Chương : 194
Chương 194
Các nghệ sĩ của Đại Hoa đều trả lời ở các mức độ khác nhau, bày tỏ lời chúc mừng và hoan nghênh đối với việc Nhan Ôn ký hợp đồng gia nhập Đại Hoa, điều này cũng phản ánh ra một mặt khác rằng nội bộ Đại Hoa tương đối đoàn kết.
Bọn họ hiểu rõ địa vị của Đại Hoa hơn bất kỳ ai hết, cũng có thể xác định rõ vị trí của mình.
Là nghệ sĩ thì nhất định sẽ có cạnh tranh, nghệ sĩ cùng công ty cũng sẽ cạnh tranh, nhưng nghệ sĩ của Đại Hoa chỉ thực hiện theo cách quang minh chính đại, không bao giờ giở trò lén lút thấp hèn.
“Công ty sẽ không tùy tiện ký hợp đồng với bất kỳ một nghệ sĩ nào, tôi tin tưởng tin đồn của Nhan Ôn sẽ được thanh minh rõ ràng.”
Phản ứng của các nghệ sĩ này càng chứng minh rõ địa vị thống trị tuyệt đối của Giang Tùy An trong đế quốc giải trí của anh.
Khoảnh khắc đẩy cửa vào nhà, Giang Tùy An ném hết sự mệt nhọc của công việc cả ngày ở bên ngoài, đôi mắt lóe lên tia ấm áp, vì anh sắp được gặp mặt với bà xã của mình nữa rồi.
Nhan Ôn đang tập luyện trong phòng tập yoga trên lầu, cô mặc bộ đồ tập màu tím, tóc buộc sau gáy, để có thể giữ gìn vóc dáng hoàn hảo hơn, rèn luyện như vậy là cần thiết, bởi vì cô cần bảo đảm cho việc lên hình đẹp nhất trên màn ảnh.
Mỗi năm giới giải trí đều có rất nhiều cô gái xinh đẹp trẻ trung, muốn chiếm một vị trí riêng, vậy cần duy trì trạng thái tốt nhất vào mọi lúc, huống hồ, cô sắp ký hợp đồng với Đại Hoa, càng phải cố gắng hơn nữa, mới không phụ lòng nỗ lực bấy lâu nay.
Giang Tùy An cách cửa nhìn ngắm cô, thay bộ đồ tập màu đen cũng bước vào trong, anh cảm thấy đau lòng, thấy cô một mình tập luyện đổ mồ hôi.
Đến khi kết thúc một phiên động tác, Giang Tùy An tắt nhạc.
“Nghỉ ngơi một lát hãy tập tiếp, em yêu cầu bản thân quá cao, anh ủng hộ, nhưng không thể gấp gáp như thế được.”
“Chỉ có trong hoàn cảnh như vậy em mới có thể hoàn toàn tịnh tâm, em muốn nâng cao thêm một chút nữa.” Nhan Ôn mệt mỏi nằm trên tấm thảm, đích thật hơi quá sức.
Giang Tùy An ngồi xuống bên cạnh cô, từ từ giúp cô thả lỏng cơ thể. lực bấy lâu nay.
Giang Tùy An cách cửa nhìn ngắm cô, thay bộ đồ tập màu đen cũng bước vào trong, anh cảm thấy đau lòng, thấy cô một mình tập luyện đổ mồ hôi.
Đến khi kết thúc một phiên động tác, Giang Tùy An tắt nhạc.
“Nghỉ ngơi một lát hãy tập tiếp, em yêu cầu bản thân quá cao, anh ủng hộ, nhưng không thể gấp gáp như thế được.”
“Chỉ có trong hoàn cảnh như vậy em mới có thể hoàn toàn tịnh tâm, em muốn nâng cao thêm một chút nữa.” Nhan Ôn mệt mỏi nằm trên tấm thảm, đích thật hơi quá sức.
Giang Tùy An ngồi xuống bên cạnh cô, từ từ giúp cô thả lỏng cơ thể. lực bấy lâu nay.
Giang Tùy An cách cửa nhìn ngắm cô, thay bộ đồ tập màu đen cũng bước vào trong, anh cảm thấy đau lòng, thấy cô một mình tập luyện đổ mồ hôi.
Đến khi kết thúc một phiên động tác, Giang Tùy An tắt nhạc.
“Nghỉ ngơi một lát hãy tập tiếp, em yêu cầu bản thân quá cao, anh ủng hộ, nhưng không thể gấp gáp như thế được.”
“Chỉ có trong hoàn cảnh như vậy em mới có thể hoàn toàn tịnh tâm, em muốn nâng cao thêm một chút nữa.” Nhan Ôn mệt mỏi nằm trên tấm thảm, đích thật hơi quá sức.
Giang Tùy An ngồi xuống bên cạnh cô, từ từ giúp cô thả lỏng cơ thể.
Tiếp tục lấy nước và khăn lông, giúp cô lau chùi mồ hôi: “Đừng tập luyện một mình, để anh tập chung với em”
Nhan Ôn chống cánh tay, nhìn ngắm anh, sau đó kéo dây khóa bộ đồ tập của anh xuống… Cơ bắp cường tráng và cơ bụng tám múi của anh hiện ra trước mắt cô một cách hoàn hảo, xúc cảm sờ vào và cảm giác rắn rỏi khi nhìn vào hoàn toàn khớp nhau, khiến người ta không nỡ di dời ánh mắt.
Giang Tùy An bị cô nhìn chăm chú như vậy thì nở ra một nụ cười: “Đã xem nhiều lần lắm rồi, vẫn chưa chán sao?”
Đương nhiên Nhan Ôn lắc đầu: “Mãi mãi không bao giờ chán!”
Nhan Ôn vừa nói vừa quàng cổ và bả vai của anh: “Hứa với em, chỉ có một mình em mới được nhìn thấy khung cảnh mê người như thế thôi.”
Giang Tùy An thuận thế ẩm cô lên: “Tuân lệnh!”
Anh cảm thấy vô cùng hài lòng khi bị bà xã dùng ánh mắt khiếm nhã nhìn mình, suy nghĩ rồi nói: “Anh có thể cùng em tập luyện yoga hai người, để mỗi ngày em đều có thể kề cạnh anh…”
“Thật sao? Thưa chủ tịch Giang?”
Nhan Ôn nhích lên trước, chóp mũi lướt qua gương mặt của Giang Tùy An.
Bàn tay của người đàn ông mang hơi ấm đặc biệt phủ lên eo của cô: “Như vậy mới có thể khiến em càng luyện tập chăm chú hơn, tốt cho sức khỏe, sau này khi sinh con đẻ cái có thể tiết kiệm hơi sức.”
“Anh.” Nhan Ôn không kiềm được đỏ bừng cả mặt, gương mặt điển trai đang bày trước mặt cô, còn nói với cô những lời như vậy, dù bắt cô luyện tập từ sáng đến tối, cô cũng đồng ý.
Thế nhưng vào lúc này, cự ly này, sao còn kiềm chế được kia chứ!
Giang Tùy An không thả cô xuống, để cô tiếp tục luyện tập, cho đến khi ẵm cô vào phòng ngủ, sau một trận triền miên, bọn họ áp sát đối phương bằng cách cực kỳ thân mật, cảm nhận vẻ dịu dàng và ấm áp của đôi bên.
Nhan Ôn mặc chiếc áo sơ mi của Giang Tùy An, ngồi trên chiếc ghế trong phòng ăn, chờ đợi người đàn ông đang bận rộn trong phòng bếp.
Đôi tay của cô chống cằm, luyện tập yoga hai người như vậy vẫn không nên cho lắm, cô cần thuê một huấn luyện viên nữ, nếu không mỗi lần đều phải kết thúc bằng phương thức động tình như thế này.
Giang Tùy An ở trong bếp, nhưng khi bưng món ăn ra liền cảm giác được cách nghĩ của Nhan Ôn: “Hôm nay chỉ là một trường hợp ngoại lệ mà thôi, sau này sẽ không tập luyện như thế nữa đâu.”
Nhan Ôn bĩu môi, tỏ vẻ không dám tin tưởng.
“Ừ, chỉ cần em đừng chủ động muốn…”
Nhan Ôn cười phá lên, bản thân cô cũng không xác định mình có thể kiềm chế được hay không, người đàn ông này luôn khiến cô say đắm, khiến cô chỉ cần nghĩ đến anh liền tràn trề tinh lực, bởi vì cô tin tưởng vào bất cứ lúc nào, chỉ cần nơi đó có cô, thì sẽ có bóng dáng của anh.
Niềm hạnh phúc như vậy khiến Nhan Ôn tin chắc con đường về sau sẽ càng ngày càng tốt đẹp.
Nhan Ôn cầm đôi đũa và dịu dàng lên tiếng: “Anh là chủ tịch của Đại Hoa, là ông chủ của em, về nhà là người chồng chiều chuộng em, nếu thêm một thân phận là người tập cùng, vậy em cảm thấy anh rất cực nhọc đó.”
“Anh chính là muốn khiến tất cả mọi thứ của em đều không thể rời xa anh.”
Nụ cười của Nhan Ôn càng sâu đậm thêm: “Tùy An..
“Ăn cơm!”
Nhan Ôn gật đầu, nghe lời dùng bữa, cô phải khiến bản thân ngày càng trở nên tốt đẹp hơn, để cuộc sống của bọn họ ngày càng tươi sáng, tất cả sự bỏ ra của người đàn ông này đều được cô ghi nhớ trong lòng, cả đời này, bọn họ đều phải ở bên nhau.
Việc ký hợp đồng với Đại Hoa là một khởi điểm mới của cô, cô sẽ từng bước đoạt được thứ mình muốn.
Buổi tối, Giang Tùy An ôm cô đọc sách.
Thế nhưng đột nhiên nghe thấy tiếng khóc thút thít của Nhan Ôn đang nằm trên cánh tay của anh.
“Sao vậy?” Anh lo lắng năm lấy bàn tay của Nhan Ôn và nhẹ giọng hỏi.
“Em cảm thấy những trải nghiệm đau khổ của em đều đã qua đi, em được anh yêu thương nâng niu trong lòng bàn tay một cách dịu dàng, là sự may mắn của em. Chỉ có những ai từng bị phớt lờ, lừa gạt, mới hiểu được hạnh phúc hiện tại khó sở hữu thế nào.”
“Trước khi gặp được em, anh cũng không rõ hạnh phúc là gì.” Giang Tùy An cười hôn cô một cái thật nhẹ, nằm xuống bên cạnh Nhan Ôn: “Anh nghĩ, có phải em đã chìm đắm trong sự bình dị này rồi không.”
“Gặp gỡ nhau vào tuổi chưa biết trận trọng hạnh phúc, chưa biết yêu thương bằng cách nào, có lẽ chúng ta sẽ cãi vã, sẽ phòng bị bằng vỏ bọc sắc bén, nhưng hiện giờ… Chúng ta đều đã qua cái tuổi chưa hiểu chuyện, chỉ hiểu ra thể nào là trân trọng, thế nào là người bạn đời khó kiểm”
“Gặp được một nửa chững chạc, đó là vận mệnh”
Giang Tùy Anh ôm chặt Nhan Ôn, cùng nhau nhắm mắt chìm vào giấc ngủ.
Cuối cùng anh đã có cơ hội, dùng sức mạnh của anh để bảo vệ Nhan Ôn, cùng cô tiến đến sân khấu cao hơn.
Bởi vì Thụy Khắc nói công khai, chỉ cần có bất kỳ ai hoài nghi về Nhan Ôn, đều có thể đưa ra bằng chứng hỏi thắng mặt, nên đám anti-fan sắp xếp lại mấy tội trạng của Nhan Ôn, chuẩn bị hủy diệt Nhan Ôn một cách triệt để.
Chuyện của Bạch Hiểu Hiểu chỉ là một mồi dẫn lửa, trước kia Nhan Ôn tái xuất nổi tiếng rầm rộ, thường chiếm đóng tiêu đề trang chủ và chủ đề bảng tìm kiếm, khiến những kẻ tiêu tiền mua bảng xếp hạng chịu tổn thất to lớn, nên những kẻ ghi thù và ganh tị với Nhan Ôn đều âm thầm cấu kết với nhau, đào bới tất cả tin xấu trong quá khứ của cô ra.
“Nhan Ôn, dù Đại Hoa muốn bảo vệ cô cũng không giữ nổi đâu!”
“Tôi ghét cô ta đấy, các người làm gì tôi được?”