Chương : 206
Chương 206
Cổ họng của Trương Y Lâm như bị lửa đốt, cô ta rất muốn phản bác lại lời của Kiều Sâm nhưng cô ta… không thể nghĩ ra chứng cứ gì để đánh trả lại!
Cô ta ra mắt từ chương trình tuyển chọn tài năng do Long Đằng tổ chức. Dựa vào hậu thuẫn và nguồn lực của Long Đằng từng bước đi đến ngày hôm nay, cô ta chưa từng dựa vào năng lực của bản thân cô ta. Đổi lại bất kỳ nghệ sĩ nào có được nguồn lực như vậy cũng có thể trở thành ngôi sao.
Nhưng Nhan Ôn không giống vậy.
Có bao nhiêu người sau khi trải quả những sóng gió như cô ta mà vẫn có thể tái xuất giới giải trí thêm lần nữa sau ba năm vắng lặng!
Trương Y Lâm thấu hiểu quy tắc trò chơi trong giới giải trí này, nếu đổi lại là cô, cô tự thấy không làm được như Nhan
Cổ họng của Trương Y Lâm như bị lửa đốt, cô ta rất muốn phản bác lại lời của Kiều Sâm nhưng cô ta… không thể nghĩ ra chứng cứ gì để đánh trả lại!
Cô ta ra mắt từ chương trình tuyển chọn tài năng do Long Đằng tổ chức. Dựa vào hậu thuẫn và nguồn lực của Long Đằng từng bước đi đến ngày hôm nay, cô ta chưa từng dựa vào năng lực của bản thân cô ta. Đổi lại bất kỳ nghệ sĩ nào có được nguồn lực như vậy cũng có thể trở thành ngôi sao.
Nhưng Nhan Ôn không giống vậy.
Có bao nhiêu người sau khi trải quả những sóng gió như cô ta mà vẫn có thể tái xuất giới giải trí thêm lần nữa sau ba năm vắng lặng!
Trương Y Lâm thấu hiểu quy tắc trò chơi trong giới giải trí này, nếu đổi lại là cô, cô tự thấy không làm được như Nhan
Ôn.
“Bây giờ chúng tôi phải bàn công việc, mời hai cô về cho.” Kiều Sâm trầm giọng nói.
Trương Y Lâm vẫn duy trì vẻ mặt cao ngạo, cô nhếch mép lên: “Chúng ta vẫn sẽ gặp lại”
Cô sẽ thắng Nhan Ôn!
Đợi khi cô rời tổng bộ UNIC cùng với người quản lý, người quản lý của cô tức giận bất bình: “Cô ta là cái thá gì chứ! Dám giành hợp đồng mà Long Đảng muốn, không biết xấu hổ!”
“Được rồi, còn chế chưa đủ mất mặt hay sao?” Trong lòng Trương Y Lâm biết rõ những gì Kiều Sâm nói không sai, cô thực sự đã thua rồi.
“Tôi chỉ lo lắng cho em thôi, không lấy được hợp đồng đại diện này, trở về làm sao giải thích?” Người quản lý hơi đau đầu rồi lấy điện thoại ra: “Thua Đại Hoa thì không sao, nhưng đối thủ của em là Nhan Ôn đấy, một diễn viên nhỏ vừa mới ký hợp đồng mà thôi, truyền ra ngoài sẽ bị người ta chế cười!”
“Bây giờ đại cuộc đã định, chị muốn tôi làm sao?”
“Không! Chỉ cần cô ta không hoàn thành được hợp đồng thì em không được coi là thua cuộc! Mọi người cùng lắm hòa nhau thôi.” Người quản lý nói nhỏ.
Bước chân Trương Y Lâm khựng lại, nhìn người quản lý bên cạnh: “Bây giờ còn cách nào ngăn cản cô ta nữa? Nhan Ôn không phải là người bị chị hù dọa vài câu thì ngoan ngoãn rút lui đâu.”
“Vậy thì chưa chắc, chị nghe nói Đại Hoa vẫn chưa công khai thân phận người quản lý của cô ta, có lẽ vốn không coi trọng cô ta! Tôi về điều tra thử, chắc chắn vẫn còn cơ hội xoay chuyển!”
Trương Y Lâm nghe những lời này, trầm tư bước lên xe.
Người quản lý cô nói không sai, với địa vị hiện giờ của cô, thua Nhan Ôn thực sự quá mất mặt. Hơn nữa nếu chuyện này bị lan truyền ra ngoài… Không, Long Đằng không thể thua Đại Hoa!
Nhưng họ hoàn toàn không ngờ rằng, người quản lý bí ẩn kia của Nhan Ôn sớm đã dự đoán được mọi thứ, anh ngồi trong phòng làm việc của chủ tịch Đại Hoa nhưng có thể kiểm soát mọi tình hình.
Khi nhận được tin Nhan Ôn ký hợp đồng với UNIC, anh lập tức bảo bộ phận quan hệ công chúng công khai tin vui này.
Nhan Ôn đã trở thành người đại diện cho năm tiếp theo của UNIC!
Người quản lý của Trương Y Lâm vẫn chưa điều tra được gì cả thì đã thua rồi.
Sau khi thấy bản thảo chính thức công khai đó, tổng giám của Long Đằng trực tiếp liên hệ đến Trương Y Lâm, hỏi cô ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Tại sao lại nhường cơ hội sắp đến tay này cho Nhan Ôn.
Đối với họ, Nhan Ôn không thể nào thắng Trương Y Lâm được.
Trương Y Lâm cầm điện thoại và im lặng, cô không biết nên biện minh như thế nào. Người quản lý của cô ở kế bên đang nổi giận đùng đùng, cảm thấy Đại Hoa đang cố tình gây sự, cố ý cho người vừa mới tái xuất như Nhan Ôn đến giành hợp đồng đại diện của Trương Y Lâm chính là vì muốn chống đối với Long
Đằng.
Chuyện này đã lan truyền ra khắp giới giải trí.
Nhan Ôn đã cướp đi hợp đồng đại diện của Trương Y Lâm, lúc này bất kể cô làm gì cũng sẽ bị đám tay săn ảnh và phóng viên đó theo sát. Vì vậy họ nhất định phải từ bỏ kế hoạch ban đầu và cầu mong Nhan Ôn có thể hoàn thành ghi hình một cách suôn sẻ.
Nếu không, một khi có bất kỳ vấn đề gì cũng sẽ bị đổ lên đầu Trương Y Lâm.
“Y Lâm, tôi vẫn chưa điều tra ra được thân phận người quản lý của Nhan Ôn!” Người quản lý của Trương Y Lâm vô cùng phiền muộn. Cô ta đã sử dụng tất cả mối quan hệ trong giới giải trí, nhưng các biện pháp bảo mật của Đại Hoa thực sự quá tốt, cô ta không tìm được nơi có thể ra tay.
Trương Y Lâm nghe vậy bèn bật cười đầy bất lực: “Xem ra, cô ta đã tìm được một ông chủ tốt”
Ông chủ tốt có thể không tiếc vì cô ta mà đảo loạn giới giải trí!
Chỉ dựa vào điểm này thì Trương Y Lâm đã có thể khẳng định, cô không có cách nào giành được hợp đồng đại diện lần này nữa: “Sắp xếp đi, chúng ta lập tức về nước.”
Người quản lý hậm hực đáp lại.
Cô càng tò mò hơn về thân phận của người quản lý Nhan Ôn, rốt cuộc là ai mà có thể đánh một ván cờ xuất sắc như vậy!
Đại Hoa có người quản lý lợi hại như vậy cũng không kỳ lạ, điều kỳ lạ chính là các cấp cao của họ suy nghĩ như thế nào, sao lại ủy nhiệm người quản lý lợi hại như vậy cho Nhan Ôn?
Chẳng lẽ bước tiếp theo của họ là muốn nâng đỡ Nhan Ôn?
Mặt khác, Nhan Ôn cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Cô có thể cảm nhận được mặc dù người quản lý này rất bí ẩn, hơn nữa tác phong làm việc quyết đoán nhanh nhạy. Nhưng dường như anh ta ở ngay bên cạnh cô vậy, mọi lúc mọi nơi đều có thể biết được tâm trạng và động thái của cô. Nếu chỉ nhờ Thụy Khắc đứng giữa chuyển lời thì không thể nào tiến hành một cách trơn tru như vậy.
Vậy khả năng duy nhất chính là người này rất thấu hiểu cô!
Ngoài anh ấy ra còn có thể là ai nữa?
Cô nhớ tới trước kia Giang Tùy An từng đề cập, nhưng lúc đó cô không để tâm. Bây giờ xem ra, dường như anh sớm đã dự đoán được ngày hôm nay.
“Thụy Khắc, người quản lý bí ẩn đó vẫn không chịu xuất hiện à? Ngay cả đám phóng viên cũng không nghe ngóng được thông tin của anh ta.” Chị Hà bỏ tờ báo sang một bên và thăm dò.
Nếu nói người này cố tình muốn tung hỏa mù với người ngoài để giúp Nhan Ôn thoát khỏi vòng vây thì chị Hà có thể hiểu được. Nhưng ngay cả bản thân họ cũng không biết thân phận của anh ta thì quá là kỳ lạ rồi.
Thụy Khắc nhìn Nhan Ôn với ánh mắt do dự, nhưng anh cảm thấy dường như cô không tò mò như chị Hà nên mỉm cười ngượng nghịu: “Bên anh ấy quả thật có chuyện đột xuất nên chưa thể đến đây, hãy tin tôi, anh ấy là một người quản lý vô cùng xuất sắc và có tài năng vượt trội!”
Sau khi Thụy Khắc nói xong liền lấy điện thoại ra, xem các chuyến bay rồi nói: “Công việc của tôi đã kết thúc rồi, tối nay phải bay về nước.”
Chị Hà nhìn sang Nhan Ôn rồi quay đầu lại: “Nhanh vậy sao? Không ở lại thêm hai ngày nữa?”
“Còn có rất nhiều việc đang đợi tôi về xử lý Thụy Khắc xòe tay ra, tỏ ra vẻ vô cùng nóng lòng.
Nhưng thực ra trước đó, anh không hề nhận được bất kỳ thông báo khẩn cấp nào cả.
“Vậy được thôi.” Chị Hà nói xong rồi uống thuốc vào, mùi vị đắng chát xộc vào miệng, cô không khỏi cau mày lại rồi vội uống nước.
“Nhưng, cô bị bệnh mà còn làm việc… Hay là mau tìm một người đàn ông đi, có thể chăm sóc cho cô.”
“Anh rảnh rỗi như vậy sao? Mau đi đi.”
Chị Hà ném cho Thụy Khắc một ánh mắt, để anh tự lĩnh hội.
Thật ra Thụy Khắc là một người rất có năng lực và có khả năng quan sát. Trong vài ngày ngắn ngủi thì anh ta đã nắm rõ phong cách với thói quen làm việc của chị Hà và Nhan Ôn, làm việc với người như anh, không hẳn không phải là một điều tốt.
Thụy Khắc gật đầu mỉm cười: “Vậy tôi về trước đây, có chuyện gì thì liên lạc sau.”
Anh thì hi vọng sẽ không nhận được cuộc gọi khẩn cấp nào từ bên đây.
Dứt lời, Thụy Khắc xách vali rồi rời khỏi khách sạn.
Chị Hà nhìn anh từ cửa sổ và nói với giọng sầu muộn: “Không hỏi được gì từ anh ấy cả, em nói anh ấy không biết thật hay là cố tình giả vờ?”a