Chương : 177
Chương 177
” Nhan Ôn khoác chiếc áo gió màu đen xuất hiện ở sau lưng anh, tay cầm chiếc ô màu đen từng bước tiến về phía anh và cũng đi tới trước bia mộ của Trác Ngọc. “Tại sao cô lại…” Tiêu Cảnh Hàng không dám tin, người vốn phải đang ở Paris nhưng lại trở “Tại sao trì hoãn lịch trình của Paris để về nước, hay là tại sao biết được anh ở Nhan Ôn khế cười, quay người lại nhìn vào tấm bia và để một bó hoa xuống, đây là sự tôn trọng của cô dành cho Trác Ngọc, người đã mất nhiều năm.
Tiêu Cảnh Hàng thở dài: “Cô đã biết chuyện Áo Lai mở buổi họp báo
Nhan Ôn nhìn bia mộ của Trác Ngọc, khẽ nói: giới giải trí này, có bao nhiêu người có thể giữ vững tâm nguyện của mình, không bị vướng víu bởi danh lợi, không bị người có mưu đồ lợi dụng, khi lựa chọn thì rất khó khăn.”
Đôi mắt Tiêu Cảnh Hàng hơi lay động, đè nén cơn giận trong lòng: “Nhan Ôn, cô có từng bị uy hiếp không?” “Tôi ra mắt bao nhiêu năm nay, chưa từng thoát khỏi hai chữ này, nhưng tôi cũng chưa bao giờ sợ hãi. Tùy An nói với tôi rằng bất kể chuyện gì cũng sẽ có ngày trời quang mây tạnh, bất kể lựa chọn con đường nào, chỉ cần là anh tự chọn thì đừng sợ bất cứ ai và bất cứ chuyện gì.” “Một giây trước khi lựa chọn luôn luôn khó khăn nhất.”
Nhan Ôn đưa cho Tiêu Cảnh Hàng một tấm danh thiếp: “Nếu Trình Vận đã cho anh một lựa chọn, vậy tôi cũng cho anh một lựa chọn, hoặc có thể nói là một cơ hội bắt đầu lại từ đầu.”
Nhan Ôn không nói thêm những gì khác, quay người rời khỏi nghĩa địa, để Tiêu Cảnh Hàng có thể yên tĩnh suy nghĩ.
Cô không thể giúp đỡ Tiêu Cảnh Hàng nhiều, cô cũng không muốn miễn cưỡng anh. Bởi vì có những con đường, một khi đã cất bước đi đầu tiên thì khó mà quay đầu lại.
Tiêu Cảnh Hàng đứng ngây người trước bia mộ hồi lâu, nghĩ ngợi những lời Nhan Ôn nói, cuối cùng nở một nụ cười nhẹ nhõm. “Trác Ngọc… Là anh quá cố chấp rồi.”
Lựa chọn?
Anh sớm đã có câu trả lời, chẳng lẽ thực sự phải nhốt mình trong quá khứ suốt đời sao? Nếu như vậy thì Trác Ngọc ở trên trời sẽ càng đau lòng với sự nhu nhược của anh hơn.
Đại sảnh văn nghệ ở tầng một trong Áo Lai.
Hầu như tất cả phóng viên trong toàn thành phố đều nghe tin mà đến, bởi vì Áo Lai sẽ tuyên bố chính thức, giải thích bản tin đầu tiên trên bảng tìm kiếm trong khoảng thời gian này. Mà người tuyên bố chính là người quản lý nổi tiếng được Trình Vận mời từ nước ngoài về với mức giá cao, Tiêu Cảnh Hàng.
Nhân viên công tác đang chuẩn bị tấp nập. “Chị cảm thấy Tiêu Cảnh Hàng sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao? Trước kia…. Tôi đã lĩnh hội được thủ đoạn của anh ta hung tàn đến mấy Huống chi bây giờ ben cạnh chị không có Chương Nhĩ Hòe, người đáng tin dùng chỉ có một mình tôi thôi.”
Trình Vận nghe vậy bèn nở một nụ cười khinh bi: “Cách tốt nhất để đănh bại một người chính là năm bất được điểm yêu của anh ta” “Sở dĩ các người thua anh ta là vì các người không đủ tàn nhẫn, cũng không hiểu điểm yếu của Tiêu Cảnh Hàng là gì!”
Trình Vận vô vào vai Nguy Lãng đay tự tin: “Hôm nay chinh là ngày kết thúc mọi thứ”
Nguy Lãng chỉ cảm thấy sẽ không suon sẻ như vậy, ban dầu người mời Tiêu Cảnh Hàng về là cô ta, bày giờ người muốn tự tay làm đo mọi thử cũng là có ta
Cuối cùng Trình Vận sẽ kiểm soát được tình hình hay là gieo gió thì giặt bão?
Anh nhìn Trình Vận đã đi xa rồi lắc đầu thở dài, đáp án này e rằng chỉ có ông trời mới biết được.
Ngay lúc này, Tiêu Cảnh Hàng đeo kính đen bước vào cánh cổng công ty Áo Lai, đi vòng qua Ngụy Lãng, đuổi theo Trình Vận ở phía trước: “Tôi tới rồi.”
Trình Vận ngước mắt nhìn anh, khẽ giới tay chỉnh lại cổ áo vest cho anh: “Anh yên tâm, tôi sẽ cho anh thù lao đáng có.”
Tiêu Cảnh Hàng mím môi cười khẩy, bỏ kính đen ra, giọng điệu nhuốm đầy sự cay đắng không thể giải thích được: “May rằng người cuối cùng ở bên cạnh cô, thật lòng bán mạng vì cô không phải tôi.”
Ánh mắt Ngụy Lãng bỗng tối sầm lại, anh liền bước qua đó: “Bởi vì anh đứng nhầm phía rồi, nhưng bây giờ anh hối hận vẫn còn kịp”
Tiêu Cảnh Hàng nhìn Trình Vận, mỉm cười bước vào hội trường.
Biểu cảm khó hiểu đó, Trình Vận cảm thấy dường như đã lâu không thấy Tiêu Cảnh Hàng cười như vậy, hầu như tất cả mọi thứ trên thế giới này đều không thể ảnh hưởng đến anh ta vậy.
Không kịp nghĩ nhiều, Tiêu Cảnh Hàng đã ngồi xuống trước hàng micro.
Anh đảo mắt nhìn xung quanh…
Sự thật?
Anh sẽ từ từ giải thích cho mọi người nghe!
Tất cả máy quay đều nhằm chuẩn vào Tiêu Cảnh Hàng, ngay cả ánh đèn cũng chiếu lên người anh.
Lần cuối khi thu hút được nhiều sự chú ý như vậy là khi Trác Ngọc còn sống. Cô có một con đường ngôi sao sáng lạn, được dự đoán là ngôi sao nữ châu Á có năng lực đoạt giải ảnh hậu Cannes nhất. Tuy nhiên, mọi thứ xảy ra sau đó khiến ai nấy đều tiếc nuối.
Trình Vận thấy sắp tới giờ bèn đi qua đó, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Cảnh Hàng. Sau đó chào hỏi với phóng viên một cách thần thái: “Cảm ơn các vị đã đến. Trong khoảng thời gian này, Áo Lai chúng tôi đã trải qua rất nhiều chuyện, sau đây mời người có tư cách giải thích nhất công ty chúng tôi nói rõ từng chuyện một cho mọi người!”
Người giải thích có tư cách nhất?
Ống kính của đám phóng viên nhắm thẳng vào Tiêu Cảnh Hàng, ai ai cũng đoán được những lời này của Trình Vận rốt cuộc có ý gì!
Mà lúc này Tiêu Cảnh Hàng chỉ muốn cười, anh không ngờ rằng Trình Vận sẽ trở nên tham lam, nham hiểm như ngày hôm nay. Cô ta đã hoàn toàn trở thành một doanh nhân! Vì tiền bạc và lợi ích, cái gì cũng nói được, chuyện gì cũng làm được.
Những gì cô ta làm hôm nay chính là muốn mượn miệng của Tiêu Cảnh Hàng để nói với mọi người rằng Áo Lai không sai, người sai là Nhan Ôn!
Bởi vì Nhan Ôn, Áo Lai mới trở thành trò cười trên bảng tìm kiếm… “Nói đi.” Trình Vận tắt micro rồi ngồi sang một bên.
Đám phóng viên lập tức đưa ra câu hỏi: “Chủ tịch Trình, sóng gió lần này của Áo Lai rốt cuộc là ai gây ra? Chẳng lẽ là do ký hợp đồng với Nhan Ôn nên xảy ra những chuyện này sao?”
Khi câu hỏi quá thẳng thừng sẽ khiến người trả lời không né tránh được.
Khung cảnh rơi vào sự khó xử vô cùng yên tĩnh…
Trình Vận có thể nói vài câu mập mờ để cho qua chuyện. Suy cho cùng Nhan Ôn từng là nghệ sĩ cô ký hợp đồng, hơn nữa họ chỉ vừa hợp tác được vài tuần thôi. Nếu lúc này đường ai nấy đi, e rằng sẽ tạo ra một lịch sử mới của giới giải trí.
Nhưng…
Trình Vận không lên tiếng, càng không trốn tránh, cô ta chỉ tỏ ra vẻ vô cùng bất mãn.
Trái lại đã khẳng định câu hỏi của phóng viên này.
Cô gõ vào mặt bàn, đưa mắt ra hiệu Tiêu Cảnh Hàng, cô sẽ không làm chuyện không chắc chắn. Nếu phải giẫm đạp mọi người dưới chân thì không thể nể tình.
Nhan Ôn và Tiêu Cảnh Hàng, cô đều phải giẫm đạp.
Đúng lúc Nhan Ôn vẫn đang ở Paris, cho dù có ba đầu sáu tay thì cũng không ngăn cản được tình thế bên này.
Chỉ tham dự cái được gọi là buổi biểu diễn quốc tế thì có thể trở thành siêu sao quốc tế à?
Nào đơn giản như vậy!
Biết bao nhiêu người đang đợi xem trò cười của cô ta, Trình Vận chỉ biết thời biết thế, làm những chuyện mà Nhan Ôn không ngờ tới thôi.
Bất kể hôm nay ai phát ngôn, bất kể Áo Lai có lập trường gì, Nhan Ôn định sẵn không thể trở mình được.