Chương 2: Không Nhận Ra Anh
Hôm nay, khi cô vừa mới đến công ty thấy đồng nghiệp đang tụm năm tụm ba bàn chuyện gì đó. Cô đến gần thì nghe được cô đồng nghiệp Vân Anh đang nói: "Nghe nói công ty mình sắp bị thu mua rồi đó mọi người biết chưa?" "Cái gì chứ, sao lại bị thu mua, công ty đang làm ăn nếu bị thu mua vậy chúng ta có bị bắt thôi việc không.
Nếu vậy chúng ta phải làm sao đây, tôi không muốn đi xin việc nơi khác đâu, ở đây tôi thích làm ở đây cơ" đó là câu nói của cô bạn Tâm Lan.
Tôi cũng hoàn toàn ngỡ ngàng trước thông tin này, phải nói đây là nơi mà tôi đã làm việc được 3 năm, cũng là nơi mà tôi làm việc lâu nhất cho đến hiện tại, vì vậy hơn ai hết tôi không muốn nơi đây bị xảy ra vấn đề gì. Nhưng biết làm sao được, chúng tôi chỉ là những nhân viên bé nhỏ, đâu thể can thiệp vào quyết sách của công ty.
Đến giờ làm việc ai cũng ngồi vào chỗ của mình mà trong lòng thầm mang bao nỗi ngổn ngang, lo lắng. Không biết chủ mới là người như thế nào, họ có quan tâm nhân viên chúng tôi như sếp cũ không, không biết chúng tôi có bị tinh giảm biên chế như các công ty khác vẫn làm không?
Trưởng phòng thấy tâm trạng làm việc của mọi người không được ổn định, nên đã đi gặp lãnh đạo công ty, và khi Chị ấy về mang theo thông tin tốt lành: "Các bạn cứ yên tâm làm việc nhé, mặc dù có thông tin công ty mình sẽ được thu mua, và đối tác cũng đã cam kết sẽ giữ toàn bộ nhân viên công ty lại làm việc.
Đồng thời, sắp tới phòng nhân sự sẽ có thông báo mới về việc nâng lương cho các anh chị. Nhưng với điều kiện các anh chị phải làm được việc nhé!"
Không khí bỗng chốc như tươi sáng hẳn lên xua đi những u ám từ sáng đến giờ. Mọi người vui vẻ hoan hô và càng thêm nhiệt huyết làm việc.
Đến giờ cơm trưa, chúng tôi cùng nhau xuống nhà ăn, khi đi ngang qua tháng máy dành riêng cho sếp lớn công ty thì có một nhóm lãnh đạo từ thang máy đi ra. Có lẽ là họ đã họp mới xong nên đang vừa đi vừa nói chuyện có lẽ đã thống nhất quan điểm nên nét mặt ai cũng tươi sáng.
Vì lãnh đạo có rất đông nên chúng tôi không nhận ra ai với ai. Hơn nữa, chúng tôi cũng đang đói bụng nên cứ mặt kệ là ai thì phần chúng tôi cứ đi xuống nhà ăn giải quyết cái bụng đang réo rắt trước đã.
Thế là chúng tôi đến nhà ăn và ăn cơm rất vui vẻ, mọi người như lấy lại năng lượng nên nói chuyện rất hào hứng.
Trong khi chúng tôi đang ăn cơm thì ở ngoài đại sảnh công ty những lãnh đạo cấp cao đã đón tiếp một vị khách quý cũng chính là người chủ mới của công ty chúng tôi. Anh ta đến để khảo sát và thống nhất ý kiến trước khi đưa vào hoạt động theo quy trình mới.
Sau khi chúng tôi ăn cơm trưa xong thì chúng tôi lên phòng làm việc của mình để nghỉ trưa. Trong lúc tôi và các đồng nghiệp đang nói chuyện vui vẻ thì anh Minh phòng nhân sự đi tới và nói chuyện với trưởng phòng của chúng tôi rằng thông báo nâng lương đã trình lãnh đạo mới, và khả năng sẽ được phê duyệt sớm.
Khi chúng tôi đi tới gần lầu cao nhất thì đoàn lãnh đạo một lần nữa đi ra, và lần này toàn những người lạ mà chúng tôi chưa từng biết mặt có lẽ họ là những lãnh đạo mới của chúng tôi. Vậy nên chúng tôi cũng đi qua mà không biết có nên chào hỏi gì không, vì thật sự chúng tôi chưa nắm chắc họ là ai.
Khi chúng tôi lên đến tầng của mình, thì thông qua cửa sổ kính, tôi thấy đoàn xe hạng sang đi ra khỏi công ty, trông thật khí thế ngút trời. Hy vọng công ty sẽ không bị ảnh hưởng gì, mọi người sẽ giữ được công việc của mình.
Trong khi cô còn đang nhìn theo đoàn xe sang trọng đó, thì trên chiếc xe BMW nhập khẩu kia, vị chủ tịch mới của công ty, anh đang nhìn vào Ipad có danh sách nhân viên của công ty hiện tại, vô tình anh nhìn thấy cô gái mà anh đã gặp trước đây, thì ra cô làm việc ở đây.
(Còn tiếp)
Nếu vậy chúng ta phải làm sao đây, tôi không muốn đi xin việc nơi khác đâu, ở đây tôi thích làm ở đây cơ" đó là câu nói của cô bạn Tâm Lan.
Tôi cũng hoàn toàn ngỡ ngàng trước thông tin này, phải nói đây là nơi mà tôi đã làm việc được 3 năm, cũng là nơi mà tôi làm việc lâu nhất cho đến hiện tại, vì vậy hơn ai hết tôi không muốn nơi đây bị xảy ra vấn đề gì. Nhưng biết làm sao được, chúng tôi chỉ là những nhân viên bé nhỏ, đâu thể can thiệp vào quyết sách của công ty.
Đến giờ làm việc ai cũng ngồi vào chỗ của mình mà trong lòng thầm mang bao nỗi ngổn ngang, lo lắng. Không biết chủ mới là người như thế nào, họ có quan tâm nhân viên chúng tôi như sếp cũ không, không biết chúng tôi có bị tinh giảm biên chế như các công ty khác vẫn làm không?
Trưởng phòng thấy tâm trạng làm việc của mọi người không được ổn định, nên đã đi gặp lãnh đạo công ty, và khi Chị ấy về mang theo thông tin tốt lành: "Các bạn cứ yên tâm làm việc nhé, mặc dù có thông tin công ty mình sẽ được thu mua, và đối tác cũng đã cam kết sẽ giữ toàn bộ nhân viên công ty lại làm việc.
Đồng thời, sắp tới phòng nhân sự sẽ có thông báo mới về việc nâng lương cho các anh chị. Nhưng với điều kiện các anh chị phải làm được việc nhé!"
Không khí bỗng chốc như tươi sáng hẳn lên xua đi những u ám từ sáng đến giờ. Mọi người vui vẻ hoan hô và càng thêm nhiệt huyết làm việc.
Đến giờ cơm trưa, chúng tôi cùng nhau xuống nhà ăn, khi đi ngang qua tháng máy dành riêng cho sếp lớn công ty thì có một nhóm lãnh đạo từ thang máy đi ra. Có lẽ là họ đã họp mới xong nên đang vừa đi vừa nói chuyện có lẽ đã thống nhất quan điểm nên nét mặt ai cũng tươi sáng.
Vì lãnh đạo có rất đông nên chúng tôi không nhận ra ai với ai. Hơn nữa, chúng tôi cũng đang đói bụng nên cứ mặt kệ là ai thì phần chúng tôi cứ đi xuống nhà ăn giải quyết cái bụng đang réo rắt trước đã.
Thế là chúng tôi đến nhà ăn và ăn cơm rất vui vẻ, mọi người như lấy lại năng lượng nên nói chuyện rất hào hứng.
Trong khi chúng tôi đang ăn cơm thì ở ngoài đại sảnh công ty những lãnh đạo cấp cao đã đón tiếp một vị khách quý cũng chính là người chủ mới của công ty chúng tôi. Anh ta đến để khảo sát và thống nhất ý kiến trước khi đưa vào hoạt động theo quy trình mới.
Sau khi chúng tôi ăn cơm trưa xong thì chúng tôi lên phòng làm việc của mình để nghỉ trưa. Trong lúc tôi và các đồng nghiệp đang nói chuyện vui vẻ thì anh Minh phòng nhân sự đi tới và nói chuyện với trưởng phòng của chúng tôi rằng thông báo nâng lương đã trình lãnh đạo mới, và khả năng sẽ được phê duyệt sớm.
Khi chúng tôi đi tới gần lầu cao nhất thì đoàn lãnh đạo một lần nữa đi ra, và lần này toàn những người lạ mà chúng tôi chưa từng biết mặt có lẽ họ là những lãnh đạo mới của chúng tôi. Vậy nên chúng tôi cũng đi qua mà không biết có nên chào hỏi gì không, vì thật sự chúng tôi chưa nắm chắc họ là ai.
Khi chúng tôi lên đến tầng của mình, thì thông qua cửa sổ kính, tôi thấy đoàn xe hạng sang đi ra khỏi công ty, trông thật khí thế ngút trời. Hy vọng công ty sẽ không bị ảnh hưởng gì, mọi người sẽ giữ được công việc của mình.
Trong khi cô còn đang nhìn theo đoàn xe sang trọng đó, thì trên chiếc xe BMW nhập khẩu kia, vị chủ tịch mới của công ty, anh đang nhìn vào Ipad có danh sách nhân viên của công ty hiện tại, vô tình anh nhìn thấy cô gái mà anh đã gặp trước đây, thì ra cô làm việc ở đây.
(Còn tiếp)