Chương : 171
Chương 171
Dứt lời Giang Tùy An liền ẵm cô lên một chiếc xe khác.
Tiêu Cảnh Hàng và chị Hà nhìn nhau, đều cảm thấy Nhan Ôn có thể tìm được một người yêu thương cô thật lòng, quả thật rất tốt.
Hôm nay tất cả việc xảy ra trong hội trường đều khiến Tiêu Cảnh Hàng cảm thấy có vấn đề, phải chăng thật sự là người được Trình Vận phái đến? Trong đầu nhớ lại một vài chuyện không vui trước kia.
Anh và Trác Ngọc cùng từng bị người khác chụp lén… Tốt nhất là do anh nghĩ nhiều.
Giang Tùy An không nỡ để Nhan Ôn vào trong khách sạn do Áo Lai sắp xếp, lo lắng sẽ gặp nguy hiểm, nên dẫn cô đến một căn biệt thự trang viên vô cùng xa hoa kín đáo, bởi vì là biệt thự cao cấp, nên các vệ sĩ đều luân phiên gác trực hai mươi bốn giờ, rất an toàn.
Sau khi Nhan Ôn tỉnh dậy, điều đầu tiên đập vào mắt là người đàn ông bên cạnh: “Tùy An!”
Giang Tùy An cưng chiều xoa mặt cô: “Bà Giang thân mến, anh chỉ có thể ở cạnh em ba tiếng rưỡi đồng hồ mà thôi, nhưng có thể ngắm nhìn em ngủ trong hai tiếng cũng không tệ.”
Anh không hề có ý định trách móc Nhan Ôn, cũng không muốn đánh thức cô dậy, luôn ngồi trong xe ôm lấy cô, ngắm nhìn bộ dạng ngủ say yên lặng của cô, trái tim anh bình yên vô cùng.
Dù vượt đại dương đến đây chỉ vì ngắm nhìn cô một lần, anh cũng cam tâm tình nguyện. “Tại sao anh không đánh thức em!”
Nhan Ôn rất khổ não, càng thương xót tấm lòng vất vả của anh: “Em nhớ anh…”
Tiếp đó, đôi môi mỏng của Giang Tùy An chặn kín những lời nói phía sau của cô.
Nhan Ôn giơ tay ôm lấy anh, anh đối với cô mà nói cũng là một sự tồn tại vô cùng đặc biệt, có thể nhìn thấy anh, cô liền tràn đầy năng lượng tiếp tục kiên trì. “Vì để gặp em, bay chặng đường dài như vậy có đáng không?” Nhan Ôn nép vào lòng anh, bất lực hỏi. “Xứng đáng” “Anh là chủ tịch của Đại Hoa, sao có thể làm việc ấu trĩ như thế kia chứ.”
Nhan Ôn không kiềm chế được tình cảm dâng lên trong lòng, hôn lên đôi môi của anh.
Còn hơn một tiếng, đủ để bọn họ biểu đạt nỗi nhớ nhung với đối phương.
Và ngay lúc này, Trình Vận nhận được cuộc gọi của tên phóng viên kia, Nhan Ôn không về khách sạn! Sau khi rời khỏi sàn diễn, cô ấy bỏ lại người quản lý và trợ lý, không rõ tung tích! “Tra ngay! Lập tức điều tra!”
Phóng viên thấy căn phòng của Nhan Ôn tối thui nên mới nảy sinh nghi ngờ. “Ngày mai là buổi trình diễn tuần lễ thời trang, Nhan Ôn không ở trong khách sạn chuẩn bị kĩ càng, mà đi gặp ai? Giờ này.. Nếu bị chúng ta tóm được đằng chui, cả đời này của cô ta sẽ không lật ngược lại được nữa!” “Anh nói xem cô ta sẽ đi đâu?”
Ngụy Lãng cười thâm hiểm: “Dù cô ta đi đầu, chỉ cần ở chung với đàn ông tất được!”
Bọn họ vốn không thèm quan tâm sự thật!
Vụ việc cứ thế phát triển thuận lợi, Trình Vận cảm thấy kế hoạch nhất định sẽ thành công, lập tức dặn Ngụy Lãng phái người đến hỗ trợ tên phóng viên kia.
Việc Nhan Ôn không trở về khách sạn, Đơn Phong cũng chú ý đến, nhanh chóng liên tưởng đến tấm ảnh chụp được ở sân bay ngày hôm đó, xem ra, ông trời ban cho ông ta một cơ hội ngàn năm hiếm có!
Thời gian thắm thoắt thoi đưa, Nhan Ôn dù không nỡ cũng phải thả anh ra sân bay.
Hơn một tiếng ở bên nhau, đã đủ để họ thỏa mãn âu yếm rồi. “Anh dặn Tân Vũ điều tra những người vào ở khách sạn hai ngày nay, trong đó có bốn phóng viên, hai người đến từ tòa soạn đoàn thể, không thể xác định được bên trong có người của Trình Vận phái đến hay không.”
Giang Tùy An nắm rõ những việc trong ngành, đương nhiên phải làm tốt công tác ứng phó toàn diện. “Mấy ngày đi công tác, em cứ ở đây, anh đã thông báo cho Tiêu Cảnh Hàng và chị Hà rồi.” “Vâng, em nghe lời anh hết.” Nhan Ôn cũng nói lại nghi ngờ về tên phóng viên chụp lén kia cho anh biết. “Anh sẽ dặn Tần Vũ điều tra! Hiện tại vẫn chưa rõ mục đích của bọn chúng, nên em phải chú ý nhiều đến người bên cạnh, có việc gì phải gọi ngay cho anh.”
Anh hôn nhẹ lên môi Nhan Ôn: “Còn một lúc lâu nữa trời mới sáng, em hãy nghỉ ngơi thêm một lát nữa.” “Tùy An, em muốn tiễn anh ra sân bay.” Nhan Ôn tựa vào lòng anh nũng nịu.
Giang Tùy An thương xót cô nên lắc đầu: “Hiện giờ em cần nghỉ ngơi thật tốt, anh không muốn lại nhìn thấy bộ dạng tiều tụy của em, ngoan nào.. Chờ hoàn thành công việc, anh sẽ quay về.”
Trong tình huống như vậy, đáng lẽ cô phải nghỉ ngơi thật tốt, để nghênh đón trận chiến sắp bắt đầu.
Khi Giang Tùy An đến không ai chú ý, lúc đi tuy bị Đơn Phong chụp được, nhưng cũng chỉ có một mình anh đáp chuyển bay, nên không gây ra sóng gió gì cả.
Thế nhưng khí thế của vị chủ tịch thần bí này quả thật rất lớn mạnh!
Khi Tần Vũ gửi đống tài liệu của mấy tên phóng viên cho Tiêu Cảnh Hàng, ý đồ của Áo Lai đã vô cùng rõ rệt. “Bọn họ đều là lão làng trong ngành, trong đó có hai người qua lại mật thiết với Ngụy Lãng, từng là phóng viên chuyên dụng của nghệ sĩ dưới trướng anh ta” “Là Trình Vận phái bọn chúng đến chụp lén tin đồn tình cảm của cô… Dù thế nào đi chăng nữa, chỉ cần lợi dụng được, bọn họ sẽ quảng bá thả ga trong nước.”
Và chờ đến lúc kết thúc tuần lễ thời trang, Nhan Ôn về nước đã không kịp xử lý những chuyện này.
Tiêu Cảnh Hàng nắm chặt cú đấm, đột nhiên anh cảm thấy năm xưa anh và Trác Ngọc cũng bị kẻ khác dòm ngó như vậy, tuy Chương Nhĩ Hòe và Ngụy Lãng gửi tin cho phóng viên lật tẩy mối tình của họ, nhưng phía bên trong, thật sự không có sự đồng ý của Trình Vận ư?
Anh không dám tiếp tục suy nghĩ kỹ càng.
Càng tiếp cận chân tướng sẽ càng khiến con người ta đau lòng.
Nếu năm xưa kẻ hại chết Trác Ngọc thật sự là Trình Vận, vậy hiện giờ Nhan Ôn đang rất nguy hiểm. “Không biết bọn chúng đã chụp được gì!” “Không ngờ Trình Vận là loại người này, tôi thật nhìn lầm cô ta! Trước tiên lợi dụng em trai của tôi để uy hiếp chúng ta, hiện giờ lại phái phóng viên theo đuôi, thật độc ác.”
Kẻ có thể ra tay độc ác với nghệ sĩ của mình thật sự không nhiều. “Cô ta chỉ muốn nắm thóp của em, bắt em đầu hàng trước mặt cô ta.” Nhan Ôn ngồi trên giường, cực kỳ bình tĩnh.
Cô của bây giờ đã khác xưa rất nhiều.
Nếu Trình Vận muốn giở trò, cô cũng sẽ không ngồi chết trân chịu đựng, vậy thì để cô dạy cho đám người trong Áo Lai và Trình Vận một bài học, cô Nhan Ôn không dễ dây vào đâu.
Luận về sự hung hãn thì cô không thua bất kì một ai đâu.
Tiêu Cảnh Hàng nhìn thấy Nhan Ôn như vậy, cảm thấy hơi lo sợ, khi Nhan Ôn ở cạnh Giang Tùy An, mang dáng vẻ dịu dàng yện tịnh, khi tiếp xúc với bên ngoài, cô lại lạnh lùng xa cách biết bao
Và lúc này, tâm tư của Nhan Ôn hoàn toàn khiến người khác nhìn không thấu, cô cũng đang suy nghĩ con đường tương lai nên bước tiếp như thế nào.
Khoảng cách giữa cô và Trình Vận càng lúc càng xa, Áo Lai không còn là sự lựa chọn tốt nhất cho cô nữa. “Tôi và chị Hà sẽ chú ý kĩ càng phóng viên bên cạnh cô, cô cũng phải tự cẩn thận.” “Ừ, tôi biết mà” Nhan Ôn nhếch miệng cười, cô chưa bao giờ e sợ các thủ đoạn đấu đá lẫn nhau, chỉ sợ đối phương không chịu đựng nổi đòn phản kích của cô. “Đúng vậy, chúng ta đoàn kết thì không sợ bọn họ giở trò bỉ ổi, đợi sau khi Nhan
Ôn trình diễn xong màn áp chót, sẽ vả cú tát thật mạnh vào mặt bọn họ!”
Hiện giờ chẳng có chuyện gì quan trọng hơn việc hoàn thành màn trình diễn lần này.
Lối tư duy của Nhan Ôn vô cùng rõ ràng, trong đầu chỉ lóe lên một ý niệm: “Nếu Trình Vận nhận được tin tức diễn áp chót của tôi, các người nghĩ cô ta sẽ để mặc tôi bước lên sàn diễn một cách vẻ vang sao?”
Không, cô ta tuyệt đối không cho Nhan Ôn có cơ hội tỏa sáng. “Cô ta chỉ đang cân nhắc, rốt cuộc có thể thu phục tôi hay không, đối với cô ta mà nói, hoặc để lợi dụng, hoặc là hủy hoại..”
Dù phóng viên có chụp được cái gì đi chăng nữa, cũng có thể bị Trình Vận lợi dụng, trở thành chứng cứ hủy hoại Nhan Ôn.