụng vào đại ca của chúng tôi."
Hạ Như Uyên nghĩ nếu muốn thu phục người đàn ông này thì phải chơi lạt mềm buộc chặt thôi: "Một người yêu nghiệt như anh ta chắc chỉ là trai bao mà thôi, được một chị gái xinh đẹp như tôi đụng phải là một vinh hạnh lớn chứ, đúng không cục cưng?"
Anh biết cô đã đoán ra thân phận của anh, không biết cô cố ý làm vậy để là gì nhưng vẫn diễn cùng cô. Anh giơ tay ngăn thuộc hạ của mình lại, cất giọng nói trầm ấm dễ nghe không giống một đại ca chút nào: "Đúng vậy tôi là trai bao, không biết một trai bao như tôi có thể vinh hạnh được biết tên cô không?"
Cô nghi ngờ nhìn anh ta, không biết tại sao lại không vạch trần mình, sao ánh mắt của anh ta kì lạ vậy nhưng cô vẫn nở nụ cười quyến rũ: "Ồ! Chị tên Hạ Như Uyên. Cưng tên gì? Không ngại có thêm một chị gái xinh đẹp bao nuôi em chứ?"
Thuộc hạ trợn mắt nghe cuộc đối thoại của hai người. Anh vẫn không tức giận khi có người gọi một đại ca xã hội đen như anh là trai bao: "Được thôi tôi sẵn sàng để cô bao nuôi." Cô biết anh cố ý né tránh không cho cô biết tên của anh nhưng cô vẫn không quan tâm tại sao: "Đi, vào quán bar uống chút rượu rồi chị dẫn em đi thuê phòng hưởng thụ một đêm kích thích."