Chương : 200
Chương 200
“Cái gì?”
“Mối quan hệ giữa cô và chủ tịch Giang” Thượng Quan Lệ nói một cách nghiêm túc: “Trong giới ngôi sao, chuyện tình cảm không phải là chuyện cá nhân riêng tư, dù cô lựa chọn đến với ai, đều sẽ bị tất cả mọi người bàn tán sau bữa cơm rượu, dù đối tượng của cô là người đàn ông kia, cũng không thoát khỏi đâu..”
“Sẽ có hàng trăm hàng ngàn phóng viên theo dõi sát sao hai người mọi lúc, cho đến khi hai người chia tay, hoặc ở ẩn..”
Nhan Ôn sững sờ giây lát rồi nghe Thượng Quan Lệ nói tiếp.
“Tôi từng tận mắt chứng kiến vụ việc như vậy.” Cô quay người lại, áp sát Nhan Ôn hơn một chút: “Tôi từng có một người bạn rất thân thiết, cô ấy ra mắt với thân phận nữ ca sĩ trong một nhóm nhạc thần tượng, nhiệt tình, xinh đẹp và có tài năng, thế nhưng cô ấy yêu nhạc sĩ sáng tác bài hát cho nhóm cô ấy, bọn họ hợp tác với nhau nhiều lần, luôn rất cẩn thận, nhưng vẫn không né được phóng viên..”
“Cuộc sống tình cảm của bọn họ bị đám phóng viên đuổi theo quay chụp, viết bậy viết bạ, thậm chí độ nóng tin tức phủ sóng hơn cả tác phẩm của nhóm cô, cô ấy bị tập thể tẩy chay, nhà sáng tác nhạc đó bị bệnh trầm cảm một thời gian.”
“Tình cảm của bọn họ cũng trôi qua theo dòng thời gian, bị đống tin đồn tầm phào hung hăng xé nát.”
“Cuối cùng, nữ ca sĩ đó lựa chọn uống thuốc an thần tự sát trong buổi tiệc chúc mừng mười năm ra mắt.”
Những lời bàn luận đó quả thật rất đáng sợ..
Sau khi Nhan Ôn nghe xong, tâm trạng rất ngột ngạt, cô rất có cảm xúc với những chuyện này, đôi khi lượt theo dõi và độ nổi tiếng quá cao đủ để hủy diệt một ngôi sao.
“Nhưng mà, chủ tịch Giang là một người đàn ông khác biệt, nếu anh ấy dám để cô gia nhập Đại Hoa, cũng đồng nghĩa đã tuyên bố thân phận đặc biệt của cô với chúng tôi, phong ba sau khi công khai, chắc anh ấy sẽ xử lý thật tốt.”
“Tôi cũng nghĩ như vậy..” Nụ cười của Nhan Ôn càng ngọt ngào hơn.
Cảm giác an toàn mà người đàn ông đó mang đến cho cô, chẳng ai trên thế giới này có thể so bì được.
“Yên tâm đi, Đại Hoa đoàn kết hơn nhiều so với trong tưởng tượng của cô, nếu xảy ra chuyện gì, chúng tôi sẽ giúp đỡ
Nhan Ôn không suy nghĩ kĩ về nghĩa bóng trong lời nói của Thượng Quan Lệ, chỉ cảm thấy Đại Hoa được Giang Tùy An quản lý rất tốt, giữ gìn một mảnh đất yên tĩnh trong giới giải trí hỗn loạn.
Giang Tùy An thỉnh thoảng sẽ đặt tầm nhìn lên người Nhan Ôn, ánh mắt thâm sâu như biển cả, nhưng mang theo độ ấm áp nóng bỏng.
Nhan Ôn và Thượng Quan Lệ trò chuyện rất hợp cạ nhau, cộng thêm tâm trạng hôm nay đặc biệt tốt đẹp, bất chợt uống thêm vài ly rượu, khi Giang Tùy An ngẩng đầu lên nhìn cô thêm một lần nữa, cô đã nghiêng ngả dựa vào quầy rượu bất tỉnh nhân sự rồi.
Giang Tùy An đi thẳng về phía Nhan Ôn, khi tất cả mọi người đều đang quan sát, anh thoải mái tự nhiên ôm lấy bả vai cô: “Uống nhiều quá rồi.”
Tuy Nhan Ôn hơi say, nhưng giọng nói và vòng tay quen thuộc thế kia, cô dựa vào cảm giác liền nhận ra, cô khẽ ừm một tiếng, cả người chui rúc vào trong lòng của Giang Tùy An, dường như đã quen với vòng tay ấy hàng trăm hàng ngàn lần rồi.
Khung cảnh này.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy rồi!
Tuy trong lòng đã tường tận, nhưng khi tận mắt chứng kiến, vẫn cảm thấy rất sốc.
Sau này bọn họ phải đối xử với tiểu sư muội vừa ký hợp đồng này tốt một chút mới được, người chống lưng cho cô ấy chính là đại boss đó!
Giang Tùy An thấy cô say đứng không vững, liền nhấc bổng Nhan Ôn lên trước mặt nhiều người, trong ánh mắt ngưỡng mộ của đám đông, anh chậm rãi rời khỏi.
Động tác của anh hết sức dịu dàng, dường như đang ôm ấp châu báu quý giá nhất.
“Các người có cảm thấy hôm nay chủ tịch rất đặc biệt.”
“Không những bất ngờ xuất hiện, còn bày tỏ tình cảm trước mặt mọi người, cái người… cái người đàn ông trong quảng cáo WM, chắc không phải là chủ tịch Giang chứ!”
“Cậu nói vậy làm tôi cảm thấy bóng lưng này thật giống đó!”
Lúc đó tất cả khán giả đều rất tò mò với nam thần bóng lưng, Nhan Ôn cũng từng kết nối tại hiện trường với anh trong chương trình trò chuyện cùng Vân Lộ, nhớ đến màn đối thoại tự nhiên quen thuộc lúc đó của bọn họ, mọi người đều bỗng nhiên tỉnh ngộ!
Xem ra mối quan hệ của hai người bọn họ đích thật khác xa bình thường, đây là nữ nghệ sĩ đầu tiên mà Giang Tùy An chủ động gần gũi!
Tuy mọi người ý thức được Giang Tùy An đối xử với Nhan Ôn rất đặc biệt, nhưng cũng không nhận định cô là một bình bông, dù sao mọi người cũng từng nghe tới cơn lốc ở Paris khoảng thời gian trước, Nhan Ôn đích thật có thực lực để Giang Tùy An để ý.
Nghệ sĩ của Đại Hoa đều hiểu rõ về quy tắc của công ty, việc không liên quan đến mình tốt nhất đừng nên nói bậy, nếu không thì… hậu quả khó lường.
Giang Tùy An luôn ôm chặt Nhan Ôn suốt đoạn đường đi, cho đến khi về tới phòng ngủ của biệt thự.
“Tùy An..” Đôi môi đỏ của cô khẽ rên một tiếng, cánh tay vẫn đang ôm lấy eo của anh.
“Còn muốn uống ư?” Giọng nói của anh xen lẫn ý cười bất lực, anh biết tối nay Nhan Ôn rất thoải mái nên mới để mặc mình thích làm gì thì làm, uống say mơ màng, nhưng mà, hiếm khi anh nhìn thấy cô hưởng thụ quãng thời gian tốt đẹp trong bữa tiệc như vậy.
Anh bảo vệ cô, cô có thể thoải mái tung bay.
Đã lâu lắm rồi Nhan Ôn không bỏ mặc đống lời đồn tầm phào, ném bỏ mọi sự hiềm nghi, tụ tập với một số người cùng chung chí hướng.
“Nói từ sớm rồi, em phải ký hợp đồng với Đại Hoa cơ”
Nhan Ôn nhắm mắt, tiến lên trước và chu miệng nói: “Không, nếu không có những thứ đó, em sẽ không biết hiện giờ em đang hạnh phúc biết bao, sẽ không biết vận mệnh đã sắp đặt điều tốt nhất vào sau cùng”
Khi cô mở mắt lần nữa, ánh sáng rực rỡ đang chiếu lên gương mặt của người đàn ông trước måt, cực kỳ rõ nét.
Cảm nhận được động tác nhẹ nhàng của người trong lòng, Giang Tùy An cúi nhìn cô chăm chú, nâng tay nhẹ nhàng vuốt mái tóc của cô và dịu dàng nói: “Phải nghỉ ngơi rồi, chuyển bay ngày mai.”
“Em muốn ôm anh thêm một lát, nếu không, lại một tuần nữa không gặp được anh.” Cô vùi đầu vào lòng Giang Tùy An, lầu bầu.
Giang Tùy An ừ nhẹ một tiếng, nằm xuống bên cạnh cô, ôm cô thật chặt, trải qua một hồi lâu, Nhan Ôn mới nghẹn ngào nói: “Em chưa từng nghĩ cuộc sống của em sẽ trở nên tốt đẹp như vậy, tất cả đều bởi vì có anh, em phải trân trọng anh, trân trọng gia đình của mình.”
Giang Tùy An im lặng vuốt ve tấm lưng cô, an ủi tinh thần của cô, anh luôn hiểu, Nhan Ôn trông rất kiên cường, nhưng vì vẻ kiên cường đó nên mới cần anh chiều chuộng hơn nữa.
“Em xứng đáng để anh trân trọng…”
“Em nghĩ chúng ta không cần chứng minh với bất kỳ ai cả, bởi giờ này phút này người ở cạnh anh là em, điều này đã đủ lắm rồi.”
Nước mắt của Nhan Ôn xuôi theo gò má chảy xuống, vòng ôm của Giang Tùy An luôn khiến cô an tâm nhất, dù trong giới này phức tạp ra sao, dù con đường gian nan thế nào, chỉ cần có anh, thì Nhan Ôn sẽ có động lực chống cự, thành công của cô chỉ nở rộ vì một mình anh.
Có lẽ sẽ chẳng có ai lý giải được hành động không ngừng bỏ ra nhưng không cảm thấy mệt mỏi của cô.
Cũng chẳng ai hiểu được chuyện Giang Tùy An vì cô cam nguyện che giấu thân phận chủ tịch, làm người quản lý thuộc sở hữu của riêng cô.
Tình yêu đích thật chính là như vậy, niềm vui và hạnh phúc của đối phương, mới là sức mạnh để bạn không ngừng kiên trì.
Sự bỏ ra bằng tấm lòng tình nguyện và không kèm bất kỳ lợi ích nào, chỉ vì tình yêu mà thôi.