Chương : 152
Chương 152
Đám người hâm mộ của Âu Thần phản ứng càng dữ dội, Âu Thần càng hài lòng.
Anh ta đang chờ xem Nhan Ôn bị ép phải ra mặt xin lỗi với anh. Đến lúc đó, anh ta phải để tất cả mọi người biết được chống đối với anh ta sẽ có hậu quả gì.
Nhưng anh ta không ngờ sau khi WM nhận được cuộc điện thoại từ phòng thư ký của chủ tịch Đại Hoa thì liên kết với ba nhà truyền thông lớn, tổ chức buổi họp báo trực tuyến để làm rõ sự việc.
Giải thích với công chúng đầu đuôi câu chuyện.
Âu Thần và Nhan Ôn đều là đại diện của dòng sản phẩm nhẫn cưới thương hiệu chúng tôi, hơn nữa đã ký hợp đồng nhưng vào ngày ghi hình, Âu Thần lấy lý do bị bệnh, nhiều lần từ chối đến trường quay tham dự ghi hình.” “Người phụ trách của WM và nhân viên công tác chúng tôi đã trao đổi nhiều lần với anh ta, cuối cùng có được phản hồi thật. Hai ngày trước khi ghi hình, anh ta mời đối tác là cô Nhan Ôn cùng dùng bữa tối nhưng bị từ chối. Anh ta cảm thấy không vui vì điều này nên người của toàn bộ đoàn phim đã trở thành công cụ báo thù.” “Hành vi của Âu Thần ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ quảng bá tuyên truyền nhẫn cưới WM, vì vậy sau khi công ty và đạo diễn đôi bên thảo luận bên quyết định đổi người.” “Chuyện này không hề liên quan đến cô Nhan Ôn!” “Những gì cô ấy làm cũng chỉ là đề xuất một ứng cử viên cho chúng tôi, mà mọi điều kiện của người này cũng rất xuất sắc nên đạo diễn quyết định dùng anh ta thay thế Âu Thần. Sự thật chứng minh, hiệu quả ghi hình cuối cùng quả thật không tệ!” “Sự việc chỉ đơn giản như thế, chúng tôi thân là phía thương hiệu cảm thấy vô cùng đau lòng trước biểu hiện lần này của Âu Thần và cũng lên án những hành vi tồi tệ của đám người hâm mộ anh ta, hi vọng họ có thể làm một người hâm mộ lý trí.”
Từ thái độ chính thức của WM cho thấy sau này họ sẽ không sử dụng Âu Thần nữa.
Nhưng người hâm mộ của Âu Thần vẫn không bỏ qua, những bình luận trên diễn đàn vẫn không ngừng đưa ra chất vấn. “Dựa vào đâu đổi Âu Thần đi! Chẳng lẽ không được khỏe thì không được trì hoãn sao?” “Quy tắc ngầm của giới giải trí thật hay, WM đổ thừa trách nhiệm, che giấu sự thật, rõ ràng đang bao che cho người đại diện của các người.”
Trong mắt người hâm mộ, WM ngay từ đầu đã không định dùng Âu Thần nên nắm thóp Âu Thần bị bệnh gây ra tình hình như vậy.
Còn có vài người hâm mộ cực đoan yêu cầu Nhan Ôn công khai xin lỗi với Âu Thần, nếu không họ sẽ cùng nhau tẩy chay Nhan Ôn và WM, cùng với tất cả thương hiệu mà sau này Nhan Ôn sẽ đại diện.
Nhìn thấy những bình luận này, Trình Vận bảo Nhan Ôn đến phòng làm việc Áo Lai ngay lập tức. “Nhan Ôn, cô thật quá đáng, cô dám bảo WM ra mặt làm rõ chuyện thay cô ư?” “Bây giờ công ty mỗi ngày đều có phóng viên gọi điện thoại đến, cô có biết tôi đã chịu đựng biết bao nhiêu áp lực vì cô không? Vốn còn định ký hợp đồng với Âu Thần, hiện giờ thì hỏng cả rồi.”
Trong lúc Trình Vận nói những lời này, ánh mắt Nhan Ôn không hề gợn sóng, sự bình tĩnh chính là thái độ duy nhất của cô. “Chủ tịch Trình, chuyện này không phải như cô nghĩ đâu.” Tiêu Cảnh Hàng không nỡ nhìn Nhan Ôn bị oan ức, bước lên trước muốn giải thích, nhưng vừa nói một câu thì bị Trình Vận trừng cho một phát. “Tôi hỏi anh à?” Cô ta mới là chủ tịch của Áo Lai, địa vị của cô ta không cho phép ai khiêu khích: “Nếu cô đồng ý ăn cơm với anh ta thì sẽ ra nông nỗi này sao? Tôi sẽ đàm phán lại với họ, cô tìm một cơ hội xin lỗi với Âu Thần đi.”
Một câu nói khiến Nhan Ôn ngước mắt lên. “Chỉ ăn một bữa cơm thôi sao?” Cô không vạch trần nhưng không có nghĩa trong lòng không hiểu, cô thậm chí không đi chất vấn Trình Vận, tại sao trong tình trạng biết rõ cô có người yêu mà còn bảo cô làm những chuyện này.
Trình Vận của bây giờ khiến cô cảm thấy rất xa lạ. “Tôi không phải Hà Văn, không dễ khống chế như vậy, điều này ngay từ khi bắt đầu cô chắc hẳn đã rất rõ.”
Trình Vận không ngờ cô ta lại thắng thắn như vậy! “Cô…” Trình Vận hít sâu một hơi. “Tôi chọn Áo Lai, Áo Lai chọn tôi, đây là sự hợp tác có lợi cho nhau, tại sao cứ khăng khăng bảo tôi làm chuyện đó?” Nhan Ôn rất bình tĩnh, khí thế của cô khiến Trình Vận không thể không nhìn thẳng vào cô. “Đủ rồi!”
Trình Vận đập mạnh xuống bàn: “Hôm nay tôi đã nói vậy, nếu không giải quyết vấn đề của Âu Thần, sau này cô sẽ không nhận được bất kỳ hoạt động và bộ phim nào nữa! Tự cô suy nghĩ cho kĩ đi.”
Trình Vận nói như vậy là vì muốn khống chế Nhan Ôn trong lòng bàn tay cô, nghe lời sự sắp đặt của cô.
Vừa ký hợp đồng với Áo Lai thì bị tạm dừng mọi hoạt động, tương đương với việc muốn đóng băng cô, có mấy diễn viên có thể chịu đựng nổi sự uy hiếp này?
Nhan Ôn bình tĩnh ngoài dự liệu, cô nhìn Trình Vận một cách hờ hững rồi bước thẳng ra ngoài phòng làm việc.
Tiêu Cảnh Hàng vội đuổi theo: “Nhan Ôn… Cô cần gì phải như vậy chứ?” “Chuyện tôi không làm thì mãi mãi sẽ không làm, sau khi nhượng bộ một lần thì cô ta sẽ nắm điểm yếu của tôi, được voi đòi tiền” Nhan Ôn đã hiếu con người của Trình Vận, không cảm thấy ngạc nhiên chút nào cả.
Tiêu Cảnh Hàng im lặng gật đầu, anh hiểu cảm nhận của Nhan Ôn.
Trình Vận rất giỏi trong việc phát hiện điểm phát sáng của nghệ sĩ, cũng có thể lợi dụng và dùng áp lực để khống chế nghệ sĩ thuộc công ty. Ví dụ như Hà Văn và Lý Hiểu Đồng, bọn họ có những thứ không thể buông bỏ nên bị Trình Vận bắt bí được.
Nhưng Nhan Ôn là một ngoại lệ.
Cô chỉ đơn giản muốn đóng phim, sẽ không vì muốn nổi tiếng mà hãm hại người khác và cũng không muốn giẫm chân vào vũng nước bẩn. “Nếu tôi thất bại bởi chuyện này, bị Sao Lai đóng băng, anh có thất vọng không?” Nhan Ôn đứng trước thang máy và hỏi nhỏ. “Cô sẽ không thất bại”
Tiêu Cảnh Hành trả lời hết sức kiên định.
Anh tin Nhan Ôn sẽ không thua, càng sẽ không thua ở một nơi như vậy.
Nhan Ôn bật cười, sự can đảm của cô là vì có con át chủ bài đủ để lật bàn, cô muốn để Âu Thần làm loạn thêm một lúc, như vậy vở kịch sau này sẽ càng đặc sắc hơn.
Thông báo của Áo Lai tạm dừng mọi hoạt động của Nhan Ôn rất nhanh được ban xuống, đúng lúc Nhan Ôn có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Cô ở nhà tưới hoa, vẽ tranh, nghiên cứu nấu ăn… “Cuộc sống của bà Giang thật nhàn nhã.” Giang Tùy An đi đến sau lưng cô, nhẹ nhàng ôm eo cô, tiện tay cầm lấy bình nước trong tay cô.
Nhan Ôn nghiêng đầu, nhìn gương mặt nghiêng của anh: “Thế nào? Cảm thấy em giống một con sâu gạo à?” “Ngược lại anh rất hi vọng em có thể sống như vậy, tận hưởng một cách tự do tự tại, những công việc nặng nhọc như kiếm tiền nuôi gia đình thì để anh”
Giang Tùy An sớm đã nghe nói chuyện của Áo Lai và cũng biết quyết định của Trình Vận quá đáng chừng nào, nhưng thấy Nhan Ôn không hề bị ảnh hưởng đến nên anh cũng khá yên tâm. “Anh không có gì muốn hỏi em sao?” Nhan Ôn quay người lại, đưa tay vòng lên cổ anh: “Em đã nghĩ vài lý do để thuyết phục anh, kết quả anh không hỏi gì cả.”
Giang Tùy An hôn nhẹ lên trán cô: “Không hỏi, anh tin em” “Tùy An…” Nhan Ôn nhằm mắt thư giãn trong lòng anh. “Hửm?” “Anh thật tốt.” Bất kể bên ngoài có bao nhiêu sóng gió, cô đều có thể trút bỏ áo giáp, yên tâm tận hưởng khoảng thời gian ở bên anh, không cần cố gắng đi giải thích, bởi vì đôi bên tin tưởng lẫn nhau. “Anh lại mong em trở mặt triệt để với Trình Vận, phòng nghỉ ngơi và phòng trang điểm của Đại Hoa đang đợi em bất cứ lúc nào.”
Nhan Ôn cười phá lên, những sự nặng trĩu đó chợt tan biến đi.